Thứ Nữ Công Lược

Chương 185: Pháo hoa (Trung)

Đem lịch trực ban của mọi người sắp xếp ra…… Chuyện này cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua.

Phải biết rằng, thời đểm qua năm mới trong nhà ồn ào náo động nhất.

Không phải là phu nhân, tiểu thư đi ra ngoài kết giao, mà là có khách

đến. Nha hoàn, bà tử còn bận rộn hơn so với ngày thường vài phần, chỉ

xem tình huống thừa dịp ít người nghỉ ngơi một chút. Nếu đem lịch trực

ban mỗi ngày của mọi người sắp xếp ra, thì người không trực ban tự nhiên có lý do hợp lý để nghỉ ngơi. Nếu ngày nào đó đột nhiên có khách quan

trọng đến đây,mà nhân thủ không đủ làm sao bây giờ? Một ngày hai ngày

còn dễ nói, nhưng sắp xếp từ hôm nay đến qua tết nguyên tiêu, ước chừng

có đến hơn nửa tháng……

Tần di nương không biết làm sao nên quay nhìn Văn di nương, Văn di

nương do dự một chút, rồi nhìn lại Kiều Liên Phòng, liền thấy khóe miệng nàng nhếch nhẹ, đáy mắt hiện lên một tia khinh thường. Trong lòng Văn

di nương vui vẻ.

Kiều Liên Phòng ở trước mặt Thập Nhất Nương có chút không tự nhiên,

nàng rất rõ ràng. Nghe khẩu khí này của Thập Nhất Nương là muốn phá bỏ

cách làm những năm cũ làm ra cách thức mới. Tần di nương là người không

có chủ ý, Kiều Liên Phòng đừng nói là ủng hộ, không làm ngược lại là tốt rồi – đây chẳng phải là cơ hội tốt cho mình sao.

Nàng lập tức cười nói:” Tỷ tỷ, ta nghe ngài nói có đạo lý. Nếu trong

nhà có chuyện gì, dựa vào danh sác này có thể tìm được người. Nhưng thứ

nhất ta chưa bao giờ nghe nói qua, thứ hai ta không có làm đương gia qua bao giờ, nhất thời không biết nên làm thế nào cho tốt. Nếu không, ngài

cho Hổ Phách cô nương dạy ta nên làm như thế nào. Khi trong lòng ta nắm

chắc, cũng sớm đem danh sách sắp xếp trực ban giao cho Hổ Phách cô

nương.” Tư thái hoàn toàn ủng hộ ý kiến.

” Phu nhân,” Tần di nương vừa nghe, lập tức không cam lòng yếu thế

nói,” Ta cùng Văn di nương cũng nghĩ giống nhau. Thật sự là kiến thức

hạn hẹp, không có nghe nói qua. Ngài cho Hổ Phách cô nương dạy chúng ta

đi!”

Kiều Liên Phòng cúi đầu nhẹ nhàng uống một ngụm trà, cái gì cũng không nói, ra vẻ ngó lơ.

Thập Nhất Nương mỉm cười. Không trách lúc trước Nguyên Nương cũng

thực thích Văn di nương, nàng thật sự là người khéo léo hiểu lòng người.

Hiện tại là hai so với một, thái độ Kiều Liên Phòng tự nhiên cũng sẽ không quan trọng nữa.

Nàng phân phó Hổ Phách đem danh sách trực ban trong phòng mình lấy ra cho Văn di nương xem:”…… Đây là Hổ Phách lập lúc trước. Ngươi xem xem.

Đợi lát nữa Hổ Phách lại đi phòng các người nói cho các ngươi làm như

thế nào sắp xếp trực ban.”

Văn di nương tiếp nhận để xem. Phát hiện trước hết Thập Nhất Nương

đem tất cả các hạng mục công việc trong phòng mình liệt kê ra, sau đó

dựa theo chuyện này an bài người làm việc. Đem mỗi người đều quy định

thời gian cụ thể.

Tuy vụn vặn, phiền toái, nhưng không phải là việc khó gì.

Nàng mỉm cười, đang muốn nhận lời ngay lập tức, rồi tâm tư lại xoay chuyển.

Thập Nhất Nương không quản gia, ở trong phòng mình thay cũ đổi mới — phiền toái như vậy làm gì.

Nàng nghĩ đến lúc mình ở tiểu viện giao phong cùng Thập Nhất Nương

lần đầu tiên, còn có thái độ nhường nhịn giống như lùi bước không có tâm gϊếŧ người của Thập Nhất Nương đối với Kiều Liên Phòng…… Sự tình sẽ

không đơn giản như vậy!

