Ăn Thịt Chi Lữ (Cuộc Hành Trình Ăn Thịt)

Quyển 11 - Chương 19: Tây phương cung đình. Đẩy ngã thị vệ trưởng 19 (cao H)

"Điện hạ, đứa

nhỏ..." Arthur hô hấp trong nháy mắt loạn cả lên, trời biết

hắn

trở về rồi, mỗi ngày nhìn dáng người điện hạ xinh đẹp, có bao nhiêu mong ước ấn nàng xuống nếm thử mĩ vị kia. Bàn tay to bị đặt

trên

tuyết nhũ đĩnh kiều, tuy rằng cách lớp vải, xúc cảm từ tơ lụa mềm mại khiến Arthur miên man bất định, hạ thể lúc này

đã

có động tĩnh.

"Ta

đã

hỏi bác sĩ..." Thiếu nữ liếc mắt

một

cái liền nhìn thấy dưới khố nam nhân hở ra, nàng dựa

trênvai

hắn, vươn tay

nhỏ



đi

xoa căn côn th*t kia, "Quá ba tháng đầu, cẩn thận

một

chút... là có thể." Thấy Arthur còn trù trừ, cái lưỡi

đã

liếʍ lên vành tai nam nhân, "Arthur

không

muốn ta sao... Nhưng mà tiểu huyệt huyệt rất ngứa, ta rất muốn... côn th*t của chàng..."

Lời này vừa

nói

ra, Arthur đâu còn nhịn nổi, xả quần áo

trên

người thiếu nữ, ôm nàng lên giường. Đầu tiên là đặt nàng ở

trên

đùi, ngậm cái miệng

nhỏ

nhắn mυ'ŧ mát, hai bàn tay to dao động khắp nơi,

không

ngừng đốt lửa, làm thân thể sáng tỏ như ngọc choáng váng đầy động tình.

Mang thai khiến kiều khu của Margaret càng đẫy đà trắng noãn, hai cái vυ' vốn rất tròn giống như mật đào chín, tiêm nhi đỏ au mặc dù

không

có nam nhân mυ'ŧ vào, nhưng bởi vì thời gian mang thai mà phồng lên đáng

yêu, dụ nam nhân hung hăng cắn hút: "Điện hạ, sao

không

có sữa?"

"Còn gọi ta là điện hạ", cái chân

không

nhẹ

không

nặng đá

một

chút, Margaret dở khóc dở cười, "Đứa

nhỏ

sinh ra rồi mới có sữa,

hiện

giờ

không

có."

Arthur vùi mặt vào trong tuyết khâu tràn đầy hương sữa, hô hấp

thật

sâu ngửi

một

ngụm,

hắn

thật

ra biết thuận theo, miệng cắn đầu v* vừa hút vừa nỉ non, cái gì "Lily, tiểu bảo bối, thân ái " gọi bậy vừa xong. Đem hai cái vυ' hoàn hoàn chỉnh chỉnh

yêu

thương

một

lần, núʍ ѵú cắn đỏ sưng lên,

trên

nhũ thịt tất cả đều là ánh nước tinh lượng, mới ngẩng đầu lên

đã

tiếc hận

nói: "Vậy sữa của bảo bối chẳng phải là tiện nghi cho người khác", hai tay ôm Margaret lấy mặt cọ xát lên nhũ khâu của nàng, "Bảo bối, ta cũng muốn uống sữa... Điện hạ, cầu ngài thưởng cho ta

đi."

Thiếu nữ khuôn mặt

nhỏ

nhắn đỏ bừng

nhẹ

nhàng đánh

hắn: "nói

mê sảng cái gì, đó cũng là hài tử của chàng."

"Ta

một,

hắn

một?" Nam nhân

một

bộ dạng nghiêm trang bắt đầu cò kè mặc cả.

Margaret

thật

sự

là bị

hắn

đánh bại, trong lòng xấu hổ vô cùng, vội vàng có lệ

nói

với Arthur, chỉ

khôngmuốn

hắn

lại

nói

mấy lời da^ʍ ngữ: "Được được được, chàng

một

bên..."

"Núʍ ѵú của bảo bối cũng phải ngày ngày để ta ngậm." tay Arthur

đã

duỗi đến nơi riêng tư của nàng, tách mở hoa môi

nhỏ, đưa vào

nhẹ

nhàng cọ xát.

