Tiểu Vũ biết ý quỳ mọp trước mặt Nghiêm Mân Triết, một tay nhẹ nhàng đè ép túi tinh căng mềm của anh, đôi môi linh hoạt phun ra nuốt vào vật cứng màu nhục thịt, giống như hoa huy*t đang cắn nuốt cây gậy thô to của Nghiêm Mân Triết.
Cảm nhận khoang miệng ấm áp của Tiểu Vũ đang ngậm chặt côn th*t, đầu lưỡi nóng ẩm quấn lấy qυყ đầυ mẫn cảm của anh, anh không kiềm chế được kêu rên vài tiếng.
Nghe tiếng rên ẩn nhẫn của Nghiêm Mân Triết, biết anh vô cùng hài lòng sự ‘chăm sóc’ của cô, Tiểu Vũ càng dùng sức mυ'ŧ vào, khiến cho qυყ đầυ to lớn kia tiến sâu hơn vào trong miệng mình. Cô càng dùng sức siết chặt, đầu lưỡi thơm tho, trơn ướt một lần lại một lần liếʍ láp thân cây gậy, đầu lưỡi cô quét lên lỗ nhỏ trên qυყ đầυ, không ngừng ma sát chỗ đó.
Nghiêm Mân Triết bị Tiểu Vũ trêu chọc, rốt cuộc không thể khống chế bản thân mình được nữa, anh ngang ngược đè đầu Tiểu Vũ xuống. Tiểu Vũ không kịp phản ứng nên cứ thế nuốt cây gậy của Nghiêm Mân Triết vào hai phần ba. Cô lập tức cảm thấy khó chịu, nước mắt ứa ra. côn th*t của Nghiêm Mân Triết quá dài, quá to, cô thật sự ăn không hết.
Nghiêm Mân Triết nhìn thấy vẻ mặt tội nghiệp của Tiểu Vũ, trong lòng thương tiếc, nhưng anh không muốn cứ như vậy mà bỏ qua việc hưởng thụ cái miệng nhỏ ấm áp của cô. Thế là anh thở hắt ra một tiếng, sau đó dùng tay bóp chặt cằm Tiểu Vũ, khiến cô không thể không mở to miệng hơn nữa. Eo anh bắt đầu chuyển động, thấy miệng cô khó khăn phun ra nuốt vào vật thô to của anh, anh thương xót cho cô, nên mỗi lần rút ra cắm vào anh đều nương tay, không cắm vào quá sâu.
Tiểu Vũ cảm nhận được sự quan tâm của anh, trong lòng xúc động. Cô chủ động ngậm chặt qυყ đầυ của Nghiêm Mân Triết, sau đó dùng đầu lưỡi linh hoạt của mình bắt đầu liếʍ láp. Đôi tay vẫn nhẹ nhàng xoa bóp túi thịt giữa hai chân anh, miệng nhanh chóng phun ra nuốt vào phân thân của anh.
Nghiêm Mân Triết cảm thấy gậy th*t của mình bị khoang miệng ấm áp, ướŧ áŧ kia mυ'ŧ lấy gắt gao, không nhịn được cúi đầu nhìn cô gái đang quỳ dưới thân mình. Lúc này, hai má của Tiểu Vũ hóp lại, hơi thở nong nóng phả vào túm lông của anh, côn th*t ra vào trong miệng của cô, muốn bao nhiêu da^ʍ mỵ thì có bấy nhiêu.
Bị hình ảnh như vậy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, côn th*t Nghiêm Mân Triết sưng đến mức cực hạn, anh bất chấp tất cả, hai tay ôm lấy đầu của Tiểu Vũ cứ như vậy rút ra rồi chọc vào. Lúc vừa bắt đầu chỉ nhét được nửa cây, dần dần sau này anh như muốn nhét hết toàn bộ cây gậy của mình vào sâu trong cổ họng cô mới thấy đã ghiền.
Tiểu Vũ biết mình phải giúp anh xuất ra, nhưng mà muốn cô dùng miệng ăn Nghiêm Mân Triết đến tận gốc như thế này cô thật không có can đảm. Thế nên cô vội vàng tránh né hai tay của anh đang ôm lấy đầu cô, cô dựa vào anh, hai chân run lẩy bẩy cố gắng đứng lên, sau đó cầm nam căn của Nghiêm Mân Triết chà sát tiểu huyệt đã sớm ướt lầy lội đến chịu không nổi của mình, không cần dùng lời mà dùng hành động để mời gọi anh.
