Tân Ỷ Thiên Đồ Long Ký

Chương 59: Chu Phu Nhân Mỹ Diễm

Chu Cửu Chân dường như bất mãn mở đôi mắt ra, cặp mắt to kia đẹp cực kỳ, óng ánh lấp loé, như mộng như ảo…

– Huynh..huynh..sao lại…dừng lại…..?

Một cô nương còn hồn nhiên bị hắn trêu đùa trên cái âʍ ɦộ, đã trở nên động tình nên hỏi vô tư hỏi như vậy, Trương Siêu Quần lấy ngón tay dinh dính đầy dịch nhờn rút ra, hôn lên ở trên trán nàng, ôn nhu nói︰

– Muội thật sự đã chuẩn bị sẵn sàng chưa? Nếu như huynh tiến thêm một bước nữa, thì muội sẽ trở thành thê tử của huynh đấy.

Chu Cửu Chân e thẹn đáp︰

– Muội nguyện ý làm người thê tử của huynh, một đời một kiếp này sẽ làm thê tử của huynh…

Trương Siêu Quần trong lòng một hồi cảm động, ngôn từ bực này, nếu không có yêu đến tột cùng, thì làm sao mà vậy nói được? Trong nguyên bản, Chu Cửu Chân tâm địa độc xà, đối với Trương Vô Kỵ lần lượt lừa dối điêu ngoa là cô nương như thế này sao? Trương Siêu Quần mờ mịt, nghe nàng nói như vậy, Trương Siêu Quần liền đưa thân thể mềm mại nàng thật chặt ôm vào trong ngực, hôn lên đôi trơn mềm của nàng nói︰

– Ngày hôm nay nếu huynh không yêu đương thật tốt với muội, thì sẽ không xứng đáng với tiểu bảo bối mỹ lệ đáng yêu này.

Chu Cửu Chân duỗi ra hai tay, cũng tương tự đem thân thể hắn ôm trụ chặt, động tình nói︰

– Ở trong lòng muội, bây giờ chỉ cần có huynh, thân thể của muội chỗ nào quí giá nhất, muội cũng cho huynh, ở tại mơi ngay đây, được không?

Trương Siêu Quần nhéo nhẹ chóp mũi nàng đang vểnh cao, giờ khắc này vô thanh thắng hữu thanh, Siêu Quần từ trên cặp môi thơm nàng rời đi, ngón tay khẽ vuốt trên da thịt non nớt, trượt đi xuốn phảng phất như là một khối gấm vóc mềm nhẵn.

Lần đầu trải qua kɧoáı ©ảʍ nhân thế, Chu Cửu Chân đang trong cơn mê sướиɠ, đột nhiên cảm thấy một cái đồ vật cứng rắn nóng hổi chỉa vào nơi bên trong cánh hoa cửa miệng âʍ đa͙σ mềm mại của mình, nàng phát hiện cái qυყ đầυ dươиɠ ѵậŧ của Trương Siêu Quần đã muốn tiến vào cửa hang động, nơi đó đã từ lâu trơn nhớt lầy lội, hoàn toàn đang trong trạng thái sẵn sàng..

Cây dươиɠ ѵậŧ cứng rắn của Trương Siêu Quần tiếp tục hướng về phía trước từ chen vào cáo lổ bé xíu, cảm thụ được tầng tầng thịt non bên trong âʍ đa͙σ bao bọc chung quanh, khi cái qυყ đầυ chật vật cố nhét vào âʍ đa͙σ, hắn cảm giác phía trước bị một lớp màng chặn lại đường đi thì….

– Tiểu thư!

– Trương công tử!

Bỗng nhiên từ nơi xa xa truyền đến tiếng gọi dồn dập, hai người đều giật mình, Chu Cửu Chân bỗng nhiên lách người ra đứng dậy, trên mặt kinh hoàng, cả kinh kêu lên︰

– Không được rồi…đó là Kiều Phúc còn có Tiểu Phượng, Tiểu Yến, bọn họ đang đi tìm muội.

Trương Siêu Quần nói︰

– Đừng hoảng hốt, không có quan hệ gì đâu, bọn họ trong lúc này vẫn còn chưa tìm được nơi này, muội trước tiên mặc lại xiêm y đi.

