Phế Hậu (Quyển Thượng)

Chương 122

Tiêu Cảnh Tịch vừa từ hậu viện của Tiêu Cửu Thành bước ra liền gặp Lý Tu, giờ phút này nàng vạn lần không muốn nhìn thấy Lý Tu, đối mặt trực diện làm Tiêu Cảnh Tịch muốn tránh cũng không tránh được.

Từ sau khi Cảnh Tịch trở về nhà ngoại, ở trong Tiêu phủ đều là tránh gặp, Lý Tu vừa mới gặp Tiêu Cửu Thành, nên đoán là Cảnh Tịch đang ở hậu viện của Tiêu Cửu Thành, thế là muốn đi gặp Tiêu Cảnh Tịch, liền cố ý tới tản bộ gần hậu viện Tiêu Cửu Thành. Quả nhiên gặp phải Tiêu Cảnh Tịch, nhìn thấy nữ tử mình yêu đã nhiều ngày không gặp, nội tâm Lý Tu mười phần mừng rỡ.

"Cảnh Tịch." Lý Tu bước nhanh về phía trước, chủ động chào hỏi cùng Tiêu Cảnh Tịch.

"Ngươi phải gọi ta là đại tẩu, không nên gọi thẳng khuê danh." Tiêu Cảnh Tịch cải chính.

"Cảnh Tịch giận ta sao?" Lý Tu thấy thái độ của Tiêu Cảnh Tịch vẫn giống như trước, trong lòng mấy phần ảm đạm.

"Cho dù ngươi vì ta uống thuốc tuyệt tự, ta cũng sẽ không lấy ngươi, trong lòng ta, ngươi vẫn là đệ đệ của phu quân, cũng chính là đệ đệ của ta, ngươi sao lại ép ta như vậy?" Tiêu Cảnh Tịch hơi có vẻ lãnh khốc nói lập trường của mình.

"Ừm." Lý Tu lên tiếng, cũng không nói gì thêm.

Tiêu Cảnh Tịch hiển nhiên không ngờ Lý Tu phản ứng như vậy, khẽ nhíu mày.

"Cho nên, ngươi có thể bỏ đi ý nghĩ cưới ta?" Tiêu Cảnh Tịch lại hỏi.

"Đời này nếu không thể cưới được Cảnh Tịch, Tu quyết ý cả đời không cưới vợ, Cảnh Tịch không lấy, ta cũng không, đến lúc đó chúng ta cùng nhau ở trong phủ, cũng có thể xem như cả đời gần nhau." Lý Tu đã tính tới kết quả xấu nhất.

"Ngươi đây là muốn bức ép ta, lão phu nhân cũng sẽ tuyệt đối không đồng ý." Tiêu Cảnh Tịch không nghĩ tới Lý Tu lại còn có ý nghĩ như vậy.

"Dù sao ta cũng đã uống thuốc tuyệt tự, đến lúc đó đối với mẹ ta sẽ nói là lúc trong quân đội đã không cẩn thận thân thể bị thương, mọi việc luôn có biện pháp ứng đối. Cảnh Tịch không muốn gả, ta cũng không ép, ta không cưới, đã coi như là lui một bước, nhưng không có khả năng trả lại nhà ngoại." Lý Tu kiên định lạ thường nói.

Tiêu Cảnh Tịch thấy Lý Tu biểu lộ kiên định, nam nhân đều sĩ diện a? Lý Tu sao lại vì nữ nhân mà thể diện đều không cần, đây không phải phẩm chất vốn có của quân tử. Phu quân lý tưởng trong lòng Tiêu Cảnh Tịch phải như chi lan ngọc thụ, có đức độ, khiêm tốn, tài trí hơn người. Lý Thao ngoại trừ thể cốt quá yếu, kỳ thật vẫn rất phù hợp với yêu cầu của Tiêu Cảnh Tịch. Lý Tu càng giống võ tướng hơn, Tiêu Cảnh Tịch thật ra không thích vũ phu, luôn cảm thấy trên người vũ phu luôn có tính ngang ngược. Sự ngang ngược của Lý Tu tựa hồ là dùng đối với mình.