Thiếu nữ bị

hắn

làm cả người như nhũn ra, dựa vào trong lòng

hắn, chỉ lo

yêu

kiều mềm giọng, tiểu huyệt

một

đường chảy nước, cứ như vậy mơ hồ đáp ứng

một

đống hiệp ước

không

bình đẳng với

hắn. Cái gì sinh đứa

nhỏ

rồi

không

được

không

để ý

hắn, buổi tối phải ngủ cùng

hắn,

không

cho mang theo đứa

nhỏ, tiểu huyệt cũng phải ngày ngày để

hắn

làm, nếu để tϊиɧ ɖϊ©h͙

hắn

chảy ra ngoài

sẽ

đánh đòn.

Mắt thấy thiếu nữ mê muội phun ra

một

cỗ

âm

tinh, Arthur mới vỗ vỗ mông

nhỏ

tròn xoe của nàng, để nàng bắt lấy thành giường quỳ sấp, cầm vài cái đệm mềm đỡ bụng nàng, cẩn thận đỡ eo

nhỏ, côn th*t sưng đến mức nóng bỏng tận cùng chậm rãi đâm vào.

"A..." hoa đạo

đã

lâu chưa bị khai khẩn lại chật lại hẹp, qυყ đầυ cực đại vừa đưa vào, mị thịt liền trong lút co rút

đã

phun ra từng ngụm từng ngụm hoa lộ. Lúc mang thai, thân thể nữ nhân

sẽ

nóng hơn bình thường

một

ít, cho nên tiểu huyệt ẩm nóng kìa càng nóng hơn, cuốn qυყ đầυ

không

ngừng nhảy lên, cả thân gậy đều giống cũng bị hâm nóng ở bên trong.

Arthur cố nén xúc động hung hăng thao làm, lúc dương v*t tiến vào đến hai phần ba

thì

ngừng lại; "Bảo bối, thoải mái sao?" Bàn tay to du di

trên

bụng

nhỏ

tròn xoe, xúc cảm thô ráp lửa nóng làm Margaret thích ý hừ hừ ra.

"Ưm, thoải mái... Arthur, động đậy, động đậy thôi... Trong tiểu huyệt rất ngứa."

"Ngoan, ta thế này thao lạn tiểu bi của nàng được

không." Trong miệng

nói

như vậy, nam nhân động tác trừu đưa lại càng ôn nhu,

hắn

dùng

một

loại lực đạo thong thả lại đầy đủ ở trong hoa kính qua lại ra vào, trường côn thô cứng đẩy hoa môi chen vào, lại ngậm đầy mật nước từng tấc rút ra.

Thiếu nữ bị làm kêu y y nha nha

không

ngừng, ngày xưa chẳng phải kịch liệt hoan ái như vậy, nhưng cảm giác ôn nhu thương tiếc khiến nàng mềm thành

một

bãi xuân thủy, cái lưỡi thơm tho vươn ra vong tình liếʍ môi, thậm chí nước miếng từ bên môi rơi xuống dưới.

Khác với hạ thể nhu hòa thao làm, động tác nam nhân đùa bỡn cái vυ' lại kịch liệt hung ác. Loại trình độ hoan ái này đương nhiên

không

thể khiến Arthur tận hứng,

hắn

đem dục hỏa đầy ngập phát tiết lên nhũ cầu dưới tay, hung hăng nắm hai luồng tuyết ngấy, hận

không

thể đem cái vυ' của tiểu bảo bối này bóp vỡ ra.

cảm giác vừa đau lại ngứa càng làm Margaret thoải mái đến cực điểm, nàng nghĩ trong khung bản thân mình kỳ thực là thích bị Arthur đối đãi thô bạo, bị căn dương v*t lớn kia hoàn toàn chiếm cứ, chỉ cần chọc tiến vào trong hơn mười cái là có thể khiến nàng muốn chết

một

lần. Nhưng ôn nhu

yêu

thương như vậy cũng khiến nàng thập phần mê muội, mặc kệ là loại nào, nàng đều biết Arthur khát vọng nàng, cũng

yêu

nàng.

Đến cùng vẫn sợ làm bị thương người

yêu

và đứa

nhỏ, đợi đến khi thiếu nữ cắn ngón tay lại tiết

một

lần nữa, Arthur đẩy nhanh tốc độ tiến lên mấy chục lần, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn đầy đều bắn nhanh vào trong hoa huy*t. côn th*t lúc rút ra còn nữa cứng rắn

không

mềm xuống, bị Margaret lấy mị nhãn nhìn lên, lại cứng rắn trướng thành

một

căn cực đại.

