Thứ Nữ Công Lược

Chương 238: Ra mặt (Thượng)

Thập Nhất Nương sớm ăn cơm xong, thay đổi xiêm y đợi Từ Lệnh Nghi lại đây cùng đi chỗ thái phu nhân vấn an.

Thấy Từ Lệnh Nghi trở về, nghênh đón hắn đến kháng nội thất ngồi,

mang chén trà đưa qua, lạiđuổi hầu hạ bên người, thấp giọng nói:” Đại ca đều nói cùng ngài?”

“Nói.” Từ Lệnh Nghi uống ngụm trà,” Chấn Hưng lo lắng nếu sự việc

không thể thu thập được, cho Thập Nương chuyển đến điền trang hồi môn.

Ta thấy ngược lại không phải không có biện pháp, chính là gấp không

được.”

Về chuyện an bài Thập Nương đi điền trang hồi môn ở Thập Nhất Nương

mới vừa nghe nói, lại nghe Từ Lệnh Nghi nói có lý, nói:” Hầu Gia có chủ

ý?”

Từ Lệnh Nghi gật đầu, lại nói: “Ta nghe Chấn Hưng nói, Mậu Quốc Công

chịu đả kích, cả người hỗn độn, một câu phải lặp lại mấy lần. Hỏi năm

câu, đáp không được một câu. Người hầu hạ bên người chính là chất nhi

bang chi của hắn, mỗi người như hổ rình mồi, sợ Mậu Quốc Công rơi mất.

Bọn họ nhìn thấy tình cảnh biết không phải lúc nói chuyện, ngồi một hồi

liền cáo từ. Đến chuyện các ngươi ở hậu viện gặp được Khương phu nhân,

Khương phu nhân đề chút yêu cầu. Tình huống cụ thể là như thế nào, nói

không phải thập phần chính xác. Ngươi cẩn thận nói cho ta nghe.”

Thập Nhất Nương đáp ứng, ngồi đối diện Từ Lệnh Nghi, tinh tế nói với hắn.

“Cái này khó giải quyết.” Từ Lệnh Nghi trầm ngâm nói,” Ta nguyên

tưởng rằng Khương gia vì chuyện thừa tước tìm ta, không nghĩ tới thế

nhưng là muốn mượn tay ta truy cứu Nhâm Côn. Cố tình thân thích bang chi của Vương gia cùng Khương phu nhân suy nghĩ không giống nhau. Chuyện

này, chỉ sợ phải cân nhắc một phen mới được.”

Thập Nhất Nương gật đầu:” Ta cũng nghĩ như vậy. Cho nên lúc ấy giả bộ không có nghe ra ý tứ Khương phu nhân, ngay cả chuyện ngài hiện giờ

không làm quan đều không có nói cho nàng.”

“Ngươi không nói cũng tốt.” Từ Lệnh Nghi nói, “Chuyện ta bị miễn

chức, hai ngày nữa hẳn là sẽ truyền khắp Yến Kinh. Chúng ta lại nhìn

xem ý tứ Vương gia kỹ hơn nữa. Giúp người vốn là chuyện tốt. Nhưng không thể giúp mà tạo ra oán hận!”

Thập Nhất Nương không nghĩ tới Từ Lệnh Nghi một chút ý tứ lảnh tránh

hoặc khó xử đều không có. Rất là ngoài ý muốn, suy nghĩ một chút lại

nói:” Vương gia trong loại tình huống này, nếu muốn bảo trụ thừa tước,

nên làm như thế nào mới tốt”

” Trước hết đi thông qua cửa lễ bộ.” Từ Lệnh Nghi nói. “Nếu nội các

có người nói chuyện, vậy rất tốt. Sau đó liền xem ý tứ Hoàng Thượng.

Theo tình huống bình thường mà đoán, lễ bộ nếu đề nghị ai, hoàng thượng

sẽ không bác bỏ. Nhưng có đôi khi tình huống cũng sẽ phát sinh biến hóa. Tiên đế lúc tuổi già, hai nhà vệ quốc công, lâm xuyên hầu bị tước mất

tước vị. Người trước là bởi vì con qua đời, lễ bộ tấu thỉnh do thứ

trưởng tử kế vị nhưng bị bác bỏ; người sau là bởi vì dưới gối hư không,

muốn bào đệ kế thừa tước nhưng bị bác bỏ chủ yếu vẫn là xem Hoàng Thượng lúc ấy tâm tình như thế nào.”

