Cuối Cùng Thì Ta Cũng Có Thể Nhìn Thấy Chữ Viết Kì Quái

Chương 25

Lên phi cơ, Quý Trạch An thông qua nhân viên đoàn phim biết được nhân viên bọn họ là đi trước, nhân vật nam nữ chính cũng sẽ không ngồi cùng một chuyến phi cơ với bọn họ. Nghe vậy, Quý Trạch An khó hiểu thở ra một hơi, trực giác nói cho cậu biết, nếu là gặp được Giang Khâm Dật trên phi cơ, kia tuyệt đối sẽ không cái gặp mặt tốt đẹp gì, huống chi cậu còn mang theo Du Dịch. Không có Giang ảnh đế đi theo nhưng hiện thực vẫn không tốt đẹp lắm, thời điểm Quý Trạch An cầm vé máy bay tìm được chỗ mình ngồi, nhìn thấy vị bên cạnh đã ngồi xuống, cậu lại cảm thấy cả người đều không ổn.

Ngồi cùng một chỗ với cậu cư nhiên là Thủy Du Dương! Thật sự là không đúng dịp…

Quý Trạch An biết Thủy Du Dương sẽ không tại trước công chúng làm cái gì với cậu, chính là nhìn các loại văn tự ác ý trên mặt hắn, cậu cảm thấy chính mình cũng tiêu hóa không nổi. Người luôn có ác ý với mình lại tràn đầy tươi cười cười với mình, Quý Trạch An cảm thấy chính mình không thể trường kỳ duy trì, cậu bây giờ còn không tu luyện tới nơi. Quý Trạch An đứng ở lối đi nhỏ, nhìn Thủy Du Dương chậm chạp không có ngồi xuống, hắn quay đầu nhìn về phía Du Dịch, chỉ chỉ cái chỗ ngồi không kia, “Ta đến, nơi này là chỗ ta ngồi.”

Du Dịch nhìn về phía Quý Trạch An, đầu đều không có xoay một chút, sau đó dắt cậu đi lên phía trước.

“Du Dịch?” Quý Trạch An rất là không hiểu gọi hắn một tiếng.

Du Dịch dừng lại, sau đó nhìn hắn, “Ta mua hai vé.”

Hàm ý chính là ngươi hẳn là ngồi cùng một chỗ với ta, không cần phải ngồi ở bên người cái tiểu nhân kia.

Quý Trạch An nhìn về phía Du Dịch đột nhiên nhớ tới một cậu nói “Có tiền chính là tùy hứng!”, bất quá lời này rốt cuộc cũng không nói ra, cậu có chút bất đắc dĩ, phần lớn là cảm thấy thực may mắn, có thể không cần ngồi ở bên người Thủy Du Dương quả thực không thể tốt hơn. Bên này thời điểm Thủy Du Dương mới vừa để điện thoại di động xuống chuẩn bị chào hỏi Quý Trạch An, chỉ thấy cậu không nói lời nào liền xoay người rời đi, sắc mặt nhìn bóng lưng của cậu rất là không tốt. Quý Trạch An cảm thấy sau lưng có chút lạnh, quay đầu lại nhìn thoáng qua, đối diện Thủy Du Dương có chút mất tự nhiên mỉm cười, cậu chỉ cười lại, tiện đà tìm vị trí kịch vụ. Quý Trạch An thay đổi chỗ ngồi tính toán nói cho kịch vụ một tiếng, nếu không đến lúc đó thời điểm nhân viên tương quan kiểm kê nhân số cho rằng cậu không có đăng ký sẽ không tốt…



Ngồi ở trên phi cơ, Quý Trạch An mới lạ một phen, cả hai đời đây là lần đầu tiên cậu ngồi máy bay. Du Dịch đem vị trí cạnh cửa sổ tặng cho cậu, cauuj liền vẫn luôn dán tại cửa sổ nhìn bên ngoài. Hôm nay thời tiết không tồi, không có tầng mây, cho nên có thể thấy cảnh sắc mặt đất rất rõ ràng, Quý Trạch An lần đầu tiên hưởng thụ cảm giác nhìn xuống mặt đất như vậy, ngược lại có chút không thể tự thoát ra được.

