Hoàng Hậu Tại Thượng

Chương 68

“Nghe nói muội hưu phu rồi?” Lý Lăng Nguyệt hỏi, nàng còn tưởng rằng những chuyện phản bội đạo nghĩa thế này sẽ không xảy ra trên người Trì Nguyệt, hôm nay nàng mới phát hiện nàng đã hiểu về vị đường muội này theo hướng sai lầm, Trì Nguyệt là người không hề bị trói buộc bởi đạo lý thế tục.

“Cứ cho là như vậy đi, bên cạnh nhiều thêm một người, cũng cảm thấy dư thừa, rất đáng ghét.” Lý Trì Nguyệt ăn ngay nói thật, không hề che giấu.

“Với tính tình của muội vốn sẽ không vào kinh thêm lần nào nữa, nhưng muội lại theo nàng ấy đến đây, có thể thấy được phân lượng của nàng ấy trong lòng muội không nhẹ, nhưng nàng là nữ nhân, làm trái luân thường… Thôi, đại khái muội cũng không để ý đến luân thường, trái lại còn dũng cảm vô cùng.” Lý Lăng Nguyệt cảm thấy quan hệ giữa nàng và Đồ Thập Mị đã xem như không còn trong sạch nữa, nàng cũng không có tư cách nói người khác, càng không thể nói về luân thường đạo lý.

“Muội không để ý là nam hay nữ, nàng có thể được muội thích là đủ rồi.” Nếu là Tam công chúa lúc trước nhất định sẽ không chấp nhận được tình cảm trái với luân thường này, tuy rằng Tam công chúa là người vô cùng tốt, chẳng qua là trong phạm trù đạo đức luân lý quả thật không hề biết cách co giãn, bây giờ nàng nghĩ thoáng một chút đã là tốt lắm rồi.

“Người kia và nàng hoàn toàn khác nhau, giữ bên người cũng không sao.” Khí tức trên người Đồ Cửu Mị đúng là thuần khiết, khiến người ta vui vẻ.

“Ân, ngu xuẩn một chút, đúng là bớt lo.” Lúc Lý Trì Nguyệt nói ra câu này hơi mỉm cười, còn lộ ra một cỗ sủng nịch, khiến Lý Lăng Nguyệt cảm thấy vị đường muội này cũng có tình cảm ấm áp hơn. Ngay từ nhỏ, ngoại trừ có chút hứng thú với hương ra, nàng ấy luôn lạnh nhạt với mọi thứ xung quanh, thật giống như nàng không hề có ràng buộc với thế tục phàm trần, hôm nay thấy nàng như vậy trái lại cũng không phải chuyện gì xấu.

“Trì Nguyệt như vậy, kỳ thực cũng là chuyện tốt.” Lý Lăng Nguyệt cảm thán, không chịu sự trói buộc của thế tục, trái lại còn rất an nhàn tự tại, quay đầu nhìn lại, kẻ bị phàm tục ràng buộc lại chính là bản thân mình.

“Nếu có một ngày tỷ thật sự cảm thấy tình thế khó xử, thời điểm lâm vào tiến thoái lưỡng nan, muội chỉ hy vọng tỷ có thể vứt bỏ tất cả, hãy truy cầu hạnh phúc, vui vẻ tự tại cho bản thân tỷ.” Tam công chúa mệt mỏi vì bị gông xiềng của thế nhân trói chặt, không thể sống thoải mái như mình. Kỳ thực Lý Trì Nguyệt càng nghiêng về thái độ sống của Ngũ công chúa hơn, mỗi một ngày đều hưởng lạc đến cực điểm, chẳng qua là, mỗi người có khát vọng khác nhau, ham muốn nhiều ít cũng khác nhau. Làm Ngũ công chúa thì quá dễ, làm Tam công chúa mới khó khăn, cho nên tất cả những người có nhân cách cao cao tại thượng đều đáng kính trọng, bởi vì phần lớn con người trên thế gian này không được mấy ai cao thượng như thế.

Lý Lăng Nguyệt chỉ cười cười, sau đó lắc đầu.