Thập Nhất Nương cảm thấy công trình này thập phần to lớn.

“Nếu khó xử, Hầu Gia cũng đừng nhúng tay. Chuyển đến điền trang nhỏ ở cũng không tệ.” Nàng nghĩ đến thân hình Thập Nương gầy như que củi,

“Nói không chừng nàng còn có thể thay đổi chút ít.”

Nói thật, nàng cảm thấy nếu La Chấn Hưng nguyện ý cung dưỡng, cho

Thập Nương đến đền trang hồi môn ở vẫn tốt hơn so với ngốc ở Vương gia.

Về phần chuyện sau này…… Người có sống tốt kiếp này đã là không tệ rồi.

Về phần tiếp theo có tính toán gì hay không thì không cần biết. Không

cần vì không biết chuyện tương lai mà buông tha cho cuộc sống trước mắt.

“Nói bậy bạ gì đó!” Từ Lệnh Nghi thấy nàng nói chuyện này với mình,

trong lòng ấm áp, tuy là quát tháo giáo huấn, nhưng giọng điệu không

mang tức giận, ngược lại mơ hồ có mấy phần nịch yêu,” Thập di chuyển đến điền trang hồi môn ở, thì thành trò cười hả? Nàng chính là vợ cả cưới

hỏi đàng hoàng của Vương lang. Huống chi nàng cùng ngươi là thân muội,

nàng tốt, ngươi cũng có người giúp đỡ. Chuyện này ta đều có chủ trương.

Ngươi đừng quan tâm.”

Thập Nhất Nương không khỏi cười khổ trong lòng.

Thập Nương tốt thì có thể giúp nàng?

Ngược lại nàng không khó xử mình là tốt!

Nói xong, Từ Lệnh Nghi đứng lên:” Không còn sớm, bát môn đi chỗ nương cho khỏi lẫn lộn, cũng sớm nghỉ ngơi. Hắc!” Thập Nhất Nương đáp lời,

giúp Từ Lệnh Nghi khoác áo choàng đi chỗ thái phu nhân. Nàng đã sớm cho

Hổ Phách đi qua thái phu nhân, thái phu nhân biết La Chấn Hưng cùng Tiễn Minh lại đây, Thập Nhất Nương phải đợi bọn hắn ăn cơm. Thấy bọn họ để

nguyên quần áo đến, vội hỏi tình huống.

Từ Lệnh Nghi nói ngắn gọn, dấu yêu cầu của Khương phu nhân và tính

toán linh tinh La Chấn Hưng không nói. Thái phu nhân nghe thở dài, dặn

dò Thập Nhất Nương: “Tu mười năm mới có thể ngồi cùng thuyền. Huống chi

là thẩm muội. Thập di gặp chuyện lớn như vậy, mặc kệ là ngõ Cung Huyền

vẫn là Mậu Quốc Công phủ, có việc gì ngươi trực tiếp đi, cho nha hoàn

bẩm báo ta một tiếng là đến nơi để ta biết ngươi đi làm gì. Cũng không

lo lắng trong lòng.”

Thập Nhất Nương thập phần cảm kích sự chăm sóc của thái phu nhân, nói cám ơn thái phu nhân, cùng nói chuyện, rồi cùng Từ Lệnh Nghi đi ra khỏi sân thái phu nhân. Trên đường gặp Từ Lệnh Khoan.

Hắn đứng chờ sẵn ở hành lang uốn khúc bọn họ phải đi qua.

Xa xa thấy hai người, vội vàng chạy đến đón.

“Tứ ca, ta có chuyện muốn nói với ngươi.” Cũng không tiến lên gặp

Thập Nhất Nương, một mặt giữ Từ Lệnh Nghi, một mặt nói,” Nghe nói gϊếŧ

Vương lang chính là Tiểu Cứu bên người Nhâm Côn. Ta hôm nay đi hỏi thăm. Tiểu Cứu kia cha nương bình thường, chỉ có một cái muội muội, ở Nhâm

gia làm ở phòng thêu thùa may vá. Xảy ra việc này xong, muội muội của

tiểu Cứu kia lập tức không thấy. Ta tốn công phu thật lớn mới tra được,

nàng bị đưa đến khai phong phủ.

“Đưa đến khai phong phủ?” Từ Lệnh Nghi dừng cước bộ, giật mình nhìn Từ Lệnh Khoan,” Ngươi như thế nào tra được?”

