Ăn Thịt Chi Lữ (Cuộc Hành Trình Ăn Thịt)

Quyển 12 - Chương 15: Cổ đại. Đẩy ngã thánh tăng (15) (cao H)

Nàng

một

mặt

nói

xong,

một

mặt dùng hai chân ôm lấy thắt lưng Hoài Yển, hai cái chân quấn chặt thắt lưng nam nhân mà cọ xát. Cặp đùi non mịn vừa mềm vừa trơn, trong huyệt d*m thủy

không

khôngngừng tràn ra, cái miệng

nhỏ

nhắn khít khao phía dưới kia càng hút đại qυყ đầυ

không

rời, có nam nhân nào có thể ngăn cản dụ hoặc như thế?

Hoài Yển đè lại đùi ngọc của nàng, tuy rằng dục sắc trong mắt mãnh liệt, vẫn nhẫn xuống xúc động muốn thẳng lưng cắm vào,

nói: "Thái y dặn chẳng lẽ ngài

đã

quên, nơi đó

đã

bị thương, mấy ngày nay phải an phận chút."

nói

đến chuyện này, Diệp Huyên

trên

mặt càng đỏ lên. Nàng tuy rằng vốn hoang đường, lại nhất quán

không

kiêng nể gì, nhưng mà bởi vì chuyện phòng the quá kịch liệt làm cho tiểu huyệt nứt vỡ còn phải gặp thái y, cũng

thật

sự

là việc mất mặt nhất trong đời nàng.

Cũng may Giang thái y là lão nhân hơn sáu mươi, nghe nàng ấp úng

nói, tuy rằng sắc mặt hơi cổ quái, vẫn nghiêm nghị

nói: "Quan gia tuổi trẻ, lại luôn khoẻ mạnh, nhưng thân mình cần bảo dưỡng cẩn thận. Trong khoảng thời gian này

không

thể sinh hoạt vợ chồng, còn thỉnh quan gia ghi nhớ trong lòng."

Trước đó, Diệp Huyên và Hoài Yển cơ hồ ngày ngày đều điên loan đảo phượng. Ở trong hành cung

không

ai quấy rầy, hai người

không

chỉ ở trong phòng làm chuyện khiến cho người ta mặt đỏ tim đập, mà còn ở dã ngoại làm vài lần. Đây đương nhiên là Diệp Huyên đề nghị, Hoài Yển

không

lay chuyển được nàng, bị nàng bám dính

trên

người kéo mở vạt áo, tay

nhỏ

bé lại cầm lấy gốc rễ nam nhân, đâu còn có thể cự tuyệt.

Như vậy chơi hai ba lần, tuy rằng vừa

nói

đên lỗ tai

sẽ

đỏ lên, Hoài Yển cũng

không

thể

không

thừa nhận ở trong lòng, lấy trời làm màn, ngã xuống đất truy hoan, quả

thật

có loại thú vị khác. Nếu như

không

phải thế, lúc

hắn

thao Diệp Huyên, tiểu huyệt ẩm ướt kia vừa hút vừa xoắn, so với trước kia còn nhanh hơn, phun nước cũng nhiều hơn vài phần. Về phần

hắn, nhất thời

không

thể nhịn xuống, bị ôm lấy liền làm cái miệng

nhỏ

nhắn kia vài canh giờ, bắn

một

lần xong lập tức lại cứng, đến lần thứ hai thời gian đương nhiên càng dài. Đem Diệp Huyên thao đến khóc kêu liên tục, khuôn mặt

nhỏ

nhắn tràn đầy nước mắt, cổ họng cũng

không

kêu nổi.

Chờ trở về cung rồi, Diệp Huyên liền kêu đau trong tiểu huyệt, là vì Hoài Yển nhất thời càn rỡ, làm bên trong huyệt bị vỡ.

Cho nên

hiện

thời đương nhiên

hắn

không

chịu cắm côn th*t vào, bản thân nhịn cũng khó chịu, nhưng vẫn hòa nhã

nói: "Quan gia cố nhịn

một

chút, ta dùng ngón tay ngăn ngứa cho ngài."

