Thứ Nữ Công Lược

Chương 202: Gặt hái (Thượng)

Từ Lệnh Nghi cả ngày ở chỗ nghênh đón tặng lễ, ngay cả cơm trưa cùng cơm chiều đều ăn ở ngoại viện.

Thập Nhất Nương thì giống như bình thường, đi chỗ thái phu nhân trước.

Tam phu nhân mới đến, đang tươi cười đầy mặt cùng thái phu nhân nói

chuyện. Thái phu nhân nhìn qua tinh thần không tốt lắm, nghe nhưng không yên lòng.

Thấy Thập Nhất Nương tiến vào, thái phu nhân liền đuổi Tam phu nhân, lưu nàng nói chuyện.

“…… Đứa nhỏ kia, thật sự có một đôi mắt phượng?” Giống như không tin đây là thật sự.

Thập Nhất Nương gật gật đầu. Muốn vì Phượng Khanh ở trước mắt thái

phu nhân tranh thủ một chút. Đem chuyện thương tích trên người hắn nói

cho thái phu nhân.

Thái phu nhân sau một lúc lâu không có trả lời, mở miệng lại nói đến

Truân ca: “……Đầu xuân sang năm liền phải học vỡ lòng, ta cho Ngụy Tử

cùng hắn luyện chữ ở noãn các.”

Thập Nhất Nương thấy thái phu nhân cố ý lảnh tránh việc này, cũng

không gấp, theo lời nàng nói: “Sớm cầm bút một chút cũng tốt, miễn cho

nhìn thấy tiên sinh cái gì cũng không hiểu, bị dọa, ngược lại không muốn học.”

” Đúng là ý này.” Thái phu nhân cười nói,” Tiểu hài tử, chiếm được

tiên cơ, càng học sẽ càng có lực. Ý lão Tứ, là muốn mời tiên sinh cho

Cần nhi, Dụ nhi, Kiệm Nhi học, Truân ca cũng đi theo ba vị ca ca. Theo

ta, vẫn là đi tộc học thì tốt hơn. Bọn Cần Nhi dù sao cũng đã lớn, học

nhiều thứ hơn, Truân ca đi theo, chỗ chỗ bị đè nặng, sợ trong lòng hắn

sợ hãi…..” Cùng Thập Nhất Nương nói chuyện học của mấy đứa nhỏ.

Thập Nhất Nương cùng nói, lại cùng thái phu nhân đi xem Truân ca, sau đó đưa thái phu nhân đến phật đường, lúc này mới đi chỗ Phượng Khanh.

Tân Cúc ra nghênh đón: “Phu nhân, đồ đạc đều thu thập tốt, bất cứ lúc nào cũng có thể khởi hành.”

Ngày hôm qua nàng cùng Đông Thanh nghỉ ở bán nguyệt phán.

Thập Nhất Nương gật đầu, cùng nàng đi phòng ngủ.

Phượng Khanh thay đổi bộ lăng áo màu hồng đào cũ của khuê nữ Nam Vĩnh là Nữu Nhi, tay chân mặt mũi rửa sạch sẽ, môi hồng răng trắng, giống

như một nữ hài tử, thập phần xinh đẹp. Đông Thanh nửa quỳ ở bên người

hắn cùng hắn nói cái gì đó. Nghe được động tĩnh, hắn nâng mặt thấy Thập

Nhất Nương, lập tức đem hộp thức ăn ôm ở trong lòng, mắt cảnh giới nhìn Thập Nhất Nương.

Đông Thanh biết Thập Nhất Nương tiến vào, vội đứng dậy khuất tất cấp

Thập Nhất Nương hành lễ, cười khổ nói:” Phu nhân, ta cùng Tân Cúc nói

Phượng Khanh thiếu gia đã nửa ngày, nhưng Phượng Khanh thiếu gia không

chịu buông hộp thức ăn. Đi tới đến đâu mang đến đó. Chúng ta cũng không

có biện pháp.”

Tân Cúc vội ở một bên nói:”Đúng a, phu nhân. Chúng ta đều khuyên.”

” Hộp thức ăn còn có điểm tâm đi?” Thập Nhất Nương suy nghĩ hỏi.

Tân Cúc gật đầu:” Còn có một bao thịt tẩm bột rán, một bao tổ ngải, một bao đậu phụ vàng.” Đứa nhỏ này, thật sự là sợ đói!