” Hổ có hang hổ, xà có nước mắt xà.” Từ Lệnh Khoan mi mắt bay lên, mang theo mấy phân đắc ý,

“Yến Kinh to bằng cái bàn tay, ngẩng đầu không thấy cúi đầu cũng

thấy. Bên người ta có mấy cái không nhận thức Nhâm Côn. Từ Lệnh Nghi

nghĩ đến hắn mấy ngày nay đánh nhau với mấy cái kia…… Cách nhìn đối với

đệ đệ này cũng cải tiến không ít. Cười ở trên vai hắn nhẹ nhàng đấm một

chút: “Được a, ngươi nói!”

Từ Lệnh Khoan miệng cười e lệ, thấp giọng nói:” Tứ ca, ta hỏi thăm

tin tức người ta nói, Nhâm gia đem muội muội tiểu sương đưa cho một Lô

gia khai phong phủ làm dưỡng nữ. Ngay cả hộ tịch cùng thay đổi” Từ Lệnh

Nghi khóe mắt khẽ nhếch, lộ ra mấy phân khó khăn.

“Thật sự.” Từ Lệnh Khoan thấy ca ca không tin, vội cam đoan,” Đây là

Nhâm Côn nói ra. Chính là nói cho mọi người biết, người đi theo hắn, hắn chắc chắn che chở. Hơn nữa không sợ người khác biết. Hắn có năng lực

bảo kê. Cũng là vì quan tâm đến Tiểu sương kia. Chuyện khác không nói.

Động tác này của hắn vừa đúng lúc. Nghe nói phủ Thuận Thiên dùng đại

hình, thật sự là không cậy được miệng của tiểu cứu kia ra. Hiện tại Yến

Kinh mọi người nói, Nhâm Côn biết dùng người, là người khôn ngoan.” Từ

Lệnh Nghi liền liếc mắt miết Từ Lệnh Khoan một cái:” Nói đi! Nhâm Côn

cho người nói cái gì cho ta?”

Lệnh Khoan nghe nhảy dựng lên:” Tứ ca, ta thật sự cái gì cũng không

có đáp ứng. Thật sự, cái gì cũng không có đáp ứng.” Liên tục xua tay,

mắt lại nhìn hướng Thập Nhất Nương.

“Tẩu tử ngươi lại không phải người ngoài. Ngươi có cái gì nói mau bằng không ta không nhận khoản sổ sách này của ngươi”

Từ Lệnh Khoan hắc hắc cười.

“Nhâm Côn nói, kết quả chính là do nguyên nhân lúc trước. Tứ ca muốn

tìm hắn, hắn tùy thời xin đợi.” Nói xong, hắn thần sắc nghiên chỉnh,”

Còn nói, nếu như sự tình tái diễn một lần nữa một lần, hắn vẫn làm như

vậy.”

Nói hung hăn càn quấy, lớn mật, trà ương không thành.

Thập Nhất Nương nghe đột nhiên có cảm giác dựng tóc gáy.

Hai mươi bảy đao, đao nào cũng trúng chỗ hiểm. An bài tiểu cứu nhận

tội. Thong dong rời đi. Lên giọng tuyên dương an bài cho muội muội tiểu

cứu, đối với cái chết của Vương lang, nói cho người khác kết cục phản

bội hắn. Dùng Từ Lệnh Khoan mang tin cho Từ Lệnh Nghi, ám chỉ Từ Lệnh

Nghi, đối với năng lực Vương gia hắn rõ như lòng bàn tay, nếu muốn vì

Vương gia xuất đầu, hắn cũng không có chút mảy may chuẩn bị. Về phần câu cuối cùng đợi cả đời, như vẽ thêm râu cho rồng. Nói cho Từ Lệnh Nghi,

mặc kệ hậu quả gì, hắn đều không sợ hãi.

Quyết tâm, tin tưởng, cứng cỏi, giống nhau không ít.

Một người như vậy, có thể nào không làm cho người sợ hãi. Từ Lệnh Nghi nghe liền dừng cước bộ.

Hắn sắc mặt ôn hòa hỏi Từ Lệnh Khoan:” Tiểu Ngũ, ngươi cùng Nhâm Côn giao tình như thế nào?”

Từ Lệnh Khoan nhất thời sờ không rõ ý tứ Từ Lệnh Nghi lắm. Thật cẩn

thận nói:” Không có trực tiếp lui tới gì. Nhưng Tứ ca nếu có việc gì cho ta đi làm, ta cũng đáp lời được.”

