Lão Bá Tu Tiên

Chương 6: ᗪu͙ƈ ᐯọиɠ nẩy mầm

Khó thở ,Phạm Băng băng chỉ biết há miệng ra. Côn ŧᏂịŧ của Tuấn Hùng từ trên đâm sâu vào bên trong cổ họng nàng . Nàng cảm thấy nghẹn cả hơi, mắt trợn, tay đẩy, dùng hết sức chống cự.

Tức mình Phạm Băng băng cắn mạnh lên cái đầu rùa, Tuấn Hùng la ré lên, lui lại về phía sau.

Nàng còn đang chếnh choáng, hắn lại đưa côn ŧᏂịŧ vào miệng nàng , nói:

-con dâu, làm cho sạch,coi như xong việc.

Phạm Băng băng nghe vậy thì hơi dừng lại vùng vẫy , nàng muốn thoát khỏi tình trạng này thật nhanh, nàng liền mặc kệ cho hắn muốn làm gì thì làm, hy vọng hắn sớm thỏa mãn, rồi thả nàng đi. Nghĩ vậy nàng ráng làm hết sức mình cho Tuấn Hùng thích.

Nhưng chủ đích của Tuấn Hùng không đơn giãn như vậy. Hắn muốn vờn nàng thêm tí nữa, và cứ thế, hắn chà, rồi quẹt, trây côn ŧᏂịŧ ướt nhèm khắp đầy môi anh đào của nàng mới chịu rút ra .

Tuấn Hùng ngồi phệt xuống giường.

Sau một lúc nghỉ ngơi, ánh trăng vừa lúc này từ khe cửa sổ chiếu vào gương mặt của Phạm băng băng, hiện rõ trong đêm tối.

Tuấn Hùng lúc này mới ngắm kỹ nàng, mày liễu mắt phượng, chỉ bất quá lúc này đã khóc sưng cả lên , mũi dao miệng nhỏ, trên gương mặt như ngọc thấu ra sự bóng loáng trong suốt, làm lộ ra vẻ tự tin lờ mờ và xinh tươi. Môi hồng nhẹ mở, lộ ra hàm răng trắng muốt, má lúm đồng tiền sâu hoắm, khiến Tuấn Hùng ở gần cạnh chỉ muốn cắn cho một cái.

Rạo rực trong lòng, nhìn gương mặt xinh xắn của nàng làm du͙© vọиɠ của hắn lại bồng phát,côn ŧᏂịŧ lại trở nên cứng rắn.

Dưới du͙© vọиɠ thôi thúc Tuấn Hùng tiến lại gần nàng,kéo hai chân đang còn khép chặt kia dang rộng hai chân nàng ra và nhấc mông nàng lên khỏi giường.

Phạm băng băng giật thốt,nhìn côn ŧᏂịŧ đang dựng đứng của hắn với ánh mắt kinh hoàng, nàng nghĩ thầm trong lòng :”thứ thô to kia vừa rồi ở trong người mình sao, sao có thể vừa a?”, nàng còn chưa suy nghĩ xong lúc này âʍ ɦộ của nàng giờ đây phơi ra lồ lộ, nước bên trong vẫn không ngừng rỉ ra ướt đẫm mông nàng. Nàng giãy giụa, rêи ɾỉ van lạy hắn, nàng không ngờ tới tuổi của lão còn có thể tới thêm một lần .

Tuấn Hùng kéo nàng ra mép giường và dùng đầu côn ŧᏂịŧ cứng ngắc cọ qua cọ lại nơi mu âʍ ɦộ đang ửng đỏ, ướt nhoét. Những vết gân sần sùi trên thân côn ŧᏂịŧ hắn chà sát trên miệng âʍ ɦộ nàng gây những tiếng kêu “nhoép nhoép”. Nàng qoằn qoại, rêи ɾỉ không ngớt, toàn thân nàng tê dại, ý chí chống lại sự tiến công của lão nhạc phụ dâʍ đãиɠ biến mất.

Một tay nàng nắm lấy côn ŧᏂịŧ Tuấn Hùng chà nó lên mu âʍ ɦộ , hông nàng ngoáy sang phải sang trái để tăng cọ sát với đầu rùa thô to.

Tuấn Hùng bỗng buông chân nàng, hẩy mông lui sau , hai tay hắn cũng không có để không liền nắm lấy bầu ngực nàng và nhào nặn nó thành đủ thứ hình dạng.

Phạm Băng băng rít lên một tiếng thư sướиɠ , toàn thân nàng run bắn như có điện giật, đôi mắt nàng dại đi.

