Tân Ỷ Thiên Đồ Long Ký

Chương 45: Vũ Khúc Của Thời Cổ Xưa

Bên trong phương pháp điều tức của Ngọc Nữ Tâm Kinh có khác biệt so với những nội công tâm pháp khác, điều này do Trương Siêu Quần cùng Tiểu Long Nữ nghiên cứu tìm tòi rất nhiều lần mới phát hiện ra, Trương Siêu Quần liền đem phương pháp kia tiết lộ một chút ít cho Hà Thái Xung, đương nhiên Trương Siêu Quần không có chỉ ra toàn bộ, lão này không phải là người tốt gì, có thể nói cho Hà Thái Xung biết qua những này, đã là rất ưu đãi rồi.

Hà Thái Xung vốn là tông sư một phái, cao thủ võ học, nên chỉ vừa nghe, liền biết hữu dụng, như nhặt được chí bảo, lập tức liền vận công thử nghiệm, Trương Siêu Quần không để ý tới ông ta, tự mình tự rót rượu tự uống, đợi một lúc sau, Hà Thái Xung mở mắt ra, mặt mày hớn hở nói︰

– Huynh đệ, ta có cảm giác được ở phía dưới hơi lớn hơn trước một ít.

Trương Siêu Quần chắp tay nói︰

– Chúc mừng… chúc mừng… Dương đại ca quả nhiên là võ học kỳ tài, nhớ lại lúc ban đầu, tiểu đệ phải tìm tòi gần hai năm mới có thành tựu này a!

Trong lòng hắn cũng đang cười thầm, mới lớn hơn có chút như vậy đã mừng rỡ, còn chưa từng xem qua cái của hắn lớn chừng nào! Trong lúc chỉ dẫn cho Hà Thái Xung, hắn cố ý giảm bớt hai phần, hiệu quả sẽ sai lệch không ít, hơn nữa về phương diện sức bền khi giao hoan, thậm chí sẽ không còn sánh được như lúc trước kia.

Nhưng Hà Thái Xung lại hưng phấn dị thường, không ngừng xoa tay..

– Như vậy, bây giờ gọi các nàng đi vào được chưa?

Trương Siêu Quần hỏi.

Hà Thái Xung hơi có chút gấp không thể chờ, Trương Siêu Quần một tiếng gọi to, chúng nữ đồng loạt đi vào, nhìn thấy Hà Thái Xung lộ ra biểu hiện giống như sói đói, đều là sợ hết hồn.

– Tiểu Nhạn, cô nương bồi tiếp Dương lão gia uống rượu, Tiểu Ngư, cô nương đến ngồi bên cạnh ta.

Hai cô nương ngoan ngoãn nghe lời, Trương Siêu Quần nhìn thấy bốn cô nường còn lại đứng bất động, cười nói︰

– Bốn người có thể xướng khúc vũ đạo nào không? Cứ biểu diễn, lát sau Dương lão gia sẽ có thưởng!

Hà Thái Xung người được Tiểu Nhạn vò vò xoa bóp, hào khí can vân kêu lên︰

– Đúng! Sẽ có thưởng…

Nói xong từ trong l*иg ngực lấy ra một nén bạc lớn, hướng trên cái bàn vỗ một cái.

Bốn cô nương cùng nhau đáp ứng một tiếng, không bao lâu, có người đàn cổ cầm, có người lấy ra đàn thập lục, có người thổi sáo, chính giữa là một cô nương Hồng y uyển chuyển nhảy múa theo tiếng nhạc, loại vũ đạo này tựa hồ là pha điệu múa phong tình của Tây Vực, không hoàn toàn là âm nhạc Trung Nguyên, Trương Siêu Quần thấy Hồng y nữ tử này tài múa hát thành thạo, thầm nghĩ đến, chỉ bằng này tài múa hát này trong thế giới hiện đại phải gọi là nghệ nhân, nói không chừng nếu nổi tiếng trong giới ca nhạc thì còn có thế lực, sắm biệt thự, mua xe sang đẩy, nhưng đáng tiếc sinh sai niên đại rồi, thời cổ xưa, nữ tử dù tài múa hát cao đến đâu đi nữa, cũng bất quá chỉ là là xướng ca mua vui cho mọi người mà thôi, sau khi cảm thán, hắn nhìn qua thì thấy Tiểu Nhạn đang ở trong lòng Hà Thái Xung thở gấp liên tục, quần áo xốc xếch, bàn tay của Hà Thái Xung đang thọt vào bên dưới xiêm y của nàng sờ soạng trên cái mu âʍ ɦộ…

Tiểu Ngư nghe muội muội mình rêи ɾỉ, từ lâu đã đỏ mặt đứng ngồi không yên, bỗng nàng cảm thấy mình còn may mắn, dù sao người mình hầu hạ, còn trẻ trung hơn nhiều, vừa anh tuấn lại cao to, thầm nghĩ mới vừa rồi bị hắn mò mẩm tư vị mất hồn muốn bay lên trời, hai cái chân không khỏi có chút mềm yếu, bên dưới cửa miệng âʍ đa͙σ lại có chút ri rỉ là dịch nhờn.