"Nam nhi chí tại bốn phương, há có thể nhi nữ tình trường, vì một nữ tử mà làm hoen ố thanh danh của mình chứ?" Tiêu Cảnh Tịch trưng ra thân phận trưởng tẩu giáo huấn Lý Tu.

"Chỉ cần Cảnh Tịch lấy ta, ta cái gì cũng sẽ nghe theo Cảnh Tịch hết." Lý Tu hồi đáp.

Tiêu Cảnh Tịch nghe vậy chán nản, cảm thấy Lý Tu bây giờ nói không được, một nam tử đều nghe nữ nhân nói, thì có thể làm được chuyện gì, nhưng mặt khác, nội tâm vẫn có chút xúc động, nam nhân này đối với mình tình thâm nghĩa trọng không thể nghi ngờ, thế là nội tâm xoắn xuýt Tiêu Cảnh Tịch dứt khoát không để ý tới Lý Tu, trực tiếp đi về hậu viện của mình.

Chuyện Lý Tu muốn cưới chị dâu Tiêu Cảnh Tịch, không biết thế nào lại bị truyền ra ngoài, lần này, thiên hạ xôn xao, dù sao cái này là huynh chết đệ cưới, tập tục này chỉ có ở phiên bang, đường đường là hộ quốc công phủ, làm cho khắp thiên hạ trà dư tửu hậu lấy làm đề tài bàn tán. Phải nói tới hộ quốc công đời thứ nhất là Lý Cảnh Triều, năm đó nắm giữ triều chính hơn ba mươi năm, cả đời công huân hiển hách, từ An Lạc Hầu từng bước tấn phong làm hộ quốc công, truyền từ đời này sang đời khác, con cháu được kế tục tước vị, khi đến Lý Thao, cũng là hộ quốc công đời thứ năm. Chỉ là ba hộ quốc công trước, mặc dù cũng có tước vị, nhưng không được quân vương trọng dụng. Đời thứ tư là Lý Kính, cũng chính là thân phụ của Lý Thao cùng Lý Tu lại được trọng dụng, vì triều đình tây chinh Cao Xương, đắc thắng trở về, chiến công ngang Độc Cô Tấn. Hộ quốc công phủ hiển quý lại xảy ra chuyện xấu như vậy, làm người trong thiên hạ đều chờ xem chế giễu.

(Editor ghi chú: Lý Cảnh Triều chính là con trai thừa tự của Đồ Cửu Mị và Lý Trì Nguyệt trong Phu nhân tại thượng)

– – –

Ngô Vương phủ Lý Quân Hạo nghe được tin tức, Lý Quân Hạo vốn cũng có tính toán, Tiêu phủ cùng hộ quốc công phủ quan hệ thông gia, mà lại hắn cũng muốn nhân dịp tạo mối quan hệ cùng Lý Tu, để ngày sau có thể mượn thế lực của hộ quốc công phủ, thế là liền muốn mang theo thê tử tranh thủ thời gian đi Tiêu gia một chuyến.

"Nghệ Tuyền, phu nhân cũng đã lâu chưa về nhà ngoại, hẳn là rất nhớ nhạc phụ nhạc mẫu, gần đây Ngô Vương phủ cũng không có chuyện gì, đang rảnh rỗi, không bằng ta theo phu nhân về nhà ngoại thăm một chuyến." Lý Quân Hạo dịu dàng hỏi Tiêu Nghệ Tuyền. Lý Quân Hạo ngoài mặt đối với Tiêu Nghệ Tuyền cũng không tệ lắm, làm cho Tiêu Nghệ Tuyền một mực yêu hắn.

