Sau khi Lý Trì Nguyệt lăn qua lăn lại Đồ Cửu Mị xong rồi liền không muốn phải buông Đồ Cửu Mị ra, chỉ là cảm giác niêm dính giữa hai chân khiến nàng rất không thoải mái, đang muốn đứng dậy thanh lý thì Đồ Cửu Mị từ phía sau ôm lấy nàng. Tuy rằng thân thể Đồ Cửu Mị hiện tại vẫn còn dư vị do tình triều mang đến, mềm nhũn vô lực nhưng nàng cũng không thể để phu nhân cứ như vậy rời đi, vừa rồi phu nhân làm những chuyện đó với nàng, nàng muốn nhất nhất đối với phu nhân làm lại một lần.
Tay Đồ Cửu Mị phủ trên khối mềm mại của phu nhân, ôm chặt không cho phu nhân rời khỏi,
"Vẫn chưa cho ngươi ăn no sao?" Lý Trì Nguyệt nhướng mày hỏi, cánh tay nàng có chút mỏi rồi, nha đầu này lần đầu nếm tư vị nhưng khẩu vị đã lớn như vậy, Lý Trì Nguyệt đột nhiên lo lắng ngày sau nàng không thể cho nha đầu này ăn no thì phải làm sao đây!
"Mới không phải, người ta cũng muốn làm như vậy đối với phu nhân." Giọng nói của Đồ Cửu Mị mềm nhũn, trong mềm mại lộ ra một cổ cảm giác kiều mị, khiến người nghe tê dại đến muốn ăn nàng thêm một lần, chí ít Lý Trì Nguyệt đã nghĩ hung hăng khi dễ thêm một hồi, cho dù cánh tay sẽ mỏi vẫn muốn khi dễ.
"Ngươi còn có khí lực sao?" Lý Trì Nguyệt cảm giác được tay của Đồ Cửu Mị đang xấu xa sờ loạn trước ngực nàng, hai mươi mấy năm qua Lý Trì Nguyệt cho rằng thân thể nàng vô dục vô cầu, nhưng hôm nay Lý Trì Nguyệt mới chân thật cảm giác được thân thể nàng không chỉ có ham muốn, mà còn vô cùng mẫn cảm.
"Khi dễ phu nhân thì lúc nào cũng có thể." Tay Đồ Cửu Mị trước ngực phu nhân sờ loạn, tinh thần cũng phục hồi, vui đùa cái gì, nàng mỗi ngày ăn thịt thể chất thế nào có thể bại bởi phu nhân thoạt nhìn nhu nhược đây! Hơn nữa ngực phu nhân hảo mềm mại, hảo hảo sờ, nhu nhuyễn, vừa lúc một tay có thể nắm trọn.
Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị tinh thần phấn chấn, đột nhiên cảm thấy lo lắng trước đó của nàng không phải không có đạo lý, ngày sau trên giường thật sự có khả năng nàng sẽ không chịu nổi Đồ Cửu Mị.
"Ta ngược lại muốn nhìn một chút, ngươi muốn khi dễ ta thế nào." Lý Trì Nguyệt ngược lại cũng không giảo biện, nàng tùy tâm sở dục quen rồi, nếu như thân thể nàng đã động tình dĩ nhiên cũng sẽ không kiềm chế. Chỉ là vừa rồi khổ cực lâu như vậy, Lý Trì Nguyệt có chút không muốn nhúc nhích, vì vậy thẳng thắn nằm xuống.
Đồ Cửu Mị không nghĩ đến phu nhân phối hợp như vậy, hơn nữa trực tiếp nằm xuống, phân nửa tóc dài tản ở phía sau, phân nửa che trước ngực, khiến ngực nàng như ẩn như hiện, tóc dài đen nhánh, tôn lên da thịt càng thêm trắng nõn, gần như bênh trạng, nhưng lại rất xinh đẹp, đẹo đến Đồ Cửu Mị Đồ Cửu Mị không dời được mắt, đặc biệt là dáng vẻ mặc cho nàng muốn làm gì thì làm khiến Đồ Cửu Mị huyết mạch sôi trào, chỉ cảm thấy phu nhân lúc này cùng bình thường rất bất đồng, cảm giác thanh lãnh toàn bộ tiêu nhưng lại lộ ra một cổ cảm giác quyến rũ, phong tình. Lúc này Lý Trì Nguyệt khiến Đồ Cửu Mị biến thành một nửa quỷ háo sắc rồi, nàng lập tức đem phu nhân đặt dưới thân, bởi vì sợ đè ép phu nhân nên nàng chống khuỷu tay, chỉ đè ép một nửa trong lượng lên người phu nhân.
Lúc Đồ Cửu Mị đặt nàng dưới thân, Lý Trì Nguyệt liền vươn tay ôm lấy cổ Đồ Cửu Mị.
"Trì Nguyệt...." Đồ Cửu Mị kìm lòng không được mà gọi tên phu nhân, nàng cảm thấy bản thân giống như nam tử háo sắc, bị mỹ sắc của phu nhân mê hoặc.
