Buổi tối trong trường Hiền Nhã cực kỳ quỷ dị, không khí âm u lạnh lẽo. Nếu như không biết đây là trường cấp ba, chắc mọi người sẽ cho rằng nơi này là bãi tha ma. Những học sinh sẽ hoài nghi, mỗi ngày mình phải học trong cái trường quỷ khí âm trầm như vậy sao?
Nói trong này không có "thứ dơ bẩn", không ai tin. Đen thui đến nỗi không một chút ánh sáng, những đồ vật như có sự sống. Trọng Dạ chờ lâu như vậy, đã đến lúc đánh chúng nó không còn manh giáp.
Hầu hết ác quỷ đều tập trung trong trường Hiền Nhã, nhất định phải tìm thấy cổng liên thông từ Địa Ngục đến Nhân gian, rồi niêm phong lại. Như thế mới kết thúc được những tai họa không ngừng xảy ra, nhưng phiền phức là vẫn còn một học sinh nữ ở trong đó.
Trọng Dạ vừa bước chân vào trường, liền nghe được một mùi hôi thúi, mặt đất lung lay, giống như ở dưới có gì muốn chui lên. Trọng Dạ không thèm để ý, tiếp tục lần theo mùi, đến chỗ âm u nhất trong trường.
Nơi âm u nhất trong trường, chính là phòng thí nghiệm sinh vật ở lầu một. Trọng Dạ vừa đến nơi, thì "thứ" gì đó cũng theo tới, nhưng không phải quỷ.
"Ai?" – Trọng Dạ kéo người đi phía sau ra ngoài ánh sáng: "A Tư Lam? Sao cô lại ở đây?" – Trọng Dạ nhìn thấy A Tư Lam cũng rất ngạc nhiên. Lúc này, trong trường Hiền Nhã nguy hiễm cỡ nào còn chưa biết.
"Em thấy đã khuya mà chị đi ra ngoài một mình, nên em thấy lo." – A Tư Lam nắm chặt tay Trọng Dạ. Nàng biết chị ấy muốn làm gì, không một phút suy nghĩ đã đi theo.
"Nhưng ở đây trời tối rất nguy hiểm, cô về nhà trước đi. Chuyện ở đây tôi có thể xử lý, có cô ở đây tôi càng thêm lo lắng." – Hôm nay, không phải đánh mấy con quỷ nhỏ. Có A Tư Lam bên cạnh, nàng còn phải chú ý bảo vệ cô ấy, càng thêm phiền phức.
"Chị không cần lo, em rất mạnh đó!" – A Tư Lam nói, nhưng với gương mặt quá ngây thơ, thật sự không có tính thuyết phục.
"Ờ, lúc say rượu thì rất mạnh."
"Em nói thật………."
"A___"
Hai người còn đang tranh cãi, thì trên lầu vang lên tiếng thét, chắc là nữ học sinh bị nhốt trong trường. Lúc này không thể để ý nhiều, Trọng Dạ đành kéo A Tư Lam chạy đến nơi phát ra tiếng thét.
Annie là một nữ sinh rất mê thực hành thí nghiệm, nên nàng phụ trách giữ chìa khóa phòng thí nghiệm. Ngày nào tan học, cô bé cũng đến phòng thí nghiệm để thực hành. Ngày hôm nay cũng giống vậy, do quá say mê, thêm trời chưa tối nên cô không chú ý đã quá giờ giới nghiêm của trường. Đến khi để ý, thì cô bé đã bị nhốt trên lầu một. Cô bé gặp Quỷ Đả Tường, chạy thế nào cũng quanh quẫn ở lầu một.
Cứ tưởng chỉ có một cô bé bị nhốt trên lầu một, ai ngờ cô bé nhìn thấy một giáo viên. Annie giống như thấy được hi vọng, chạy đến chỗ giáo viên. Ngay lập tức nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của giáo viên trở nên dữ tợn, sau lưng có hai con rắn rất to. Annie hoảng sợ hét lên, quay đầu bỏ chạy như điên.
Trọng Dạ và A Tư Lam chạy lên lầu một, vừa vặn đυ.ng trúng Annie đang chạy xuống. Làm cô bé sợ đến tinh thần sụp đổ.
"Này, cô nhóc bình tĩnh lại. Chúng tôi không phải quỷ, cô nhóc là Annie phải không? Anna gọi điện, nhờ chị đi tìm nhóc." – Trọng Dạ ổn định bả vai Annie, cố gắng giúp cô bé bình tĩnh lại.
Annie nghe Trọng Dạ nói tên chị gái mình, nên cũng bình tĩnh lại. Thấy trước mắt là người, cô bé như nắm được nhánh cỏ cứu mạng, thấy được hi vọng. Nhưng chỉ vài giây cô bé lại phản ứng, hai chị gái này cũng là con người, khẳng định có thể giúp cô bé thoát ra sao?
