Thứ Nữ Công Lược

Chương 329: Cập Kê (hạ)

Edit: Aquarius87

Beta: Tiểu Tuyền

Thập Nhất Nương không để ý đến, chỉ đem chú ý đặt trên người phu nhân thế tử Trấn Nam Hầu ở bên cạnh Cam phu nhân đang cùng nàng nói chuyện.

“Ngươi lần trước nói ngực khó chịu, đã tốt hơn chút nào không?” Thế

tử phu nhân Trấn Nam Hầu là một người có vóc nhỏ thấp, là một phụ nhân

bốn mươi tuổi thon gầy, trên khuôn mặt có vẻ bệnh, lúc nhìn người ánh

mắt lại sắc bén, ôn nhu yếu ớt đứng ở chỗ đó, không thể so với Cam phu

nhân có khí thế. “Trước đó vài ngày ngực của ta có chút khó chịu, nên để cho Chu y giúp làm hai trăm viên Thanh Tâm hoàn. Ăn vào cảm thấy tốt

hơn. Ngươi nếu là còn cảm thấy không thoải mái, ta trở về sẽ cho người

đưa chút ít đi cho ngươi, ngươi thử xem.”

Thanh âm của nàng trầm thấp, giọng điệu bình thản, lời nói ra cũng

không thân mật, cũng không nhiệt tình, nhưng nghe vào trong lỗ tai người ta, lại có loại tâm định an ổn.

Thập Nhất Nương cảm thấy quan hệ giữa nàng cùng Cam phu nhân khẳng định không tầm thường.

Quả nhiên, đáy mắt Cam phu nhân hiện lên một tia khổ sở, nói: “Đó là

tâm bệnh của ta, có ăn hay không đều giống nhau.” Vô cùng thản nhiên đem bệnh của mình nói ra.

Thập Nhất Nương có chút giật mình.

Nàng không nghĩ tới, Cam phu nhân đối với nàng đến trình độ thản

nhiên như thế. Nhưng điều này cũng đồng thời xác nhận suy đoán của nàng.

Mà thế tử phu nhân của Trấn Nam Hầu thì liếc mắt về phía Thập Nhất Nương một cái.

Cam phu nhân thấy liền hướng thế tử phu nhân Trấn Nam Hầu giới thiệu

Thập Nhất Nương: “Thập Nhất Nương ôn hòa lại chu đáp, cùng ta rất hợp

duyên.” Sau đó lại hướng Thập Nhất Nương giới thiệu thế tử phu nhân Trấn Nam Hầu: “Lúc ta đến Yên kinh, một người cái gì cũng không biết, nhờ có Vương tỷ tỷ chỉ điểm.”

Mặc dù là lần đầu tiên cùng Vương phu nhân gặp mặt, nhưng nếu Cam phu nhân thành tâm đối nàng như thế, nàng cũng muốn thành tâm đối với Cam

phu nhân mới phải.

Thập Nhất Nương khom gối hành lễ với thế tử phu nhân Trấn Nam Hầu.

Thế tử phu nhân Trấn Nam Hầu trả lễ, cười nói: “Ta nói mà, làm sao

ngươi đột nhiên đảm nhiệm làm “người giúp đỡ” cho người khác.” Đối với

thái độ Thập Nhất Nương có điều giữ lại.

Cam phu nhân cười nói: “Ta cũng nghe Thái phu nhân nói còn không có tìm được người chọn lựa thích hợp, liền tự đề cử mình.”

Thì ra là Cam phu nhân chủ động, nàng còn tưởng rằng là Thái phu nhân thỉnh cầu.

Đáy mắt Thập Nhất Nương hiện lên một tia cảm kích.

Thế tử phu nhân Trấn Nam Hầu nghe vậy thì cười cười, nhìn chung quanh nói: “Làm sao không nhìn thấy tiểu cô nhà ta thế?” Sau đó “Y” một tiếng nói: “Thì ra là đang nói chuyện cùng Lâm đại phu nhân.” Rồi áy náy cười cười với Thập Nhất Nương: “Ta đi qua đó chào hỏi một tiếng.”

Thập Nhất Nương cười gật đầu, Thế tử phu nhân Trấn Nam Hầu đi đến chỗ Chu phu nhân.

Cam phu nhân liền nói khẽ với nàng: “Nàng cùng tỷ tỷ của ngươi quan

hệ cũng rất tốt. Thì ngược lại tiểu cô của Chu phu nhân, cùng tỷ tỷ của

ngươi quan hệ không giống.”

Thập Nhất Nương có chút ngoài ý muốn.