Từ Lệnh Nghi hơi gật đầu. Hắn ngưng mắt nhìn Từ Lệnh Nghi, ánh mắt

dần dần trở nên nghiêm trọng lên: ” Ngươi về sau cách xa hắn một chút.

Người này, tâm địa rất độc ác.”

Từ Lệnh Khoan ngạc nhiên.

Từ Lệnh Nghi cẩn thận giải thích:” Ngươi xem thủ pháp hắn gϊếŧ người, sạch sẽ gọn gàng. Lại nhìn hắn an bài chuyện sau đó. Cam đảm cẩn trọng. Không e dè chuyện mình gϊếŧ Vương lang, nói cho người khác, người của

hắn vác trên lưng, tuy là bị hắn gϊếŧ, cũng không thể làm gì. Lại an trí gia bộ trung thành, nói cho người khác, người trung với hắn, dù có mất

mạng, gia đình cũng sẽ vinh hoa phú quý. Tính kế lo xa. Cho ngươi mang

tin cho ta, thản nhiên thừa nhận, ra vẻ dám làm dám nhận, quang minh lỗi lạc. Tiểu Ngũ, người như vậy, bụng dạ khôn lường, làm việc rất độc ác.

Chỉ sơ giao là được.”

Từ Lệnh Khoan cúi đầu suy nghĩ lời Từ Lệnh Nghi nói.

Từ Lệnh Nghi thấy đệ đệ không giống trước kia như cây gừng rỗng ruột

vậy, đáy mắt còn có mấy phân ý cười. Vỗ vỗ vai hắn: “Thời gian không còn sớm, mau trở về nghỉ ngơi đi!”

Từ Lệnh Khoan gật đầu, chần chờ nói:”Vậy chuyện Vương lang, chúng ta còn quản không?”

“Chính là muốn quản, cũng không thể tự mình chạy tới cửa đi.” Từ Lệnh Nghi cười nói,” Phải biết được người ta cầu chuyện gì? Người ta ngứa bả vai ngươi sờ đùi thì có ích lợi gì?”

Nói khiến Từ Lệnh Khoan cười rộ lên:” Ta nghe Tứ ca.”

Từ Lệnh Nghi gật đầu:” Nhanh đi nghỉ đi! Có việc ta sẽ tìm ngươi hỗ trợ.”

Từ Lệnh Khoan chào Thập Nhất Nương, cước bộ nhanh nhẹn ly khai.

Từ Lệnh Nghi nhìn bóng dáng hắn cảm thán:” Ai nghĩ đến Tiểu Ngũ cũng

có ngày hiểu biết như vậy” Thập Nhất Nương che tay áo mà cười.

Hai vợ chồng đi về viện mình.

Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương nói chuyện:” Nhâm Côn nếu dám làm

việc như thế, chỉ sợ là đã sớm có chủ ý. Ta lúc trước nghĩ muốn làm

người giảng hòa, nhưng còn sợ Khương phu nhân không đáp ứng, cảm thấy

chúng ta chỉ lo Thập di không để ý Vương lang. Hiện tại xem ra, Khương

phu nhân chỉ sợ không đáp ứng cũng không được. Ngươi mấy ngày nay tạm

thời đừng ra cửa, ở nhà nghỉ ngơi một chút. Nhàn rỗi không có việc gì ở

nhà thêu hoa, chơi với đứa nhỏ. Cho Khương phu nhân nếm mùi thất bại

cũng tốt. Đợi chuyện ta bị miễn chức truyền ra. Nàng cũng sẽ ngừng lại.

Đến lúc đó chúng ta cũng tốt cùng Vương gia đàm luận điều kiện.”

Hắn nhắc tới đứa nhỏ, Thập Nhất Nương liền nhân cơ hội cùng hắn nói

chuyện thêm cái phòng ở: “…… Vừa lúc ngài nhàn rỗi, không bằng thừa dịp sớm đem việc này định xuống.”

Thay đổi một chút, sẽ có không khí mới.

Từ Lệnh Nghi cũng cảm hứng bừng bừng:” Trời a! Ngày mai ta cùng Bạch

tổng quản thương lượng chuyện này, xem có thể thêm cái sân hay không. Về sau đứa nhỏ sẽ càng ngày càng nhiều!”

Thập Nhất Nương nghẹn lời.