“Thích?” Du Dịch nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn tiểu hài tử trắng nõn ánh mắt không khỏi càng sâu sắc, hắn kề sát vào một chút, tại phía sau cậu nói lời này.

Quý Trạch An cũng cảm giác nhiệt khí trực tiếp nhào tới gáy chính mình, có chút ngứa, cậu nâng lên một tay ôm lấy cổ, quay đầu đôi diện ánh mắt Du Dịch.

“Ân, thích.” Tại trên phi cơ nhìn mặt đất cho cậu một loại ảo giác ở trên đỉnh, loại cảm giác này rất là khá tốt, Quý Trạch An tự nhiên sẽ không kháng cự. Cười cười sáng lạn với nam nhân bên cạnh, cậu liền lấy sữa ra từ trong cái túi nhỏ mang theo, vặn ra, tại dưới tầm mắt của hắn uống.

Du Dịch giúp tiểu hài tử chuẩn bị sữa nguyên chất. Thời điểm mới gặp tiểu hài tử cậu thật sự là rất gầy, làn da còn bí mật mang theo một tầng màu vàng không khỏe mạnh, hắn thật sự cảm thấy một trận gió lớn một chút liền thổi bay cậu, lúc ấy đã nghĩ nhất định phải hảo hảo bồi bổ cho cậu. Một đoạn thời gian qua, trên người tiểu hài tử thêm không ít thịt hắn thật là có cảm giác cực kỳ thành tựu, bất quá tại trong mắt hắn vẫn là gầy. Bây giờ có thể danh chính ngôn thuận nuôi tiểu hài tử, hắn tin tưởng không lâu có thể nhìn thấy một cái tiểu hài tử trắng trắng mập mập.

Du Dịch nhìn thoáng qua gói to hắn chuẩn bị trước đó, thời điểm phát hiện Quý Trạch An không có tính ăn liền nói: “Ăn nhiều một chút, thân thể ngươi còn đang trưởng thành.”

Quý Trạch An nhìn Du Dịch nhanh chóng nháy mắt một cái, sờ sờ bụng của mình, xác định bữa sáng đã tiêu hao xong trong khi bôn ba trên đường đến sân bay, cũng sẽ không cự tuyệt đề nghị của Du Dịch, lấy hộp từ trong túi ra, chuẩn bị ăn. Có tiền, tiêu chuẩn sinh hoạt liền cao, Quý Trạch An phát hiện mình ăn càng ngày càng nhiều, đặc biệt nam nhân này cực kỳ thích đưa cho cậu ăn, đưa các loại đồ ăn, vẫn đều tự mình làm … Phải cho cậu thêm vài điểm.

Du Dịch nhìn tiểu hài tử nghe lời ăn đồ ăn, nháy mắt vừa lòng, tiểu hài tử nghe lời hắn làm hắn cảm thấy càng thêm đáng yêu.

Tới mục tiêu, toàn bộ nhân viên đoàn phim ở trong một nhà nông gia nhạc lớn tại địa phương. Thời điểm kịch vụ phân phối phòng, Quý Trạch An “Bất hạnh ” lần thứ hai bị phân đến cùng gian phòng ngủ với Thủy Du Dương, cậu đều bắt đầu sinh ra một loại ý tưởng mình không phải đã bị nguyền rủa chứ, cố tình trong đoàn phim chỉ có hắn có địch ý lớn nhất với cậu, vận mệnh liền cứ cột hai người với nhau, hận không thể tụ tập bọn họ lại. Quý Trạch An biết mình không thể đề xuất cái gì, càng minh bạch thời gian này nói ra không chỉ đắc tội một mình Thủy Du Dương, cũng phá hủy ấn tượng của cậu với nhân viên đoàn phim, đứng mũi chịu sào không cao hứng khẳng định chính là kịch vụ, cậu vừa đổi phòng, bên kia liền phải phối hợp phân phối lần nữa. Hơn nữa cậu khơi mào, người muốn đổi phòng khẳng định càng nhiều …

Quý Trạch An không hé răng, lĩnh cái chìa khóa, liền chuẩn bị trở về phòng chỉnh lý một chút.