Thập Nhất Nương cảm thán: “Lấy thêm nhiều điểm tâm, hắn tự nhiên sẽ

bỏ hộp thức ăn.” Sau đó đem Phượng Khanh sẽ ở lại phủ qua năm nói cho

các nàng,”…… Tạm thời sẽ ngụ ở bán nguyệt phán. Tân Cúc cách ba năm giờ

sẽ đến xem, giúp đỡ một tay.” Lại dặn dò các nàng,” Bên này có sông, có

giếng, các ngươi nhất định phải cẩn thận, ngàn vạn lần không để cho

Phượng Khanh thiếu gia rời khỏi ánh mắt ngươi.”

Hai người cung kính đáp ứng”Vâng”, Tân Cúc lại càng tươi cười sáng

sửa nói:” Tây Sơn là chỗ Nhị phu nhân ở, nhiều quy củ, nhiều chú ý, ngày hôm qua Đông Thanh tỷ tỷ lo lắng sẽ thất lễ đâu! Hoàn hảo không cần

đi.”

Đông Thanh nghe sắc mặt đỏ bừng: “Ta không phải là sợ đánh mất mặt phu nhân sao?”

Thập Nhất Nương có thể lý giải lo lắng của các nàng.

Nhị phu nhân nhìn cao quý thanh lịch, người bình thường ở trước mặt nàng đều cảm thấy tự ti.

Nàng cười động viên các nàng: “Nên làm cái gì thì làm, có cái gì mà

sợ.” Lại thúc giục các nàng,” Đem điểm tâm trong hộp thức ăn lấy ra,

đổi sang hộp giấy bỏ vào bao phục, cho Phượng Khanh mang theo trên

người.” Nói xong, cảm thán sờ sờ đầu Phượng Khanh, “Về sau mỗi ngày có

ăn, sẽ không như vậy.”

Đông Thanh cùng Tân Cúc tươi cười bớt dần, nhìn Phượng Khanh đồng tình.

Phượng Khanh thấy tất cả mọi người nhìn hắn, đem hộp thức ăn ôm càng chặt.

Thập Nhất Nương không khỏi thở dài, quỳ xuống giúp hắn chỉnh chỉnh

vạt áo, đem quyết định hắn tạm thời không đi Tây Sơn nói cho hắn:”……

Ngươi phải nghe lời, đi theo Đông Thanh ở chỗ này. Nếu muốn đi chơi nơi

nào thì nói với Đông Thanh, bảo nàng mang ngươi đi không cần một mình

chạy loạn.”

Phượng Khanh nghe không rõ lời giải thích của Thập Nhất Nương, hắn chỉ biết, hắn tiếp tục ở nơi này.

Hắn hướng Thập Nhất Nương gật đầu như băm tỏi, tươi cười sáng lạn

giống mặt trời tháng sáu, còn lấy tổ ngải trong hộp thức ăn đưa cho Thập Nhất Nương ăn.

Thập Nhất Nương không cần, Phượng Khanh lại không đưa cho nàng là

không thể: “Ăn ngon!” Thập Nhất Nương đành phải cắn một ngụm nho nhỏ,

sau đó nhân cơ hội đem điểm tâm trong hộp thức ăn đổi đến hộp giấy trong trang phục.

Lại tỉ mỉ dặn dò Phượng Khanh, Đông Thanh cùng Tân Cúc vài câu, mới đi chỗ Tam phu nhân.

Chuyện nên phân phó đều đã phân phó, hiện tại chỉ cần ứng phó một

chút sự kiện đột phát là xong, Tam phu nhân ngược lại có chút thanh nhàn hơn so với ngày xưa.

Mời Thập Nhất Nương ngồi đối diện mình, nàng nhỏ giọng nói:” Như thế

nào bây giờ mới đến. Nương không có việc gì đi? Ta nhìn thế nào cũng là

bộ dáng nghiêm mặt rầu rĩ không tốt!” Giọng điệu mơ hồ hàm chứa dò hỏi.

Thập Nhất Nương hàm hàm hồ hồ trả lời qua loa, cùng nàng nói chút

chuyện qua năm, sau đó tìm cái lấy cớ trở về phòng mình, sau đó cho Lục

Vân đem khung thêu đến kháng bàn, trầm tĩnh bắt đầu thêu bình phong.

Mới vừa châm được vài đường, có tiểu nha hoàn đến bẩm: “Tiễn phu nhân Quốc Tử Giám, đến đây.” Thập Nhất Nương ngẩn ra.