"Em bị Quỷ Đả Tường không thể ra ngoài được, bây giờ chúng ta phải làm sao?" – Annie vừa mở miệng, thì phát hiện bản thân đang run rẩy.
"Hai người bám sát theo chị, chút nữa ra khỏi trường thì A Tư Lam đưa Annie đi trước."
"Nhưng……….."
"Ngoan, nghe lời."
Trọng Dạ rất ít khi nói chuyện nghiêm túc với A Tư Lam. A Tư Lam không thể cãi lại, tạm thời cứ chiều theo ý của Trọng Dạ. Khi đưa Annie đi khỏi, thì nàng sẽ quay lại sau.
Không đợi họ nói nhiều, Xà Cốt ở sau lưng đang điều khiển hai con rắn lớn trườn đến. Trọng Dạ kéo hai người chạy lên lầu một, phá bỏ Quỷ Đả Tường, chạy vào phòng thí nghiệm. Nàng nghĩ nên thoát khỏi phòng thí nghiệm đã, nhưng một tia sét từ đâu đánh xuống chặn đường họ. Xem ra con quỷ này nhất quyết giam họ ở phòng thí nghiệm, giải quyết một lần.
Ở ngoài phòng thí nghiệm, có một con quỷ, tay cầm rìu, xung quanh cơ thể có những tia sét bao phủ. Nếu bọn họ tùy tiện xông ra ngoài, có thể bị sét đánh trọng thương. Bây giờ nhìn lại, ở trong phòng thí nghiệm xem ra còn được an toàn.
"Xem ra, bây giờ chúng ta chỉ có thể chạy lên tầng cao nhất. Sau đó thì liên hệ với Phượng Hoàng, đến đón hai người đi."
"Tầng cao nhất làm sao đón? Hơn nữa điện thoại không có tín hiệu, làm sao liên lạc được?" – Annie không hiểu Trọng Dạ nói gì.
"Điện thoại của cô nhóc không có, nhưng chị đây có." – Mấy thứ làm nhiễu sóng của ma quỷ chỉ là trò vặt, chỉ có thể xài được với người bình thường, không có tác dụng với Trọng Dạ. Nàng không cần tín hiệu, cũng có thể liên lạc với thần và yêu quái.
Bên ngoài Quỷ Lôi Điện đang bổ rìu xuống phía bọn họ, đứng bên ngoài hành lang thực sự nguy hiểm. Không biết ngôi trường sẽ bị phá hoại đến mức nào, Trọng Dạ chỉ đành trước tiên hộ tống hai người đi. Nếu bây giờ đánh nhau, nàng sẽ không kịp bảo vệ hai người họ. Ba người cùng nhau chạy lên lầu, phía sau tiếng sét phá nát mọi thứ cản trở đang áp sát. Quay đầu nhìn lại, thời gian không có nhiều.
Nhưng không phải đơn giản cứ chạy là xong, vừa đến lầu ba thì bị Cửu Đầu Điểu chặn đường. Quái vật này có mười cái cổ, và chín cái đầu, cái cổ không có đầu kia vẫn đang chảy máu, nhìn rất đáng sợ. Annie sợ đến mức nói không nên lời, Trọng Dạ đành phải dẫn người lùi về sau, chạy ra hành lang. Cố gắng theo hành lang đi qua cầu thang phụ, nếu như bên đó cũng bị chặn đường, thì Trọng Dạ buộc phải ra tay. Rồi giải thích với A Tư Lam sau.
"Tại sao lại có sương mù vậy?" – Annie thấy trước mắt mờ ảo, một làn khói không rõ từ đâu bay đến, làm cô bé thấy chóng mặt.
"Chết tiệt, là khí độc. Bịt miệng và mũi lại."
Annie không kịp bịt mũi miệng, hít vào một ít khí độc, nên cả người không đứng nổi, Trọng Dạ phải đỡ cô bé. Dưới chân họ, mặt đất trở nên ướt, mềm, sền sệt, giống như đầm lầy, người đứng phía trên từ từ chìm xuống rồi sẽ bị vùi lấp. Trọng Dạ ngồi xuống, đặt tay lên mặt đất, một làn sóng lửa lướt nhanh, mặt đất rung lắc vài lần rồi trở lại bình thường.
"A Tư Lam, theo sát tôi."
"A Dạ, cẩn thận."
Trọng Dạ đang đỡ lấy Annie, quay đầu nhắc nhở A Tư Lam. Khi nghe A Tư Lam hét lên, đẩy nàng qua một bên, cả người cô ấy chắn trước mặt nàng. Đến lúc Trọng Dạ nhìn rõ, thì ngực A Tư Lam bị một lưỡi dao sắc bén đâm xuyên qua. Nếu có một cái gương trước mặt Trọng Dạ, thì nàng có thể nhìn thấy đồng tử giãn ra hết cỡ, nét mặt kinh ngạc. Lúc A Tư Lam máu nhuộm khắp người, ngã xuống trước mặt, Trọng Dạ vẫn chưa kịp phản ứng.
