Lúc Huyễn Mạt dẫn theo ngốc thiếu muội muội trở lại, Vân Ca đúng lúc đang đợi Huyễn Mạt, sau đó liền thấy ngốc thiếu muội muội vẻ mặt phẫn hận nhìn Huyễn Mạt, dáng vẻ đáng thương giận mà không dám nói gì.
Vân Ca không cần đoán cũng biết người này khẳng định lại đắc tội Huyễn Mạt rồi. Thật sự một chút cũng không nhớ lâu!! Vô luận bị khi dễ bao nhiêu thảm, đều chỉ nhớ được lúc đó, qua rồi liền quên dáng vẻ thiếu bị đánh.
Vân Ca luôn cảm thấy Huyễn Mạt có chuyện gì đang gạt nàng, nhưng Huyễn Mạt không chịu nói, nàng cũng không có biện pháp.
Vân Ca lôi kéo Huyễn Mạt về tới động phủ, nói cho Huyễn Mạt biết tin tức liên quan tới Quy Nhất Tông.
"Sư tôn, ngươi có đi không?" Huyễn Mạt ôm lấy Vân Ca, nhìn không ra biểu tình.
Vân Ca gật đầu: "Làm sao vậy?" Vân Ca bình thường ở trước mặt Huyễn Mạt rất ít nói ba việc, một là về ma tu, một là về thần giới còn có một chính là Minh Hiên.
"…." Huyễn Mạt nghe xong lời này, nhìn qua có chút bất an, Vân Ca xoa đầu Huyễn Mạt: "Làm sao vậy?"
"Sư tôn, ta không muốn ngươi đi." Huyễn Mạt nhìn về phía Vân Ca, sau đó nói.
"Vì sao?" Vân Ca có chút kỳ quái, chẳng lẽ là bởi vì Minh Hiên?
"Không biết, nhưng, ta có dự cảm rất bất hảo….." Huyễn Mạt rất ít khi có cảm giác bất an này, lần trước chính là Vân Ca đi tiểu bí cảnh Quy Nhất Tông, lúc gặp chuyện không may nàng có loại cảm giác này…
"Suy nghĩ quá nhiều." Vân Ca xoa đầu Huyễn Mạt: "Chớ tự hù dọa bản thân nàng Biết không? Chờ lần đại loạn tu tiên giới này qua đi, chúng ta liền ẩn cư, ngươi thích nơi cực hàn hay là bí cảnh lúc trước chúng ta đã đi qua, hoặc đến nhân giới, đều được."
Vân Ca đột nhiên nở nụ cười: "Hoặc là chúng ta đến nhân giới đi, đến lúc đó chúng ta cùng mua một tứ hợp viện, trong viện trồng hoa trồng cây, mùa xuân đến, còn có thể ôm ngươi cùng nhau nằm ở trên ghế, phơi nắng, ngửi hương hoa…"
Vân Ca suy tư đến cuộc sống tương lai của hai người, lo lắng trên mặt Huyễn Mạt dần dần biến mất…
Các nàng còn thời gian rất dài có thể cùng một chỗ.
Phim truyền hình đã chứng minh, phàm là nói làm xong vụ này trở về nhà cưới vợ chưa từng có kết cục tốt, Vân Ca liền chứng minh rồi, nói chờ đại loạn qua đi liền ẩn cư, nhưng cũng không đợi được đến ngày đó…
Vân Ca chưa từng nghĩ tới bản thân sẽ chết, chưa từng nghĩ tới.
Giống như lần trước bị người của yêu giới gϊếŧ chất, sau đó Vân Ca cũng là lặng yên ở bên cạnh nhìn thi thể của mình, lúc đó cũng không có bao nhiêu cảm xúc.
Lúc đến Quy Nhất Tông mới biết được, thì ra kết giới giữa Ma giới cùng tu tiên giới ở ngay Quy Nhất Tông.
Hơn nữa hiện tại kết giới buông lỏng, ma khí thẩm thấu, tình huống không quá lạc quan.
Chưởng môn của các đại tông phái đã gấp đến độ tóc bạc.
"Lần trước kết giới dựa vào một Phật Tu tu bổ, hiện tại chúng ta đến chỗ nào tìm Phật Tu?" Tông chủ Quy Nhất Tông nóng nảy nhất, kết giới này nằm ngay Quy Nhất Tông, một khi triệt để buông lỏng như vậy cả Quy Nhất Tông sẽ không còn.
