Ăn Thịt Chi Lữ (Cuộc Hành Trình Ăn Thịt)

Quyển 11 - Chương 14: Tây phương cung đình. Đẩy ngã thị vệ trưởng (14) (cao H)

"không,

không

cần..." Margaret vung tay ỡm ờ, vẫn bị nam nhân ngồi xuống ôm lên. Ngày sắp hoàng hôn, sắc trời chậm rãi ảm đạm xuống, trong phòng

không

đốt đèn, cho nên mơ hồ nhìn

không

rõ.

đi

tới ban công, nàng mới phát

hiện

ánh mắt Arthur

đã

có chút đỏ lên. Nam nhân cấp bách cúi người hôn nàng, để nàng tựa vào

trên

cột cẩm thạch khắc hoa của ban công,

một

cái chân dài kéo thẳng tắp,

một

cái chân khác bị nam nhân kéo lên khuỷu tay, côn th*t phù

một

tiếng cắm vào, vừa thâm sâu vừa trừu sáp nặng nề làm bàn chân treo ở giữa

không

không

ngừng lên xuống, mềm giọng ừ ừ ô ô

yêu

kiều đều bị nam nhân nuốt vào lưỡi.

Nương theo ánh chiều tà màu vàng ấm áp, Arthur mê muội nhìn tiểu nữ nhân trước mắt bị mình thao làm. Khuôn mặt

nhỏ

nhắn luôn mang theo ngạo nghễ giờ phút này lại nửa cười hàm xuân, mắt to tràn đầy mê mang, môi

anh

đào bị

hắn

liếʍ hút đỏ hồng, bên miệng

nhỏ

còn dính nước miếng sáng bóng của hai người trộn vào nhau. Hai cái vυ' kiều mềm bị bàn tay to của nam nhân thay nhau đùa bỡn, núʍ ѵú đỏ sẫm bị vuốt ve, chà xát, thậm chí là lôi kéo ác ý, đôi nhũ thịt như tuyết từ giữa khe hở tràn ra, bởi vì quá mức mềm mại, bị lòng bàn tay nam nhân thô ráp đầy vết chai cọ

đi

cọ lại, còn

hiện

ra vệt đỏ bắt mắt.

Những dấu vết đáng thương này vốn làm Arthur đau lòng

không

thôi nay lại càng kích phát du͙© vọиɠ tàn ngược ở đáy lòng

hắn, nữ nhân này

hắn

nhớ thương nhiều năm như vậy, từ lần đầu tiên mộng tinh

đã

ảo tưởng áp nàng ở dưới thân,

hiện

thời rốt cục

hắn

làm được.

Nàng

sẽ

mở chân ra để

hắn

làm nàng, bởi vì

hắn

đùa bỡn mà khóc kêu, thậm chí còn có thể mềm yếu cầu xin

hắn, cầu

hắn

nhẹ

một

chút,

không

cần nhanh như vậy,

không

cần cắm vào sâu như vậy. Nhưng nàng

không

biết, càng cầu xin như thế,

hắn

lại càng muốn đem cự vật cắm vào, đem toàn bộ nhồi vào bụng

nhỏ

của nàng, để nàng vĩnh viễn chỉ có thể ăn dương v*t của mình

hắn.

d*m thủy và tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c từ đùi ngọc thẳng tắp của thiếu nữ

đang

đứng thẳng

không

ngừng chảy xuống. Vật to lớn nóng bỏng như bàn ủi đẩy môi thịt ra hết cỡ cắm vào trong cơ thể nàng, đâm đến chỗ sâu nhất rồi hung hăng va chạm mấy chục lần, lại ngậm chất lỏng rút ra. Trong quá trình tận lực chậm rãi rút

đi, qυყ đầυ cọ quá mỗi

một

tấc mị thịt xiết chặt, kiều thiên hạ lại phun ra

một

cỗ d*m thủy, còn chưa chảy ra từ trong huyện, côn th*t

đã

lù đến chỗ miệng huyệt, lại mạnh mẽ đâm vào toàn bộ, làm tiếng khóc ngâm và mật nước của nàng đều đẩy về trong bụng.

"A,

không

được...

thật

trướng a, Arthur... Bụng

thật

trướng, ư a... A..." Nam nhân

đã

ở trong thân thể nàng phun ra

một

lần, tinh tương và d*m thủy bị côn th*t quấy lên khiến thiếu nữ thậm chí có cảm giác mình sắp

không

khống chế được. Nhưng nàng bị làm đến khí lực đẩy Arthur ra cũng

không

còn, chỉ có thể ở giữa những lời rêи ɾỉ khi dài khi ngắn trong khẩn cầu

hắn, "không

cần, a... A... Muốn, muốn..."

"Muốn tiểu ra?" Arthur cắn kiều nhũ của nàng, câm thanh nỉ non, động tác dưới khố

không

chậm lại mau hơn, nhiều lần đâm đến điểm mẫn cảm nhất trong hoa kính.

"A a... A ư..." Đâm sâu ác ý như vậy càng làm cho thiếu nữ run run khóc kêu lên, hai tay siết chặt lấy tấm lưng rắn chắc của nam nhân, tầng tầng nộn thịt gắt gao bao lấy dương v*t,

một

cỗ chất lỏng ấm áp tràn xuống, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Arthur cũng gầm

nhẹ

lên.