Mọi người thật giống như vô tình hay cố ý đều ở trước mặt nàng đều

tránh nói về Nguyên Nương, nàng không chỉ là lần đầu tiên nghe được có

người ở trước mặt nàng thản nhiên đàm luận Nguyên Nương như vậy, hơn nữa còn là lần đầu tiên biết người giao hảo cùng Nguyên Nương.

Nàng không khỏi nhìn về phía thế tử phu nhân Trấn Nam Hầu, bên tai

lại truyền đến giọng nói của Phúc Thành công chúa: “Từ Tứ gia, tới đây

ta nhìn xem!”

Thập Nhất Nương vội vàng thu lại suy nghĩ, cười đi đến chỗ của Phúc Thành công chúa.

Phúc Thành công chúa liền lôi kéo tay của nàng trên dưới đánh giá một phen, nói: “Thân xiêm y này cũng là một mình ngươi làm?”

Thập Nhất Nương không nghĩ tới Phúc Thành công chúa sẽ hỏi cái này.

Nghe giọng điệu này, chẳng lẽ phía ngoài đều đồn đãi mình rất am hiểu làm y phục hay sao?

Nàng đè xuống hoang mang nơi đáy lòng, cung kính nói: “Hồi công chúa, sư phụ châm tuyến trong nhà tay nghề khéo, ta liền thử làm vài món xiêm y.”

Phúc Thành công chúa nghe cười nói: “Ngươi cũng không cần khiêm nhường. Phương tỷ nhi nhà chúng ta khen ngươi không dứt miệng.”

Thì ra là Phương tỷ Nhi......

Thập Nhất Nương thản nhiên nói: “Cũng là vừa lúc vừa mắt Phương tỷ nhi.”

“Có thể vào mắt Phương tỷ nhi nhà chúng ta thật không đơn giản.” Phúc Thành công chúa cười nói:”Nghe nói ngươi còn đang dạy Tuệ tỷ nhi nữ

hồng? Ngày nào đó cũng đi chỉ điểm một chút cho Phương tỷ nhi nhà chúng

ta, cho châm tuyến nhà chúng ta mở rộng tầm mắt. Cũng tránh cho chút ít

sư phụ ở châm công cục kia trong nhà của chúng ta quay lại quay đi, cũng đều là hoa lá không sang tạo.”

Đây quả thực là khen.

Thập Nhất Nương vội nói: “Công chúa quá mức khen ngợi.”

Thái phu nhân cũng khiêm tốn nói: “Nàng cũng là tâm tư khéo léo một

chút thôi, nếu bàn về thêu công, tất nhiên vẫn là t đám thợ ở châm công

cục kia giỏi hơn một chút.”

Nói đến phân thượng này, còn khen ngợi Thập Nhất Nương thì không khỏi có ý chê bai người châm công cục.

Phúc Thành công chúa ha hả cười mấy tiếng.

Một bên Đỗ ma ma thấy vậy vội vàng an bài bọn nha hoàn bắt đầu mang thức ăn lên.

Ăn cơm xong, Phúc Thành công chúa mang theo Chu phu nhân đứng dậy cáo từ.

Hoàng phu nhân, Đường phu nhân, Trịnh thái quân tất cả cũng lục tục

trở về phủ. Lâm đại phu nhân không có cùng Lâm phu nhân trở về, mà là

lưu lại cuối cùng.

Thập Nhất Nương thấy, liền từ khách sảnh đi ra ngoài, chọn tuyến

đường đi Điểm Xuân đường cùng đường hẻm Viên Hoa đưa Lâm đại phu nhân ra cửa.

Lâm đại phu nhân chậm cùng nàng đi phía trước.

“Ta đã hỏi Tuệ tỷ nhi. Nàng nói mấy ngày đó Trọng Nhiên một mực ở

trong hậu hoa viên luyện tập vẽ bức tranh ngọc trâm hoa. Lúc nàng đi,

Trọng Nhiên vừa lúc ở trong đình hậu hoa viên luyện họa công. Tuệ tỷ nhi thấy, đã tự mình nghĩ tranh vẽ ngọc trâm hoa làm mặt quạt, nhưng bức

tranh vẫn không tốt. Trọng Nhiên liền từ trong mấy bức cũ chọn lấy một

bức cho Tuệ tỷ nhi. Những thứ khác, Tuệ tỷ nhi cũng không nói gì. Hắn

cũng không có hỏi.”

Thập Nhất Nương không nghĩ tới Lâm đại phu nhân còn nhớ tới chuyện này.

Nàng cho là nói cho hết lời thì xong rồi.

“Tuệ tỷ nhi cũng chỉ là kế thích ứng tạm thời.” Thập Nhất Nương giả

bộ như nghe không hiểu, cười nói: “Trinh tỷ nhi cũng không có để ở trong lòng. Tỷ muội các nàng cũng không nói gì, chúng ta cũng đừng nói nữa.”