Nghiêm Mân Triết đâu thể cự tuyệt lời mời mọc ướŧ áŧ như thế, một tay ôm lấy Tiểu Vũ quăng lên giường. Tiểu Vũ nằm trên giường nhìn Nghiêm Mân Triết đang bò về phía mình, trong lòng vừa mong đợi, lại vừa khẩn trương. Tiểu Vũ càng rỉ ra nhiều nước. Cô bất giác mở hai chân ra, thành công hấp dẫn tầm mắt Nghiêm Mân Triết. Anh leo lên người cô, dáng vẻ như thành kính cúi đầu hôn lên hoa huy*t ướŧ áŧ, vùi mặt thật sâu vào phấn huyệt quyến rũ ngọt ngào kia mà mυ'ŧ lấy, khiến cho Tiểu Vũ bị liếʍ mυ'ŧ đến mực chỉ có thể nắm chặt khăn trải giường, không ngừng kêu lên những tiếng rên động lòng người:
– A… Sướиɠ quá… Rất thoải mái… Aaa..
Đầu lưỡi Nghiêm Mân Triết từ hoa huy*t của Tiểu Vũ, theo hướng rốn liếʍ dọc lên một đường, lửa tình vô hình trong hai người tăng vọt. Anh vừa hôn cô, bàn tay vừa không kiêng nể gì trước đến trước ngực cô trêu chọc cặp nhũ đẫy đà của cô.
Anh dùng kỹ xảo quấn quanh, ép chặt vào đầu v* của Tiểu Vũ, đùa qua nghịch lại, da thịt nóng bỏng dán sát vào cặρ √υ' đầy đặn của cô, không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ xoa bóp.
– Ưmmm…
Tiểu Vũ rêи ɾỉ, đầu v* mẫn cảm chợt có cảm giác ướŧ áŧ, âm ấm, truyền đến cho cô một kɧoáı ©ảʍ quen thuộc. Tiểu Vũ cúi đầu, nhìn thấy phía dưới là một đầu tóc đen nhánh đến động lòng người, lúc này mới nhận ra không biết từ khi nào Nghiêm Mân Triết đã chui đầu vào giữa bộ ngực của cô mà trằn trọc bú ʍúŧ.
– Tiểu Vũ kêu nghe rất êm tai! Kêu thêm cho anh nghe đi.
Nghiêm Mân Triết vừa vuốt ve bộ ngực mềm mại của cô, cảm giác núʍ ѵú của cô co dãn tuyệt vời, vừa tận tình kɧıêυ ҡɧí©ɧ hai đầu v* cô.
Nghiêm Mân Triết liên tục dùng sức nắn bóp bộ ngực của Tiểu Vũ. Tiểu Vũ nhìn thấy nhũ thịt của mình biến dạng trong bàn tay của anh, nhìn anh ôm lấy chúng, không ngừng nút mạnh, còn dùng răng cắn cắn, dùng đầu lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ, hai đầu nhũ đón nhận kí©ɧ ŧɧí©ɧ cứng dần, thẳng đứng trong miệng anh.
– Ưmm… – Tiểu Vũ kinh ngạc thở gấp, ra sức vặn vẹo, cảm giác đầu lưỡi chuyển động trên đầu v* khiến người ta khó lòng chịu nổi. Dần dần cô say mê cảm giác da thịt ở trong môi miệng ấm áp của anh.
Lúc này hoa huy*t của cô cũng chịu cảm giác hư không đến cực điểm. Tiểu Vũ không nhịn được kẹp chặt hai chân mong muốn tự làm cho mình thoải mái hơn một chút. Cô vô thức đưa tay vòng qua người Nghiêm Mân Triết, lại phát hiện anh vẫn chưa cởϊ áσ. Vì muốn hưởng thụ cảm giác thân thể của mình và anh dán sát nhau, Tiểu Vũ không kiềm chế được mình, xoay người đè Nghiêm Mân Triết xuống, muốn xé cái áo anh đang mặc trên người ra.
Nghiêm Mân Triết vô cùng phối hợp, nằm trên giường, ung dung nhìn sắc nữ Tiểu Vũ xé rách áo sơ mi của anh.