“Hiền đệ..” Sở Liên Phong và Ngô thị vệ thấy Hách Liên Minh Kính đi xuống, lập tức đi lên vây quanh.
“Đại nhân, có gặp Quận chúa chưa?” Ngô thị vệ thấy Hách Liên Minh Kính một mình đi ra, hỏi.
“Chuyện này sau này sẽ nói cho các ngươi biết.” Hách Liên Minh Kính biểu tình có chút ngưng trọng, như là suy tính hồi lâu mới mở miệng nói “Sở huynh, nơi này là biên giới Tây Vực, tự nhiên có tướng lãnh trú đóng ở đây ngươi có biết hắn không?”
“Cái này tự nhiên biết rõ, thủ lĩnh biên ải Tây Vực chính là Long Đào Long Tướng quân.”
“Người này như thế nào.”
“Người này hàng năm ở tắc ngoại, rất ít khi hồi kinh, có nghe đại thần trong triều nhắc tới, là người trung thành cho nên mới nhận được tín nhiệm của Hoàng thượng, hiền đệ ngươi chẳng lẽ là muốn….” Tấn công Trà Sơn tộc?
Hách Liên Minh Kính biết Sở Liên Phong muốn nói gì, lắc đầu một cái “Cũng không phải là nhằm vào Trà Sơn tộc, bất quá khó tránh khỏi sẽ nổi lên va chạm, vì để ngừa vạn nhất vẫn là nên có một nhóm quân đội bảo vệ, nơi này cách trại lính Long Tướng quân bao lâu?”
“Cưỡi ngựa nhanh thì hẳn một ngày liền đến.”
“Tốt lắm, Sở huynh ngươi cầm cái này.” Hách Liên Minh Kính cầm lệnh bài ra “Lúc chuẩn bị đi có xin Hoàng thượng lệnh bài, ngươi cầm lệnh bài này đi trại lính Long Tướng quân, xin mượn binh lực của hắn, bất quá không thể để cho những người khác biết “
“Hiền đệ ngươi yên tâm, Sở huynh nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ ngươi giao cho ta. Sở Liên Phong nhận lấy lệnh bài.
“Ngô thị vệ.”
“Đại nhân, có gì phân phó?” Ngô thị vệ ôm quyền hành lễ nói.
“Ngươi mau đi thăm dò nha dịch Tri phủ Tây Vực tổng cộng có bao nhiêu tên, có thể điều động bao nhiêu người.”
“Da….”
“Hiền đệ, chúng ta đều đi, ngươi làm thế nào?” Sở Liên Phong lo lắng nói, người có võ công đều đi, người này lại tay trói gà không chặc.
“Sở huynh ngươi quên sao? Ta bây giờ chẳng qua là tiểu Mông đa của Lục tộc Trà Sơn tộc, chỉ cần ta không gây chuyện, ai sẽ để ý đến tiểu Mông đa chứ?”
“Tốt lắm, hiền đệ trước hết an tâm ở nhà A Hoa, chúng ta trước hết đi làm chánh sự.” Sở Liên Phong vỗ vai Hách Liên Minh Kính.
“Uy uy.” Hách Liên Minh Kính ghét bỏ đẩy tay Sở Liên Phong ra “Đừng bảo là ta giống như chỉ biết ăn ngon làm biếng, ta nhưng là có chuyện trọng yếu hơn phải làm.”
“Chuyện gì?”
“Ta muốn lấy được phần thưởng của bách hoa tiết.” Hách Liên Minh Kính nhíu mày.
“A hả??!” Hai người kinh ngạc đủ kêu một tiếng
Nhà A Hoa — —-
“A Kính, ngươi thật sự quyết định muốn tham gia bách hoa tiết lấy phần thưởng sao?” Thanh âm A Hoa vang lên lần nữa.
Hách Liên Minh Kính xoa xoa hai cái lỗ tai đau nhức, bất đắc dĩ nói “Ta nói A Hoa, ngươi từ lúc trở lại đến bây giờ đã hỏi ta ba mươi chín lần. Là do ta phát âm có vấn đề, hay là lỗ tai ngươi không tốt?”
Chương 68: Bách hoa tiết (một)
2.1K 149 10
bởi khoailang213
Theo dõi
“Hiền đệ..” Sở Liên Phong và Ngô thị vệ thấy Hách Liên Minh Kính đi xuống, lập tức đi lên vây quanh.