Bên này Du Dịch ly khai một chút, thời điểm trở về nhìn thấy Quý Trạch An đang chuẩn bị rời đi, gọi cậu lại, dẫn cậu đến chỗ ở của mình.

Quý Trạch An nhìn Du Dịch kéo tay mình, nhìn thẳng hắn một hồi, “Ta đi nói một tiếng cùng kịch vụ ta ở tại chỗ ngươi, sau đó giao cái chìa khóa cho nàng.”

Cùng kịch vụ báo cáo xong, sau đó liền không có nhiều sự tình phiền phức như vậy.

Quý Trạch An buông lỏng tay hắn đi đến kịch vụ bên kia đi, Du Dịch liền đi theo phía sau cậu.

“Mẫn tỷ, bằng hữu của ta vừa lúc đến bên này du lịch, cũng ở tại cái nông gia nhạc này, nơi hắn ở là phòng đôi, ta liền ở cùng hắn.” Quý Trạch An nhìn Tưởng Dĩnh Mẫn có chút ngại ngùng nói, cậu lo lắng mình làm như vậy sẽ làm đối phương không dễ quản lý, chính là trong tư tâm cậu thật sự không muốn ở cùng một chỗ với Thủy Du Dương.

Tưởng Dĩnh Mẫn sảng khoái ngoài ý muốn, cao hứng mà vỗ vỗ bả vai Quý Trạch An, kết quả nàng lấy lại cái chìa khóa, cười nói: “Vậy thì tốt, kỳ thật nông gia nhạc này cũng không quá lớn, hơn nữa chúng ta không có định được tất cả phòng, đến lúc đó nhân viên đến sau liền không ở được, ta còn đang lo lắng, có thể nhiều một cái giường ngủ là thêm một đi, đến lúc đó ta liền an bài người khác đi vào ở, đăng ký số phòng của ngươi cùng bằng hữu một chút đến lúc đó tiện chúng ta liên hệ ngươi là được.”

Quý Trạch An gật gật đầu, viết xuống số phòng Du Dịch nói cho cậu lê trên sách vở của Tưởng Dĩnh Mẫn, vẫy tay cùng nàng, liền giúp Du Dịch tha một cái rương lớn, hai người đồng thời về phòng.

Du Dịch vừa về tới phòng, liền kêu nhân viên phục vụ lấy đi toàn bộ đồ vật trên giường, mở ra một cái thùng trong đó, lấy ra ga giường chính mình mang, gối đầu cùng với chăn cũng bị thay. Quý Trạch An đầu tiên là trợn mắt há hốc mồm một hồi, lập tức liền giúp đỡ hỗ trợ, cậu cảm thấy Du Dịch nguyện ý bồi cậu đến một chỗ chụp diễn như vậy hoàn toàn chứng minh hắn có thành ý, sinh hoạt ở bên ngoài quả thực rất tra tấn cái nam nhân khiết phích này … Đến lúc đó hắn ăn cơm như thế nào, chẳng lẽ mượn phòng bếp tự mình làm? Nơi này là nông gia nhạc có vẻ có thể như vậy… Quý Trạch An càng thêm lo lắng chính là nam nhân này vào phòng bếp sẽ nhịn không được dùng dịch tiêu độc tiêu độc tất cả đồ vật một lần, điều này làm não động của cậu càng động càng lớn.

Trong phòng là hai cái giường nhỏ, Du Dịch tựa hồ là hẹn trước thời gian, Quý Trạch An không hỏi hắn từ nơi nào biết rõ địa điểm cụ thể bọn họ chụp diễn cùng với khách sạn bọn họ cuối cùng sẽ vào ở, cậu biết hắn có biện pháp của chính mình, chính là nhìn thấy đồ vật hắn chuẩn bị đều là hai món trong lòng như là bị móng vuốt mèo nhẹ nhàng vào. Nam nhân này luôn tại rất nhiều phương diện thật nhỏ làm cậu không khống chế được mà đi cảm động, hắn không đặc biệt mà nói chút phù hoa, cũng không có cho cậu hứa hẹn với tương lai, mà là làm ra các loại sự tình, tại địa phương rất nhỏ kia từng chút từng chút xâm lược tâm của cậu.