"Phật Tu?" Tiểu chưởng môn của tiểu tông phái lên tiếng: "Phật Tu trước kia chết rồi sao?" Không có ai biết Phật Tu niên kỷ cụ thể của Phật Tu.
"Kết giới cần lấy tinh khiết thiện chi tâm của Phật Tu làm mắt trận…" Tông chủ Quy Nhất Tông không có giải thích thêm, nhưng tất cả mọi người hiểu.
Vân Ca nghe được câu này, trong lòng hồi tưởng một lần, có người nào biết Huyễn Mạt là Phật Tu, sau đó lại hồi tưởng một lần phát hiện hẳn là ngoại trừ nàng cùng Lâm Duyên thì còn không còn ai nữa, đột nhiên Vân Ca nghĩ tới ngốc thiếu muội muội… Nàng có biết hay không?
Vân Ca thật không dám xác định.
Bởi vì ngốc thiếu muội muội bị Lâm Duyên dẫn đi bổ sung ngôn từ, cùng khai phá đại não, cho nên Vân Ca thật không có cách nào phán đoán người kia rốt cuộc có biết hay không.
"Tông chủ! Tông chủ! Cứu mạng!" Mọi người ở đây đều bởi vì một câu kia của tông chủ Quy Nhất Tông mà trầm tư, một tín hiệu cầu cứu đột nhiên truyền đến trước mặt mọi người.
Tông chủ Quy Nhất Tông cả kinh, giọng nói này! Là đệ tử hắn phái đi canh giữ ở kết giới!
"Tông chủ…." Tông chủ Quy Nhất Tông thận trọng mở lá bùa, sau đó xuất hiện trước mắt mọi người chính là một đoàn hắc vụ.
"Đây là…" Mọi người cũng chưa từng trải qua ma khí xâm lấn.
"Ma khí…." Tông chủ Quy Nhất Tông sắc mặt tái nhợt: "Các vị chưởng môn, hiện tại chính là thời khắc sinh tử tồn vong của tu tiên giới."
"Tông chủ không cần phải nói nhiều như vậy, đi thôi!" Đã có người bày tỏ động thái, đối với người tu tiên mà nói tu tiên giới bị chiếm đóng chính kết cục, đây là chuyện không được phép xảy ra.
Ở đây tu sĩ kết đan trở lên mà nói, tu tiên giới càng quan trọng hơn tính mạng của bọn họ rất nhiều.
Vân Ca cũng cùng đi đến nơi gọi là kết giới, nguyên nhân rất đơn giản, nàng muốn biết kết giới này buông lỏng cùng Huyễn Mạt có quan hệ hay không, nàng không hề quên, Huyễn Mạt là hài tử do thần ma kết hợp, đặc biệt….
Vân Ca buông tay Huyễn Mạt ra, ở lòng bàn tay Huyễn Mạt viết: "Vô luận xảy ra chuyện gì, không nên bại lộ bản thân là ma tu, biết không?" Vân Ca không cảm thấy nàng không kiên cường như vậy, nguyện ý nhìn người mình yêu chết đi trước mặt mình.
"Ân." Huyễn Mạt gật đầu, khóe miệng không kìm được mà cong lên.
Bên kia.
Ngốc thiếu muội muội đang gật đầu cảm thấy Lâm Duyên nói rất hay.
"…." Đột nhiên một cổ khí tức quen thuộc kéo tới, Thần Khải ( ngốc thiếu muội muội) sửng sốt một chút, đây là…
"Mẫu hậu!" Ngốc thiếu muội muội hưng phấn mà nhảy dựng lên, đây là khí tức của mẫu hậu!
Lâm Duyên mở to hai mắt, mẫu hậu của ngốc thiếu này là….Boss a! Boss a! Làm sao bây giờ? Diễn viên đánh boss không có ở đây a!
Lâm Duyên khóe miệng giật, biểu tình dữ tợn: "Mẫu hậu ngươi?"
"Sợ chưa?! Mẫu hậu ta là thần hậu được vạn thần kính ngưỡng!" Thần Khải vẻ mặt đắc ý/.
"…." Đó cũng là ta viết ra…
Lâm Duyên rất nhanh liền thấy cái gọi là thần hậu…
Thật đúng là….. Tự đại mà tản ra quang huy thánh mẫu, đáng tiếc, người này là nàng viết ra, có cái gì nàng không biết?
