Dùng xong cơm tối, Dung Vũ Ca liền cùng Vệ Minh Khê nói chuyện trên trời dưới đất, bản thân so với Vệ Minh Khê nhiều tuổi hơn rất nhiều, ở trước mặt Vệ Minh Khê mười hai tuổi, Dung Vũ Ca vẫn có chút thứ có thể khoe khoang với nàng. Dung Vũ Ca tuy không giống Vệ Minh Khê đọc nhiều sách vở, nhưng là linh hồn nàng cũng đã sống đủ lâu rồi, ít nhất hiện tại nàng tuổi cũng đã gấp ba lần tiểu Vệ Minh Khê, thêm ở bên cạnh Vệ Minh Khê lâu dài mưa dầm thắm đất, lại từng bên ngoài du ngoạn nhiều năm, kiến thức cũng coi như rộng rãi. Dung Vũ Ca hướng trong ly đổ vào rượu ngon, khi nói đến chỗ vui vẻ, càng thoải mái cười to, không ngừng cười, rượu bên cạnh cũng không ngừng rót vào ly. Vệ Minh Khê lẳng lặng nghe Dung Vũ Ca kể về quá trình nàng đã trải qua, những chuyện đó đổi với bản thân nàng vẫn là mới lạ. Nghe được chỗ thú vị, Vệ Minh Khê cũng sẽ không nhịn mà mỉm cười theo. Dung Vũ Ca hiện tại, đối với Vệ Minh Khê mà nói, không thể nghi ngờ là một nữ tử thú vị, tình tình đều cùng các nữ tử khác hoàn toàn bất đồng, Dung Vũ Ca tính cách nhiệt tình, sôi nổi, có thể làm cảm nhiễm tới người xung quanh.
“Nàng muốn hay không cũng uống một ly?” Dung Vũ Ca hỏi Tiểu Vệ Minh Khê.
“Ta tuổi còn nhỏ, thân thể còn chưa phát triển hoàn toàn, không nên uống rượu.” Vệ Minh Khê lắc đầu cự tuyệt nói.
“Ngẫu nhiên uống một hai lần cũng không sao.” Dung Vũ Ca tiếp tục dụ dỗ nói, ngữ khí quả thực là giống như tỷ tỷ muốn dạy hư tiểu cô nương nhà đàng hoàng.
“Tất cả những phóng túng sau này, đều là từ lần đầu tiên mà bắt đầu.” Vệ Minh Khê nghiêm trang nói, người quý ở chỗ biết tự kiềm chế.
“Còn trẻ đã cứng ngắc như vậy, sau này lớn lên, còn không phải cuộc sống liền thực sự chán đến chết sao, vẫn nên biết tận hưởng lạc thú trước mắt là tốt nhất.” Dung Vũ Ca rốt cuộc biết được, con đường tình cảm của mình tại sao lại gian nan như vậy, Vệ Minh Khê thật là từ nhỏ liền đã quá mức kiềm chế, gò bó bản thân.
Đối với cách nói của Dung Vũ Ca, Vệ Minh Khê cũng không cho ý kiến, cho nên nàng chỉ là lắc đầu cười cười.
“Nàng không uống, ta liền một hai muốn nàng phải uống một chút, một hai phải làm khó người khác.” Dung Vũ Ca tới gần Vệ Minh Khê đem ly rượu trong tay mình đưa tới bên môi của Vệ Minh Khê, một bộ dạng ngươi không uống, ta tuyệt không dễ dàng bỏ qua.
“Hà tất gì phải vậy?” Vệ Minh Khê nhíu mày hỏi.
“Nàng không hiểu, nàng sẽ không hiểu.” Dung Vũ Ca nhẹ nhàng nói, Dung Vũ Ca nhẹ nhàng nói, dường như là lẩm bẩm tự nói, giống như Vệ Minh Khê ngay từ đầu muốn cự tuyệt tình cảm chính mình vậy, tình duyên của mình cùng Vệ Minh Khê, đều là do bản thân mình một hai phải làm khó người khác mà cầu tới, nếu để thuận theo tính tình của Vệ Minh Khê, thì mình liền nhất định cả đời cũng không có được. Cho nên Dung Vũ Ca chưa từng hối hận việc mình hùng hổ dọa người, từng bước một bức Vệ Minh Khê thừa nhận tình cảm của bản thân, tựa như hiện tại, biết rõ Vệ Minh Khê kiên quyết nhưng vẫn là nhịn không được đến bức nàng phá bỏ giới hạn.