Trương Siêu Quần cười quái dị một tiếng, ở bên trên cái mông lớn của nàng bóp một cái không lưu tay, nói︰

– Về múa hát, cô nương có giỏi hơn hồng y tỷ tỷ kia không vậy?

Tiểu Ngư xấu hổ cười nói︰

– Công tử hỏi câu này không tránh khỏi tổn thương cảm tình tỷ muội, nếu công tử không xem thường Tiểu Ngư, muốn thưởng thức, Tiểu Ngư sẽ múa hát cho công tử xem.

Trương Siêu Quần khen︰

– Nói rất hay, nhưng cái mà ta muốn xem, không phải là vũ đạo bình thường, mà là phải thoát ra hết y phục mới được

Tiểu Ngư hai mắt muốn chảy ra nước, gắt giọng︰

– Công tử không phải người tốt.

Trương Siêu Quần cười nói︰

– Đã tới đây chơi, thì làm sao có người tốt? Nếu như cô nương làm cho ta hài lòng, bổn công tử đêm nay bảo đảm sẽ để cho cô nương trải nghiệm cho biết cái gì là cảnh giới tối cao của nhân gian.

Tiểu Ngư nhoẻn miệng cười, đi tới chính giữa phòng lớn, hướng về hồng y nữ tử kia khẽ mỉm cười, cô nương kia gật đầu hiểu ý lui ra…

Tiếng nhạc tiếp tục vang lên, Tiểu Ngư mỉm cười, cánh tay ngọc khẽ giương lên, thon thả xoắn lại bên trong, đem cái áo ngoài chậm rãi hé mở ra, hai cái tay trắng giống như linh xà bơi lội, vai đẹp trắng như tuyết một mảnh, chỉ thấy nàng hai tay theo phần gáy tuột xuống bả vai, mười ngón tay để ở bộ ngực mềm lưu lại một hồi, khi thì lướt qua, khi thì xoa nhẹ…

Lúc này Hà Thái Xung cũng đã ngừng tay lại, tham lam nhìn vũ đạo rung động tâm hồn này….

Đôi bàn tay của Tiểu Ngư ở trước ngực mình không ngừng biến hóa khi thì vò, khi thì phủ, khi thì trảo, liêu người cực điểm, một đôi mắt đẹp lúng liếng, ẩn tình đưa đẩy hướng về phía của Trương Siêu Quần, làm như đang muốn câu dẫn hắn tới chà đạp thân thể của mình một phen vậy.

Một lúc sau, cặp tay kia kế tục dời xuống đến cái rốn chậm rãi dao động, hai tay tách ra hai nơi, một tay để lên cái mông mẩy điên cuồng nắn bóp, tay kia thỉnh thoảng hướng về phía cái mu âʍ ɦộ trượt nhẹ một thoáng, lại thật nhanh thu về, trên vẻ mặt mê người thần khí cốt tú bốc ra câu hồn đoạt phách, đầu lưỡi hồng hồng ở trên môi nhè nhẹ liếʍ quét, khiến người ta không nhịn được sinh ra mơ tưởng viển vông.

Cứ như vậy qua lại mấy lần, ngay khi Trương Siêu Quần miệng khô lưỡi đắng thì áo khoác ngoài đúng lúc cởi xuống, lộ ra cái yếm mỏng như cánh ve sầu xuyên suốt có thể thấy rõ ràng, hai hạt đầu núʍ ѵú óng ánh nhô lên ở dưới lớp yếm mỏng, theo động tác vũ đạo, hai đầu núʍ ѵú hơi rung động, bụng dưới nhỏ nhắn trắng như tuyết êm dịu, cái tiểu khố nhỏ bé quấn lấy thật thấp ở dưới bờ eo, hầu như có thể nhìn thấy đám lông đen xoã tung lộ ra một phần nhỏ của bộ lôиɠ ʍυ.

