Bình Yên Bên Anh

Chương 29: Em là của anh 18+

( CHƯƠNG NÀY TOÀN H+++, không dành cho trẻ em dưới 18, phụ nữ xa chồng, bà mẹ mang thai và trong thời gian ở cử.)

Hơi thở của Nhi đột nhiên đau đớn theo từng tiếng nói của Khiêm, ánh mắt vốn dịu dàng cũng nhuốm thêm đôi phần tức giận. Cô nghĩ lúc này chỉ có say mới có thể làm dịu đi nỗi bi thương trong lòng, vì thế, cô cất tiếng:

- Em muốn uống rượu, say em mới có thể ngủ.

- Được.

Khiêm dắt Nhi xuống nhà, cho cô ngồi trên ghế cao chỗ quầy bar. Tự tay anh khui chai rượu chát, rót ra ly đưa cô. Nhi uống hết một ly, lại một ly. Cô không nên như vậy, không nên để tâm đến tình cảm dịu dàng của anh, nhưng vì sao anh cứ xuất hiện lúc cô yếu đuối nhất, không cho cô rời xa anh. Ở bên anh, tim cô đau, đau đến nghẹt thở. Tinh Nhi cứ uống, uống đến mơ hồ, choáng váng. Khiêm lẳng lặng đứng bên rót rượu cho cô, anh đã lựa loại vang nhẹ nhất, dù vậy vẫn là rượu, vẫn có chất cồn, mà rượu nhạt uống lắm cũng say. Hai gò má Nhi đỏ ửng, cô nhìn thấy đất trời ngả nghiêng. Khiêm thở dài, cất lại chai rượu Bordo, dìu Nhi lên phòng. Tất nhiên Nhi không đồng ý, đưa tay đẩy anh ra, tự mình thất tha thất thểu đi vô phòng của người ta. Vừa vào đến nơi, cô liền nằm vật luôn ra trên chiếc giường kingsize êm ái, nơi tỏa ra hương lavender nồng đậm.

- Tinh Nhi, uống nước đi em.

Khiêm nhìn bộ dáng ép mình say rượu nhưng vẫn bướng bỉnh của cô mà đau lòng. Anh nhẹ nhàng ôm lấy cô, đỡ cô dậy uống nước. Ai ngờ …

- Anh là ai vậy? Người yêu hay anh trai? Hí...hí....

Nhi ngẩng đầu, giương đôi mắt mê ly nhìn người đàn ông, quá quen thuộc, nhưng ước gì anh là người lạ xa. Khiêm thoáng cau mày:

- Em say thật rồi…

- Hí...hí.....hí.....

Tinh Nhi cười khẽ, nụ ngây dại, đẹp thê lương. Nhi đưa bàn tay nhỏ bé khẽ vuốt khuôn mặt anh tuấn.

- Sao lại đẹp trai như vậy hả?

Cô mở đôi mắt đờ đẫn nhìn khuôn mặt thâm trầm lạnh lùng kia. Khiêm nhìn người con gái mình thương yêu, khuôn mặt thanh thuần cùng đôi mắt long lanh khép hờ, đôi môi đỏ mọng hơi mở ra. Làn da trắng mịn không tì vết khiến cả người cô tản ra thứ mê lực chết người.

- Về sau không cho phép em uống rượu nữa.

- Hihihi! Anh trai khó tính quá.

Khiêm quyết định giúp cô giải rượu, vì sợ cô sẽ mệt. Lấy ly nước lại, anh uống một ngụm lớn rồi cúi đầu áp lên cánh môi đỏ mọng, đưa nước vào miệng cô. Nhưng, anh đánh giá quá thấp khát vọng của chính mình đối với cô. Ngay lúc hai đôi môi chạm nhau, anh liền thấy luyến tiếc mà quên rời ra. Môi của cô thoảng hương rượu, cay nồng ngọt ngào khiến anh khó lòng kiềm chế mà say đắm. Anh quấn lấy cái lưỡi nhỏ xinh, nhẹ nhàng dây dưa, hút trọn vị cồn lẫn trong hơi thở, đưa cả hai cùng chếnh choáng trong men say tình ái.