“Đại nhân, có gặp Quận chúa chưa?” Ngô thị vệ thấy Hách Liên Minh Kính một mình đi ra, hỏi.
“Chuyện này sau này sẽ nói cho các ngươi biết.” Hách Liên Minh Kính biểu tình có chút ngưng trọng, như là suy tính hồi lâu mới mở miệng nói “Sở huynh, nơi này là biên giới Tây Vực, tự nhiên có tướng lãnh trú đóng ở đây ngươi có biết hắn không?”
“Cái này tự nhiên biết rõ, thủ lĩnh biên ải Tây Vực chính là Long Đào Long Tướng quân.”
“Người này như thế nào.”
“Người này hàng năm ở tắc ngoại, rất ít khi hồi kinh, có nghe đại thần trong triều nhắc tới, là người trung thành cho nên mới nhận được tín nhiệm của Hoàng thượng, hiền đệ ngươi chẳng lẽ là muốn….” Tấn công Trà Sơn tộc?
Hách Liên Minh Kính biết Sở Liên Phong muốn nói gì, lắc đầu một cái “Cũng không phải là nhằm vào Trà Sơn tộc, bất quá khó tránh khỏi sẽ nổi lên va chạm, vì để ngừa vạn nhất vẫn là nên có một nhóm quân đội bảo vệ, nơi này cách trại lính Long Tướng quân bao lâu?”
“Cưỡi ngựa nhanh thì hẳn một ngày liền đến.”
“Tốt lắm, Sở huynh ngươi cầm cái này.” Hách Liên Minh Kính cầm lệnh bài ra “Lúc chuẩn bị đi có xin Hoàng thượng lệnh bài, ngươi cầm lệnh bài này đi trại lính Long Tướng quân, xin mượn binh lực của hắn, bất quá không thể để cho những người khác biết “
“Hiền đệ ngươi yên tâm, Sở huynh nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ ngươi giao cho ta. Sở Liên Phong nhận lấy lệnh bài.
“Ngô thị vệ.”
“Đại nhân, có gì phân phó?” Ngô thị vệ ôm quyền hành lễ nói.
“Ngươi mau đi thăm dò nha dịch Tri phủ Tây Vực tổng cộng có bao nhiêu tên, có thể điều động bao nhiêu người.”
“Da….”
“Hiền đệ, chúng ta đều đi, ngươi làm thế nào?” Sở Liên Phong lo lắng nói, người có võ công đều đi, người này lại tay trói gà không chặc.
“Sở huynh ngươi quên sao? Ta bây giờ chẳng qua là tiểu Mông đa của Lục tộc Trà Sơn tộc, chỉ cần ta không gây chuyện, ai sẽ để ý đến tiểu Mông đa chứ?”
“Tốt lắm, hiền đệ trước hết an tâm ở nhà A Hoa, chúng ta trước hết đi làm chánh sự.” Sở Liên Phong vỗ vai Hách Liên Minh Kính.
“Uy uy.” Hách Liên Minh Kính ghét bỏ đẩy tay Sở Liên Phong ra “Đừng bảo là ta giống như chỉ biết ăn ngon làm biếng, ta nhưng là có chuyện trọng yếu hơn phải làm.”
“Chuyện gì?”
“Ta muốn lấy được phần thưởng của bách hoa tiết.” Hách Liên Minh Kính nhíu mày.
“A hả??!” Hai người kinh ngạc đủ kêu một tiếng
Nhà A Hoa — —-
“A Kính, ngươi thật sự quyết định muốn tham gia bách hoa tiết lấy phần thưởng sao?” Thanh âm A Hoa vang lên lần nữa.
Hách Liên Minh Kính xoa xoa hai cái lỗ tai đau nhức, bất đắc dĩ nói “Ta nói A Hoa, ngươi từ lúc trở lại đến bây giờ đã hỏi ta ba mươi chín lần. Là do ta phát âm có vấn đề, hay là lỗ tai ngươi không tốt?”
BẠN CŨNG SẼ THÍCH
[BH] Trời ban nhiệm vụ lớn cho Tư Nhâm Dã [Edit] by HacMieuLy
[BH] Trời ban nhiệm vụ lớn cho Tư Nhâm Dã [E…
By HacMieuLy
69.9K 2.7K
Tên truyện: Trời ban nhiệm vụ lớn cho Tư Nhâm Dã
Tác giả: Cật Liễu Mộc Ngư Đích Miêu
Editor: gru2110
Thể loại: Cổ đại, hoan hỉ oan gia, 1×1, HE
Nhân vật chính: Tư Nhâm Dã. Võ Sở Vũ
Phối hợp diễn: Nhâm Hảo Nhi, Võ Hàm Vũ, Tư Lương, Lâm Tử Phong và các nhân vật.