“Được, có thể đi vào.” Quý Trạch An ngồi ở trên ghế nhìn Du Dịch mang theo một thân mồ hôi đi ra từ buồng vệ sinh, trong lòng càng phát ngứa. Người này biết được mình chuẩn bị tắm rửa, trước hết tiến lên quét tước vệ sinh, hơn nữa cự tuyệt mình hỗ trợ, mở notebook cho cậu chơi game. Da mặt Quý Trạch An không dày như vậy, tuy rằng hưởng thụ hắn chiếu cố cùng săn sóc, nhưng là loại chuyện tình cảm này là từ hai phía, chỉ có một bên trả giá không chiếm được hồi báo chung quy là duy trì không lâu, vừa mới chuẩn bị chen vào hỗ trợ, đã bị người nọ đuổi ra, mà còn khóa lại từ bên trong.

Đóng cửa, khí lạnh cũng không vào được, hiện tại đúng là thời điểm nóng nhất ngày, độ ấm bên trong cái buồng vệ sinh loại nhỏ kia cao bao nhiêu, nghĩ cũng hiểu rõ…

Quý Trạch An cầm một cái khăn mặt hắn đưa cho chính mình vào buồng vệ sinh, ướt nhẹp, lại mang theo khăn mặt đi ra ngoài, đưa cho nam nhân.

Thấy hắn không tiếp nhận, cậu liền cầm khăn mặt giúp hắn xoa xoa mồ hôi trên mặt, lần thứ hai trở lại buồng vệ sinh tẩy sạch sẽ khăn mặt, lại cầm khăn lông ướt đi ra. Lúc này Du Dịch kịp phản ứng, biết tiểu hài tử đây là đang săn sóc hắn, ánh mắt nhu hòa dừng ở trên người Quý Trạch An, kết quả cầm khăn mặt trong tay của cậu tự mình lau mặt.

“Ngươi dùng trước đi, ta không vội.” Quý Trạch An lo lắng nam nhân sẽ không dễ dàng đồng ý hành động của cậu, còn nói, “Ta mới vừa ở trong notebook của ngươi tìm được một cái game còn muốn chơi trong chốc lát, ngươi gột rửa trước, chờ ngươi đi ra ta lại đi vào.”

Cái lí do thoái thác này quả nhiên làm Du Dịch gật đầu, hắn từ trong tủ treo quần áo lấy ra một chút đồ ăn vặt đưa cho Quý Trạch An, cầm quần áo tắm rửa liền vào buồng vệ sinh.

Quý Trạch An nhìn cửa phòng tắm đóng lại, ánh mắt vi diệu. Cậu biết để nam nhân này đầy người mồ hôi ở bên ngoài chờ cậu tắm rửa xong đi ra lại đi vào chính là một loại tra tấn với hắn, người nam nhân này chỉ có chút khuyết điểm là hơi khiết phích cậu vì cái gì không lý giải cho hắn, thông cảm hắn? Gục đầu xuống, mở ra bình nhỏ thập phần tinh xảo nam nhân đưa cho cậu, nhìn phía bên trong, Quý Trạch An phát hiện là chuối tiêu liền lấy ra một khối đặt ở miệng ăn.

‘(?????) chủ nhân rốt cục lấy ta ra đưa cho tiểu tình nhân nha ’

Hương vị kia lại làm cho cả người cậu đều cảm thấy ngọt ngọt … Tất cả hành vi của nam nhân này đều là lời tâm tình êm tai nhất cậu từng gặp.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: (:з” ∠) bởi vì này vài ngày không có đổi mới, hôm nay sẽ canh ba, vì thế còn thiếu hai càng, buổi chiều sẽ xuất hiện …

Mặt khác, 《 ta cuối cùng có thể nhìn thấy kỳ quái văn tự 》 với thứ năm sẽ nhập V, cũng chính là ngày mai, cũng sẽ có canh ba, hy vọng các vị đại đại có thể tiếp tục duy trì. Cuối cùng, thông thường cầu cất chứa cùng nhắn lại, sao sao đát