“Ưhm…” trong lúc mê man,Tinh Nhi không hề chống cự, chỉ "uhm" một tiếng rồi hai cánh tay tự động quàng lên cổ anh. Sau một hồi lâu, rốt cục Khiêm cũng khắc chế được mình, lưu luyến rời đôi môi mê người kia.

- Tinh Nhi! Ngôi sao nhỏ!

- Gia Khiêm! Em yêu anh, yêu đến tê tâm liệt phế. Nơi đây của em đau, đau lắm anh à.

Nhi vỗ vỗ lên ngực mình, từng giọt nước trong suốt rơi lã chã. Khiêm nắm lại đôi bàn tay đang tự làm đau mình, cúi người hôn lên đó nụ hôn trân trọng, anh đè hẳn cô xuống giường, dùng môi mình lau khô từng giọt lệ mặn đắng, nhẹ nhàng hôn lên từng đường nét thanh xuân, từ đôi mắt khép hờ, làn mi cong vυ't run rẩy đến sống mũi cao thanh tú, mơn man cánh môi mềm mại, sưng đỏ vì khóc. Hai tay anh vịn gương mặt cô, nhìn thật sâu và nói:

- Tinh Nhi! Duy nhất lần này anh nói với em, chúng ta không phải anh em, không có quan hệ huyết thống. Thứ quan hệ duy nhất giữa em và anh bây giờ là tình cảm đơn thuần bản năng nhất của nam và nữ. Trái tim em có công rất lớn vì đã yêu đúng người, đúng thời điểm, đúng luôn cả duyên số. Nếu em còn tự làm đau nó, em sẽ bị phạt.

- Bị phạt????

Khiêm nhếch môi, nhìn gương mặt ngờ nghệch đỏ bừng kia, anh chỉ muốn nuốt chửng luôn nó. Anh lại cúi xuống, hôn cô. Lần này là cuồng dã, chiếm hữu. Môi anh ngậm, nút cánh môi anh đào, dùng lưỡi khuấy đảo, quấn lấy lưỡi của Nhi, dây dưa mãnh liệt. Bàn tay trượt dài, xoa nắn phần nhô cao cách qua hai lớp vải. Chợt, Nhi chụp tay anh lại, hốt hoảng như tội phạm. Khiêm cau mày, khó hiểu:

- Emmm! Em không....không...xứng với anh. Em bị bẩn rồi. Hic....hic....

Gương mặt anh giãn ra, môi mỏng khẽ nhếch, có tiếng cười trầm thấp phát ra trong cổ họng. Khiêm gỡ tay cô ra, áp sát xuống thân thể của Nhi, thì thầm bên tai:

- Để anh nhắc em nhớ về một đêm mê say. Anh cũng đâu còn sạch nữa. Công trình anh gìn giữ hơn 30 năm, trong một đêm bị một cô bé con ngờ nghệch ăn sạch sành sanh. Đêm ấy, khách sạn A, phòng xxx.

Nhi ngạc nhiên, khó tin vào những gì mình vừa nghe, một lúc sau mới tiêu hóa những gì Khiêm nói, nên có chút vui mừng. Thân thể mềm mại vẫn đang dán vào người anh. Cánh môi đỏ mọng ướŧ áŧ khiến dục hỏa dưới bụng anh bừng lên, giọng nói trầm thấp lộ rõ sự áp lực, kiềm nén.

- Đừng có quyến rũ anh bằng gương mặt ấy. Nếu không ngay bây giờ, anh sẽ ăn lại cô bé đêm đó.