Trạng thái: 27 chương + 4 ngoại truyện
Nguồn: Đọc Truyện
[BHTT][Edited-Hoàn]Công chúa, tiểu tăng hữu lễ! – Hàn Thất Tửu by WallMap
[BHTT][Edited-Hoàn]Công chúa, tiểu tăng hư…
By WallMap
553K 28.7K
书名:公主,小僧有礼了!
作者:韩七酒
Bách hợp tiểu thuyết
Tác phẩm: Công chúa, tiểu tăng hữu lễ!
Tác giả: Hàn Thất Tửu
Editor: WallMap
Thể loại: Cổ đại, nữ phẫn nam trang, 1×1, nữ nữ sinh tử, ân oán tình cừu.
Nhân vật: Liễu Không (Sở Thương) x Mộ Dung Cảnh Dương (Tiêm Nhu công chúa)
Ngoài s1apihd.com.Các bạn có thể đọc tác phẩm này ở: Đọc Truyện
[BHTT-Edit-Hoàn] Ngươi thuộc về ta by xxMeenx2
[BHTT-Edit-Hoàn] Ngươi thuộc về ta
By xxMeenx2
197K 11.1K
Sư tỷ nữ phẫn nam trang
Sư muội vốn là quận chúa
Hai nữ tử đem lòng yêu nhau, trao nhau mọi ngọt bùi khổ đau
Trải qua khó khăn, xuyên không, xuyên thời, liệu tình yêu của họ còn trường tồn?
[BH]Thần Điêu Hiệp Nữ[Edit] by HacMieuLy
[BH]Thần Điêu Hiệp Nữ[Edit]
By HacMieuLy
216K 7.3K
Thể loại: Bách hợp, cổ trang, xuyên qua thần điêu truyện,hữu tình chung độc, HE
Nhân vật: đương nhiên là đá bay tên Dương Quá tới tây phương cực lạc rồi Trình Dương x Tiểu Long Nữ
Phụ thêm: Lý Mạc Sầu, Trình Anh, Lục Vô Song….vv có nhiêu người trong thần điêu thì mọi người tự biết nha, ta làm biếng kể quá
Editor: Wjnd
[BH] Nhiên khuynh quân tâm [Edit] by HacMieuLy
[BH] Nhiên khuynh quân tâm [Edit]
By HacMieuLy
241K 7.8K
Thể loại: Xuyên không, 1×1, HE
Nhân vật chính: Lâm Tá Quân, Mộ Dung Hi Nhiên ┃ phối hợp diễn: Lâm Tá Tuyên, Mục Phong Du, Ly Mộng, Mộ Dung Tuyết Thần, Sở Phong
Trạng thái: hoàn 99 chương
Editor: Gru2110
Nguồn: Đọc Truyện
[BH][Edit-Hoàn] Tú Cầu Không Có Mắt – Cật Liễu Mộc Ngư Đích Miêu by Moonin
[BH][Edit-Hoàn] Tú Cầu Không Có Mắt – Cật Li…
By Moonin
80.2K 4.1K
Tên: Tú Cầu Không Có Mắt.
Tác giả: Cật Liễu Mộc Ngư Đích Miêu.
Thể loại: Điền văn, nữ nữ sinh tử.
Nhân vật chính: Đường Mính Khả, Tô Mi Niệp.
BGT: Đọc Truyện
[BH][edit] Bất thị Quỳnh Dao – Du Hải by gru2110
[BH][edit] Bất thị Quỳnh Dao – Du Hải
By gru2110
203K 9.1K
Tên truyện: Không phải là Quỳnh Dao
Thể loại: Xuyên không, đồng nhân, 1×1
Nhân vật: Trịnh Mặc, Vũ Phượng.
Trạng thái: Hoàn 63 chương + 2 ngoại truyện
Editor: gru2110
Giới thiệu: Đơn giản là một câu truyện cẩu huyết Quỳnh Dao.