Phong tao a! Thực sự là phong tao a! Thì ra biểu hiện e lệ trước đó đều là giả vờ!

Lúc này, càng thêm đặc sắc liêu người, Tiểu Ngư khóe mắt hàm xuân, phong tình vạn chủng cứ liếc nhìn Trương Siêu Quần, câu hồn a! Thật là mẹ kiếp câu hồn, theo cái mông lớn nữu bãi, bắt đầu làm ra điệu bộ xoa xoa vị trí sở trường cái mu âʍ ɦộ, cực điểm dâʍ đãиɠ, cái eo kia mềm mại lắc lắc điên cuồng, bắt chước theo động tác đang là giao hoan, Trương Siêu Quần hạ thân từ lâu dươиɠ ѵậŧ đứng thẳng lên, mã nhãn bên trên qυყ đầυ đã ứa ra dịch nhờn, hắn đã nghĩ tới đưa nàng ép lên trên đất, cỡi hết xiêm y trên người nàng, hướng cái dươиɠ ѵậŧ kia dùng hết sức lực mười phần đâm vào cái âʍ đa͙σ bên trong thật là cuồng mãnh …

Đột nhiên Tiểu Nhạn từ tên đùi của Hà Thái Xung đứng lên, chầm chậm đi tới bên người Tiểu Ngư, hai công nương vũ đạo đồng loạt, Tiểu Ngư đem hai cánh tay trơn khoát lên trên người Tiểu Nhạn, đem cái áo ngoài Tiểu Nhạn lột ra, rồi cứ như vậy ở trên bộ ngực cao vυ't của muội muội tùy ý vuốt ve…

Hai thân thể mềm mại đồng dạng uốn éo bày ra tư thế nhịp điệu càng là giống nhau như đúc! Theo vũ đạo, Tiểu Nhạn bên trong cũng chỉ còn lại cái yếm mỏng, nguyên lai đôi tỷ muội này mặc yếm đều là vải mỏng như tơ một khuôn, theo điệu múa dây dưa đổi lệch vị trí, Trương Siêu Quần hầu như không nhận rõ ai là ai, chỉ nhớ trên khuôn mặt Tiểu Ngư so với Tiểu Nhạn hồng đỏ hơn một chút, quá sảng khoái…ha ha…

Trương Siêu Quần dục hỏa đã tăng lên cao, thấy các nàng vẫn chưa có cỡi cái tiểu khố thì trong lòng như lửa nóng lên, hắn định muốn quát to một tiếng︰ – Đều cởi sạch!

Nhưng lại sợ phá hoại bầu không khí ma mị này, nên cố nén, lúc này Tiểu Ngư chuyển tới phía sau lưng muội muội, trong chốc lát, trước ngực Tiểu Nhạn cái yếm được nới lỏng, chuyển động theo nhịp điệu cái mông đong đưa, chậm rãi từ từ hạ xuống…

Đôi bầu vυ' kiên cường trắng nõn, điệu vũ đạo bên trong làm hai vυ' mềm mại run rẩy, câu dẫn người ta ánh mắt nhìn không rời khỏi, không đợi Trương Siêu Quần thưởng thức xong, Tiểu Ngư quay một vòng tròn, tiết khố của nàng bỗng nhiên lướt xuống rời khỏi cơ thể, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hiện lên ở trước mặt mọi người.

Hai nàng vặn vẹo thân thể như rắn nước, Tiểu Nhạn ở trước, Tiểu Ngư ở phía sau, một đôi tay dài nhỏ, từ phía sau luồn ra ra phía trước, một bàn tay ở trên bộ ngực mềm ưỡn lên của Tiểu Nhạn nhào nặn, không ngừng mà biến hóa hình dạng, một bàn tay khác thì lại đưa xuống cái âʍ ɦộ đen thui um tùm bụi cỏ khẽ vuốt nô đùa, thỉnh thoảng trượt đến ngay giữa cái khe thịt âʍ ɦộ Tiểu Nhạn trêu chọc một thoáng, mỗi lần trượt vào khe thịt, Tiểu Nhạn liền phát sinh dâʍ đãиɠ tiếng trên, hòa cùng bên trong tiếng nhạc, thật là rung động tâm hồn.

Khi Tiểu Ngư từ phía sau Tiểu Nhạn chuyển qua đến trước, Trương Siêu Quần mới ngạc nhiên phát hiện, lúc Tiểu Ngư ẩn mình ở phía sau muội muội đã bỏ đi cái tiểu khố cùa mình tự lúc nào, một đôi tỷ muội dính sát vào, đồng thời ma sát lẫn nhau hai cái gò mu âʍ ɦộ, cọ tới cọ lui, liêu người cực điểm, chỉ tiếc là bị thân hình Tiểu Ngư chặn tầm mắt, Hà Thái Xung đã là vội vã không nhịn nổi đứng thẳng người lên.

