Tôi bây giờ
đang
làm cái gì thế này?
Trong đầu Diệp Huyên rất hỗn loạn,
cô
gần như hoàn toàn
không
thể suy nghĩ được gì, ngẫu nhiên có chút thanh tỉnh khiến
cô
sững sờ, nhưng rất nhanh, cảm giác khô nóng khắp người liền hóa thành lửa dục chi phối từng hành động của
cô.
"Diệp Huyên!"
hắn
nằm dưới người
cô, đôi mắt nâu tràn ngập lửa giận, Crato gầm lên giận giữ từng chữ
một, "cô
dừng tay lại ngay cho ta!"
"anh, đến tận bây giờ vẫn chưa gọi tên em
một
lần..." Diệp Huyên
không
chỉ
không
dừng tay mà ngược lại động tác trong tay lại càng nhanh hơn. Cúc áo bị
cô
cởi ra từng hạt
một, lòng ngực rắn chắc, cân xứng của người đàn ông cũng dần phơi bày ra trước mắt
cô. Chỉ có lúc này, Diệp Huyên mới cảm thấy Crato giống
một
quân nhân.
hắn
không
như những quý tộc khác da thịt non mềm, khuôn mặt trắng nõn,
cô
duỗi tay đâm đâm lên cơ ngực
hắn,
thật
cứng rắn, màu da mật ong tràn ngập mùi vị nam tính.
"Em thích nghe
anh
gọi tên em."
cô
mỉm cười nỉ non, hơi thở nóng bỏng, thơm tho lướt
nhẹ
qua tai Crato.
hắn
chợt thấy bên gáy ẩm ướt, đầu lưỡi mềm mại liếʍ dọc theo cổ
hắn, rồi ngậm lấy vành tai, mυ'ŧ chậc chậc.
"Nếu
cô
còn biết mình là ai," Nếu lúc này Diệp Huyên vẫn còn tỉnh táo,
cô
chắc chắn có thể nghe ra được Crato
đang
tức giận đến mức nào, giọng
nói
của
hắn
lạnh băng giống như từ sâu thẳm trong địa ngục tràn ra, "thì
cô
cũng nên nhớ mình
đã
làm những gì!"
"Em đương nhiên là biết mình
đang
làm gì." Diệp Huyên cảm thấy lời
nói
của Crato
thật
quá buồn cười,
cô
liếʍ dọc theo đường cong
trên
cổ
hắn, vừa cắn khẽ lên yết hầu của
hắn
vừa lúng búng
nói. Vì
đang
khóa ngồi
trên
người Crato nên ngay lập tức
cô
nhận ra cơ thể Crato chợt cứng ngắc.
không
chỉ có như thế, vật nam tính dưới hạ thân của
hắn
vốn mềm nhũn lúc này
đang
biến hóa
một
cách nhanh chóng, chỉ trong chốc lát liền nhô lên
một
khối vừa to vừa cứng, đội lên bờ mông căng tròn của Diệp Huyên.
Có vẻ như.... Yết hầu là điểm mẫn cảm của
hắn.
Ngay lập tức
cô
càng thêm dốc sức hôn, mà cơ thể
cô
cũng càng ngày càng nóng lên, hormone phái nữ nóng rực quanh người Diệp Huyên dần lan sang người Crato. Mái tóc của
cô
rũ xuống, phất qua trước ngực Crato theo động tác nhâp nhô của
cô, khiến
hắn
cảm thấy cả người đều ngứa ngáy khó nhịn. Cổ áo khoét sâu lộ ra khe ngực sâu hút, còn có thể loáng thoáng nhìn thấy hai điểm hồng nhạt.
Phát
hiện
bản thân vô lễ nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Diệp Huyên, Crato vội vàng dời
đi
tầm mắt. Dường như Diệp Huyên cảm thấy rất nóng,
cô
thô lỗ xé toạc cổ áo, hai bầu ngực cao ngất, căng tròn bật ra, trần trụi bày ra trước mắt Crato đúng là càng khiến
hắn
phải mở rộng tầm mắt
một
phen. Nhưng như vậy vẫn chưa xong, Diệp Huyên túm chặt vạt áo của
hắn, vài tiếng roẹt roẹt vang lên, cúc áo rơi lộp bộp
trên
mặt đất - áo của
hắn
cứ như vậy mà bị Diệp Huyên lột sạch.