Chu Cửu Chân thấy hắn trấn định trầm tỉnh, tâm trạng lo lắng cũng vơi bớt phần nào, hoang mang mặc vào quần áo, thu dọn lại làn tóc rối, Trương Siêu Quần nhìn thấy trên khuôn mặt nhỏ bé trong suốt như ngọc đỏ của nàng bừng bừng, xuân ý vẫn còn dập dờn, với dáng dấp kia mà đi ra ngoài, chỉ cần là người từng trải thì liền có thể nhìn thấu, hắn hơi do dự, rồi nắm tay nàng đi ra ngoài.

Hai người đi tới trước vài cây màu xanh lam có hoa nhỏ, ngồi xổm xuống, Trương Siêu Quần cười nói︰

– Hiện ở trên mặt muội đỏ bừng bừng, ai nhìn thấy được, cũng dễ dàng suy đoán hai ta vừa rồi đã xảy ra có chút chuyện gì.

Chu Cửu Chân sẵng giọng︰

– Tất cả đều là huynh làm ra đấy!

Trương Siêu Quần cười hắc hắc nói︰

– Vừa lúc nãy, cũng không biết là ai nhất định đòi phải cho huynh cái đó đây!

Chu Cửu Chân trên mặt càng hồng, e thẹn nói︰

– Huynh… còn nói!

Trương Siêu Quần cười hì hì, vội vàng nói︰

– Ừ…thì thôi không nói…không nói.

Lúc này, đã nghe tiếng của Tiểu Yến khoảng cách càng ngày càng gần, Trương Siêu Quần nói︰

– Được rồi, chúng ta ra ngoài thôi! Thuận tiện để cho bọn họ tới đem vài cây hoa này mang về nhà trồng.

Vừa đi ra bên ngoài, Tiểu Yến nhìn thấy bọn hắn, vui mừng la lên︰

– Kiều Phúc, Tiểu Phượng tỷ tỷ, Trương công tử và tiểu thư ở đây này!

Trương Siêu Quần cười nói︰

– Sao lại có nhiều người như thế đi tìm, lẽ nào ta có thể đem tiểu thư các người chạy trốn mất hay sao?

Tiểu Yến mặt đỏ lên, nói︰

– Lão gia cùng phu nhân tìm Trương công tử đấy, đã đến giữa trưa, hai người đang đợi Trương công tử trở vềdùng cơm.

Trương Siêu Quần thầm nghĩ︰

“ Chẳng lẽ là cái tên Trương Vô Kỵ đã truyền tới tai của Chu Trường Linh nhanh vậy sao? “

Hắn liền gật gật đầu, nói︰

– Ngươi gọi Kiều Phúc lại đây, vừa rồi ta cùng tiểu thư ở đây phát hiện vài cây màu xanh lam hoa nhỏ rất kỳ lạ, chỉ sợ rất là quý, để Kiều Phúc đào mang trở về nhà trồng thử.

Tiểu Yến liếc nhìn nhìn cái kia màu xanh lam hoa nhỏ, cũng rất ngạc nhiên không lâu lắm, Kiều Phúc cùng Tiểu Phượng đi tới, ánh mắt bọn họ đều bị cây hoa hấp dẫn, cho nên không có để ý đến trên khuôn mặt Chu Cửu Chân vẫn còn đỏ hồng, Chu Cửu Chân trên đường trở về, khi suy nghĩ đến vừa rồi một phen kiều diễm, vừa ngọt ngào lại là có chút kinh hoảng, trong lòng lòng thấp thỏm không yên.

Trở về lại Hồng Mai Sơn Trang, xa xa nhìn thấy trước cửa đứng một đám đông người, Trương Siêu Quần biết đó là bọn họ tới đón mình cao đồ của phái Võ Đang, trong lòng hắn cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ︰

“ Cũng không biết Chu Trường Linh rồi sẽ giở trò gian trá gì”