"Phu quân thật là quan tâm, nhưng An nhi mới có năm tháng, không nên đi xa, vẫn là chờ An nhi lớn hơn chút nữa mới trở về đi." Kỳ thật Tiêu Nghệ Tuyền đã sớm xem Ngô Vương phủ như nhà của mình, nhất sau khi sinh nhi tử là Lý An, nàng liền không quan tâm chuyện trở về nhà mẹ hay không. Huống chi nếu nàng trở về, thì Cửu Thành cũng có thể sẽ trở về, nàng không muốn phu quân của mình gặp lại Cửu Thành, mặc dù Lý Quân Hạo đối với mình vô cùng tốt, nhưng nàng cảm giác trong lòng Lý Quân Hạo vẫn chưa hoàn toàn buông xuống, lại nhớ đến năm đó chuyện xảy ra lúc thành thân, Cửu Thành đã trở thành một cái gai trong lòng nàng.

"Phu nhân gả vào Ngô Vương phủ đã ba năm không có về nhà ngoại, Ngô Vương phủ cùng Tiêu phủ cách xa nhau cũng không quá xa, phu nhân ba năm không trở về thăm nhà, tựa hồ có chút không được. Ta sợ người khác nói phu nhân bất hiếu, phu nhân vì ta sinh con dưỡng cái lo liệu gia sự, mười phần vất vả, ta tất nhiên không nên để phu nhân mang tiếng xấu, cho nên ta muốn cùng phu nhân về nhà ngoại, vì nhạc phụ nhạc mẫu tận hiếu." Lý Quân Hạo dối trá nói.

"Phu quân vì thϊếp cân nhắc như thế, thϊếp hết sức cảm động, để thϊếp đi thu xếp một chút." Tiêu Nghệ Tuyền cảm động nói.

Lý Quân Hạo hơi mỉm cười, nhưng khi Tiêu Nghệ Tuyền quay người, nụ cười của Lý Quân Hạo liền biến mất, lộ ra một chút phiền chán. Hắn cố ý biểu hiện thật tốt đối với Tiêu Nghệ Tuyền, là hắn muốn làm cho Tiêu Cửu Thành thấy, nàng đã bỏ qua một phu quân chân chính thương yêu nàng, nghĩ đến có thể sẽ nhìn thấy Tiêu Cửu Thành đã ba năm không gặp, nội tâm Lý Quân Hạo so với nhiều năm trước lại không thể bình tĩnh. Nghĩ đến Tiêu Cửu Thành giờ đã là thê tử của người khác, Lý Quân Hạo liền nắm chặt nắm đấm, một ngày nào đó, hắn nhất định phải đem Tiêu Cửu Thành cướp về.

– – –

Tiêu Cửu Thành cùng Thiên Nhã ở lại Tiêu phủ mấy ngày, Tiêu Cửu Thành rất là hài lòng, có Thiên Nhã bên cạnh, lại có tỷ tỷ yêu thương của mình, phụ mẫu huynh trưởng đều ở bên, Tiêu Cửu Thành cảm thấy nhân sinh vui vẻ nhất cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi, những người yêu thích, đều quay chung quanh mình.

Tin tức Lý Tu muốn cưới tỷ tỷ là do Tiêu Cửu Thành cố ý cho người truyền ra, nàng muốn rút củi dưới đáy nồi, chỉ cần tin tức này truyền ra, trong sạch của tỷ tỷ sợ sẽ không thể thanh bạch như trước đây, đến lúc đó tỷ tỷ cũng chỉ có thể vò đã mẻ không sợ rơi, dù sao cũng sẽ không thể kém hơn nữa. Mặc dù Tiêu Cửu Thành cảm thấy làm vậy có chút không tốt, nhưng là tỷ tỷ mình tính tình nguội lạnh, nếu không thêm lửa, căn bản sẽ không hạ nổi quyết tâm, kéo dài thêm cũng không phải biện pháp, chỉ có thể giải quyết dứt khoát. Tiêu Cửu Thành làm việc này đã có bàn bạc cùng Lý Tu, như vậy Lý Tu mới có thể cảm kích vạn phần đối với nàng, cũng coi như là vì Độc Cô gia trải đường. Đương nhiên việc này nàng nhất định phải giấu không để tỷ tỷ biết, thậm chí ngay cả Thiên Nhã nàng cũng không nói, miễn cho Thiên Nhã lại cảm thấy mình tâm cơ thâm trầm, lãnh khốc vô tình.

——

Tác giả có lời muốn nói: chương bắc cầu…