Lý Trì Nguyệt khẽ thở dài một hơi, nếu Tam công chúa có thể bỏ đi quyết tâm của mình, vậy đó không phải là Tam công chúa.

* * *

“Tất cả ngồi xuống hết đi.” Ngữ khí Đồ Thập Mị ôn hòa nói với Đồ đại nương và Đồ Cửu Mị.

Đồ đại nương thấy không có người ngoài mới không câu nệ nữa, bà ngồi xuống, nhưng cũng không thể hoàn toàn thả lỏng.

“Phụ thân có khỏe không? Ca ca, tẩu tẩu, chất nhi thế nào?” Đồ Thập Mị thuận tiện hỏi một chút về tình hình Đồ gia, thật ra thì nàng đã nắm được đại khái, mỗi năm đều có người báo cáo lại với nàng, bây giờ hỏi tới chẳng qua là vì tránh cho mẫu thân khỏi lúng túng vì không biết nói gì.

“Thân thể phụ thân con vẫn còn cường tráng, đầu năm nay còn đích thân mổ một con heo.” Đồ đại nương thấy Đồ Thập Mị nói chuyện, lá gan liền phóng đại, bắt đầu huyên thuyên, lớn tiếng kể một chút cũng cảm thấy thả lỏng được phần nào.

Đồ Thập Mị chỉ mỉm cười lắng nghe, nàng không có hứng thú với những chuyện vụn vặt trong nhà chút nào, chẳng qua là ngoài mặt nàng vẫn chừa chút mặt mũi cho mẫu thân, cũng không lộ ra ý chán ghét, còn chu đáo chăm trà cho mẫu thân và tỷ tỷ.

Trái lại, Đồ Cửu Mị có chú ý đến, đúng là Thập Mị đang nghe, nhưng cho tới bây giờ cũng không đáp lời, mặc dù biểu hiện ra dáng vẻ nhẫn nại, nhưng là từ nhỏ đã cùng lớn lên với Thập Mị, từ những chi tiết nhỏ nhặt nhất nàng vẫn có thể nhìn ra muội muội đã thiếu kiên nhẫn, nhưng mẫu thân lại không phát hiện được.

“Nương, người đừng nói liên miên thế, để muội muội nói một chút đi, không phải người luôn muốn biết những năm qua muội muội sống có tốt không à?” Đồ Cửu Mị cắt ngang Đồ đại nương đang nói không ngớt lời, trên thực tế, quả thật Cửu Mị rất muốn biết về cuộc sống của muội muội trong những năm qua.

“Hết thảy đều rất tốt, không có gì để nói.” Đồ Thập Mị đặt ly trà trong tay xuống, nhàn nhạt nói. Cho dù nàng có nói ra thì mẫu thân và tỷ tỷ cũng không thể hiểu được.

“Vậy ngoại tôn nam Hoàng đế và ngoại tôn nữ Công chúa đâu?” Đồ Cửu Mị cảm thấy rất hứng thú với đôi long phượng thai do muội muội sinh ra, vừa nhắc đến hai người đó, giờ phút này nàng liền cảm nhận được cái gì gọi là Hoàng thân quốc thích, cũng có loại cảm giác vinh quang.

Lúc này Đồ đại nương mới nhớ tới, bà còn có một đôi ngoại tôn nam Hoàng đế và ngoại tôn nữ Công chúa, lớn như vậy cũng chưa một lần được gặp mặt, đại khái cũng sẽ lạnh nhạt. Vừa nghĩ đến thân phận của ngoại tôn nam bà là Hoàng đế, không hiểu sao Đồ đại nương lại cảm thấy khẩn trương.

“Ngày mai muội để bọn họ đến thỉnh an hai người.” Đồ Thập Mị thấy biểu tình khoa trương của Đồ Cửu Mị, liền biết Cửu Mị đang suy nghĩ gì, tỷ tỷ vẫn trước sau như một khiến người ta cảm thấy vui vẻ.