Văn di nương cúi đầu, cẩn thận nhìn lại danh sách, muốn từ trong đó tìm ra chút gì.

Sự tình…… Vẫn những công việc đó…… Người…… Vẫn là những người đó…… Không đúng, nhân số không đúng……

Nàng đối con số luôn luôn có thiên phú.

Xem một lần sẽ không quên.

Sét đánh giữa không trung, nàng giật mình hiểu ra.

Sắp xếp trực ban này, thật sự rất có học vấn.

Chớp mắt nhìn lại, chẳng qua thấy tất cả mọi người trực ban khác biệt nhưng nhìn kỹ, lại có thể phát hiện, làm việc như vậy, tiểu nha hoàn,

thô sử bà tử trong phòng Thập Nhất Nương mỗi người có thể nghỉ ngơi một

ngày, đại nha hoàn cùng mama có thể diện có thể nghỉ ngơi hai ngày.

Trong mắt nàng hiện lên một tia cảnh giác.

Hiện tại là Tam phu nhân quản gia, công trung cấp bao nhiêu tiền, là

nàng định đoạt. Nhưng tiền đó dùng như thế nào, cũng do các phòng định

đoạt. Thập Nhất Nương không có biện pháp thay đổi công trung cấp bao

nhiêu tiền cho bọn họ qua năm, nhưng lại có thể quyết định qua năm mới

như thế nào…… Từ gia không phải cửa nhỏ nhà nghèo, quan hệ giữa hạ nhân

rắc rối phức tạp, có một ít người vẫn từng hầu hạ qua lão Hầu gia. Làm

cô dâu mới, nàng muốn ở trong nhà nhanh chóng đứng vững gót chân, biện

pháp tốt nhất chính là cấp ân huệ cho những người này. Thưởng tiền, là

vĩnh viễn không có chừng mực, biện pháp biến đổi giống như vậy ở trong

lúc qua năm thưởng ngày nghỉ ngơi, vừa không tiêu tiền, cũng không có gì đáng ngại. Nhưng đối với người hầu hạ một năm bốn mùa đều không có lúc

nghỉ ngơi mà nói, lúc qua năm có thể nghỉ ngơi, cũng là tin tức tốt.

Người ở trong phòng khác biết, chỉ sợ cũng sẽ hâm mộ không thôi, sôi nổi tán dương Thập Nhất Nương nhân hậu, khoan dung với người ngoài. Thật sự là không tốn tiền liền mua được hiền danh.

Nghĩ đến chỗ này, lòng nàng trầm xuống, đem danh sách kia xem cẩn

thận một lần. Tần di nương biết Văn di nương luôn luôn thông minh, làm

việc không có sai. Mình chỉ phụ họa theo, vừa không là người đi đầu,

cũng không hậu tri hậu giác làm người cuối cùng là đến nơi.

Thấy Văn di nương đem danh sách kia nhìn đi nhìn lại mấy lần, nàng

không khỏi có chút khẩn trương, nắm tay nhìn chằm chằm Văn di nương,

muốn từ biểu tình của nàng nhìn ra chút gì! Kiều Liên Phòng nhìn thấy xì mũi coi thường.

Tần di nương này, chỉ biết đi theo đuôi Văn di nương, cho tới bây giờ chưa từng có chủ trương của chính mình. Phải biết rằng, chuyện trị quốc cũng như sắc ấm thuốc. Những quy củ cũ kia không thể bức dây động rừng, không thể tùy tiện thay đổi. Thập Nhất Nương làm như vậy không giống

người thường, nói cho cùng, chẳng qua là muốn tranh cao thấp cùng Tam

phu nhân. Nếu mình đứng ở vị trí của nàng, cũng sẽ làm như vậy. Nhưng

cũng không có ở thời điểm qua năm liền mạo muội thử thay đổi trong phạm

vi nhỏ thì ai biết sẽ xảy ra chuyện gì. Đến lúc đó còn không phải làm

cho Hầu Gia thêm loạn. Suy nghĩ như vậy, tâm liền đau như dao cắt. Buổi

tối ngày hôm qua Hầu Gia lại ở bên này……

Nàng gắt gao nắm chung trà trong tay, đầu ngón tay trắng bệch.