Tinh Nhi hoàn toàn không hề ý thức được nguy hiểm, vì đang còn chìm đắm trong sự thật mình vừa nghe. Cô cứ nhìn anh tha thiết, đôi mắt long lanh, gò má ửng hồng, chiếc miệng nhỏ xinh cứ dùng lưỡi liếʍ qua lại mời gọi. Khi say rượu, cô mang một vẻ quyến rũ khác thường, yêu mị cười, chợt cô nhướng hít lên, trêu đùa cần cổ của anh, nơi yết hầu đang giật lên xuống, le lưỡi khẽ liếʍ…Nhi rất muốn chọc ghẹo để xem phản ứng của anh.

Khiêm hừ nhẹ một tiếng, hơi thở dốc càng nặng nề hơn. Cô chưa bao giờ kɧıêυ ҡɧí©ɧ dụ dỗ như thế khiến một tia lý trí cuối cùng của anh cũng bay đi. Một tay anh ôm chặt eo cô, đôi môi mỏng áp chặt lại cánh môi anh đào, tay còn lại tìm chiếc điều khiển hạ màn cửa xuống.

Nụ hôn này mãnh liệt, nhưng không bá đạo giống như tính cách của anh. Bàn tay to khẽ đỡ lấy gáy cô khiến cô càng gần sát anh hơn. Anh nhẹ nhàng hôn đôi môi như cánh hoa nở rộ, đầu lưỡi linh hoạt trơn ướt, tham lam hút lấy hết những mật ngọt trong cái miệng nhỏ nhắn này. Thời gian như ngừng lại, anh dường như hận không thể cứ ôm cô như vậy, hôn cô cho đến khi cả thế giới hủy diệt, đem tất cả thù hận năm xưa trút hết ra ngoài.

“Ưhm…” Nụ hôn dài mãnh liệt khiến Nhi hết hơi, gần như không thể thở nổi, nhịn không được nỉ non kháng nghị, bàn tay mềm vô lực lại đánh vào ngực anh như nũng nịu.

- Ngôi sao nhỏ! là tự em muốn ăn anh đó nhé.

Anh rời khỏi đôi môi cô, nhìn vào đôi mắt mông lung kia, đầy nhu tình. Tinh Nhi không tiếp tục chống cự, chỉ thở hổn hển, mở to đôi mắt xinh đẹp có chút si mê nhìn người đàn ông. Anh cười cưng chiều, đôi môi khẽ đặt trên gò má đỏ bừng, lại một đường trượt đến cần cổ trắng nõn, bàn tay dễ dàng mà cởi từng nút áo sơ mi của cô. Hai bầu ngực tròn đầy được che chắn trong chiếc áσ ɭóŧ màu đen. Khiêm không kiềm chế, hôn lên khuôn ngực trắng khiến huyết mạch anh càng thêm phun trào, một tay đỡ phần gáy, một tay trượt từ lưng xuống, sờ soạng tháo bỏ móc áσ ɭóŧ, quăng sang một bên. Cặp tuyết lê lộ ra, dưới ánh đèn vàng ấm áp có hơi run rẩy, dụ hoặc. Tinh Nhi thở hổn hển. Cảnh tượng trước mắt như mộng lại như thực. Anh ấy là Gia Khiêm! Đêm đó, người ấy là Gia Khiêm thật sao?

Dáng vẻ của cô hoàn toàn mê hoặc người đàn ông. Đôi mắt anh càng thêm tối màu du͙© vọиɠ. Anh ngậm lấy một bên ngực khẽ cắи ʍút̼, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ, dụ dỗ nụ hoa nở rộ, xinh đẹp.

- Ah...Ưhm…A…Đừng…

Tinh Nhi khó chịu ngọ nguậy thân mình, cố gắng tránh né đi sự tấn công của anh, càng né càng "uhm...ah..." quyến rũ.

Kỹ xảo của người đàn ông khiến cô thở mạnh một tiếng, bàn tay nhỏ bé ôm lấy cái đầu cuồng dã trước ngực, ngón tay lại đan vào mái tóc đen dày.