"Làm sao?" Giọng nói của Lý Trì Nguyệt cũng mềm nhẹ vô lực như đôi tay đang ôm lấy cổ Đồ Cửu Mị lúc này, ngay cả Lý Trì Nguyệt cũng chưa từng phát hiện bản thân đang dùng một mặt rất mị hoặc, rất mềm mại vô hình câu dẫn Đồ Cửu Mị.
Đồ Cửu Mị không đáp, nàng giống như Lý Trì Nguyệt vừa rồi, dùng ngón tay nhẹ nhàng nhu lộng đôi môi của phu nhân, phác họa đường nét, sau đó ngón tay dừng bên môi Lý Trì Nguyệt.
"Trì Nguyệt cũng ngậm lấy...." Đồ Cửu Mị nhẹ giọng nói, nàng chỉ là y theo xuân đồ mà làm, nói cho cùng phu nhân đã làm với nàng, nàng sẽ đều làm lại một lần, đây là kiên trì của Đồ Cửu Mị.
Đồ Cửu Mị cũng quá thích mô phỏng rồi, loại tình tiết này cũng muốn mô phỏng, thật ra có thể nhảy qua không phải sao? Lý Trì Nguyệt thầm nghĩ, bất quá vì không muốn làm mất hứng nàng vẫn mở miệng ngậm lấy ngón tay Đồ Cửu Mị.
Đồ Cửu Mị vốn dĩ không hiểu hàm nghĩa của động tác này nhưng trải qua vừa rồi triền miên, nàng đột nhiên tỉnh ngộ, có chút hiểu được hàm nghĩa của động tác này, khuôn mặt thoáng chốc đỏ bừng, hảo xấu hổ.
Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị đỏ mặt liền biết người này thông suốt rồi, nổi lên tâm tư trêu đùa, nhẹ nhàng cắn ngón tay Đồ Cửu Mị.
Đồ Cửu Mị cảm thấy ngón tay có chút nhột nhạt, lại có một chút đau nhức nhưng còn có chút tê dại, nàng rút ngón tay ra , cúi đầu hôn phu nhân, nụ hôn của Đồ Cửu Mị cũng giống như tính cách của nàng, nhiệt tình mà lỗ mãng, môi lưỡi triền miên, khó tách khó rời, trong lòng Đồ Cửu Mị sinh ra cảm giác đói khát hận không thể phu nhân nuốt vào trong bụng.
Đồ Cửu Mị cảm thấy những thứ này vĩnh viễn không đủ, tay nàng trên người Lý Trì Nguyệt lung tung vuốt ve, tất cả sự tình vừa rồi phu nhân làm với nàng, nàng đều nhất nhất trả lại cho phu nhân, hơn nữa rất có kiên trì, làm được càng thêm cẩn thận.
Lý Trì Nguyệt chỉ cảm thấy thân thể giống như một khối băng rơi vào trong chảo nóng,chậm rãi hòa tan thành một bãi xuân thủy, sau đó bắt đầu sôi cho đến khi gặp phải lửa lớn sôi trào, sau khi sôi trào khó nhịn lại là từng đợt khóa cảm như thủy triền gần như muốn nhấn chìm nàng.
Đồ Cửu Mị nghe phu nhân trầm thấp thở dốc, hoặc nhẹ hoặc nặng, hoặc hoãn hoặc gấp, mỗi một tiếng thở dốc nghe vào trong tai Đồ Cửu Mị đều dễ nghe như vậy, tựa như Đồ Cửu Mị đã dự đoán, giọng nói của phu nhân dùng để nói lời tâm tính nhất định rất mê người, thanh âm kiều mị tận xương này lại càng êm tai khiến ngực nàng giống như bị lông vũ quét qua, tê dại, nhột nhạt. Đồ Cửu Mị vô cùng thích lúc bản thân ở dưới thân nàng, dáng vẻ quyến rũ động nhân, nàng cảm thấy giờ khắc này nàng cách phu nhân rất gần, gần đến gần như không một khe hở mà dán hợp.
Ngón tay Đồ Cửu Mị rốt cục xuyên phá một tầng cản trở, Lý Trì Nguyệt chịu đau nhức nắm chặt lấy lưng Đồ Cửu Mị, cào đến Đồ Cửu Mị sinh đau, nhưng Đồ Cửu Mị luôn luôn sợ đau dĩ nhiên lại không cảm thấy đau, nàng cảm thấy lúc này tâm nàng đau hơn thân thể rất nhiều.
Đồ Cửu Mị đau lòng vuốt ve mi tâm nhíu chặt vì đau đớn của phu nhân, hận không thể thay phu nhân chịu đau, nàng muốn rút ngón tay ra nhưng phu nhân cũng không để nàng rút ra, ngón tay Đồ Cửu Mị không dám động, kiên trì đến lúc mi tâm của phu nhân giãn ra mới khẽ động ngón tay, phu nhân chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ liền rêи ɾỉ ra tiếng.
Trong màn hai tuyệt mỹ nữ tử, thân thể gắt gao giao quấn cùng một chỗ, mềm mại đè ép mềm mại, thân ngâm, triền miên mồ hôi nhễ nhại, đêm có vẻ hơi ngắn rồi.