Thập Nhất Nương nhìn thần sắc khẩn trương của Tần di nương, biểu tình nghiêm túc của Văn di nương cùng thần thái mất hồn của Kiều di nương,

rồi bưng chung trà lên uống một ngụm, cực kỳ kiên nhẫn đợi phản ứng của

các di nương – đầu xuân sang năm nàng phải chủ trì trung quỹ Từ phủ.

Muốn đối ngoại trước hết phải nhưỡng nội. Dựa vào thái độ làm người

của Tam phu nhân, nàng ta nhất định là giao cho nàng một đống thối rữa

loạn cào cào bên trong còn bên ngoài lại tô vàng nạm ngọc. Nàng phải

nhanh chóng thăm dò thái độ mấy vị di nương, miễn cho đến lúc đó vừa bỏ

xong hồ lô lại hiện ra cái gáo.

“Tỷ tỷ!” Quá một hồi lâu, Văn di nương nâng đầu lên, nhẹ nhàng cười

nhìn Thập Nhất Nương,”Mùng một tết là lúc ngài phải tiến cung chúc tết

hoàng hậu nương nương, sau đó khách nhân đến thăm hỏi ngài chỉ sợ sẽ rất nhiều.” Nàng ấy chỉ xếp tên Hổ Phách, Tân Cúc trong hạng mục này,” Ta

thấy tỷ tỷ tuy gia tăng nhân thủ. Nhưng không sợ một vạn, chỉ sợ nhất

vạn. Năm nay là tân niên đầu tiên ngài đến phủ, chỉ sợ người đến chúc

tết sẽ nhiều hơn so với dĩ vãng. Nếu tỷ tỷ không chê, ta cùng Thu Hồng

trong phòng ta lại đây giúp tỷ tỷ một tay thì có được không? Chuyện khác thì không biết, nhưng bưng trà châm nước chắc không có vấn đề.” Thập

Nhất Nương hơi có chút giật mình.

Không nghĩ tới Văn di nương không chỉ rất nhanh nhìn ra dụng ý của

mình, còn lập tức hướng mình biểu đạt thái độ ủng hộ, thật sự là người

thông minh!

Nàng mỉm cười gật đầu:” Nếu như thật sự bận rộn quá làm không nổi,

thì cũng nhất định phải mời di nương lại đây hỗ trợ” Tần di nương vừa

thấy, lập tức nói:” Đến lúc đó ta cũng có thể lại đây hỗ trợ.”

Thập Nhất Nương gật đầu. Ánh mắt Tần di nương cùng Văn di nương liền

dừng ở trên người Kiều Liên Phòng. Vốn sớm biết thái độ của Kiều Liên

Phòng, giờ phút này Thập Nhất Nương cũng không cần nàng bày tỏ thái độ,

không đợi Kiều Liên Phòng phản ứng lại, đã cười nói:” Chuyện này hơi

gấp, mọi người tan đi!” Nói xong, thì nâng chén trà tiễn khách. Ba người đều ngạc nhiên.

Tần di nương không nghĩ tới Thập Nhất Nương luôn luôn đối đãi với

Kiều Liên Phòng hòa ái khoan hậu nhưng hiện tại hỏi cũng không hỏi Kiều

Liên Phòng một tiếng, đã bày ra thái độ cứng rắn…… Điều này làm cho nàng có chút bất an. Thập Nhất Nương tuy tuổi còn nhỏ, nhưng rốt cuộc vẫn là nữ nhi La gia. Nghĩ đến Nguyên Nương lúc trước…… Nàng vội lắc đầu,

giống như làm thế là có thể đem chuyện đã qua quăng ra khỏi đầu vậy. Văn di nương cảm thấy rất có hứng thú– nàng là nữ, từ nhỏ liền có hiểu biết về chuyện thê thϊếp đấu pháp này. Nữ tử xinh đẹp, thân phận cao quý

giống như Kiều Liên Phòng vậy, là kiêng kỵ nhất của chủ mẫu. Thập Nhất

Nương đối đãi Kiều Liên Phòng như thế, giờ phút này không phải là cơ hội hành động, lại nghĩ đến Từ Lệnh Nghi mấy ngày này phần lớn đều nghỉ ở

trong phòng Thập Nhất Nương, nàng càng cảm thấy mình đoán không sai. Ánh mắt nhìn về phía Kiều Liên Phòng có chút vui sướиɠ khi người gặp họa.

Kiều Liên Phòng lại lửa giận bừng bừng. Thập Nhất Nương có ý tứ gì? Dáng vẻ không thèm để nàng vào mắt, hay là nghĩ muốn ở trước mặt nàng bày

dáng vẻ chính thê?