Không biết là vô tình lảnh tránh chút gì, hay vẫn là bởi vì có bầu

nên không tiện, từ lúc nàng gả đến Từ gia, cho đến bây giờ Ngũ Nương

không đến quá. Mà nàng bởi vì trên có bà bà dưới có phu quân, ra cửa

cũng không dễ dàng, nên cũng không từng đi thăm qua Ngũ Nương.

Nàng nghĩ đến La Chấn Hưng sáng sớm đột nhiên tới chơi…… Chẳng lẽ nàng cũng nghe cái gì sao?

Thập Nhất Nương suy nghĩ, phân phó tiểu nha hoàn: ‘Mau mời đến gian

phía đông uống trà.” Sau khi đến gương trang điểm chỉnh lại dung nhan,

đi gian phía đông.

Ngũ Nương mặc áo thông tụ màu đỏ thẫm của mẫu đơn, so với lần trước lại đẫy đà hơn một chút, lại càng thêm tươi đẹp kiều diễm.

” Ngũ tỷ!” Thập Nhất Nương cười hướng nàng phúc phúc.

Tử Uyển giúp đỡ Ngũ Nương không có phương tiện khom đầu gối, lễ trở về.

Thập Nhất Nương tiến lên giúp đỡ nàng ngồi xuống Lâm Song đại kháng.

Tiểu nha hoàn bưng trà đến, lại tự mình tiếp bưng cho nàng, lúc này mới

ngồi xuống đối diện nàng.

” Tỷ tỷ hôm nay như thế nào lại rảnh rỗi đến chỗ ta ngồi? Tỷ phu đâu? Như thế nào không đến đây cùng.”

“Ta muốn đến,” Ngũ Nương chỉ vào bụng hơi nhô cao, “Nhưng nó không

đáp ứng.” Lại nói, “Sắp qua năm, chỗ Thuận vương, chỗ công bộ Đỗ thị

lang, chỗ tế tửu Quốc Tử Giám…… Đều phải đi giao tế. Tỷ phu ngươi vội

vàng chân không chạm đất.” Giọng điệu mơ hồ hàm chứa vài phần đắc ý.

Thập Nhất Nương cười thuận theo lời của nàng nói: “Mấy ngày nay tuy

không có tuyết rơi, nhưng Gió Bắc thổi mạnh, tỷ tỷ cũng phải dặn dò tỷ

phu chú ý thân thể mới được.”

“Đó là tự nhiên.” Ngũ Nương biểu tình có mấy phân ngạo nghễ,”Tỷ phu

ngươi, tính vẫn là tiểu hài tử. Mặc xiêm y gì, ăn cái gì, tất cả đều

phải một tay ta xử lý. Ta nhiều khi trộm lười, cho Tử Uyển hầu hạ một

chút, hắn đều không vừa ý……” Ánh mắt có vài phần e lệ nói đến cuộc sống

hạnh phúc sau khi kết hôn.

Thập Nhất Nương cùng giống như trước kia, lẳng lặng nghe, lộ ra mỉm cười, thỉnh thoảng sáp hai câu cho nàng nói càng tận hứng.

Chỉ chốc lát, đề tài liền chuyển tới trên người đứa nhỏ.

Ngũ Nương hướng tới Thập Nhất Nương nháy mắt, ý bảo nàng cho mọi người hầu hạ bên người đi ra ngoài.

Thập Nhất Nương nhìn thấy khẳng định nàng cũng nghe lời đồn đãi nhảm nhí.

Nhưng không biết nàng là tự mình muốn đến? Hay vẫn là theo lời Tiễn Minh đến?

Thập Nhất Nương suy nghĩ, đuổi hầu hạ trong phòng.

” Thập nhất muội,” Ánh mắt nàng nhìn Thập Nhất Nương tràn ngập đồng

tình,” Ngươi cũng biết, Hầu Gia bên ngoài dưỡng ngoại thất, còn sinh con trai……”

Tuy không giống như phiên bản cũ, nhưng nội dung cơ bản là giống nhau.

Thập Nhất Nương cùng Ngũ Nương luôn luôn không hợp nhau, tự nhiên

không muốn nhiều lời cùng nàng. Chỉ nói:”Sáng sớm đại ca đến đây. Hắn đã nói cho ta. “Ngũ Nương giật mình. Ngày hôm qua Tiễn Minh vừa nghe được

tin tức liền thương lượng với nàng:”…… Thập nhất muội ở nội viện, chuyện này chỉ sợ còn không biết. Ngươi sáng mai liền đi Vĩnh Bình Hầu báo tin cho nàng, thương lượng cùng nàng.”

