Hoàng Hậu Tại Thượng

Chương 48

Lý Lăng Nguyệt ở chung với Đồ Thập Mị cũng khá lâu, đối với cảm xúc của Đồ Thập Mị có thể đoán được hơn phân nửa, tựa như giờ phút này, tuy mặt Đồ Thập Mị tươi cười vui vẻ, nhưng là Lý Lăng Nguyệt lại không cảm nhận được nửa điểm ý cười. Nàng biết Đồ Thập Mị đang tức giận, nhưng nàng không hiểu nàng ấy giận cái gì, chẳng lẽ là muốn mình khen nàng hai câu sao, như thế nào có khả năng này được!? Lý Lăng Nguyệt tuyệt đối không tin hiện tại Đồ Thập Mị họa mình là để lấy lòng, bởi vì đó là chuyện làm người ta rất không thể tưởng tượng nổi, nghĩ đến đây nàng cảm thấy da gà đều kinh hãi mà nổi lên, nhưng mà nàng lại không hiểu Đồ Thập Mị họa mình là có ý đồ gì. Vô luận như thế nào, cảm xúc của Đồ Thập Mị khiến Lý Lăng Nguyệt ẩn ẩn bất an, nàng hiểu tính tình Đồ Thập Mị, nàng ta sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.

Kỳ thật đâu chỉ có Lý Lăng Nguyệt là nghĩ không ra, ngay cả Đồ Thập Mị cũng không hiểu nổi chính bản thân vì sao đột nhiên cao hứng họa mỹ nhân đồ cho Lý Lăng Nguyệt, rõ ràng là tự tìm mất mặt. Đương nhiên bản năng Đồ Thập Mị cũng không muốn suy nghĩ sâu xa, chắc chỉ là một phút cao hứng trong lúc nhàm chán mà thôi. Trời biết, từ nhỏ đến lớn, số lần Đồ Thập Mị cảm thấy nhàm chán có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Bất quá Đồ Thập Mị rất nhanh liền loại bỏ cảm giác mất mặt do Lý Lăng Nguyệt đem lại, nàng luôn luôn am hiểu cách khống chế cảm xúc bản thân, cho dù nàng có tức giận nhiều hơn nữa cũng có thể kìm nén không bộc phát, huống chi chỉ là không vui nho nhỏ.

* * *

Không thể không nói dự cảm của Lý Lăng Nguyệt là đúng. Buổi tối đêm đó, nàng tắm rửa đi ra liền nhìn thấy Đồ Thập Mị ngồi trên giường, nhìn tư thế kia tựa hồ đang đợi mình. Phải hiểu được đêm nay không phải ngày định kỳ ba ngày một lần, nhưng nhìn dáng vẻ Đồ Thập Mị tựa hồ là đã tới ngày đó, ít nhất trong tầm mắt nàng ấy nhìn mình ý đồ rất rõ ràng. Nhưng mà trong tẩm cung, Lý Lăng Nguyệt không ngửi được thôi tình hương, bởi vì trước kia mỗi lần tới ngày định kỳ, Đồ Thập Mị nhất định sẽ cho người điểm hương kia.

“Ta không có điểm hương cảm thấy rất kỳ lạ có phải không?” Hiển nhiên là Đồ Thập Mị biết nghi hoặc của Lý Lăng Nguyệt.

“Hôm nay cũng không phải…” Vô luận đã làm bao nhiêu lần, Lý Lăng Nguyệt vẫn cảm thấy khuất nhục, tự nhiên là muốn có thể tránh liền tránh đi.

“Ta cũng không có lập quy củ như vậy, tất nhiên là phải dựa theo tâm tình của ta.” Đồ Thập Mị nhếch khóe miệng mang theo ý cười nói.

Đúng vậy, trước kia quá mức theo quy luật làm cho Lý Lăng Nguyệt thiếu chút nữa nghĩ sẽ trở thành quy củ không thể thay đổi.

“Vậy tùy ngươi, cho người điểm hương đi.” Từ lúc mới bắt đầu Lý Lăng Nguyệt kháng cự đến cực độ, cho tới bây giờ đã chết lặng.

“Đêm nay tâm tình ta không tệ, cho ngươi một cơ hội lựa chọn, để ngươi quyết định điểm hay không điểm hương.” Đồ Thập Mị tựa tiếu phi tiếu nhìn Lý Lăng Nguyệt nói.

Lý Lăng Nguyệt kinh ngạc nhìn Đồ Thập Mị, nàng cảm nhận được ý đồ của Đồ Thập Mị, thân thể nàng đã tập thành thói quen bị thao túng bởi thôi tình hương, tất cả phản ứng của thân thể, nàng đều có thể phó thác cho thôi tình hương, thậm chí suốt toàn bộ quá trình, ý thức của nàng cũng không cần quá mức thanh tỉnh. Nếu không dùng, có nghĩa là nàng phải thanh tỉnh đối mặt, cảm giác khuất nhục trong toàn bộ quá trình càng thêm rõ ràng trực tiếp, nếu dùng thì nghĩa là nàng phóng túng thân thể của chính mình sa vào kɧoáı ©ảʍ đáng xấu hổ kia, có chọn như thế nào cũng không phải là một lựa chọn tốt đối với Lý Lăng Nguyệt. Đồ Thập Mị là cố ý, cố ý gây ác ý.

“Không phải Thái hậu luôn luôn một tay che trời hay sao, cho dù để ta lựa chọn cũng có gì khác nhau? Ngươi muốn đùa như thế nào, ta nghe theo là được.” Lý Lăng Nguyệt cự tuyệt việc lựa chọn.