Nàng tức giận đến vẻ mặt đỏ bừng. Bất quá là thứ nữ xuất thân ti

tiện, dựa vào âm mưu quỷ kế của tỷ tỷ mà thành Vĩnh Bình Hầu phu nhân

liền nghĩ mình là người quý giá rồi.

Muốn nói cái gì đó, nhưng lại cảm thấy giờ phút này nếu mình mở miệng thì có chút yếu thế, ngược lại không công làm cho Thập Nhất Nương đắc

ý; nếu không nói cái gì, Thập Nhất Nương nhất định nghĩ mình sợ nàng ta, về sau khó tránh khỏi sẽ không tùy ý niết nàng…… Đúng là cảm xúc nhấp

nhô liên tục. Văn di nương đã đứng dậy cười nói:” Chúng ta về phòng

trước.” Tần di nương tự nhiên là lập tức đi theo:” Sắp qua năm mới, sẽ

rất bận rộn, phu nhân bảo trọng thân thể, buổi tối ta liền đem danh sách sắp xếp trực ban trong phòng đưa cho phu nhân nhìn xem.”

Hai người tự giác cùng Kiều Liên Phòng tạo khoảng cách, xem cũng

không có liếc mắt xem Kiều Liên Phòng một cái, nhất tề khom đầu gối hành lễ, cười lui xuống.

Kiều Liên Phòng rõ ràng cảm giác được thái độ chuyển biến của hai người Tần, Văn đối với nàng.

Mặt nàng xanh trắng một trận, lại nghe thấy Thập Nhất Nương hỏi tiểu

nha hoàn như gió nhẹ mây bay:”Trướng đã treo tốt hay chưa? Miễn cho lúc

Hầu Gia trở về trong nhà còn rối loạn.” Xem như nàng không tồn tại.

Kiều Liên Phòng nghe ánh mắt chợt lóe, lạnh lùng cười, cung kính hành lễ cho Thập Nhất Nương rồi lui xuống.

Tân Cúc nhìn thấy không khỏi tức giận: “Kiều Liên Phòng này, thật đúng là cho mình có gốc lớn.”

Từ lúc Thập Nhất Nương giáo huấn Hổ Phách một chút, không hiểu sao Hổ Phách liền có một phần tín nhiệm không thể nói rõ đối với Thập Nhất

Nương, luôn cảm thấy nếu có Thập Nhất Nương ở đó, sự tình sẽ không hỏng

bét đến nỗi không thể cứu vãi được. Bởi vậy cũng không lo lắng chuyện

này. Cười hỏi Thập Nhất Nương: “Người trực ban trong phòng ba vị di

nương phải chú ý chút gì? Còn có chỗ Nhị thiếu gia, Đại tiểu thư cùng Tứ thiếu gia, có phải cũng phải sắp xếp người trực ban ra không?”

Hổ Phách càng ngày càng có thể nắm bắt mấu chốt sự việc. “Sắp xếp

người cho di nương chỉ cần không thiếu hụt là được, chiếu theo ý tứ các

di nương làm đi.” Thập Nhất Nương cười nói:” Về phần các vị thiếu gia,

tiểu thư, ngươi tự mình đi dặn dò đại nha hoàn trong phòng bọn họ một

tiếng.”

Hổ Phách cười trả lời rồi lui xuống.

Thập Nhất Nương nhìn thấy vẫn còn sớm để đi chỗ thái phu nhân ăn cơm chiều, nên đến phòng Đông Thanh.

Trong phòng Đông Thanh vẫn như trước kia thu thập sạch sẽ, trong giỏ

thêu thùa may vá rơi lả tả kim chỉ, trên kháng bàn chất đống vài đôi

giày đã làm xong.

Thấy Thập Nhất Nương tiến vào, nàng lắp bắp kinh hãi.

“Phu nhân, ngài như thế nào đến đây?” Nàng vội vàng để hài xuống

giường đi đến dìu Thập Nhất Nương,” Có việc gì sai nha hoàn đến nói cho ta một tiếng là được.”

Thập Nương ngồi trên kháng, tiếp trà Đông Thanh tự mình dâng, nhìn

đôi hài cho con gái được thêu thùa tinh tế trên kháng bàn, hơi có chút

cảm thán nói:” Đông Thanh, ngươi hiện tại bốn ngày làm một đôi giày……

Mỗi ngày nhốt ở trong nhà như vậy, nhất định rất là nhàm chán đi?”