Ngón tay Khiêm vuốt ve làn da trắng, cảm nhận làn da thịt mịn màng, mềm mại như nhung. Anh có du͙© vọиɠ nguyên thủy nhất, mãnh liệt nhất của một người đàn ông. Anh hôn tới cái bụng bằng phẳng, đầu lưỡi khẽ liếʍ cùng với sự chuyển động của bàn tay. Anh nhẹ nhàng mơn trớn thân mình uyển chuyển đang vặn vẹo, khơi gợi lên du͙© vọиɠ trong cô. Khiêm nửa ngồi, nửa quì trên giường, từ tốn ngắm Nhi, tay lần mở nút áo sơ mi của mình, khoe ra làn da trắng mịn không kém con gái, cơ ngực săn chắc, vùng phụng phẳng lộ rõ từng múi cơ. Anh cởi tới thắt lưng, quần tây dài cũng được thoát ra khỏi đôi của anh. Từng hành động của Khiêm không hề vồ vập, rất từ từ, tao nhã như chính con người của anh. Mắt Khiêm vẫn không rời khỏi Nhi, còn cô thì ngượng chín người, chỉ có thể lấy gối che mặt.

Khiêm cười nhẹ, nụ cười dịu dàng tan chảy, ánh mắt bừng cháy khát vọng mãnh liệt. Ngực phụ nữ luôn là nơi nhạy cảm, anh lại cúi xuống, khẽ liếʍ trêu đùa nụ hồng nhỏ, nơi tập trung tất cả xúc giác mẫn cảm của cô khiến người con gái không chịu được mà uốn éo, "uhm...ah" nhiều hơn. Thân mình cô như muốn trốn tránh đi lại nhưng lại như có chút chờ mong. Bàn tay anh từ tốn cởi ra quần tam giác của Nhi, ném xuống tấm sàn gỗ bóng loáng.

Tinh Nhi hơi cuộn tròn lại, trong người dâng lên nổi sợ mơ hồ. Cô biết đang và sẽ xảy ra chuyện gì. Cảm nhận được bàn tay to của người đàn ông luồn đến giữa hai chân, mơn trớn nơi bắp đùi trong nhạy cảm, cả thân người cô run lên, theo bản năng khép hai chân lại.

- Tinh Nhi! Em rất đẹp! Còn ngại với anh sao? Mở chân ra để anh chiêm ngưỡng nét đẹp của em. Vẻ đẹp dành cho riêng anh thưởng thức.

Giọng nói của Gia Khiêm trầm thấp, ấm áp, có sức hút kì lạ khiến Nhi lần nào cũng răm rắp nghe theo. Thời khắc này, giọng nói ấy trở nên khàn đυ.c, cho thấy anh đang cố kiềm nén du͙© vọиɠ ở hạ thân đang cương cứng. Bàn tay to lớn nhanh chóng len vào phần đùi non của Nhi, dễ dàng tách hai chân cô ra

“A…” Đột nhiên bị một ngón tay dài xâm nhập khiến thân thể mềm mại của Nhi run lên. Khuôn mặt đã đỏ càng thêm đỏ, vô thức mà ngửa lên. Theo từng kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Khiêm, cô bị dày vò đến khó chịu, làm đôi môi bé nhỏ bật ra tiếng "Ơ...ơ...ah" theo bản năng gốc, mà chính Nhi cũng không ngờ.

- Nhi! Mới chỉ là ngón tay mà em khít chặt như vậy, sao có thể chấp nhận "anh"?

Nói xong, Khiêm tiếp tục nhấn nhá, vuốt ve, cho cô bé ướŧ áŧ hơn. Tinh Nhi xấu hổ thở mạnh một tiếng. Sự thân mật không một chút ngăn trở này khiến cô sinh ra những phản ứng mãnh liệt. Cảm giác kỳ lạ, nhưng thích thú và khoái lạc, như ngọn lửa thiêu đốt cô. Không ngờ lại có loại đàn ông đạo mạo, đẹp trai, bên ngoài mà trên giường lại hóa yêu nghiệt thế kia. Mà Gia Khiêm là minh chứng sống rõ ràng nhất.