Nàng còn nhớ rõ mình vừa nghe liền gấp:” Như thế nào xảy ra loại

chuyện này? Chạy nhanh nói cho phụ thân cùng đại ca một tiếng mới được,

bọn họ cũng sớm tính toán cho tốt.”

” Ngươi a!” Tiễn Minh nghe xong trực cười,” Như thế nào giống như đứa nhỏ, làm việc chỉ biết trước mà không để ý sau.”

Nàng nghe ngạc nhiên.

Tiễn Minh đã cười nói: “Ngươi ngẫm lại, Từ gia xảy ra chuyện như vậy, người bình thường làm sao có thể nói được. Ngươi không giống vậy, đều

là tỷ muội cùng phòng lớn lên, chúng ta khai trương cửa hàng làm quả,

người ta Hầu Gia đã ra lực lại ra tiền. Giống như bánh quy đi bánh ít

lại, chúng ta cũng phải đi nhìn xem mới được. Huống chi chúng ta còn

chuẩn bị cùng người Văn gia hợp tác kinh doanh, đến lúc đó còn cầu thập

nhất muội nhiều chỗ nữa đâu? Ngươi thừa dịp này thân cận cùng thập nhất

muội nhiều hơn, chỉ có ưu đãi, không có chỗ phá hư.” Nàng nghe tâm không khỏi động.

Tiễn Minh ở một torng bữa tiệc rượu nhận thức Văn gia tam gia, Văn

tam gia nghe nói Tiễn Minh thú Ngũ tiểu tỷ La gia, rất là thân thiết.

Sau lại biết Tiễn Minh cần làm ăn, xuất ra năm ngàn phiếu nợ lương thực

tuyên đồng phủ: “…… Ta chỉ thu hai ngàn tám trăm phiếu muối là được, còn lại đều là của ngươi.” Tiễn Minh thực ngoài ý muốn.

Văn tam gia chỉ nói:” Ngươi trở về bàn bạc bàn bạc.” Tiễn Minh sau

lại đi nghe ngóng, năm ngàn phiếu lương thực đổi thành muối, trừ bỏ hiếu kính các nơi, tối đa có thế lấy được ba ngàn hai trăm phiếu muối, nếu

có Tổng binh tuyên đồng ra mặt, hao tổn nhiều nhất là năm trăm phiếu

lương thực, còn dư, đều là lợi nhuận của mình ……

Lần trước mở cửa hàng làm quả, làm hắn mệt phát sợ.

Nếu không thu tay sớm, đem cửa hàng sang tên thu được một khoản lời

nhỏ, nếu đợi sang năm đến kỳ trả tiền thuê cửa hàng, chỉ sợ năm trăm

lượng bạc không còn một mảnh. Loại kinh doanh không cần ra tiền vốn còn

kiếm được lợi nhuận thích hợp nhất với bọn họ.

Nhưng, muốn làm thành công cọc mua bán này, phải giao hảo với Tổng

binh tuyên đồng Phạm Duy Cương mà Từ Lệnh Nghi không ra mặt là không

thể. Cố tình bọn họ lại tìm không thấy cơ hội thích hợp nói cùng Từ Lệnh Nghi, chuyện này cứ như vậy kéo dài.

Hiện tại Từ gia xảy ra chuyện như vậy, Thập Nhất Nương nếu biết,

khẳng định rất là bàng hoàng và bất lực. Đến lúc đó mình sẽ giúp nàng ra chủ ý, nàng khẳng định sinh ra cảm kích đối với mình…… Sau đó nhắc tới

chuyện mình khó xử……

Vì suy nghĩ đến phụ thân cùng ca ca mình, nàng lại có chút bất an.

Nếu không nói cho phụ thân cùng đại ca, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, mình không có mặt mũi gì hồi nhà mẹ đẻ.

Giống như biết lo lắng của nàng, Tiễn Minh thân mật nhéo nhéo cái mũi xinh đẹp tuyệt trần của nàng, cười nói “Đứa ngốc! Nhạc phụ cùng đại cữu huynh thì sao, không phải còn có ta sao? Chờ ngươi từ Hà Hoa Lý trở

lại, chúng ta lại đi ngõ Cung Huyền cũng không muộn a!”