Bỉ Dực

Chương 7: Thay đổi

Khương Dục nghe Phó Thanh nói như thế liền có chút túng quẫn, tuy anh đã tôi luyện mặt dày lên không ít hơn trước, nhưng so ra vẫn còn kém xa bác sĩ Phó. Anh dứt khoát giả lơ, toan đứng dậy, như cũ bước qua giường khám nhưng bị Phó Thanh ngăn lại

" Anh Khương, là tôi nói anh cởϊ qυầи rồi hẵn bước qua giường khám. Tuy anh đã tiến bộ và thoáng hơn trước không ít nhưng chung quy vẫn còn ít chướng ngại, có lẽ chúng ta nên gia tăng mức độ chữa trị. Tôi mong anh có thể hợp tác, hoàn toàn tin tưởng và nghe theo tôi."

Khương Dục nghe thế thì hai tai không khỏi nóng bừng, tuy lúc nãy anh bạo dạn là thật nhưng cũng chỉ là lúc không có cô hoặc là đối thoại bằng lời. Nghĩ đến việc bản thân bên dưới không mặc quần, tự nhiên đỉnh côn ŧᏂịŧ cương cứng đi tới đi lui trước mặt người khác mà máu huyết Khương Dục như vọt thẳng đến chỗ nào đó, tựa như sắp bùng nổ.

Tuy thế anh vẫn phối hợp đưa tay cởi chiếc quần xuống, đôi chân dài thẳng tắp đầy cơ bắp kiện mĩ của người đàn ông hiện ra. Chiếc qυầи ɭóŧ tứ giác ôm sát vật đàn ông to lớn cùng với cặp mông săn chắc cũng bị anh dứt khoát cởi bỏ. Trên người chỉ còn mặc chiếc áo thun mùa hè rộng rãi dài ngang thắt lưng, căn bản không che nổi dươиɠ ѵậŧ to bự.

Phó Thanh nhìn thấy giữa vùng lông đen nhánh là cự vật dũng mãnh đang trướng to, bên dưới trĩu nặng hai hòn trứng dái mạnh mẽ mà không khỏi giật mình, tựa như vật đó cũng cùng với chính Khương Dục, tôi luyện trở nên to lớn, uy phong hơn trước. Cởi bỏ lớp vỏ bọc cổ hủ, phô bày ra vẻ đẹp sắc tình của mình.

Có lẽ cảm nhận được ánh mắt đang chăm chú quan sát của Phó Thanh, dươиɠ ѵậŧ của anh như được tiếp thêm sức mạnh mà ưỡn cao hơn, tự tin ngẩng cao đầu, muốn cho người khác thấy được nó.

Khương Dục mạnh mẽ mà ra vẻ thoải mái bước từng bước đến bên giường bệnh. Đôi mắt Phó Thanh như bị thôi miên mà dán chặt vào vật giữa hai chân đang đung đưa theo từng bước đi của anh.

Phó Thanh chậm rãi bước đến, kéo ghế ngồi đối diện giường bệnh.

" Bây giờ chúng ta sẽ kiểm tra thử độ nhạy cảm của dươиɠ ѵậŧ cùng với khả năng bắn tinh đã cải thiện hay chưa."

Khương Dục nghe thế thì đứng hình, không biết cô tính làm cách nào. Chưa kịp nghĩ nhiều thì Phó Thanh đã bôi dung dịch mát xa vào tay, trực tiếp dùng hai bàn tay ấm áp bao bọc lấy dươиɠ ѵậŧ của anh, thậm chí cô không dùng bao tay y tế. Biểu tình của cô tự nhiên, hệt như đã quá quen với việc này, khiến Khương Dục nuốt lời muốn nói xuống, giả lơ quay đầu đi.

Khoảnh khắc côn ŧᏂịŧ tiếp xúc với hai tay trần trụi của cô, trí não Khương Dục giờ phút đấy như ngừng hoạt động, hô hấp đình trệ, toàn bộ dây thần kinh xúc cảm như tập trung hết xuống nửa thân dưới, phần qυყ đầυ to như quả trứng gà cũng thoáng rỉ nước trên lỗ nhỏ.