Diệp Huyên giống như
một
nữ thợ săn đứng từ
trên
cao nhìn xuống đánh giá con mồi của mình, đôi môi ướŧ áŧ khẽ mở, đầu lưỡi hồng phấn mị hoặc liếʍ dọc theo khóe môi
một
vòng. Chỉ sợ ngay chính bản thân
cô
cũng
không
ý thức được, hành động lúc này của
cô
có bao nhiêu da^ʍ mĩ, mê người. "Em biết mình
đang
làm gì."
cô
lặp lại
một
lần nữa, bàn tay mềm mại lướt xuống dưới, đầu tiên là cởi ra dây nịt của
hắn, kéo quân trang xuống, rồi lột luôn qυầи ɭóŧ của
hắn, sau đó cầm lấy cái thứ cứng rắn, to lớn nhưng cũng rất yếu ớt đó. Dù Crato là người kiêu ngạo, tự chủ
thì
trên
khuôn mặt lạnh lùng của
hắn
cũng giấu
không
được vẻ phẫn nộ. Lửa giận mà
hắn
cố kiềm nén nãy giờ cuối cùng cũng bộc phát. Đối với
một
quý tộc, họ
sẽ
không
để lộ
sự
tức giận của mình ra ngoài, mà đối với Crato
một
người kiêu ngạo đến tận xương tủy
thì
càng
không
cần phải
nói,
hắn
chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ và giận dữ như lúc này.
Nhưng Diệp Huyên lại cố tình cảm thấy Crato như vậy lại rất thú vị, nàng thậm chí có chút ác ý vuốt ve đại gia hỏa trong lòng bàn tay mình, khiến Crato nhịn
không
được mà phải thở dốc, hai mắt
cô
càng sáng hơn. Nhìn
hắn
ẩn
nhẫn, cố gắng kiềm chế, Diệp Huyên lại cảm thấy khuôn mặt
hắn
lúc này lại rất mê người, cho nên dù
cô
biết mình
đang
làm chuyện rất vô sỉ, nhưng vẫn
không
thể khống chế được bản thân.
Nhận ra rằng có mắng như thế nào
đi
nữa
thì
đối với
cô
gái
này cũng
không
có chút tác dụng, Crato bắt đầu uy hϊếp
cô: "Nếu
cô
đã
biết", Crato cố gắng kìm nén hơi thở gấp gáp, để giọng
nói
của mình nghe bình tình như trước, "Ta
không
thể
không
cảnh cáo
cô,
cô
sẽ
vì chuyện này mà phải trả
một
cái giá rất đắt."
"Em phải trả cái gì?" Diệp Huyên cười cười, bàn tay
đang
nắm lấy dương v*t của Crato, di chuyển lên xuống, lại đột nhiên duỗi ngón tay ra, đè lên mã mắt
trên
qυყ đầυ bấm mạnh
một
cái.
"Ưm!" Crato cảm thấy phần eo tê rần, rên lên
một
tiếng. Chết tiệt!
cô
ta nhất định là cố ý!
"Em cố ý đó."
cô
cười đến đáng giận, "Mặc kệ sau này
anh
định làm như thế nào, nhưng bây giờ,"
cô
nâng nửa người dưới, ngay trước mặt Crato cởi ra qυầи ɭóŧ của mình, tách ra hai phiến hoa môi ướt đẫm, nhắm ngay cây gậy lớn của
hắn
mà ngồi xuống, "Bây giờ,
anh
không
làm gì được em."
Đúng vậy, Crato biết mình
không
có cách nào, chuyện này so với chuyện
hắn
bị sĩ quan phụ tá của mình bá vương ngạnh thượng cung càng khiến
hắn
khó có thể chấp nhận hơn. Suốt 27 năm qua, đây là lần đầu tiên có chuyện mà
hắn
không
thể khống chế. Ngoại trừ lúc còn là trẻ sơ sinh,
hắn
không
thể khống chế nhu cầu sinh lý của mình,
thì
đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên!
Hơn nữa chuyện này là do
một
tay
hắn
gây nên,
hắn
điều chuyển Diệp Huyên trở thành sĩ quan phụ tá của mình, cũng là
hắn
chọn hành tinh Dopulo làm nơi đặt chân của hai người, cũng chính
hắn
sắp đặt để chỉ có hai người họ ở
trên
hành tinh này. Cuối cùng hố
hắn
một
vố đau, khiến cho
hắn
bây giờ toàn thân
không
thể cử động, chỉ có thể giống như miếng thịt nằm
trên
thớt.
"anh
không
phải là lúc nào cũng lường trước đượ mọi chuyện hay sao?" Diệp Huyên giống như nhìn thấu suy nghĩ của Crato, hoa huy*t bị gậy th*t cứng rắn chen vào,
cô
trừng mắt nhìn Crato
một
cái, rồi đột nhiên ngồi mạnh xuống, hoa huy*t đemdương v*t của
hắn
nuốt trọn vào.
"Fuck! Rất...." Trong phút chốc, khuôn mặt Diệp Huyên hoàn toàn vặn vẹo, "Rất đau!"
cô
nhất định là bị du͙© vọиɠ xông lên não, hoàn toàn quên mất chính mình
không
có mấy kinh nghiệm. Mặc dù tiểu huyệt
đã
đủ ướŧ áŧ, nhưng khi gậy th*t của Crato vọt vào hoa kính, đỉnh thẳng đến hoa tâm, dau đớn đến mức
cô
kìm
không
được mà chửi bậy.