“Nếu ta bắt ngươi nhất định phải chọn?” Đồ Thập Mị cũng rất hiếu kỳ rốt cuộc Tam công chúa sẽ chọn lựa như thế nào đây?

“Nếu chỉ có thể chọn một, ta chọn không điểm hương.” Ở tình huống này, Lý Lăng Nguyệt không cho phép thân thể của mình có kɧoáı ©ảʍ vô cùng đáng xấu hổ như vậy.

“Tam công chúa có chắc chắn chưa? Trong tình huống thanh tỉnh, nếu thân thể có phản ứng, ta sợ nội tâm Tam công chúa không chấp nhận được.” Ngữ khí Đồ Thập Mị vì Lý Lăng Nguyệt mà suy nghĩ.

“Không có khả năng.” Lý Lăng Nguyệt cảm thấy thân thể nàng sẽ không có cảm giác đáng xấu hổ kia, tất cả đều là do thôi tình hương gây ra, ở tình huống nàng hoàn toàn thanh tỉnh sẽ không có khả năng xuất hiện.

“Nhưng mà thân thể Tam công chúa ta rõ như lòng bàn tay, nói nghe hay lắm, chỉ sợ không có đường lui, như vậy sẽ không tốt.” Đồ Thập Mị mang bộ dáng thành khẩn nói.

“Không sao.” Lý Lăng Nguyệt thản nhiên nói một câu.

Đồ Thập Mị hơi nhếch khóe miệng, nàng bắt đầu cởϊ áσ Lý Lăng Nguyệt. Lý Lăng Nguyệt nhắm hai mắt lại.

“Không được nhắm mắt, nhìn ta.” Đồ Thập Mị ra lệnh, nàng không thích Lý Lăng Nguyệt nhắm mắt, nàng muốn để nàng ấy nhìn cho rõ là ai chạm vào thân thể nàng, nhất định phải nhìn thật rõ mới được.

Lý Lăng Nguyệt chỉ có thể mở to mắt nhìn Đồ Thập Mị, đã không có thôi tình hương, nàng càng cảm giác rõ ràng Đồ Thập Mị đang khinh nhờn thân thể của chính mình. Nàng lạnh lùng nhìn Đồ Thập Mị, cảm nhận tay nàng ta vuốt ve thân thể mình. Nàng cười lạnh, Đồ Thập Mị rất tự cho là đúng, không có thôi tình hương, sao nàng lại có khả năng bị người nàng thống hận đυ.ng chạm mà sinh ra cảm giác chứ? Mặc dù ngón tay Đồ Thập Mị chạm đến đều là chỗ mẫn cảm nhất trên thân thể nàng.

Không có thôi tình hương, Đồ Thập Mị cảm thấy thân thể Lý Lăng Nguyệt y như khúc gỗ, thật sự không hề có phản ứng. Nàng cảm nhận được tầm mắt lạnh lùng của Lý Lăng Nguyệt, tựa hồ trào phúng mình tự cho là đúng, Sao nàng lại có thể bỏ qua dễ dàng, trước giờ nếu nàng không đạt mục đích thề không bỏ qua. Đồ Thập Mị tách hai chân Lý Lăng Nguyệt ra, cúi đầu vào giữa. Từ trước tới nay Đồ Thập Mị chưa bao giờ làm chuyện này, hành động của nàng làm cho Lý Lăng Nguyệt cảm thấy kinh ngạc, hiển nhiên nàng không nghĩ tới Đồ Thập Mị thế nhưng sẽ vì mình mà làm thế.

Kỳ thật ngay cả chính Đồ Thập Mị cũng có chút ngoài ý muốn, vì trận chiến khí phách này, nàng thế nhưng không tiếc hạ mình, trước kia nàng chỉ dùng tay tiến vào thân thể Lý Lăng Nguyệt, có thể xâm nhập chuyển động lung tung, có thể thô lỗ, đều xem như là xâm phạm cùng khinh nhờn. Nhưng dùng tới đầu lưỡi, tựa hồ đã vượt qua phạm vi kia, bất quá chuyện làm Đồ Thập Mị càng ngoài ý muốn đó là nàng cũng không bài xích hành vi hiện tại của bản thân, phải hiểu được nàng từng chịu khuất nhục, chuyện bài xích nhất chính là làm vậy với Lý Minh Nguyệt. Nhưng là vì Lý Lăng Nguyệt làm việc này, Đồ Thập Mị cũng không cảm thấy khuất nhục hay bài xích, vẫn là tiếp tục.

Tâm tư Lý Lăng Nguyệt rối rắm, nàng bị Đồ Thập Mị làm cho mơ hồ, nếu nói Đồ Thập Mị chỉ là vì đạt tới mục đích làm nhục mình mà hy sinh như vậy không khỏi cũng quá lớn đi, căn bản nàng ấy không giống như người sẽ làm ra việc lỗ vốn như thế. Trong nháy mắt nàng cảm thấy không hiểu nổi Đồ Thập Mị.

Kỳ thật Lý Lăng Nguyệt luôn luôn tập trung lực chú ý để chống cự, nàng kháng cự thân thể sinh ra phản ứng, nhưng là phán đoán quá nhiều làm phân tán ý chí của nàng, khiến nàng nhất thời vô ý, thân thể có chút ẩm ướt, nhưng rất nhanh, nàng đã thu hồi suy nghĩ hỗn loạn của mình. Sao cũng được, nàng tuyệt đối sẽ không để Đồ Thập Mị thực hiện được mục đích.

Quả nhiên Đồ Thập Mị có chút thất bại, xem ra vẫn là nàng đánh giá thấp lực kiềm chế của Lý Lăng Nguyệt.