Trời biết

hắn

có bao nhiêu muốn nhìn thiếu nữ trong lòng tiểu ra, điện hạ bị gậy th*t của

hắn

làm đến phun nướ© ŧıểυ, có chuyện gì so với chuyện này càng làm cho tâm mê người say? Nhưng

hắn

đến cùng vẫn đau lòng nàng, nếu

thật

sự

bị thao đến

không

khống chế, điện hạ cao ngạo như vậy tuyệt đối

không

thể chấp nhận.

Ngay

một

khắc trước khi sắp phun trào, Arthur rút côn th*t ra, tựa vào bắp đùi thiếu nữ bắn lên hạ thể nàng. Từng cỗ nùng tinh phun tung toé ra, người bị đổ đầy d*m thủy và hỗn tạp bạch trọc cũng chảy ra, cuối cùng làm cho cảm giác lập tức

sẽ

tiểu ra chậm rãi giảm xuống.

Margaret mềm yếu ngã vào lòng nam nhân, kiều khu còn

đang

run run, Arthur ôm lấy nàng, dùng tư thế cho trẻ con

đi

tiểu tách hai chân nàng ra, ôm nàng

đi

phòng rửa mặt.

"Điện hạ, " nam nhân ôn hòa

nói

ở bên tai nàng, "Tiểu

đi."

"không,

không

được..." Nắm chặt cánh tay

hắn

rắn chắc, bởi vì cực kì hổ thẹn, thanh

âm

thiếu nữ còn

đang

run run. Bị nam nhân thao đến tè ra, cùng bị

hắn

ôm

đi

tiểu

thì

có gì khác nhau, tuy rằng hổ thẹn ít hơn

một

chút, nhưng vừa nghĩ đến mình lại sắp ở trước mặt Arthur... Margaret cảm thấy tiểu huyệt mình còn chưa khép lại

đã

ngứa lên.

"Ngoan", Arthur nhẫn nại hôn vành tai nàng, "Nghẹn lâu

không

tốt cho thân thể, ta

sẽ

không

nhìn."

Muốn tiểu càng ngày càng mãnh liệt, cuối cùng Margaret vẫn thỏa hiệp. Khuôn mặt

nhỏ

nhắn chôn ở trong lòng Arthur, làm bộ nghe

không

thấy tiếng nước rào rào truyền đến tai, cho nên nàng cũng

khôngphát

hiện,

nói



sẽ

không

xem nhưng hai mắt Arthur

không

chớp nhìn chằm chằm động thịt nho

nhỏmở ra kia, dương v*t vừa mềm xuống

đã

lại lặng yên

không

một

tiếng động dâng trào đứng lên.

Sau đó đương nhiên lại là

một

phen hoan ái kịch liệt, Arthur chỉ có bốn ngày nghỉ, trong thời gian bốn ngày, bọn họ ngày đêm

không

ngừng giao triền cùng nhau, thiếu nữ tùy ý Arthur đùa nghịch mình thành các tư thế xấu hổ, để

hắn

tùy ý đâm vào nơi riêng tư, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra vẽ loạn lên đầy người nàng.

Arthur cũng

sẽ

lần lượt liếʍ nàng đến cao trào, lúc nàng cố ý dùng ngữ khí mang theo mệnh lệnh

yêucầu, nam nhân này

sẽ

buông bỏ bộ dáng kích cuồng hung mãnh lúc thao làm, ôn nhu cẩn thận dùng lưỡi an ủi nàng, để cho nàng

một

hồi hầu hạ đến cực lạc. Mà

một

khi

hắn

đưa côn th*t vào trong thân thể thiếu nữ, dù người dưới thân khóc cầu mệnh lệnh thế nào, hẵn vẫn chơi nàng đến cổ họng

khôngkêu nổi mới có thể bỏ qua.

Thậm chí là lúc

đang

ngủ, côn th*t cũng

không

chịu rút ra khỏi thân thể thiếu nữ.

hắn

mê luyến cảm giác được ngâm trong d*m thủy ấm áp, cũng thích cái miệng

nhỏ

nhắn luôn ẩm ướt kia hàm chứa bản thân mình. Margaret muốn đuổi

hắn

rời

đi,

hắn

liền ôm thiếu nữ, đầu cọ cọ lên vai nàng: "Điện hạ, vài ngày nữa ta phải

đi..."

Lời

nói

đáng thương khiến công chúa điện hạ ý chí sắt đá cứ như vậy cảm thấy nhũn ra, bất tri bất giác lại mềm xuống ở dưới thân

hắn, mặc

hắn

muốn làm gì

thì

làm. Mơ mơ màng màng ăn gậy th*t lại bị nam nhân đưa lên

một

đợt cao trào, thiếu nữ cắn ngón tay

yêu

kiều

không

ngừng, nàng thế nhưng cảm thấy, con chó to của mình hình như càng ngày càng giảo hoạt, càng ngày càng

không

nghe lời...

=====================================================

Hỏi: Chó

không

nghe lời

thì

làm sao bây giờ?

Đáp:

không

cho

hắn

ăn thịt!