Tiểu Ngư kia nhếch lên mông lớn trắng sáng vặn vẹo, rồi chậm rãi ngồi xổm xuống, miệng quay về cái mu âʍ ɦộ Tiểu Nhạn, do Tiểu Ngư quay lưng về phía mọi người, nên không nhìn thấy rỏ là đang làm cái gì, nhưng lúc này Tiểu Nhạn thân thể đã ngưỡng về phía sau, tiếng rêи ɾỉ uyển chuyển như lời ca, lại càng khiến cho người ta mơ tưởng viển vông.

Xem xong trận này, Hà Thái Xung bỗng nhiên cổ họng khàn khàn, thô tiếng nói︰

– Không cần nhảy nữa… có thưởng, tất cả đều có thưởng!

Tiếng nhạc ngừng, Tiểu Ngư,Tiểu Nhạn hai nữ dịu dàng bái tạ.

Trương Siêu Quần cười ha ha, nói︰

– Dương đại ca, sao huynh còn không mau tới chọn một nàng để hạ hỏa? Chúng ta ngày hôm nay đến đây, thì cứ làm cho long trời lở đất đi!

Hà Thái Xung nét mặt già nua ửng đỏ, ho khan hai tiếng, nói︰

– Cái này… cái này…ta ngày hôm nay có chút không thoải mái lắm, để hôm khác đi, đối với đôi tỷ muội, để cho ngươi hưởng dụng, ta muốn cáo từ đi trước một bước.

Nói xong, lại từ trong l*иg ngực lấy ra một nén bạc lớn, đặt lên bàn, sắc mặt cổ quái vội đi ra ngoài.

Trương Siêu Quần trố mắt ngoác mồm, nói︰

– Dương đại ca, huynh đi, thì tiểu đệ cũng đi thôi!

Hà Thái Xung liên tục xua tay, nói︰

– Không cần…không cần, ngươi cứ ở đây chơi đi, xin lỗi….ta muốn cho ngươi thật là thoải mái hài lòng… xong rồi thì người tự chính mình trở về sau, không cần phải để ý đến ta…

Nói rồi cũng không chờ Trương Siêu Quần trả lời, Hà Thái Xung vội vã đi ra ngoài.

Trương Siêu Quần chẳng hiểu gì cả, vẫn chưa phục hồi tinh thần lại, không biết vừa rồi Hà Thái Xung nhìn đến nóng bỏng mê đắm như thế, sao còn không đến xông pha chiến đấu một phen, sao lại vội vã phải ra đi?

Lẽ nào là… Trương Siêu Quần bỗng nhiên bừng tỉnh, chẳng lẽ lão già này vừa rồi đã bị quăng tinh? Đúng rồi, nhất định là như vậy rồi! Hà Thái Xung vừa lúc nãy trên mặt đỏ chót, tư thế bước đi cũng hơi có chút quái lạ, nhìn ra Hà Thái Xung quá sảng khoái, nên đã bị tiết tinh rồi! Dù nói gì Hà Thái Xung cũng là một đại tông sư cùa môn phái, nếu để ở trước mặt mình mất mặt mũi như vậy, là sao mà không ngại ngùng? Ha ha ha… lão già này đúng là không có phúc phần!

Mắt thấy Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn từ trên mặt đất nhặt lên xiêm y, đang muốn mặc vào, hắn liền vội nói︰

– Trước tiên đừng xuyên vào, miễn cho chút nữa lại thoát ra.

Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn duyên dáng dùng tay che chắn lại bên dưới thân thể mềm mại đang lõα ɭồ hiện ra cái gò mu đen thẳm…

Trương Siêu Quần khà khà cười, đi lên phía trước, kêu lên︰

– Cái gì cũng không cần phải nói thêm, các cô nương đều biết ta muốn làm cái gì rồi chứ? Ha ha, tất cả đều theo ta đi vào trong phòng đi!

Trương Siêu Quần sảng khoái đầu hướng phía trong phòng ốc bước đi, chỉ thấy buồng trong có một cái giường lớn cổ hương, hắn chống nạnh nói︰

– Tất cả đi đến trên giường ngoan ngoãn nằm xuống cho bổn công tử, toàn bộ xiêm y đều cỡi ra hết đi.