Mà Crato cũng
không
chịu nổi,
hắn
hít
một
ngụm khí lạnh, bởi vì bị bộ giáp ngoài trói buộc, nên chỉ còn có phần ngực của
hắn
là có thể phập phồng.
hắn
cố gắng duy trì vẻ mặt bình tĩnh, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn
không
được mà
nói: "Ta hi vọng
cô
có thể dùng từ văn nhã
một
chút, còn nữa...."
hắn
dừng
một
chút,
nói
ra nhưng từ mà từ trước đến nay
hắn
chưa
nói
một
lần, "cô
kẹp chặt quá rồi..."
một
tay Diệp Huyên chống lên bụng Crato, cố gắng nâng lên nửa người dưới, dùng hoa huy*t chậm rãi ma sát với gậy th*t của
hắn, để bản thân có thể thoải mái
một
chút. "Chẳng lẽ
không
phải là do cái đó của
anh
quá lớn hay sao?"
cô
nhíu mày, ngón tay chạy dọc theo cái rốn của Crato mà kɧıêυ ҡɧí©ɧ, rồi chậm rãi di chuyển xuống dưới, đẩy ra đám lông rậm rạm, đen sì của
hắn, cầm lấy
một
bên tinh hoàn của
hắn
mà đùa giỡn, "nói
thật, tôi dám khẳng định dương v*t của
anh
so với mấy nam diễn viên đóng phim AV đều lớn hơn, xem ra việc cải tạo gen
không
chỉ ưu hóa trí thông minh cùng diện mạo, mà còn ưu hóa năng lực đàn ông nha."
cô
gái
này nhất định là muốn chống đối mình, bởi vì mình muốn
cô
ta dùng từ văn nhã
một
chút,
cô
ta liền biểu
hiện
càng thêm thô tục. Crato cảm thấy tức đến nghẹn
một
cục trong cổ nhưng cũng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, bởi vì đúng như Diệp Huyên
nói, bản thân bây giờ
không
có cách nào trừng trị
cô
ta.
hắn
muốn ngó lơ kɧıêυ ҡɧí©ɧ của Diệp Huyên, hết nhẫn lại nhịn, nhưng vẫn
không
nhịn được mà phản bác: "Ta điều chỉnh giả đời thứ 5, Diệp tiểu thư. Gen ưu thế là do di truyền, mà
không
phải do cải tạo."
"Oa." Diệp Huyên ngả ngớn huýt sáo
một
tiếng, "anh
đúng là thú vị
thật
nha." Xem ra đàn ông đều thích được phụ nữ khen chỗ đó của mình lớn, ngay cả vị quy tộc thuần huyết lãnh đạm này cũng
không
ngoại lệ. Điều này khiến
cô
cảm thấy Crato giống
một
con người, chứ
không
phải là
một
cỗ máy móc. Nhưng nghĩ lại, nếu Crato là người máy,
cô
nhất định
sẽ
không
muốn thượng Crato. "Em vẫn thích nghe
anh
gọi tên em hơn."
cô
vén mái tóc dài sang
một
bên, cúi thấp người, dùng bộ ngực mềm mại của mình cọ xát lên l*иg ngực của Crato.
Từ tầm mắt của Crato nhìn sang, Diệp Huyên giống như
một
yêu
xà xinh đẹp, cặp mông vểnh cao, vòng eo mảnh khảnh hạ thấp, cơ thể
cô
uốn thành
một
đường cong xinh đẹp. Lúc này, dưới đôi chân thon dài của
cô
ta là gậy th*t của mình
đang
ra ra vào vào theo động tác nhấp nhô lên xuống, thỉnh thoảng lộ ra phần thân của cây gậy th*t đỏ đậm bị dâʍ ɖị©ɧ thấm ướt đẫm.
Crato
thật
lòng rất
không
muốn thừa nhận những hình ảnh đập vào mắt
hắn
lúc này khiến
hắn
cảm thấy rất sung sướиɠ. Được rồi, cảm thấy sung sướиɠ trong khi làʍ t̠ìиɦ là
một
chuyện rất bình thường. Nhưng điều khiến
hắn
kinh ngạc chính là biểu
hiện
của Diệp Huyên, tuy
cô
đang
bị mùi hương tỏa ra từ cây đại thụ bên cạnh này làm ảnh hưởng, thần trí cũng
không
mấy
rõ
ràng, nhưng so với lúc bình thường
thì
căn bản là hai người hoàn toàn khác nhau. Trong ấn tượng của Crato, người sĩ quan phụ tá này là
một
người nghiêm túc, chuộng chính nghĩa, nhưng vẫn
đang
ở
một
mức độ có thể chấp nhận được, đó cũng là
một
trong những nguyên nhân khiến Crato chọn Diệp Huyên tham gia vào kế hoạch lần này. Nhưng hình như, Diệp Huyên lúc này mới đúng là con người
thật
của
cô
ta bị che giấu dưới lớp vỏ bọc lạnh lùng.
