“Địa điểm sáng tạo?” Về bản lĩnh của hệ thống, Lâm Hạ cũng hiểu biết đại khái rồi, dù sao sẽ không có giới hạn thấp hơn. Hiện giờ nàng cũng không còn bài xích nhiệm vụ như trước, nhiệm vụ đạt được vẫn là tương đối mau.
“Thật thông minh, bất kể là địa điểm sáng tạo hay phương thức sáng tạo đều sẽ mang đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ mới lạ, như vậy mới có thể kích phát nhiệm vụ tiếp theo.” Hệ thống thập phần sung sướиɠ nói, sau khi nữ chủ từ bỏ kháng cự, nghiệp vụ của nó liền dễ tiến hành hơn nhiều.
“Hiện tại tôi muốn đi dạo, không nghĩ nữa, chờ trở về rồi nói sau.” Lâm Hạ cảm thấy nếu bây giờ nhận nhiệm vụ sẽ lãng phí không ít thời gian, chưa chắc có đủ thể lực cùng thời gian ra ngoài.
“Tốt, vậy trước mở ra nhiệm vụ đi, hoàn thành trong 24 giờ là được.” Hệ thống nói bằng giọng điệu rất dễ thương lượng, sau đó tiêu ẩn.
Lâm Hạ khởi động siêu xe, tính năng của xe thể thao này không còn gì phải bàn cãi, hơn nữa dọc đường rất ít phương tiện nên nàng không tự chủ liền khai mở hình thức đua xe.
Thiên Thu cảm giác Lâm Hạ lái càng lúc càng nhanh, đến mức khiến nội tâm nàng run rẩy, nàng nhanh chóng cài dây an toàn nhưng lại không dám hé răng, trong lòng thầm cầu nguyện ngàn vạn lần đừng xảy ra tai nạn xe cộ, thế giới này quá tốt đẹp, nàng vẫn luyến tiếc rời khỏi.
Lâm Hạ đua xe xong, nội tâm bỗng có chút thống khoái, hình như đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy thống khoái khi đến thế giới này, tựa hồ quét sạch tất cả mọi nghẹn khuất. Có lẽ lựa chọn tiếp nhận thế giới này cũng không quá tệ, ngược lại còn tốt hơn nhiều so với dự kiến.
Lâm Hạ cùng Thiên Thu đi đến hầu hết các trung tâm thương mại lớn của thành phố, Lâm Hạ ở thế giới thực rất thích mua sắm, quả thật như tiến vào thiên đường, vô số thương hiệu xa xỉ, cái gì cần có đều có, quan trọng nhất là hiện giờ nàng chỉ cần lựa chọn, hoàn toàn có thể không cần nhìn giá mà mua mua mua.
Ở hiện thực, Thiên Thu không thích shopping, nàng thuộc kiểu thà rằng ru rú trong nhà cũng không muốn ra cửa. Theo Lâm Hạ đi dạo phố, nàng cảm giác chân mình đều sắp gãy mất rồi, mà Lâm Hạ thoạt nhìn lại vẫn thần thái rạng rỡ, hoàn toàn không bị ảnh hưởng, hơn nữa nàng thấy tinh thần Lâm Hạ so với bình thường còn khỏe khoắn hơn, toàn thân diễm lệ đến mức phát sáng, quá loá mắt. Công suất của Lâm Hạ cao đến dọa người, rất thích dạo các loại cửa hàng quần áo, túi xách, mặc dù Thiên Thu thật sự mệt mỏi nhưng lại không phàn nàn câu gì, chỉ đi theo sau Lâm Hạ. Thậm chí nàng còn có chút cao hứng, rốt cuộc Lâm Hạ đã có thể vui vẻ, lúc trước Lâm Hạ giống như tràn ngập oán hận với thế giới này.
Bất kể ở đâu, có tiền đều là rất tốt, chẳng hạn như rất nhiều thương hiệu xa xỉ hàng đầu thế giới, ở hiện thực Lâm Hạ cũng không thể tùy tiện mua. Cho nên loại phương thức shopping không bị gánh nặng kinh tế này quả thật hết sức thú vị. Bất quá Lâm Hạ phát hiện, nữ xứng đối với túi xách hay y phục đẹp đều không có phản ứng gì lớn.
“Chị không mua một ít sao?” Lâm Hạ vừa chọn quần áo vừa hỏi.
“Không cần, cô mua là được rồi.” Thiên Thu căn bản không biết cách chọn quần áo, vốn dĩ phẩm vị của nàng ở hiện thực không cao, hoàn toàn không với tới loại hàng hóa xa xỉ, cảm giác chúng cũng chẳng khác biệt nhiều. Có mấy kiểu y phục còn vô cùng rườm rà, nàng ngay cả thử đều không muốn thử, bất quá lại thích xem Lâm Hạ chọn đồ. Lâm Hạ là nữ chủ, mặc cái gì cũng đẹp đến mức khiến cho nhân tâm ngứa ngáy khó nhịn, đặc biệt là thời điểm Lâm Hạ mặc mấy kiểu quần áo thiếu vải sεメy, làm Thiên Thu nhịn không được suy nghĩ bậy bạ.