Đi tới gần, Trương Siêu Quần nhìn thấy một phu nhân mặc bộ đồ mà xanh nhạt, nhất thời trong lòng chấn động mạnh, ngũ quan xinh xắn hỗn hợp được không chê vào đâu được, bộ dạng thùy mị toàn thân tự nhiên toả sáng ra một loại thành thục mê người! Phu nhân tựa như một đóa hoa bách hợp mang theo nét thanh xuân trong làn sương sớm, trong sáng tràn ngập hàm súc mê người thú vị, nhìn xem mỹ thiếu phụ đẹp như tiên nữ, Trương Siêu Quần ánh mắt như mơ hồ, hắn âm thần nuốt xuống nước miếng, phụ nhân kia mặt mày đoan trang, sống mũi cao thẳng, màu da trắng nõn, đặc biệt là chỉ mặc một thân quần áo mùa xuân, cho thấy là người tập võ, một đôi gò núi cao lớn vững chãi, ngạo nhân cực điểm, eo nhỏ, thon dài vóc người, tao nhã khí chất cao quý, khiến người ta không khỏi lòng sinh ngưỡng mộ, nổi lên một cảm giác thân cận.

– Phụ thân, mẫu thân…

Chu Cửu Chân đi ở sau người hắn kêu lên, chạy vội tới, nắm lấy bàn tay mỹ phụ kia, thân mật cực điểm.

Nguyên lai đây chính là mẫu thân của Chu Cửu Chân! Lúc bàn đầu nàng nói mẫu thân mình rất xinh đẹp, hắn còn tưởng rằng chỉ nói là nói suông, trong thiên hạ không có nữ tử cái nào nói mẫu thân mình diện mạo xấu, nhưng đây đúng là xinh đẹp cao quý, cùng Chu Cửu Chân đứng cùng một chỗ, chẳng khác nào hai chị em gái..

Trong lòng ngẩn ngơ, Trương Siêu Quần âm thầm than thở, Chu Trường Linh lão già này, thực sự là diễm phúc không cạn a! Dời đi tầm mắt, hắn nhìn hướng về Chu Trường Linh đứng bên cạnh mỹ phụ, một bộ uyên bác chi sĩ nhanh nhẹn phong độ, râu dài nhưng mỏng lưa thưa, một bộ trang phục thư sinh, có mấy phần mùi vị tuấn dật tiêu sái, dung mạo cao chất, muốn có tìm điểm xấu cũng khó.

– Ha ha ha…

Chu Trường Linh chưa nói trước tiên đã cười, bước tới hai bước, chắp tay nói︰

– Trương công tử chúng ta chờ ngươi đã lâu, mau mời vào trong.

Làm như rất là quen thuộc, Chu Trường Linh kéo tay Trương Siêu Quần tiến vào, thần thái kia, giọng nói kia, đâu có giồng như là lần thứ nhất gặp mặt, rõ ràng như là nghênh tiếp hiền tế.

– Chu trang chủ, vãn bối quấy rầy, thực sự là không tiện a! Mấy ngày nay ở quý trang dưỡng thương, nhờ có người của Chu trang chủ dốc lòng chăm sóc.

Chu Trường Linh mỉm cười nói︰

– Trương công tử đừng nói như vậy, Chu mỗ mới đầu không biết Trương công tử là đệ tử phái Võ Đương, thực sự là thất lễ với quý khách, buổi sáng hôm nay mới biết, vì vậy có chuẩn bị một ít rượu nhạt, để tẩy trần cho Trương công tử, mong rằng Trương công tử không được ghét đừng phiền lòng tệ trang đón tiếp đơn sơ.

Trương Siêu Quần cười nói︰

– Không dám… không dám, nguyên là vãn bối quấy rầy, trong lòng rất là bất an!

Chu Trường Linh đón Trương Siêu Quần đi trước, hai mẹ con Chu Cửu Chân ở phía sau nhỏ giọng xì xào bàn tán nói liên tục.

Khi ngồi vào bàn, Chu Trường Linh muốn cho Trương Siêu Quần ngồi ghế thủ tọa, nhưng hắn chối từ một phen, bất quá hai mẹ con Chu Cửu Chân không cùng chung nhập tiệc, Trương Siêu Quần có chút mất tập trung, đã vậy rót rượu hầu hạ, cũng không phải Tiểu Yến, Tiểu Phượng, làm hắn hơi thất vọng, khách sáo vòng vo một hồi, Chu Trường Linh lúc này mới hỏi︰

– Trương công tử là đệ tử của pháo Võ Đang, Chu mỗ có một chuyện này muốn hỏi thăm.

Trương Siêu Quần nói︰

– Chu bá bá cứ nói, vãn bối biết gì đều nói hết không dám giấu diếm.