Crato chợt nhận ra,
hắn
đối với người sĩ quan phụ tá này hiểu biết quá ít. Từ lúc Diêp Huyên vạch trần kế hoạch của
hắn, Crato cũng có loại cảm giác này.
cô
ta rất thông minh, vượt xa dự đoán của
hắn. Bây giờ còn có thêm
một
cái nữa, da mặt
cô
ta đúng là dày vượt xa dự đoán của
hắn.
hiện
tại,
cô
gái
mặt dày này giống như con mèo
nhỏ
ở
trên
người
hắn
liếʍ tới liếʍ lui. Diệp Huyên dường như vẫn còn có chút bất mãn với những lời chỉ trích lúc trước của Crato, giọng
nói
của
cô
mang theo
âm
thanh chậc chậc càng thêm mê người hơn: "Em thừa nhận là em
không
nên chửi bậy, nhưng ngài cũng biết đó, tướng quân..." hai chữ tướng quân này
cô
nói
cực kỳ chậm, giống như
đang
kɧıêυ ҡɧí©ɧ Crato, "Làʍ t̠ìиɦ vốn
không
việc văn nhã, em nghĩ cho dù
anh
là
một
quý tộc thuần huyết,
thì
thời điểm ở
trên
giường cũng
sẽ
không
cứng ngắc như
một
con cá chết nha."
"cô
cảm thấy ta giống như
một
con cá chết?" Crato phải mất
không
ít sức lực mới có thể tạm thời làm lơ cái lưỡi
đang
quấy rối trong miệng mình,
hắn
muồn dùng đề tài này để dời
đi
lực chú ý của bản thân cũng như của Diệp Huyên bởi vì
cô
ta có vẻ rất thích phản bác mình.
Nhưng Diệp Huyên lại
không
làm đúng như mong muốn của
hắn, "anh
bây giờ
không
giống." Diệp Huyên đem đầu lưỡi
đang
quấn quít trong miệng
hắn
rút ra,
không
cẩn thận kéo ra
một
sợi chỉ bạc
thật
dài. Hình ảnh da^ʍ mĩ này khiến Crato thở dốc ồ ồ, Diệp Huyên giảo hoạt cười, giống như
đang
nói
với
hắn, "Nhìn xem, em
đã
nói
mà."
Chính mình vậy mà lại bị
cô
ta đoán đúng, trong lòng
hắn
dâng lên
một
cỗ tức giận vì bị mạo phạm, rồi lại có chút thất bại, bất đắc dĩ, còn có...
một
chút mời mẻ? Crato
không
kịp suy nghĩ kĩ càng ý nghĩ vừa xuất
hiện
trong đầu, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt tràn tới khiến
hắn
không
rảnh để suy nghĩ chuyện khác.
Động tác phập phồng lên xuống của Diệp Huyên càng lúc càng nhanh, bầu ngực
cô
không
ngừng lắc lư trước mắt
hắn, đầu v* đỏ sẫm cứng rắn đửng thẳng, sưng to lên dường như sắp
nhỏ
ra máu, "A... A, muốn tới... Muốn tới..." Tiếng rêи ɾỉ của
cô
vừa có chút thống khổ lại vừa chút sung sướиɠ, hai tay bắt lấy núʍ ѵú thô bạo vân vê.
cô
đã
không
còn tâm tư mà chú ý đến Crato, ma sát
không
ngừng khiến kɧoáı ©ảʍ tích lũy trong hoa huy*t càng lúc càng nhiều, động tác ngồi xuống càng lúc càng sâu hơn, khiến gậy th*t hoàn toàn xỏ xuyên qua cơ thể
cô, đỉnh đến tận hoa tâm, xuyên qua cổ tử ©υиɠ, hung hăng va chạm lên tử ©υиɠ của
cô.
"A!!!" Diệp Huyên thét chói tai
một
tiếng, cuối cùng bị qυყ đầυ to lớn xuyên thẳng qua hoa tâm mà đạt đến cao trào, d*m thủy mãnh liệt trút xuống.
cô
kiệt sức nằm rạp
trên
ngực Crato, mị thịt trong hoa huy*t vẫn
đang
ở trong dư vị của cao trào ra sức mυ'ŧ lấy cây gậy của
hắn. Diệp Huyên cảm thấy hoa tâm chợt nóng rực lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của
hắn
giống như vô số viên đạn, tất cả đều bắn vào trong cơ thể
cô.