A Tư Lam chỉ định âm thầm bảo vệ Trọng Dạ, nhưng không ngờ bị mấy con quỷ phát hiện. Cho dù thế nào, nàng cũng không muốn Trọng Dạ phát hiện nàng là ác ma. Khi con quỷ đánh lén, A Tư Lam không chút do dự dùng thân thể che chắn. Nói cái gì mà "em rất mạnh", nhưng kết quả lại làm chuyện ngu xuẩn như vậy. Nhất định, sẽ bị mọi người chê cười.
"Các ngươi……" – Giọng nói của Trọng Dạ tức giận đến run rẩy: "Tất cả biến thành mây khói hết cho ta!!"
Chuyện xảy ra quá nhanh, Trọng Dạ chưa kịp chấp nhận sự thật. A Tư Lam chỉ là người thường, làm sao có thể chịu nổi một lưỡi dao đâm xuyên ngực. Mặc dù đã từng nghĩ, cô ấy là phàm nhân, một ngày nào đó cũng sẽ chết. Nhưng Trọng Dạ chưa từng nghĩ đến, A Tư Lam chết lúc còn trẻ, lại còn chết trước mặt nàng. Hơn nữa, vì bảo vệ nàng mà chết. Trọng Dạ thật sự nổi giận.
Ngọn lửa biến thành thanh kiếm, đâm thẳng đến "người" đang núp trong bóng tối. Tốc độ nhanh đến mức, người thường không thể nhìn thấy được. Con quỷ đánh lén kêu lên thảm thiết, rồi hóa thàn tro tan biến. Hiện tại, Trọng Dạ có 45 điểm, sức mạnh đã hồi phục gần một nửa. Lại thêm đang nổi giận, so mới ác ma còn đáng sợ hơn. Giống như, nàng là sứ giả đến từ Địa Ngục.
Trọng Dạ tức giận, chém gϊếŧ từng con quỷ nấp trong bóng tối, nàng không để ý xác A Tư Lam đang từ từ phát sáng. Annie đang ngồi một bên vì chóng mặt, nhìn thấy cả người A Tư Lam từ từ bay lên, lơ lửng giữa không trung. Vừa vặn cô bé cũng nhìn thấy Trọng Dạ đanh chiến đấu với ác quỷ, cô bé tưởng mình đang bị ảo giác. Những thứ đang xảy ra trước mắt, không thể giải thích nổi.
Annie đang định báo cho Trọng Dạ biết, A Tư Lam có phản ứng kì lạ. Thì nhìn thấy A Tư Lam đứng lơ lửng trên không, vết thương trước ngực đã khép miệng, rồi từ từ mở mắt ra. Đôi mắt A Tư Lam đỏ như màu máu, giống như những ác ma thường xuất hiện trên TV, sau lưng có đôi cánh màu đen, quần áo trên cơ thể cũng đổi thành màu đen. A Tư Lam bây giờ, và A Tư Lam yếu đuối hoàn toàn khác nhau.
A Tư Lam không có biểu hiện, sau khi sống lại liếc nhìn Annie rồi bay đến chỗ Trọng Dạ. Lúc này, Trọng Dạ đang đối phó với Quỷ Lôi Điện, bất ngờ nhìn thấy một cái bóng đen bay thẳng đến nó. Tiếp theo, thì chỉ nghe tiếng xé rách, Quỷ Lôi Điện văng lên không trung rồi trở thành khói, biến mất. Trọng Dạ ngẩng đầu nhìn cái bóng màu đen bay lơ lửng giữa trời, phía sau lưng có một đôi cánh ác ma, đây là thứ Trọng Dạ ghét nhất. Khi cái bóng đó quay đầu lại, nó lại là người nàng quen thuộc nhất, nhưng tại sao bây giờ có vẻ xa lạ quá.
"Giải phóng sức mạnh, đúng là rất thoải mái, ha ha ha~~~" – Gương mặt rất quen thuộc, nhưng hành động xa lạ, nụ cười đầy cám dỗ. Làm sao cũng không thể ngờ, đây là A Tư Lam từng lo lắng cho Trọng Dạ.
"Ngươi là ai? Sao lại giả dạng A Tư Lam?" – Trọng Dạ tất nhiên không tin, người trước mặt nàng là A Tư Lam.
"Ta chính là A Tư Lam, A Tư Lam thật sự. Không ngờ, ngươi chính là con gái của Hỏa Thần. Ta sẽ không để ngươi có cơ hội trở về Thiên giới, bởi vì ngươi sẽ chết trong tay ta."
* * * * *
Lời tác giả:
Tại sao A Tư Lam biến thành như vậy? Muốn gϊếŧ người mình yêu?
Tại sao Trọng Dạ ghét ác ma. A Tư Lam thì muốn gϊếŧ Trọng Dạ. Mọi thứ sẽ từ từ giải thích.
Đừng nghĩ từ nhỏ quái gỡ là không có ý nghĩa, mọi thứ đều có chuyện ẩn đằng sau.
———–
Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ!