Ăn Thịt Chi Lữ (Cuộc Hành Trình Ăn Thịt)

Quyển 13 - Chương 9: Thế giới hiện tại 9 (H)

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực nhất thời văng đầy miệng Diệp Huyên, nàng vội vã nuốt từng ngụm từng ngụm, nam nhân bắn vừa vội vừa nhanh, cố tình lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại nhiều,

không

muốn bị sặc, phải nhanh chóng nuốt vào

một

cỗ bạch trọc kia. côn th*t còn

đang

không

ngừng rung động, "Cesare" lại rút nó ra, lấy tay đỡ, nhắm ngay bộ ngực tuyết trắng của Diệp Huyên, lại túm hai cái cái vυ' đâm mạnh mấy cái, mới bỏ qua.

"Ăn ngon sao?"

hắn

hơi thở gấp cười

nhẹ.

Diệp Huyên theo thói quen của

hắn

ngày xưa, đem cái côn th*t mới nửa mềm xuống mà vẫn tráng kiện như cũ ngậm ở trong miệng, dùng cái lưỡi thơm tho tinh tế thanh lý sạch

sẽ

thân gậy, gốc côn th*t cùng với hai khỏa tinh nang cũng

không

bỏ qua, mới

yêu

kiều hổn hển trả lời: "Ăn ngon..."

Nam nhân vươn tay, lau tϊиɧ ɖϊ©h͙

trên

cái vυ' nàng, lại bắt lấy nhũ thịt căng đầy đưa tới Diệp Huyên trước mặt: "Liếʍ sạch

sẽ."

Biếи ŧɦái muội khống, Diệp Huyên

âm

thầm trắng mắt, giận mà

không

dám

nói

gì ngoan ngoãn liếʍ ăn xong tϊиɧ ɖϊ©h͙

trên

vυ', "Cesare" cuối cùng buông tha nàng.

Chính là ép buộc như vậy, cả người nàng lười biếng

không

muốn động, dứt khoát

nói

"Cesare" để

hắntự tiện, nàng ngủ trước

một

giấc. Nghĩ rằng nếu sau giấc ngủ tỉnh lại, nhân cách biếи ŧɦái này

đã

tiêu thất, vậy cũng là chuyện tốt.

Đáng tiếc kỹ năng tâm tưởng

sự

thành của nàng bây giờ hiển nhiên

không

thắp sáng, "Cesare"

khôngchỉ

không

biến mất, đợi đến khi Diệp Huyên mang theo

hắn

chuyển đến trang viên của nàng ở ngoại ô thành phố A,

hắn

vẫn như trước chiếm cứ thân thể Cố Dần Thành.

Tòa trang viên chiếm diện tích rộng, ở chung quanh đều là yếu nhân thương giới của thành phố A. Nhưng ở trong mắt công tước Valentino, như trước là chỗ

không

bản lĩnh. Diệp Huyên cũng lười cằn nhằn với

hắn, an bày xong phòng ở, bắt đầu ở trong trang viên yên tĩnh nghỉ ngơi.

Lúc nàng còn chưa mất trí nhớ,

đã

ở trong trang viên này cùng Cố Dần Thành. Trang viên dùng phù chú đặc thù bảo hộ, tuy vài thập niên

không

có người ở, bên trong tất cả đồ dùng vẫn mới như trước. Hơn nữa Diệp Huyên còn phát

hiện, có thời kì Cố Dần Thành tiến hành cải tạo phòng ở, đồ điện linh tinh toàn bộ đều đổi thành mới nhất, nàng lại dạy "Cesare" dùng máy tính, xem tivi, "Cesare" ngay từ đầu còn có chút

không

thích ứng, bất quá

hắn

không

thẹn là thông minh tuyệt đỉnh, để bụng học tập, tốc độ rất nhanh.

Đáng thương là Diệp Huyên, vừa phải tận chức tận trách làm giáo viên, còn phải ngày ngày đêm đêm bị biếи ŧɦái muội khống này đùa bỡn.

không

nói

đại bộ phận thời gian

không

cho nàng mặc quần áo, từ lúc phát

hiện

qυầи ɭóŧ chữ "T" hương diễm bực này, "Cesare"

yêu

nhất chính là để Diệp Huyên mặc quần chữ "T"

nhỏ

hẹp đến mức

khôngche được cái gì, du͙© vọиɠ đến, kéo mảnh vải dệt sang bên cạnh, đâm mạnh côn th*t, phù

một

tiếng liền sáp vào. Diệp Huyên khối thân thể này lâu

không

nhận mưa móc, bị đùa bỡn mười ngày như thế, thể chất vốn mẫn cảm, cũng dần quen tùy thời tùy chỗ hàm chứa đại dương v*t của nam nhân, bị thao đến d*m thủy liên tục.

Đến

một

ngày nàng

đang

nằm ở

trên

sofa ôm lấy thắt lưng gày của nam nhân bị đại lực thao làm, nam nhân

trên

người bỗng nhiên ngẩn ra, khí chất quanh thân đột nhiên thay đổi, Diệp Huyên cũng

khôngsợ hãi nữa.

Nàng sở dĩ chuyển đến trang viên xa nơi có người ở, kỳ thực vì ứng phó loại tình huống này. Lần này là ai đây? Diệp Huyên vừa nhanh chóng xoắn dục căn trong hoa huy*t, vừa hứng thú nghĩ.