*Truyện được đăng tải miễn phí trên Bách Gia Trang Đọc Truyện
“Ta đã hỏi ba mươi chín lần sao? Ta nhớ hình như không có nhiều vậy đâu.” A Hoa ngu ngơ tức giận cười nói “Còn có A Kính là người người Hán nói tiếng Hán dĩ nhiên tốt hơn ta rồi, sao có thể phát âm sai được, hơn nữa lỗ tai ta cũng rất tốt, không có vấn đề.”
“….” Hách Liên Minh Kính vô lực ngã xuống, hoàn toàn bị A Hoa đánh bại, quả nhiên quá mức chất phác cũng không phải là chuyện tốt.
A Hoa đi tới, lắc lắc Hách Liên Minh Kính sắp hộc máu “A kính, ngươi hay là đừng đi giành phần thưởng được không.”
“Tại sao? Xem thường ta. Mặc dù ta vóc dáng nhỏ bé, thân thể yếu một chút, nhưng… cũng không thấy ta leo cây không quá chậm à.” nói tới chuyện này nàng còn thật không biết tính làm sao, lần trước lúc leo cây thiếu chút nữa rớt xuống đất rồi.
“Leo cây lấy phần thưởng, đó là chặng cuối cùng, lấy phần thưởng không phải chỉ có leo cây.”
“Kia còn phải làm gì?” Hạ Lan Yên không phải nói muốn lấy phần thưởng chỉ cần biết leo cây là được sao?
“Trà Sơn tộc chúng ta lấy thờ Dương thần, cho nên treo đầu dê lên trên phần thưởng, chỉ có tộc trưởng chúng ta mới có thể treo lên. Tượng trưng cho vinh dự tối cao, trong bách hoa tiết, Mông đa xuất chúng nhất, can đảm nhất có thể lấy được phần thưởng thì Mông đa đó có thể cưới Phượng Hoàng xinh đẹp nhất Trà Sơn tộc chúng ta.”
Hách Liên Minh Kính nhục chí “Ngươi vẫn là không có nói trừ leo cây còn phải làm gì a.”
“Nga nga, ta trước phải kể cho ngươi nghe phần thưởng ở trong lòng là Trà Sơn tộc chúng ta là tôn quý và trọng yếu như thế nào.”
Hách Liên Minh Kính không nhịn được liếc A Hoa liếc một cái “Mau —– nói —–trọng —– điểm —–“
“Điểm chính chính là, trừ muốn leo cây, còn phải lên núi đao xuống biển lửa.”
“Cái…cái gì? Ngươi mới vừa nói lên núi đao xuống biển lửa?” Hách Liên Minh Kính cho là A Hoa đang nói đùa, “Đừng có giỡn, mặc dù ngươi nói tiếng Hán không chuẩn lắm, nhưng cũng không thể tùy tiện dùng thành ngữ bậy bạ nha. Lên núi đao xuống biển lửa, ta xuống chảo dầu còn được, ngươi khi dễ ta tưởng ta tham gia bách hoa tiết là đi chầu diêm vương à?”
“Không phải a!” A Hoa thấy Hách Liên Minh Kính không tin, có chút nóng nảy “Thật sự có núi đao biển lửa, A Hoa ta cho tới bây giờ không gạt người, đây là tập tục Trà Sơn tộc chúng ta, nếu muốn lấy được phần thưởng vinh dự tối cao thì nhất định phải lên núi đao xuống biển lửa. Núi đao này là do Trà Sơn tộc chúng ta dùng đao sắc bén làm thành bậc thang. Có thể leo lên, coi như lên núi đao, biển lửa kia chính là trên mặt đất tất cả đều là than củi cháy đỏ bừng, phải chân trần bước lên là coi như xuống biển lửa. Còn xuống chảo dầu như ngươi nói thì không có đâu.”
“Hả ~~~~~” Hách Liên Minh Kính nghe xong những lời này ngược lại hít một hơi khí lạnh, bách hoa tiết rốt cuộc là đi coi mắt, hay là tự đâm đầu vào chỗ chết?
“Cho nên, không có độc môn tuyệt kỹ Trà Sơn tộc chúng ta, không luyện tập mười năm là không thể nào lấy được phần thưởng.” A Hoa tốt bụng nhắc nhở “Cho nên A Kính cũng không cần đi tranh giành phần thưởng đâu.”