“Chúng ta có cần phải quỳ xuống không?” Đồ Cửu Mị nhớ Hoàng đế là lớn nhất, nhưng quỳ xuống trước mặt một đứa trẻ, cảm giác có chút kỳ quái, hơn nữa, người ta còn lớn hơn Thập Mị một chút mà.

“Có muội ở đó, không cần đâu.” Đồ Thập Mị mỉm cười nói, dù sao cũng không có người ngoài.

“Vậy thì tốt.” Nghe Thập Mị nói vậy, Cửu Mị mới an tâm.

“Mẫu thân bôn ba đường xa tới đây, hẳn là mệt mỏi rồi, Tử Sam đưa lão phu nhân đến Thiên điện nghỉ ngơi.” Đồ Thập Mị để thϊếp thân thị nữ của mình đưa Đồ đại nương đến Thiền điện nghỉ ngơi.

Đồ đại nương cảm thấy mình còn chưa nhìn tiểu nữ nhi đủ, cũng còn rất nhiều lời muốn nói với Thập Mị, nhưng lại bị cung nữ kia đưa đến Thiên điện nghỉ ngơi, hơn nữa còn không để Cửu Mị đi cùng. Đồ đại nương lần đầu đến nơi xa lạ này vốn đã không có cảm giác an toàn, bây giờ càng bất an hơn.

“Thân thể mẫu thân khỏe mạnh, hẳn là chưa mệt đâu, người còn rất nhiều chuyện muốn nói với muội, người cũng muốn nhìn muội nhiều một chút.” Cửu Mị lập tức lên tiếng thay mẫu thân.

“Không vội, cũng đâu phải chỉ lưu lại một hai ngày, thời gian còn dài.” Đồ Thập Mị muốn lừa Cửu Mị quả thật là dễ như trở bàn tay. Cả ngày Đồ Thập Mị bận rộn chính sự, dù có vào cung, Đồ đại nương muốn gặp nàng cũng không phải chuyện dễ dàng.

“Nhưng đã rất lâu không gặp rồi, trong lòng thương nhớ muội vô cùng.” Đồ Cửu Mị liền ôm lấy Đồ Thập Mị, thân thể Thập Mị hơi cứng lên một chút, nhưng cũng không đẩy Cửu Mị ra.

“Sao vẫn còn thích bám dính người khác như vậy, đều trưởng thành cả rồi.” Đồ Thập Mị nhẹ giọng trêu chọc Đồ Cửu Mị, nàng còn cho rằng Cửu Mị có Lý Trì Nguyệt sẽ không còn nhớ đến mình nhiều như trước nữa.

“Thật sự tỷ rất muốn được ở chung với Thập Mị.” Nguyện vọng của Đồ Cửu Mị trước giờ vẫn không thay đổi, mặc dù nàng biết đại khái hy vọng này của nàng vĩnh viễn cũng sẽ không thực hiện được.

“Vậy còn phu nhân của tỷ thì sao?” Đồ Thập Mị nhướng mày, Cửu Mị có thể bỏ được Lý Trì Nguyệt mới là kỳ quái.

Đồ Cửu Mị nghe vậy, quả nhiên cảm thấy khó xử, nàng cảm nhận được phu nhân và Thập Mị không thích nhau lắm, cho nên giờ phút này Cửu Mị không biết trả lời thế nào mới phải, mặc dù so sánh, nàng vẫn muốn ở cùng phu nhân nhiều hơn một chút, nhưng nếu nói ra lại sợ muội muội thương tâm.

“Quả nhiên Lý Trì Nguyệt mới là người quan trọng nhất đối với tỷ.” Ngữ khí Đồ Thập Mị không lạnh không nóng nói, trong lòng nàng vẫn có nho nhỏ cảm giác không thoải mái.

“Không phải muội muội cũng có Tam công chúa rồi sao?” Đồ Cửu Mị đáp trả lại, trái lại lần này nàng không ngu ngốc, bởi vì trong lòng nàng cũng có tư vị không đúng, cảm giác như muội muội bị người khác cướp đi.

Đồ Thập Mị nghe vậy hơi sửng sốt, nàng không nghĩ tới Cửu Mị lại có thể nhìn ra đầu mối.