"không

cần, " thiếu nữ quyệt cái miệng

nhỏ

nhắn, ăn quen đại dương v*t nam nhân nóng hổi thô cứng, mấy ngón tay sao có thể làm nàng thoải mái, nàng nghĩ nghĩ, lại lấy môi

anh

đào hôn Hoài Yển, hôn mυ'ŧ nam nhân

một

lát, cắn vành tai

hắn

dịu dàng

nói, "... Trẫm muốn đầu lưỡi của Hoài khanh."

Hoài Yển cùng nàng truy hoan nhiều lần, cái dạng gì cũngchơi đùa, sao

không

biết ý tứ những lời này. Trong lòng

hắn

kỳ thực cũng rất muốn, cặp lỗ tai kia càng đỏ bừng, vừa nghe những lời này, liền

khôngtự chủ được nhớ lại tư vị hoa dịch từ trong cái miệng

nhỏ

ẩm nhuyễn kia tràn ra, còn có cảm giác đầu lưỡi bị huyệt thịt xoắn chặt đến mất hồn.

Theo lời, tách Diệp Huyên hai chân ra, vừa mới chuẩn bị đặt môi mỏng lên, Diệp Huyên bỗng nhiên kẹp lấy đầu

hắn: "Ngươi nằm xuống đất

đi."

Hoài Yển tuy rằng

không

hiểu, nhưng vẫn nằm xuống. Chỉ thấy thiếu nữ đứng lên, trước cởi bỏ hết quần áo

trên

người, sau đó tách hai chân ra ngồi quỳ lên bụng

hắn, cái mong

nhỏ

rất cong rất tròn đối diện với

hắn, đầu

nhỏ

cúi xuống, đem dương v*t thẳng tắpkia ăn vào trong miệng

nhỏ.

"Ô..." Diệp Huyên cũng

không

phải lần đầu tiên khẩu giao cho Hoài Yển, thủ đoạn hút liếʍ hôn càng thuần thục,

một

từng chút nuốt thân gậy vào trong miệng, đến khi đỉnh qυყ đầυ chạm vào yết hầu mới dừng lại, hai gò má bởi vì hút mạnh mà lõm xuống, dùng cổ họng

nhỏ

hẹp nuốt qυყ đầυ, lúc này làm Hoài Yển ưỡn mông hẹp, cơ bắp cả người đều căng thẳng.

Mà mông thịt như mật đào kia còn

đang

nhẹ

nhàng vặn vẹo trước mắt

hắn, bị gậy th*t cọ sát mông

nhỏchỉ mơ hồ lộ ra

một

chút hồng nhạt, ngược lại dụ hoặc người ta càng khó có thể tự giữ. Hoài Yển vươn tay, đem hai cánh mông thịt tách ra, lập tức có dâʍ ɖị©ɧ từ huyệt khẩu chảy xuống,

hắn

đem chỗ nước ẩm dinh đó đặt lên đầu lưỡi thử thử, ừ, vẫn thơm ngọt như vậy.

Sau đó đem bàn tay cầm mông

nhỏ

thật

chặt, đầu chôn ở giữa hai cánh mông thiếu nữ, cũng bắt đầu chậc chậc liếʍ mυ'ŧ. Hai người nằm

trên

mặt đất, lỏa thân, ăn tính khí của nhau, nuốt vào từng cỗ dâʍ ɖị©ɧ làm tản mạn ra hương vị tìиɧ ɖu͙© nồng liệt, đến khi Hoài Yển ở trong miệng Diệp Huyên bắn ra hai lần, tinh thủy bắn tung tóe đầy

trên

ngực

trên

bụng nàng, lại đem cái miệng

nhỏ

nhắn kia trong trong ngoài ngoài ăn sạch

sẽ, cục thịt

nhỏ

bị liếʍ mụt toàn bộ sưng đỏ lên

không

chịu nổi, ngay cả nếp nhăn tinh tế

trên

cúc huyệt đều bị đùa bỡn, mới kết thúc trận này hoan ái

nhẹ

nhàng vui vẻ đầm đìa.