Ai biết Lâm đại phu nhân cứ níu lấy không tha, nói: “Sau lại ta cũng

vậy đã hỏi ấu đệ của ta. Lúc ấy là Trọng Nhiên chủ động trở lại báo tin, có phải là hắn sai khiến không? Ấu đệ của ta nói, là hắn sai khiến.

Cũng không biết trong nhà có khách.”

Thập Nhất Nương nghĩ đến thiếu niên kia buồn bã.

Thiệu Trọng Nhiên gấp trở về gặp Lâm đại phu nhân, vυ' già ở cửa nhất định sẽ nói cho hắn biết trong nhà có người khách nào tới.

Nếu như nói Thiệu Trọng Nhiên không biết gì cả đối với Trinh tỷ nhi, nàng vô luận như thế nào cũng không tin tưởng.

Thập Nhất Nương suy nghĩ một chút, quyết định dứt khoát nói: “Bởi vì

trước có chuyện cầu hôn, sau có chuyện mặt quạt, ta liền nghĩ sai. Bây

giờ nhìn lại, là ta đa tâm.”

“Đừng nói là ngươi, chính là ta, nghe nói xong, lúc đó cũng giận đến

phát run.” Lâm đại phu nhân nghe cười nói: “Còn hối hận mình ở trước mặt ngươi nói ra cửa hôn sự này. Sau lại biết là hiểu lầm, liền vội vã giải thích với ngươi.” Nàng vừa nói, thở dài: “Chúng ta không phải là người

xa lạ, ta liền nói cho ngươi lời nói thật đi. Muốn nói những thứ khác,

Trọng Nhiên nhà chúng ta tuyệt không thua. Không đề cập tới Thiệu gia

chúng ta lúc tiền triều là vọng tộc Thương Châu, lại coi trọng nhân

phẩm, học thức, tướng mạo, không phải là ta khoe khoang, cũng đều hiếm

thấy. Huống chi tổ phụ của hắn từng làm Phó tổng binh Quảng Tây, trong

nhà cũng có chút tư sản. Chỉ vì hắn là con trai trưởng trong nhà, sau

này phải ở lại Thương Châu giữ vững sự nghiệp. Chỉ bằng điểm này, hắn

cho dù là ngàn tốt vạn tốt, chỉ sợ Thái phu nhân cũng sẽ không đáp ứng.

Cho nên lúc ấu đệ của ta tới nói với ta, ta cũng vkhông phải là hết sức

nhiệt tình. Nhưng ấu đệ của ta liên tục năn nỉ, Trọng Nhiên biết rồi,

cũng chỉ là đỏ bừng cả khuôn mặt cúi đầu không nói lời nào. Ta đây mới

đến dò khẩu khí của ngươi.”

Nàng dừng bước lại, nghiêm túc nhìn Thập Nhất Nương.

“Sau lại ta nghe khẩu khí của ngươi, biết ngươi không hết sức nguyện

ý. Cộng thêm nghĩ đến Tuệ tỷ nhi chúng ta lấy chồng ở xa chính mình cũng thương tâm...... Sau khi trở về lại nói cùng bọn họ, nhà các ngươi nói thẳng cự tuyệt cửa hôn sự này. Lúc ấy ấu đệ của ta nghe còn nhờ ta

ra mặt nói một chút. Trọng Nhiên biết rồi thì nói với ta, chuyện này

không nên nhắc lại. Ta cho là Trọng Nhiên là mặt mũi mỏng, sau khi biết

bị cự tuyệt trong lòng không thoải mái. Cho nên không có hỏi nhiều. Sau

đó ngươi vừa nói chuyện mặt quạt......” Lâm đại phu nhân có chút ý

xấu hổ nói: “Ta liền cảm thấy là hai đứa nhỏ mất phương mất tấc, bày Tuệ tỷ nhi lén lần lượt đưa đồ. Cho nên mới ra mặt hỏi tới ấu đệ của ta,

tại sao muốn nhờ ta nói cửa hôn sự này cho Trọng Nhiên? Phụ thân của

Trọng Nhiên có biết chuyện này hay không? Kết quả ấu đệ của ta nói, từng có viết thơ trở về đề cập tới, phụ thân Trọng Nhiên nói để cho ta giúp

đỡ làm chủ. Về phần tại sao muốn hỏi Trinh tỷ nhi......” Giọng nói

của nàng hạ một chút: “Lúc ta phụ hắn chuyển nhà, ấu đệ mới nói cho ta

biết, nói là bởi vì bọn họ đã từng thấy qua mặt Trinh tỷ nhi một lần”

Nàng một mặt nói, một mặt cẩn thận quan sát thần sắc của Thập Nhất

Nương.