"Khải Nhi, ngươi không sao chứ?" Thanh âm ôn hòa, như thanh tuyền chảy qua nội tâm.
Lâm Duyên nhéo nhéo tay của mình, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Boss này rốt cuộc có phát hiện ra nữ chủ hay không a? Nếu như chỉ là đến tìm ngốc thiếu trước mắt, vậy thì không sao, nhưng nếu như còn mang theo tâm tư gì khác, vậy thảm….
Trong lòng Lâm Duyên không ngừng mà hô hoán gọi Huyễn Mạt lại phát hiện bản thân hoàn toàn không cảm ứng được Huyễn Mạt!
Lâm Duyên gấp đến độ mồ hôi lạnh chảy ròng, trước đây nàng hoàn toàn không nghĩ hô hoán người này, kết quả người này luôn lăn qua lăn lại nàng, lướt lướt tạo cảm giác tồn tại, kết quả hiện tại có việc cư nhiên tìm không được người, hơn nữa Băng Lăng cũng vậy, trước đây mỗi ngày dính dính nị nị, hiện tại cũng tìm không được người!
"Mẫu hậu, ta đã nói với ngươi, ta bị khi dễ rất thảm!" Ngốc thiếu muội muội trong lòng suy nghĩ, nhất định phải khi dễ lại!
"Ai dám khi dễ ngươi?" Thần hậu cưng chìu xoa đầu Thần Khải, nữ nhi của nàng cho dù bị giới quy áp chế, cũng khi dễ nàng.
"Chính là Huyễn Mạt kia!" Thần Khải làm nũng nói: "Được rồi, mẫu hậu, Huyễn Mạt kia không phải là nguyên nhân dẫn đến tu tiên giới linh khí khô kiệt."
"Ngươi nói Huyễn Mạt là người kia?" Giọng của Thần hậu có chút không đúng.
Lâm Duyên sắp khóc, ngu dốt ngốc thiếu a!
"Ân ân ân, ta còn cùng nàng đi tu bổ kết giới, nàng là Phật Tu, Phật Tu không thể nào dẫn đến tu tiên giới linh khí khô kiệt." Thần Khải rất nghiêm túc giải thích.
"Nàng hiện tại ở nơi nào?" Biểu tình trên mặt Thần hậu kẻ khác thấy không rõ.
"A a a a…" Lâm Duyên thét chói tai, cắt đứt lời Thần Khải đang muốn nói.
"Ngươi làm sao vậy?" Thần Khải nhìn lại.
"Ta thấy được thần! Ta cư nhiên thấy được thần!" Lâm Duyên vẻ mặt không thể tin được.
Thần Khải ngẩng đầu lên, đắc ý nói: "Còn phải nói…."
"….." Lâm Duyên phát hiện thần hậu không nói gì, nhưng ánh mắt lại càng ngày càng phức tạp nguy hiểm, sau đó liền thấy thần hậu dẫn theo ngốc thiếu muội muội biến mất…biến mất…
………….
Mọi người đã thấy cái gọi là ma khí, lúc này tất cả tu sĩ đều xuất ra bản lĩnh giữ nhà của mình.
Vân Ca cùng Huyễn Mạt đang quan sát kết giới kia.
Đột nhiên, Huyễn Mạt ngừng lại.
Vân Ca bởi vì ở bên cạnh Huyễn Mạt, cho nên lập tức cảm thấy: "Làm sao vậy?" Vân Ca thân thiết hỏi.
Huyễn Mạt không nói gì, chau mày… Có loại có loại dự cảm phi thường bất hảo….
"Đi mau." Huyễn Mạt đột nhiên hiểu được cổ dự cảm đó là gì. Hướng về phía Vân Ca nói.
Nhưng đã không còn kịp rồi, chỉ thấy ma khí trong kết giới trong nháy mắt tan đi, trong nháy mắt, bên trong kết giới bị ánh sáng kim sắc bao phủ.
Mọi người chỉ cảm thấy đan điền đều thoải mái nhưng rồi lại phát đau, dường như trong nháy mắt bị ném vào tiên cảnh linh khí dư thừa.
Tông chủ Quy Nhất Tông hồi phục tinh thần trước hết, mừng như điên: "Thần tích! Đây là thần tích!"
Người khác cũng phản ứng lại, đều kích động, mấy trăm năm qua, đây là lần đầu tiên xuất hiện thần tích.