Tuấn Hùng lấy đà lao tuột côn ŧᏂịŧ vào âʍ ɦộ nàng nghe đánh “ọc” một tiếng, côn ŧᏂịŧ hắn cắm thẳng vào sâu tận cùng hoa tâm của nàng. Hai chân Phạm Băng băng đã dạng ra hết cỡ vậy mà âʍ ɦộ vẫn bị côn ŧᏂịŧ chen ra tưởng chừng muốn nức , mυ'ŧ chặt lấy côn ŧᏂịŧ quá cỡ, nàng hoàn toàn bị nó chinh phục. Mỗi đường gân sần sùi trên nó, mỗi khi “nhóp nhép” chui ra chui vào cọ lên thành âʍ ɦộ để lại cho nàng một kɧoáı ©ảʍ tột cùng, âʍ ɦộ nàng co bóp càng ngày càng chặt hơn . Phạm Băng băng cảm giác thư sướиɠ, không còn ghê sợ nó nữa mà chỉ còn muốn tận hưởng hết những gì nó có thể cho nàng lúc này. Toàn thân nàng hoan hỉ hòa nhịp với côn ŧᏂịŧ của lão cha chồng . Chính nàng cũng quên mất là nàng đang quan hệ xã giao với lão nhạc phụ đại nhân .

...

Mặt Trời vừa lên, quang hoa nhẹ phóng, ánh ban mai xuyên thấu qua mây trắng, chiếu xuống một trang viên rộng lớn.

Bên trong gian phong Đường Thiên nhị, ánh mặt trời từ khe giữa hai cánh cửa chính chiếu qua bất bình phong chiếu thẳng lên mặt Tuấn Hùng. lúc này hắn mới mở mắt bật dậy, trên người hắn lúc này dường như đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ , trên khóe miệng của hắn còn dính gì đó trắng trắng. Tuấn Hùng mày rậm nhăn lại,hoang mang thốt ra:

-hầy, cũng vì 3 bình Minh Mạng Dược, làm mình không tự chủ được mà dầy vò nàng.

Tuấn Hùng vừa nhỏ giọng nói xong, bất quá liền nhìn qua người đang nằm phía trong, khi hắn nhìn xuống cái mông núc ních thịt của Phạm Băng băng thì chợt miệng khô lưỡi nóng, nuốt nước miếng cái ực .

Chỉ thấy đang nằm ở bên trong giường, một thân thể co ro giống như một con mèo nhỏ , khoác trên người một cái tấm vải đã rách thật mỏng, làm cho vóc người tuyệt đẹp của nàng hoàn toàn lộ ra.

Phạm Băng băng lúc này từ từ quay người sang , tấm vải rách chậm rãi chảy xuống, hiện ra một thân thể tuyệt đẹp, tóc dài đen nhánh, cổ tuyết trắng, bầu ngực cao cao nổi lên, đôi ngực trắng bóng để lộ ra một khe ngực sâu hoắm.

Bờ vai nàng tròn thon thả càng tôn thêm vẻ dịu dàng của khuôn mặt kiều diễm.

Cả bộ ngực rộng của nàng phơi trần, hai bầu ngực của một người thiếu nữ mịn màng, rắn chắc, tròn trịa, cân đối và căng mọng. Giữa hai trái đào tiên là một cái rãnh sâu hun hút , chạy sâu xuống bụng nàng.

Con ngươi Tuấn Hùng như sắp nổ tung, tim hắn đập thình thịch,hắn cúi xuống bộ ngực trần của nàng, đặt lên trên nhũ hoa của nàng một nụ hôn say đắm. Nó có một sức hút ma quái thật mãnh liệt mà khó có nam nhân nào dám từ chối nó một nụ hôn. Không khí đầu xuân se lạnh và nụ hôn cháy bỏng của hắn làm cho nó xăn cứng lại.

Bỗng nàng trở mình và khẽ rên lên.

Tuấn Hùng lúc này cũng bình tĩnh lại buông ra nhũ hoa ấy, hắn chợt nghĩ thầm :”đêm qua nhớ không nhầm thì mình ra 6 lần, nếu lại tiếp tục thì cơ thể già nua mới bình phục này nhất định sẽ chịu không nổi mà die a“

Nghĩ vậy hắn quyết định ngồi dậy.

Trên giường, Phạm Băng băng cũng đã tỉnh, nàng bị hành động vừa rồi của Tuấn Hùng làm cho khϊếp sợ, tưởng rằng hắn lại tới, nhưng một lúc không thấy gì, không biết vì sao làm nàng có hơi thất vọng . Nàng bất chợt cả kinh trong lòng :”chẳng lẽ mình yêu lão ta rồi sao? “.