Thập Nhất Nương liền cố ý lộ ra mấy phần kinh ngạc.

Lâm đại phu nhân nghĩ đến nhân dịp lễ cập kê hôm nay...... Nàng

vốn định tìm một cơ hội cùng Thập Nhất Nương cùng nhau đến trước mặt

Thái phu nhân nói, nhưng vừa nhìn tình cảnh này hôm nay, nàng lập tức

thay đổi chú ý, cảm thấy cửa hôn sự này nếu như có thể nhận được Thập

Nhất Nương đồng ý, chỉ sợ sẽ có phần nắm chắc hơn chút ít.

“Chuyện này, đều tại ta sơ suất quá.” Lâm đại phu nhân sắc mặt trở

nên hồng: “Ấu đệ của ta cũng chỉ so sánh với Trọng Nhiên lớn hơn năm,

sáu tuổi, thêm nữa Trọng Nhiên là cháu của ta, trong lòng vốn coi bọn họ như đứa nhỏ, không khỏi có chút dung túng bọn họ. Bọn họ thỉnh thoảng

đến hậu hoa viên đi dạo một chút, nên cũng không có cản. Xem như là

duyên phận đi.

Ấu đệ của ta nói, có một lần hắn và Trọng Nhiên chuẩn bị đi trong

vườn hoa dạo một chút, kết quả nhìn thấy Tuệ tỷ nhi cùng mấy tiểu thư ở

bên cạnh trong đình chơi đùa. Mấy nữ hài tử hi hi ha ha, ở trong vườn

hoa hái hoa, lại chơi diều, còn có ngồi ở trong đình nói chuyện phiếm,

chỉ có mặc quần áo cô gái quần áo màu xanh nhạt, chỉ huy nha hoàn pha

trà cho các nàng. Lúc ấy Trọng Nhiên cũng có chút thất lễ nói với ấu đệ

của ta, cô nương này hết sức hiền thục. Ấu đệ của ta lúc này mới nổi lên tâm tư.”

Lâm đại phu nhân vừa nói, thì cảm khái nói:”Trọng Nhiên thấy ấu đệ

của ta thế nên cái gì cũng nói tất cả. Hắn lúc này mới nói với ta lời

nói thật. Nói, nghĩ tới hai chúng ta gia giao hảo, mình cũng coi là phẩm hạnh đoan chính, ta đi nói, nhà các ngươi hơn phân nửa sẽ đồng ý. Sau

lại nghe nói bị cự cưới rồi, trong lòng mặc dù không cam lòng, nhưng

cẩn thận nghĩ, nhà các ngươi hoặc là cảm thấy hắn không có chỗ nào được, không phải là rể hiền, hoặc là đau lòng nữ nhi, không muốn nàng lấy

chồng ở xa...... Nếu như ta liên tục cầu hôn, nhà các ngươi không

khỏi có chút kỳ quái. Bị truyền ra hắn đã từng thấy qua Trinh tỷ nhi, sẽ hư danh tiếng của Trinh tỷ nhi. Cho nên ta nói nhà các ngươi không đồng ý, hắn cũng là không lên tiếng nữa...... Ta nghĩ hắn có thể thay

Trinh tỷ nhi suy nghĩ đến những thứ này, cũng là có lòng. Lại không khéo gây ra khúc chiết như vậy, coi như là duyên phận. Lúc này mới lại lôi

kéo ngươi nhắc lại cửa hôn sự này.”

Thập Nhất Nương lại nghe ra chút ít, trầm ngâm nói: “Thiệu công tử, biết Trinh tỷ nhi là thứ xuất không?”

Lâm đại phu nhân lúng túng nói: “Thân phận của Trinh tỷ nhi, là ấu đệ của ta giúp đỡ điều tra ra.”

Nói như vậy, chuyện mặt quạt lúc trước, Thiệu Trọng Nhiên cũng biết

hôn sự không thành, cho nên mới buồn bã nhìn trong phòng một cái.

Thập Nhất Nương không khỏi nói: “Chuyện này ta không làm chủ được,

vẫn là chờ đợi Hầu gia trở lại rồi hãy nói?” Giọng nói trì hoãn, còn

mang theo mấy phân mùi vị thương lượng.

Lâm đại phu nhân nghe xong cũng an lòng.

Nếu có thể thương lượng, vậy thì còn có đường sống quay về.

Nàng cười nói: “Vậy chúng ta sẽ chờ Hầu gia trở lại rồi hãy nói.”

Thập Nhất Nương cười gật đầu, đưa Lâm đại phu nhân đến trước cửa thuỳ hoa.

Có tiểu nha hoàn xông tới, nhìn thấy Thập Nhất Nương vội vàng khom gối nửa ngồi xuống nói: “Phu nhân, Hầu gia trở lại!”