Sau đó mọi người liền thấy một thân ảnh phát ra ánh sáng nhu hòa xuất hiện ở giữa không trung.
Mọi người đều cúi đầu.
"Nghe nói tu tiên giới rơi vào đại kiếp nạn, thần vương từ bi, không đành lòng nhìn thấy diệt vong, nên ban phát chỉ điểm." Một giọng nói tràn ngập tràn ngập từ bi truyền tới trong lòng mọi người.
"Ở đây có một người là yêu nghiệt Ma giới… Tu bổ kết giới không có tác dụng gì…"
Phản ứng của mọi người là sợ ngây người, bọn họ chưa từng nghĩ tới cư nhiên trong bọn họ có một ma vật của Ma giới!
"Thỉnh thần thượng chỉ điểm sai lầm." Tông chủ Quy Nhất Tông đứng dậy.
Trong lòng Vân Ca đã hoàn toàn mất đi lý trí, nàng trên cơ bản đã có thể đoán được thần hậu này muốn làm cái gì rồi.
Xem ra thần hậu cũng giống như ngốc thiếu, không thể gϊếŧ người ở tu tiên giới, cho nên mới phải dùng phương thức như vậy.
"Nghiệt chủng, tự mình bước ra, hay còn chờ bị vạch trần?" Một đạo bạch quang thẳng tắp hướng về phía Vân Ca.
Vân Ca sửng sốt một chút, phát hiện nàng hoàn toàn tránh không thoát, mắt thấy đã đến trước mắt, đột nhiên lại bị mạnh mẽ kéo ra. Vân Ca phản ứng kịp liền phát hiện mình ở trong lòng Huyễn Mạt.
Mọi người thất kinh! Yêu nghiệt của Ma giới là Vân Ca?!
Sắc mặt Chưởng môn Vân Phù Môn là khó coi nhất.
Vân Ca cũng phản ứng lại, nàng đột nhiên nhớ đến một chuyện, nàng đã chết một lần, sau đó là Huyễn Mạt dùng phật thân cứu của nàng, như vậy… Thần hậu này là nhận lầm người?
Vân Ca trở tay liền hạ cấm chế đối với Huyễn Mạt, khiến Huyễn Mạt không cách nào nói chuyện, Vân Ca thở dài: "Ta yêu ngươi."
Cặp mắt mọi người đã đỏ lên, Vân Ca cũng biết đại khái vì sao, vì bên trong kết giới thần hậu chuyển vào thần lực quá lớn, đã khiến mọi người điên cuồng.
Vân Ca khó khăn tránh né công kích đến từ mọi người.
Lần đầu tiên, Vân Ca lần đầu tiên cảm thấy vô lực như vậy, biểu tình của Huyễn Mạt cơ hồ là dử tợn, từng đợt công kích đánh lên người Vân Ca.
Chỉ chốc lát sau, Vân Ca liền phát hiện Huyễn Mạt không thể cử động, đại khái cũng đoán được là người kia đã động tay động chân, xem ra đối phương cũng không phát hiện ra nàng là giả, Vân Ca có chút yên lòng, sau đó liền cảm thấy một trận đau đớn kịch liệt.
Vân Ca chỉ cảm thấy vị trí trái tim bị gió lạnh thổi vào, quay đầu lại liền thấy chưởng môn Vân Phù Môn…
Vân Ca không dám nhìn hướng vị trí của Huyễn Mạt, nàng không dám nhìn vẻ mặt của Huyễn Mạt.
Nàng sợ đau lòng…
Rời khỏi cho là nàng lúc này đây chết đi cũng có thể giống như lần trước, chỉ là hồn phách ly thể mà thôi… Rất hiển nhiên, nàng suy nghĩ nhiều, Vân Ca vô lực nhắm mắt lại, nhưng không giống lần trước, phát hiện mình tỉnh lại, hồn phách ly thể…
Huyễn Mạt nỗ lực đột phá hai đạo cấm chế trên người, đợi được lúc mở mắt liền nhìn thấy màn này, một thanh kiếm xuyên qua ngực Vân Ca…
Dường như cả thế giới đều yên lặng, nếu như không phải bởi vì đoạn thời gian trước nàng vì tu bổ cái gọi là kết giới, nếu như không phải bởi vì nàng tu bổ kết giới bị ma khí nhập thể, sau đó vì loại bỏ ma khí thì nàng như thế nào sẽ dễ dàng bị Vân Ca hạ cấm chế như vậy, Vân Ca gần như không biết thực lực của nàng….