- Không…

Hạ thân của Nhi đã ướt đẫm, ướt luôn một khoảng trên tấm grap satin. Tuy rằng cô đã từng trải qua chuyện giường chiếu, lần đó cũng nhẹ nhàng, nhưng cô không biết là anh, nên cảm xúc có phần đau khổ, kiềm nén. Lần này, kɧoáı ©ảʍ đến tê dại dâng lên giữa hai chân, càng ngày càng mãnh liệt khiến cô không kiềm chế được mà chìm sâu trong đó, chỉ có thể mê loạn kêu lên những tiếng ám muội….

- Dừng lại đi anh.

Bàn tay nhỏ bé tóm lấy tay Khiêm, cô nhìn anh với ánh mắt mê dại như đang cầu xin…Đôi mắt Khiêm cũng tối hẳn, nhưng anh vẫn muốn cho cô có thêm thích ứng. Nơi ấy bé quá, mẫn cảm như vậy, anh sợ sẽ làm đau cô như lần đầu. Khiêm nhìn cô, mặt đậm ý cười, rồi lại nhìn vào cô bé rậm rạp, bóng ướt, đưa tay vuốt ve "đám cỏ".

- Tinh Nhi! Thả lỏng đi em, em đẹp lắm.

Anh nằm sấp xuống, áp sát mặt vào hoa nguyệt của Nhi, hôn lên cánh hoa e ấp.

- A…Đừng…đừng hôn chỗ đó.

Giờ khắc này, bởi xấu hổ mà cả người cô đều đỏ bừng. Bàn tay mềm mại không dám tin mà ôm gọn, che gương mặt mình. Kɧoáı ©ảʍ tê dại càng thêm đậm khiến cô cảm giác trong cơ thể mình như có một ham muốn lạ lẫm. Chính cái cảm giác không thể lý giải được này lại khiến người ta sợ hãi.

- Anh thích.

Đôi mắt anh tối sầm đến tận cùng, phừng phừng lên du͙© vọиɠ. Khiêm không dừng lại, môi lại gợn lên độ cong mê hoặc, tiếp tục công việc đang dang dở. Anh dùng răng khẽ cắn nhẹ, dùng lưỡi mơn trớn bên trong, rồi liếʍ láp bên ngoài cô bé, xoáy sâu vào âʍ ѵậŧ, làm tuyến yên của Nhi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực hạn, phát ra sóng điện cực mạnh, khiến toàn thân cô run rẩy kịch liệt.

- ưm…anh Khiêm… Động tác bất thình lình khiến bàn tay Tinh Nhi túm chặt lấy tấm ga trải giường, cong người lên vì kɧoáı ©ảʍ trên đỉnh du͙© vọиɠ, đôi môi đỏ mọng gọi tên anh một cách đầy yêu đắm.

- Tinh Nhi! Nhớ rõ! Miệng của anh không ăn tạp, anh chỉ nuốt duy nhất của em.