Phó Thanh cúi đầu, dùng một tay nắm hờ chậm rãi tuốt dươиɠ ѵậŧ, tựa như đang vuốt ve một con thú nhỏ. Tay còn lại nhẹ nhàng vẽ từng vòng trên qυყ đầυ to lớn, nhìn thấy dâʍ ɖị©ɧ ứa ra phía trên lỗ tiểu mà cổ họng của cô khô khốc, bỗng có một loại du͙© vọиɠ muốn cúi xuống ngậm cái đầu nấm ướŧ áŧ kia vào miệng, liếʍ đi chất nước óng ánh đó, xem thử nó có vị như thế nào.

Phó Thanh cắn môi dưới, tự nhắc nhở mình tỉnh táo, đầu ngón tay thon dài xinh đẹp nhẹ nhàng sờ sờ lỗ tiểu đang ứa dâʍ ɖị©ɧ kia, thậm chí chà xát nó. Phó Thanh ngửa đầu, đem dâʍ ɖị©ɧ nhớp nháp vân vê trên đầu ngón tay giơ lên, như muốn khiến cho Khương Dục nhìn rõ.

" Có thể thấy dươиɠ ѵậŧ của anh khá nhạy cảm, qυყ đầυ trơn bóng hồng hào, màu sắc khỏe mạnh chứng tỏ ít làʍ t̠ìиɦ thậm chí thủ da^ʍ hơn người khác, thậm chí dâʍ ɖị©ɧ trong suốt có mùi thanh mát." Không để ý trước ánh mắt mở to của Khương Dục, cô để hai ngón tay kia lên gần mũi, nhẹ hít một hơi.

" Ừm......Bác sĩ Phó.....như thế này có chút..."

" Đây mới chỉ là nghiệp vụ kiểm tra cấp độ 1, mong anh kiềm chế, kéo dài thời gian cương cứng, khi nào nghe tôi nói thì mới được bắn tinh !"

Phó Thanh nghiêm khắc cắt lời, bàn tay còn lại cũng cùng lúc nắm chặt dươиɠ ѵậŧ tím bầm của anh, giọng điệu tựa như mệnh lệnh, không cho phép chối từ. Cô đem hai ngón tay dính dâʍ ɖị©ɧ lúc nãy từng vòng từng vòng bôi lại lên khắp qυყ đầυ trướng đỏ, khiến nó càng trở nên run rẩy hơn.

Như vậy quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Khương Dục nhớ lại, cảnh tượng bây giờ không khác gì các phim khiêu da^ʍ anh xem. Bác sĩ như thế nào không mặc đồ lót lại còn thủ da^ʍ cho bệnh nhân, còn bắt bệnh nhân bắn tinh khi có chỉ thị ? Huống gì đây là người Khương Dục đã từng nảy sinh ý da^ʍ.

Khương Dục gồng người, cố gắng kiềm chế ham muốn muốn đè cô xuống, cᏂị©Ꮒ nát hai cái lỗ da^ʍ của cô, dạy dỗ cái miệng hư của cô lại. Hai tay anh bám chặt vào thành giường, gân xanh trên cổ cũng hiện rõ. Anh bây giờ chẳng khác nào nô ɭệ, dươиɠ ѵậŧ cũng bị cô xem như đồ chơi mà nắm trong tay, tùy ý nắn bóp, chơi đùa.

Phó Thanh nghe tiếng thở dốc đầy nam tính ồ ồ trên đầu, thần sắc vẫn bình tĩnh dùng tay tuốt lộng cự vật trong tay, tốc độ càng lúc càng nhanh, đợi Khương Dục nhịn không được kêu lên thì hơi dừng lại, bàn tay siết chặt, rồi lại bất ngờ tuốt mạnh ra một cái, một tiếng "ba" vang vọng trong phòng.

Khương Dục giật bắn mình, gân cổ mơ hồ hiện rõ, hai tay siết chặt cạnh giường khiến bắp tay nổi lên, cả thân dưới gần như ưỡn cong nhổm dậy theo cái tuốt mạnh của cô. Dươиɠ ѵậŧ giờ phút này to lớn dũng mãnh cũng đang run rẩy từng đợt, vì chưa được cho phép bắn tinh nên càng có màu tím bầm, gân xanh nổi rõ, thậm chí từng dòng dâʍ ɖị©ɧ phía trên lỗ tiểu cũng nhẹ nhàng chảy dọc xuống thân côn ŧᏂịŧ, trông da^ʍ mỹ vô cùng.

Tim Phó Thanh cũng đập nhanh hơn, dường như cô đem tất cả ham muốn du͙© vọиɠ trong lòng đến trả thù vật to lớn trong tay này, lặp đi lặp lại động tác tuốt lộng côn ŧᏂịŧ.