Chu Trường Linh nói︰

– Trương công tử từ Võ Đang sơn đến, Chu mỗ muốn hỏi thăm ngươi một người.

Trương Siêu Quần gật đầu, thầm nghĩ︰

“ Đã tới vấn để mấu chốt của lão rồi, mười phần là hỏi Trương Thúy Sơn, sau đó là giả vờ không biết Trương Thúy Sơn đã chết rồi…”

Quả nhiên, Chu Trường Linh hỏi︰

– Võ Đang Trương ngũ hiệp hiện tại vẫn khỏe chứ? Chu mỗ trước kia cùng với Trương ngũ hiệp từng có giao tình, mười mấy năm trước, Chu mỗ một nhà gặp hiểm nguy, may nhờ Trương ngũ hiệp xuất thủ cứu giúp, bảo toàn tính mạng, chỉ vì vị trí nơi ở quá hẻo lánh xa xôi, cho nên không biết Trương ngũ hiệp giờ đã như thế nào rồi?

Trương Siêu Quần giả vờ bi thương, nói︰

– Chu bá bá, người mà Chu bá bá nhắc đến Trương ngũ hiệp, chính là phụ thân của vãn bối… hu hu…!

Trương Siêu Quần gào khan vài tiếng, nhưng một nữa giọt nước mắt cũng nặng không ra:

– Cách đây 4 năm, phụ thân cùng với mẫu thân vãn bối đồng lượt bị người ép đến mức tự sát chết hết rồi!

Chu Trường Linh thân thể chấn động, đứng lên, nói︰

– Uí..sự việc xảy ra như thế nào?

Trương Siêu Quần giả vờ khóc thút thít nghẹn ngào, đem sự tình của Trương Thúy Sơn kể lại, Chu Trường Linh lệ rơi đầy mặt, nện ngực gào khóc thật bi thương.

Trương Siêu Quần lấy tay che mặt, cũng giả làm khóc nức nở, nhưng trong lòng tự nhủ︰

“ Con bà nó, Chu Trường Linh này diễn xuất thực là không tồi, muốn khóc liền khóc, lão già này nếu là phóng tới thời hiện đại, tuyệt đối sẽ là diễn viên đệ nhất lưu….”

Khóc một trận, Chu Trường Linh mới ngừng lại, cắn răng nghiến lợi nói︰

– Chu mỗ vì ở nơi hẻo lánh, phát sinh ra đại sự kiện như thế, mà vẫn không biết, phái Thiếu lâm, Không Động phái, phái Nga Mi, Côn Luân phái, Hải Sa bang, Cụ Kinh bang, Thần Quyền môn, chính là những người này đã hại vợ chồng ân công! Trương công tử yên tâm, ta Chu Trường Linh nhất định sau này sẽ phải báo thù cho hiền điệt, quần hùng đều là cao thủ số một số hai trong chốn võ lâm, thực chất Chu mỗ chỉ chạm trán một người trong bọn họ cũng không trêu chọc nổi, nhưng ân công đối với chúng ta ơn trọng như núi, tính mạng toàn bộ từ trên xuống dưới nhà họ Chu đều là do ân công cứu, hừ hừ… mối thù này, ta nhất định tìm cách giúp hiền điệt báo!

Trương Siêu Quần vừa nói vừa khó︰

– Chu bá bá cao cả hiệp nghĩa, vãn bối vô cùng mang ơn, bất quá, chuyện này vãn bối hiện giờ không muốn lộ ra bên ngoài, vì lo ngại đối đầu quá nhiều cao thủ, vạn nhất không cẩn thận tiết lộ phong thanh tin tức đi ra ngoài, chỉ sợ bọn họ sẽ tiên hạ thủ vi cường.

Chu Trường Linh gật đầu nói︰

– Hiền điệt nói rất có lý, được..việc này chúng ta hãy bàn bạc kỹ càng, nếu như hiền điệt đã tới Hồng Mai Sơn Trang, thì nhất định phải ở lại nơi này của ta, hiền điệt muốn ở bao lâu thì cứ ở, cứ xem nơi này như nhà của mình, chờ thêm một thời gian, ta sẽ cùng với mấy huynh đệ thương nghị về việc này, hiền điệt thấy thế nào?

Trương Siêu Quần cảm kích nói︰

– Chu bá bá, nếu nói như vậy, thì vãn bối cứ tạm thời ở lại nơi này….