“Chị đi vào kia thử một chút.” Lâm Hạ chọn ra ba bộ y phục đưa cho Thiên Thu, ngữ khí không cho phép từ chối.
Thiên Thu không cách nào cự tuyệt, liền ngoan ngoãn vào phòng thử đồ.
Đúng lúc này, hệ thống bên Lâm Hạ lại phát ra thanh âm.
“Nữ chủ, hệ thống hiện đang kích phát nhiệm vụ ngẫu nhiên, ngài muốn tiếp nhận hay không?” Hệ thống hỏi.
“Phòng thử đồ play?” Về kịch bản của hệ thống, Lâm Hạ đã có thể đoán được tám chín phần.
“Nữ chủ quả nhiên càng ngày càng hiểu phép tắc ở thế giới này, muốn thử một chút chứ? Rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ a……” Hệ thống xúi giục nói, hiện tại nữ chủ đang dần dần chuyển biến tốt đẹp, càng ngày càng làm người ta bớt lo.
“Tôi vẫn là lựa chọn buổi tối xe chấn đi.” Lâm Hạ tuy rằng bất chấp tất cả nhưng thẹn tâm vẫn chưa hoàn toàn diệt sạch, nàng lựa chọn xe chấn vì tính riêng tư cao hơn một chút. Dẫu sao ở phòng thử đồ sẽ khó bảo toàn không truyền ra thanh âm gì đó, ngẫm lại liền cảm thấy không ổn.
“Ừm ừm.” Hệ thống tựa hồ có chút thất vọng.
“Lâm Hạ, tôi không kéo dây khóa được, cô vào đây một lát được không?” Thiên Thu từ trong phòng thử đồ thì thầm nói, cũng vén tấm che cửa ra một khe hở.
Lâm Hạ không nghĩ nhiều liền đi vào.
Mặc dù phòng thử đồ ở cửa hàng cao cấp so với phòng thử đồ bình thường lớn hơn, nhưng hai người cùng tiến vào vẫn có chút chen chúc, da thịt khó tránh khỏi đυ.ng chạm. Thân thể cả hai sớm đã nghiện cá nước thân mật, tiếp xúc da thịt thực dễ dàng làm bầu không khí trở nên ái muội.
Liên tục vài buổi sáng đều bạch bạch bạch, sáng nay lại không có, Thiên Thu liền cảm thấy thật giống như nhịn bữa điểm tâm. Đặc biệt là nhìn Lâm Hạ đổi hết bộ này đến bộ khác, đều xinh đẹp diễm lệ, nội tâm nàng không biết đã ý da^ʍ Lâm Hạ bao nhiêu lần, hiện giờ có cơ hội hiếm hoi ở cùng một chỗ, tà niệm sớm đã nảy sinh tại một khắc này tựa hồ gặp chất dinh dưỡng, nháy mắt liền bắt đầu khỏe mạnh trưởng thành, Thiên Thu đột nhiên xoay người đè Lâm Hạ lên vách phòng thử đồ.
Lâm Hạ nghĩ đến nhiệm vụ hệ thống vừa tuyên bố, cảm thấy bầu không khí hiện tại quá ái muội, đặc biệt là thời điểm Thiên Thu bởi vì xoay người, khuôn ngực trần chưa kéo khóa đè ép lên mình, Lâm Hạ cảm giác thân thể lập tức mềm xuống. Rõ ràng bản thân hẳn là nên ngăn cản, dù sao đây cũng là nơi công cộng, thiếu tính riêng tư, nhưng nàng phát hiện trong lòng lại có loại chờ mong không biết từ đâu mà tới.
“Từ nãy đến giờ vẫn luôn muốn cô……” Thiên Thu ở bên tai Lâm Hạ ái muội nói, bàn tay cũng vuốt ve lên đùi nàng.
Thân thể Lâm Hạ hoàn toàn xụi xuống, mặc cho đối phương muốn làm gì thì làm, bởi vì nàng biết đang ở phòng thử đồ cho nên liều mạng muốn nhịn xuống thanh âm phát ra, nhẫn thập phần vất vả, nhưng càng là áp lực, càng là muốn gọi……
Hai người cũng không biết ở trong đó bao lâu, mãi đến khi có người bên ngoài gõ cửa mới dừng lại. Thời điểm nhìn thấy hai mỹ nữ sắc mặt ửng hồng từ phòng thử đồ ra ngoài, người bán hàng liền dùng biểu tình ái muội 'cái gì tôi cũng biết'.
Lâm Hạ xấu hổ lập tức thanh toán rồi chạy lấy người, trong lúc đó căn bản không dám nhìn vào nhân viên kia.
Rời khỏi cửa hàng quần áo xong, Lâm Hạ xấu hổ buồn bực nhéo Thiên Thu một phen, đau đến độ làm nàng kêu thành tiếng.
Thiên Thu bị nhìn cũng rất ngượng nhưng nàng không hối hận chút gì, thật sự quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mà rõ ràng Lâm Hạ cũng rất thích thể nghiệm như vậy, còn véo người ta nữa, thật đúng là gia hỏa ngạo kiều còn khẩu thị tâm phi.