Anh như phát điên, mỗi lần đến thời khắc mấu chốt muốn bắn tinh thì Phó Thanh lại dừng tay lại. Khương Dục tựa người ra sau thở dốc, trên trán lấm tấm mồ hôi, hai hòn trứng dái trĩu nặng cũng căng trướng chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ muốn phát tiết.

" Cấp độ 2, sau thủ giao chính là khẩu giao, anh được phép không kiềm nén nữa."

Phó Thanh không ngẩng đầu, lên tiếng, hai mắt vẫn dán chặt vào dươиɠ ѵậŧ tím bầm, nổi đầy gân xanh, bóng loáng vì dính đầy dâʍ ɖị©ɧ.

Nghe cô nói thế, Khương Dục như thoát khỏi cơn say, giật bắn người, chưa kịp phản ứng thì Phó Thanh đã đẩy ghế ra, quỳ xuống giường. Hai tay xoa nắn hai hòn thịt trĩu nặng, chiếc lưỡi nhỏ đỏ hồng chầm chậm vươn ra như thăm dò, nhẹ liếʍ đi chất lỏng trên đỉnh qυყ đầυ.

Tựa như tìm được nguồn giải khát quý báu, lưỡi nhỏ càng ra sức liếʍ láp đỉnh qυყ đầυ, thậm chí đem nó ngậm vô miệng, ra sức mυ'ŧ liếʍ, như trẻ con tìm được kẹo. Trong đầu Khương Dục như nổ ầm một tiếng, không tin khung cảnh trước mắt mình, bác sĩ Phó thế mà quỳ giữa hai chân anh, như kỹ nữ phát da^ʍ mà ra sức bú ɭϊếʍ côn ŧᏂịŧ anh.

Tuy là chữa bệnh, nhưng như thế này cũng quá kì lạ. Khương Dục rụt người ra sau, khuông mặt đỏ bừng, lấy tay đẩy vai cô, muốn đem côn ŧᏂịŧ từ trong miệng Phó Thanh rút ra.

Dươиɠ ѵậŧ trước mặt bóng loáng, trên qυყ đầυ còn dính một tia nước bọt kéo tới khóe môi cô. Phó thanh tức giận, như đứa trẻ bị giành lấy đồ chơi, nhanh chóng chồm tới, một phát đem côn ŧᏂịŧ ngậm hơn một nửa vào miệng, hai tay cũng ôm chặt hông Khương Dục, không để anh chạy thoát.

Phó Thanh có chút tức giận mà dùng răng khẽ cắn trên thân cự vật, xem như trừng phạt anh. Quai hàm ép chặt, hai má hõm vào, cô ra sức mυ'ŧ chặt dươиɠ ѵậŧ trong miệng, trong phòng vang rõ tiếng "ọp ọp" đầy da^ʍ mỹ. Cảm nhận được cự vật trong miệng run rẩy, Phó Thanh nắm lấy thời cơ, đem thân lưỡi chà xát khắp dươиɠ ѵậŧ.

Bị Phó Thanh mυ'ŧ liếʍ đến không thể nhịn nổi, Khương Dục ưỡn cong người, đẩy đưa dươиɠ ѵậŧ thô to hết cỡ vào sâu trong miệng cô. Cảm nhận được Phó Thanh khó chịu, muốn nhả nó ra, Khương Dục một tay nắm lấy tóc cô, mạnh bạo đè cô xuống lại.

" Không phải cô thích nó lắm sao ? Cho cô ăn hết !"

Khương Dục gầm to một tiếng, đem côn ŧᏂịŧ đẩy sau vào cuống họng cô, qυყ đầυ run rẩy một cái rồi phun ra từng đợt chất lỏng. Cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ bắn tinh, Phó Thanh càng ra sức hút chặt, đem dươиɠ ѵậŧ ngậm chặt trong miệng, như muốn hút sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙, miệng nhỏ phía dưới của cô cũng run rẩy, đồng thời cao trào.

Sau một lát kết thúc, Phó Thanh ngồi bệt xuống đất, nhả dươиɠ ѵậŧ đã mềm ra. Khương Dục thở dốc, nhìn cô gái phía dưới hai cánh môi sưng đỏ, khóe miệng chảy ra từng đợt dịch trắng, hai mắt hơi phiếm lệ, trái tim như chệch nhịp.

.

.

____

Ad : Tôi đã sẵn sàng quỳ xuống để tạ tội với mọi người. 🙇‍♀️🙇‍♀️