Vệ Minh Khê ẩn ẩn cảm giác được Dung Vũ Ca không phải là thật muốn mình uống rượu, mà có lẽ chỉ là muốn mình thỏa hiệp. Nếu như làm như vậy có thể làm Dung Vũ Ca cảm thấy cao hứng, Vệ Minh Khê nghĩ bản thân nên phối hợp với nàng một chút. Nàng cũng không phải thật sự bài xích không thể chạm vào rượu, theo như lời nàng vừa nói, chỉ là nàng cảm thấy thân thể có chưa trưởng thành, uống rượu vào đối với thân thể không tốt, nhưng nếu chỉ là thoáng uống một ngụm, chắc cũng không sao.
Vệ Minh Khê vì tránh xung đột, nên chỉ nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu.
Dung Vũ Ca tuy rằng cảm thấy mình tựa hồ lại có chút tùy hứng, nhưng nhìn đến Vệ Minh Khê vì mình mà thỏa hiệp, vẫn cảm thấy đặc biệt vui vẻ.
“Này có tình là chúng ta hôn môi gián tiếp không?” Dung Vũ Ca cười hỏi, dọc theo vị trí Vệ Minh Khê đã uống, đem rượu còn lại một hơi uống sạch.
Vệ Minh Khê nghe vậy mặt không khỏi hơi hơi đỏ lên, thầm nghĩ, người này thật đúng là phiền toái. Đều là nữ tử giống nàng, thế nhưng hoàn toàn không màng lễ nghĩa, liêm sĩ, còn nói lời xấu hổ như vậy.
“Một lát nữa, muốn cùng nhau tắm chung không?” Dung Vũ Ca tiếp tục đùa giỡn Vệ Minh Khê, ái muộn nói.
“Không!” Vệ Minh Khê Vệ Minh Khê quả quyết cự tuyệt. cái khác có thể bỏ qua, cái này tuyệt đối không thể nhượng bộ.
Dung Vũ Ca thấy Vệ Minh Khê giống như lâm đại địch, lần nữa thoải mái cười lớn. Kỳ thật nàng nghĩ muốn cùng Vệ Minh Khê tắm chung, nhưng là nàng sợ mình đến lúc đó vạn nhất không kiềm chế được, với lại Vệ Minh Khê chỉ mới mười hai tuổi, thân thể còn chưa hoàn toàn trưởng thành, thật đem Vệ Minh Khê ăn thì thật quá là cầm thú. Dung Vũ Ca đối với việc đem mình biến thành cầm thú, một chút cũng không để ý, nàng chỉ sợ dọa đến Vệ Minh Khê, hơn nữa thân thể này là của mẫu thân mình, liền cảm thấy có chỗ không tốt lắm.
“Được, được theo ý nàng.” Dung Vũ Ca dùng giọng điệu cực kỳ sủng nịch nói, cảm giác giữa Vệ Minh Khê lớn tuổi cùng với Vệ Minh Khê nhỏ tuổi thật đúng là không giống nhau.
Vệ Minh Khê lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nàng thật sự có chút lo lắng, bởi vì cảm giác tính tình người trước mắt này thật sự chuyện gì cũng có thể làm được.
“Ngươi đi chuẩn bị hai thùng nước ấm, bên trong dựng bình phong ngăn cách, ta cùng Vệ Minh Khê đều phải tẳm rửa.” Dung Vũ Ca phân phó Bội Dao.
Tuy rằng công chúa cùng Vệ Minh Khê cùng nhau tắm rửa là hành động phi thường không giống sự tình mà công chúa sẽ làm, nhưng là Bội Dao cũng không dám nói gì.
“Nô tỳ có cần phải chuẩn bị phòng ngủ cho Vệ tiểu thư hay không?” Bội Dao hỏi.
“Không cần chuẩn bị phòng, đêm nay Vệ Minh Khê cùng ta ngủ chung, chúng ta muốn thắp nến tâm sự suốt đêm, trước kia không biết, hiện tại phát hiện ta cùng Vệ Minh Khê rất hợp nhau.” Dung Vũ Ca biết hành vi của mình khẳng định sẽ làm Bội Dao cảm thấy kỳ quái, cho nên tùy tiện tìm đại cái cớ, có thể để Bội Dao tin hay không, nàng cũng không thực sự quan tâm.
Bội Dao quả nhiên lộ vẻ mặt kinh ngạc, công chúa cùng Vệ Minh Khê này giao tình thật là tiến triển cũng quá nhanh đi, thật là làm người khác không thể tưởng tượng nổi, Bội Dao hoài nghi nhìn Vệ Minh Khê ở một bên, chỉ thấy Vệ Minh Khê cũng là vẻ mặt kinh ngạc.
“Ngươi không lo lắng nàng hoài nghi ngươi không phải Vũ Dương công chúa sao?” sau khi Bội Dao rời đi, Vệ Minh Khê hỏi, người này hành vi và tính tình cùng Vũ Dương thật sự khác một trời một vực.
“Này là nàng đang lo lắng cho ta sao?” Dung Vũ Ca cười hỏi.