Nàng rất ít bại lộ thực lực chân thật của bản thân, đại khái là bởi vì nàng rất yêu Vân Ca, vì quá yên nên quan tâm đến cảm nhận của nàng, lo lắng cảm giác của nàng…..
Nhưng… Nàng chưa từng hận bản thân giờ khắc này, tại sao nàng phải đi tu bổ kết giới! Tại sao phải sợ nhập ma!
Sư tôn có thể không yêu nàng, thật sự có thể, có thể ghét bỏ nàng, có thể vứt bỏ nàng, chỉ cần sư tôn đừng không chút sinh cơ như vậy mà nằm trước mặt nàng.
Mọi người không biết vì sao, bị một cổ áp bách cưỡng chế không thể động đậy, sợ hãi mà nhìn Huyễn Mạt trên mặt mặc dù không có biểu tình gì, Huyễn Mạt cũng không làm gì, chỉ là từng bước một đi về phía Vân Ca, nhẹ nhàng bế người lên, đây là lần thứ hai… Lần thứ hai ôm Vân Ca như vậy, hình như nhắm mắt lại còn có thể thấy toàn thân thả lỏng, Vân Ca nằm trong ngực nàng hưng phấn nói về tương lai của hai người, dường như còn có thể thấy ánh mắt trong suốt của Vân Ca, dường như nàng là như vậy mà chờ đợi tương lai của hai người…
Huyễn Mạt cái gì cũng không làm, ôm thật chặt lấy Vân Ca, tất cả linh khí không ngừng rót vào thân thể Vân Ca, nhưng…. Cũng phí công, Vân Ca giống như một con búp bê vải đã rách, vô luận như thế nào đều không thể khôi phục, Huyễn Mạt không có được bất kỳ đáp lại nào.
Một cổ hắc vụ phát ra từ trong thân thể Huyễn Mạt, mọi người ở đây không ai không biết khí tức quen thuộc này, đó là ma khí!
Mọi người vốn dĩ đem hy vọng ký thác vào thần lực đang tràn ngập bên trong kết giới, kết quả lại phát hiện không phải thần lực thôn phệ ma khí, mà là từng luồng hắc vụ đang thôn phệ thần lực!
Mà Huyễn Mạt toàn thân lộ ra cảm giác áp bách không nói nên lời, tựa như một con huyết thú, dữ tợn muốn cắn xé tất cả. Các tu sĩ vốn là có năng lực nhận biết nguy hiểm, lúc này mọi người vốn dĩ bởi vì thần lực mà ở vào trạng thái điên cuồng theo bản năng an tĩnh lại, nguy hiểm…. Trí mạng nguy hiểm…. Trong lòng mọi người chỉ còn lại cảm thụ như vậy.
Nhưng mọi người kinh ngạc là nàng cái gì cũng không làm, chỉ là ôm người biến mất trong kết giới, mọi người không thể quên được ánh mắt cuối cùng lúc Huyễn Mạt nhìn bọn họ, hung ác , sắc bén, âm lãnh, huyết tinh….
Mọi người rùng mình một cái…
…….
Thần hậu giải trừ cấm chế trên người Thần Khải, trấn an nói: "Khải Nhi, đừng làm rộn, chúng ta trở về thần giới."
Vừa rồi Thần Khải liều mạng muốn xuống phía dưới.
Nước mắt của Thần Khải không ngừng chảy xuống, không muốn nhìn mẫu hậu bản thân kính ngưỡng nhiều năm như vậy nữa, vì sao không tin nàng, rõ ràng Huyễn Mạt là Phật Tu, không phải đại họa khô kiệt tu tiên giới!
Huống chi! Người chết là Vân Ca!
Nàng đã từng dùng những lới ác độc nhất châm chọc tình yêu giữa Vân Ca cùng Huyễn Mạt, nhưng ngay vừa rồi nàng cảm nhận được đau đớn thấu tâm…
Tình cảm rực rỡ như vậy, nàng tình nguyện thay thế Vân Ca bị mọi người công kích, lúc trước nàng là nói như thế nào, sư đồ luyến ái, không màng luân lý, khi đó nàng lại muốn dùng loại lý do này loại lý do này tình cảm giữa hai người đó!
Nàng thật ngu xuẩn!