Thấy A Kính vỗ bàn một cái, từ dưới đất đứng lên, còn tưởng rằng đã chọc hắn tức giận, vội vàng an ủi “A Kính ngươi không nên nản chí, lấy điều kiện và tướng mạo của ngươi tốt như vậy nhất định sẽ làm rất nhiều Mông sai yêu thích, đến lúc đó rất nhiều Mông sai sẽ tìm ngươi đối ca, ngươi nếu là coi trọng người nào liền có thể cùng nàng đối ca, sau đó cưới nàng về nhà.”
Đáng giận Hạ Lan Yên, lại bị nàng tính kế.. Khó trách lúc đi, nàng lại dùng cái loại ánh mắt thảm thương đó nhìn mình, nguyên lai là có ý nói mình bảo trọng, đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét… Nếu không phải Đại tiểu thư vẫn còn ở trong tay nàng, ta nhất định sẽ… Ta nhất định sẽ… Ta nhất định sẽ không đánh lại nàng, oa oa oa. 3
A Hoa thấy Hách Liên Minh Kính một hồi nổi giận đùng đùng một hồi đưa đám, biểu tình quá phong phú. Thận trọng kéo Hách Liên Minh Kính một cái “A… A kính, ngươi không có sao chứ?”
“Không có sao.” Hách Liên Minh Kính bĩu môi. Phải lên núi đao xuống biển lửa, không có sao mới là lạ.
“Đi, ta bây giờ dạy ngươi mấy bài hát củaTrà Sơn tộc.” A Hoa kéo Hách Liên Minh Kính đi ra ngoài. “Học hát để làm gì?” Hách Liên Minh Kính khó hiểu bị kéo ra ngoài.
“Ngươi không phải muốn tham gia bách hoa tiết sao? Nếu có Mông sai tìm ngươi đối ca, ngươi sẽ không biết đối lại thế nào.”
“Ta tại sao phải cùng Mông sai hát đối, ta lại không đi coi mắt. Ta phải đi giành phần thưởng.” Ta có hẹn ở “Địa ngục” phải đi.
“Hảo hảo hảo, ngươi phải đi giành phần thưởng, phải đi giành phần thưởng, vậy ngươi sau khi giành phần thưởng cũng phải cùng Phượng Hoàng đối ca a, ngươi nếu đối không được thì rất mất mặt.”
“Giành phần thưởng cũng phải đối ca?” Hách Liên Minh Kính nghi ngờ hỏi. Đừng có mà dụ ta đối ca nha.
“Ân ân.” A Hoa nghiêm túc gật đầu một cái.
Màn đêm buông xuống — —— —-
“Tiểu Quận chúa, vẫn còn nháo không chịu ăn uống sao?” Hạ Lan Yên nhìn thức ăn trên bàn chưa từng được động qua.”
“Hừ ~” Mộ Dung Hi Nguyệt không thèm quan tâm nhắm mắt lại, không nhìn tới Hạ Lan Yên.
“Ngươi từ lúc tỉnh lại cái gì cũng không ăn, còn như vậy ngươi sẽ đói rồi ngã bệnh mất.”
“Ta đói hay bệnh cũng không cần ngươi lo.”
Hạ Lan Yên buồn cười nhìn Mộ Dung Hi Nguyệt tức giận giống như đứa trẻ vậy. “Ngươi đói hay bệnh ta măc kệ, bất quá… ngược lại là nếu ngươi ngã bệnh sẽ không gặp được Tiểu Kính Kính ngàn dặm tới đây cứu ngươi đâu ~~~ “
Mộ Dung Hi Nguyệt chợt mở mắt ra “Nàng tới? Khi nào, ta muốn gặp nàng, ngươi mau thả ta ra đi!!!”
“Lần này chịu mở mắt ra rồi à?” Hạ Lan Yên cố ý đem mặt sáp đến gần, khuôn mặt làm cho người chán ghét phóng đại trước mặt.
“Ngươi… Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”
“Chẳng muốn gì hết, tỷ tỷ có lòng tốt nhắc nhở ngươi nhanh ăn cơm đi, nếu cứ sinh khí thì chịu tội là cái bụng của mình đó nha. Mắc công tới lúc Tiểu Kính Kính tới cứu ngươi còn phải cõng ngươi đi ra ngoài, vậy rất khó chạy trốn nha.” Nói xong, vặn eo đi.
Đáng giận Yên hồ. Yên yêu tinh…
Nhìn thức ăn trên bàn, rốt cuộc đi tới cầm chén đũa lên vừa tức giận vừa ăn.
Ta nhớ hình như không có nhiều vậy đâu.” A Hoa ngu ngơ tức giận cười nói “Còn có A Kính là người người Hán nói tiếng Hán dĩ nhiên tốt hơn ta rồi, sao có thể phát âm sai được, hơn nữa lỗ tai ta cũng rất tốt, không có vấn đề.”
“….” Hách Liên Minh Kính vô lực ngã xuống, hoàn toàn bị A Hoa đánh bại, quả nhiên quá mức chất phác cũng không phải là chuyện tốt.
A Hoa đi tới, lắc lắc Hách Liên Minh Kính sắp hộc máu “A kính, ngươi hay là đừng đi giành phần thưởng được không.”
“Tại sao? Xem thường ta. Mặc dù ta vóc dáng nhỏ bé, thân thể yếu một chút, nhưng… cũng không thấy ta leo cây không quá chậm à.” nói tới chuyện này nàng còn thật không biết tính làm sao, lần trước lúc leo cây thiếu chút nữa rớt xuống đất rồi.
“Leo cây lấy phần thưởng, đó là chặng cuối cùng, lấy phần thưởng không phải chỉ có leo cây.”
“Kia còn phải làm gì?” Hạ Lan Yên không phải nói muốn lấy phần thưởng chỉ cần biết leo cây là được sao?
“Trà Sơn tộc chúng ta lấy thờ Dương thần, cho nên treo đầu dê lên trên phần thưởng, chỉ có tộc trưởng chúng ta mới có thể treo lên. Tượng trưng cho vinh dự tối cao, trong bách hoa tiết, Mông đa xuất chúng nhất, can đảm nhất có thể lấy được phần thưởng thì Mông đa đó có thể cưới Phượng Hoàng xinh đẹp nhất Trà Sơn tộc chúng ta.”
Hách Liên Minh Kính nhục chí “Ngươi vẫn là không có nói trừ leo cây còn phải làm gì a.”
“Nga nga, ta trước phải kể cho ngươi nghe phần thưởng ở trong lòng là Trà Sơn tộc chúng ta là tôn quý và trọng yếu như thế nào.”
Hách Liên Minh Kính không nhịn được liếc A Hoa liếc một cái “Mau —– nói —–trọng —– điểm —–“
“Điểm chính chính là, trừ muốn leo cây, còn phải lên núi đao xuống biển lửa.”
“Cái…cái gì? Ngươi mới vừa nói lên núi đao xuống biển lửa?” Hách Liên Minh Kính cho là A Hoa đang nói đùa, “Đừng có giỡn, mặc dù ngươi nói tiếng Hán không chuẩn lắm, nhưng cũng không thể tùy tiện dùng thành ngữ bậy bạ nha. Lên núi đao xuống biển lửa, ta xuống chảo dầu còn được, ngươi khi dễ ta tưởng ta tham gia bách hoa tiết là đi chầu diêm vương à?”
“Không phải a!” A Hoa thấy Hách Liên Minh Kính không tin, có chút nóng nảy “Thật sự có núi đao biển lửa, A Hoa ta cho tới bây giờ không gạt người, đây là tập tục Trà Sơn tộc chúng ta, nếu muốn lấy được phần thưởng vinh dự tối cao thì nhất định phải lên núi đao xuống biển lửa. Núi đao này là do Trà Sơn tộc chúng ta dùng đao sắc bén làm thành bậc thang. Có thể leo lên, coi như lên núi đao, biển lửa kia chính là trên mặt đất tất cả đều là than củi cháy đỏ bừng, phải chân trần bước lên là coi như xuống biển lửa. Còn xuống chảo dầu như ngươi nói thì không có đâu.”
“Hả ~~~~~” Hách Liên Minh Kính nghe xong những lời này ngược lại hít một hơi khí lạnh, bách hoa tiết rốt cuộc là đi coi mắt, hay là tự đâm đầu vào chỗ chết?
“Cho nên, không có độc môn tuyệt kỹ Trà Sơn tộc chúng ta, không luyện tập mười năm là không thể nào lấy được phần thưởng.” A Hoa tốt bụng nhắc nhở “Cho nên A Kính cũng không cần đi tranh giành phần thưởng đâu.”
Thấy A Kính vỗ bàn một cái, từ dưới đất đứng lên, còn tưởng rằng đã chọc hắn tức giận, vội vàng an ủi “A Kính ngươi không nên nản chí, lấy điều kiện và tướng mạo của ngươi tốt như vậy nhất định sẽ làm rất nhiều Mông sai yêu thích, đến lúc đó rất nhiều Mông sai sẽ tìm ngươi đối ca, ngươi nếu là coi trọng người nào liền có thể cùng nàng đối ca, sau đó cưới nàng về nhà.”
Đáng giận Hạ Lan Yên, lại bị nàng tính kế.. Khó trách lúc đi, nàng lại dùng cái loại ánh mắt thảm thương đó nhìn mình, nguyên lai là có ý nói mình bảo trọng, đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét… Nếu không phải Đại tiểu thư vẫn còn ở trong tay nàng, ta nhất định sẽ… Ta nhất định sẽ… Ta nhất định sẽ không đánh lại nàng, oa oa oa. 3
A Hoa thấy Hách Liên Minh Kính một hồi nổi giận đùng đùng một hồi đưa đám, biểu tình quá phong phú. Thận trọng kéo Hách Liên Minh Kính một cái “A… A kính, ngươi không có sao chứ?”
“Không có sao.” Hách Liên Minh Kính bĩu môi. Phải lên núi đao xuống biển lửa, không có sao mới là lạ.
“Đi, ta bây giờ dạy ngươi mấy bài hát củaTrà Sơn tộc.” A Hoa kéo Hách Liên Minh Kính đi ra ngoài. “Học hát để làm gì?” Hách Liên Minh Kính khó hiểu bị kéo ra ngoài.
“Ngươi không phải muốn tham gia bách hoa tiết sao? Nếu có Mông sai tìm ngươi đối ca, ngươi sẽ không biết đối lại thế nào.”
“Ta tại sao phải cùng Mông sai hát đối, ta lại không đi coi mắt. Ta phải đi giành phần thưởng.” Ta có hẹn ở “Địa ngục” phải đi.
“Hảo hảo hảo, ngươi phải đi giành phần thưởng, phải đi giành phần thưởng, vậy ngươi sau khi giành phần thưởng cũng phải cùng Phượng Hoàng đối ca a, ngươi nếu đối không được thì rất mất mặt.”
“Giành phần thưởng cũng phải đối ca?” Hách Liên Minh Kính nghi ngờ hỏi. Đừng có mà dụ ta đối ca nha.
“Ân ân.” A Hoa nghiêm túc gật đầu một cái.
Màn đêm buông xuống — —— —-
“Tiểu Quận chúa, vẫn còn nháo không chịu ăn uống sao?” Hạ Lan Yên nhìn thức ăn trên bàn chưa từng được động qua.”
“Hừ ~” Mộ Dung Hi Nguyệt không thèm quan tâm nhắm mắt lại, không nhìn tới Hạ Lan Yên.
“Ngươi từ lúc tỉnh lại cái gì cũng không ăn, còn như vậy ngươi sẽ đói rồi ngã bệnh mất.”
“Ta đói hay bệnh cũng không cần ngươi lo.”
Hạ Lan Yên buồn cười nhìn Mộ Dung Hi Nguyệt tức giận giống như đứa trẻ vậy. “Ngươi đói hay bệnh ta măc kệ, bất quá… ngược lại là nếu ngươi ngã bệnh sẽ không gặp được Tiểu Kính Kính ngàn dặm tới đây cứu ngươi đâu ~~~ “
Mộ Dung Hi Nguyệt chợt mở mắt ra “Nàng tới? Khi nào, ta muốn gặp nàng, ngươi mau thả ta ra đi!!!”
“Lần này chịu mở mắt ra rồi à?” Hạ Lan Yên cố ý đem mặt sáp đến gần, khuôn mặt làm cho người chán ghét phóng đại trước mặt.
“Ngươi… Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”
“Chẳng muốn gì hết, tỷ tỷ có lòng tốt nhắc nhở ngươi nhanh ăn cơm đi, nếu cứ sinh khí thì chịu tội là cái bụng của mình đó nha. Mắc công tới lúc Tiểu Kính Kính tới cứu ngươi còn phải cõng ngươi đi ra ngoài, vậy rất khó chạy trốn nha.” Nói xong, vặn eo đi.
Đáng giận Yên hồ. Yên yêu tinh…
Nhìn thức ăn trên bàn, rốt cuộc đi tới cầm chén đũa lên vừa tức giận vừa ăn.