Arthur có chút lúng túng: "Ta

đi

phòng tắm."

Thiếu nữ kéo lấy tay

hắn, kiều kiều cúi người: "không

cần, ta còn chưa có tận hứng đâu..." Dứt lời tay

nhỏ

nắm côn th*t, mở ra miệng

anh

đào

nhỏ, từng chút nuốt thân gậy vào.

"A ha! --" kí©ɧ ŧɧí©ɧ bất ngờ

không

kịp phòng bị khiến cơ bắp cả người Arthur đều căng thẳng,

hắn

bị Margaret đè lên ngực, ngã ngồi ở

trên

giường, cúi mắt nhìn tiểu nữ nhân

hắn

âu yếm liếʍ dương v*t cho ình, hai cái vυ' nặng trịch buông xuống, theo tiểu mông

nhẹ

nhàng vặn vẹo lay động, bộ dáng cơ khát lại dâʍ đãиɠ như vậy, làm Arthur hận

không

thể nắm lấy đầu nàng, đem cái miệng

nhỏ

của nàng làm nát ra.

hắn

biết mình sắp được cưới tiểu nữ nhân này, từ đây về sau, nàng

sẽ

không

còn là công chúa điện hạ tôn quý vô song, mà là thê tử

hắn

có thể nâng niu trong lòng bàn tay. Nhưng vừa nghĩ đến điện hạ

đang

ăn côn th*t của mình, điện hạ cao cao tại thượng, thế nhưng giống da^ʍ phụ dùng miệng ngậm dương v*t nam nhân, tâm lý khoái ý thậm chí vượt xa kɧoáı ©ảʍ dương v*t bị liếʍ, chỉ có thể dùng ý chí kiên cường nhất cố nén, mới đè nén xúc động muốn ngược đãi.

Margaret là lần đầu tiên khẩu giao cho nam nhân, gập ghềnh

không

quá thuần thục, cũng

không

biết liếʍ bao lâu, cái miệng

nhỏ

của nàng

đã

run lên, Arthur mới

một

lần nữa phun ra. Nàng đem đầy miệng nùng tinh nuốt xuống,

một

giọt cũng

không

bỏ, lại duỗi lưỡi đem bạch trọc bên môi liếʍ sạch

sẽ, mới cảm thấy mỹ mãn ngã vào trong lòng Arthur: "Ta rất mệt a... Arthur."

"Bảo bối ngoan, ta ôm nàng

đi

tắm rửa được

không?" Nam nhân hôn hôn lên trán nàng, nhìn đầu

nhỏcủa nàng lắc lư, giống như lập tức

sẽ

ngủ, vừa đau lòng lại cảm thấy đáng

yêu. Ngủ

đi, điện hạ,

nhẹ

vỗ về lưng thiếu nữ, thấy nàng chậm rãi ngủ, bên môi Arthur lộ ra

một

chút cười, ta

sẽ

trông giữ ngài, vĩnh viễn.

=====================================================

Còn mấy Chương kết thúc ~

Đây là chuyện xưa thứ hai ngược từ dưới lên, ngẫm lại có chút luyến tiếc, khóc chít chít

PS: Còn

một

thế giới nữa là Thế giới cổ đại (khoảng 20 chương)

thì

Diệp Huyên hoàn thành cuộc thi và trở về

hiện

thực (khoảng 10 chương), sau đó đến chuyện xưa của 2 người (rất dài,

một

truyện xuyên

không

đáng đọc) và cuối cùng là 1 số ngoại truyện là kết thúc.

Vấn đề là Thế giới cổ đại cuối cùng đó "Phiêu Thánh tăng" nội dung tóm tắt thế này: Diệp Huyện xuyên về thân phận là nữ hoàng đế và nhiệm vụ là quyến rũ 1 thánh tăng (một

nhà sư rất trẻ, rất đẹp, rất ngây thơ), nguyên là trụ trì của 1 môn phái Phật tông. Mà mẹ tác giả lại quá biếи ŧɦái, tả rất rất chi tiết, phải

nói

là hộc cả lít máu đó. Cái nội dung này

thật

sự

là quá báng bổ

đi, ta đọc cũng thấy choáng váng luôn. Ta

không

theo đạo Phật nhưng ta nghĩ cũng nên có

sự

tôn trọng nhất định với các tôn giáo và tín ngưỡng. Cho nên ta rất băn khoăn ko biết có nên post lên

không