Khiêm quì thẳng người, nhích sát vào giữa hai chân cô, dùng gậy th*t mơn trớn lên xuống trước cửa động, nhanh chóng đẩy vào khe hẹp ấm áp. Đồng tử Nhi mở to, cô cong người, chân quắp vào gra nệm khi đón nhận anh. Hôm nay, Nhi cảm nhận rất chân thật vật đàn ông của anh đang ở trong mình. Cảm xúc hỗn độn, người đàn ông cực phẩm ấy, người đã luôn che chở cô trước mọi giông bão, người cô yêu đến mù quáng, đang ở trong cô, cùng cô hòa hợp. Nhi mở to mắt nhìn anh, từ khóe mắt rịn ra giọt lệ hạnh phúc. Khiêm không luận động, anh cũng chăm chú nhìn cô, quan sát cảm xúc của cô. Thấy cô khóc, anh sợ làm cô đau, nên chống một tay thẳng người, một tay vuốt ve gương mặt cô, nhìn cô bằng ánh mắt ôn nhu nhất. Chưa bao giờ Nhi thấy nét mặt này của Khiêm, cô mỉm cười, cười trong nước mắt. Cô càng yêu anh hơn, cô muốn thuộc về riêng anh, muốn cùng anh thăng hoa. Không muốn anh vì mình mà chịu đựng, hay kiềm chế nữa. Hai tay cô vịn eo rắn khỏe của anh ấn xuống, còn mình thì hít hạ thân lên. Khiêm thoáng ngạc nhiên, nhưng cô đã ngốc đầu, hôn lên môi anh nụ hôn vụn dại. Học theo cách của anh, ngậm và nút đôi môi mỏng bạc, khuấy đảo vào khoang miệng đầy hương bạc hà của anh. Anh phì cười vui vẻ, nhanh chóng đáp lại cô, vừa hôn, vừa tịnh tiến ra vào bên dưới. Thoáng chốc, cả căn phòng ngập tràn mùi vị ái tình. Bên ngoài, mưa vẫn nặng hạt, tạo thêm điệu nhạc réo rắc cho đôi tình nhân thăng hoa trong tình yêu.

Sau khi ra vào nơi ẩm ướt và ấm áp, nơi ấy của anh cương cứng cực hạn, mặt Khiêm đỏ bừng, anh chuyển động nhanh dần, anh gầm nhẹ và cuối cùng phóng thích dòng chất lỏng ấm nóng vào trong cô bé của Nhi, và nằm gục trên người cô. Chỉ một lúc, Khiêm đã đứng lên, đi ra mở tủ lấy ra khăn lông to, leo lên giường lau cho Nhi, như lần trước. Cô vẫn rất mắc cỡ khi thấy thân hình adam của Khiêm, rõ ràng từng đường nét, nên vội giật khăn, xoay người, tự cúi xuống lau. Khiêm cũng chẳng nói, liền ẵm cô đi ngay vô phòng tắm, mở đèn, đặt Nhi vào bồn tắm đứng, mở vòi sen. Nhi hốt hoảng lấy tay che trên, che dưới. Chưa bao giờ cô lõα ɭồ trước mặt anh, trong ánh đèn sáng trưng như vậy cả. Mắt Khiêm ánh lên nét gian tà nhìn Nhi.

- Em che gì chứ? Có chỗ nào anh chưa thấy?

- Nhưng....

- Em muốn tự tắm hay anh tắm cho em?

- Anh đi ra đi, em tự tắm.

Khiêm đi ra khỏi bồn tắm đứng, ngồi trên bồn rửa mặt trong khi vẫn trần như nhộng, khoanh hai tay trước ngực xem cô tắm.

- Một là anh ở đây chờ em tắm xong rồi anh tắm, hai là chúng ta tắm chung.

Nhi thở phì phò. Đúng là anh không phải yêu nghiệt, phải nói là cởi bộ đồ tao nhã ra, anh cũng hóa thú mới đúng. Nhi tắm rửa sạch sẽ thật nhanh, rồi mở cửa kính cường lực, đi ra ngoài. Vừa cầm tay nắm cửa phòng tắm, đã bị ai đó ôm từ phía sau, hít hà rồi xoay người cô hẳn lại, hôn lên môi cô. Người anh em ai kia lại thức tỉnh, cọ cọ vào bắp đùi Nhi nóng hổi. Cô trợn mắt, ú ớ nhìn Khiêm. Khiêm buông đôi môi cô ra, nhếch mép cười đểu giả

- Em ăn anh rồi, thì phải để anh ăn. Chúng ta huề nhé.