Một âm thanh thê lương kiều mị vang lên, Lưu Chỉ Tình dù sao cũng là lần đầu trải nghiệm chuyện nam hoan nữ ái, không ngờ cơn đau mất đi trinh tiết lại dữ dội đến vậy. Nàng nhíu chặt, mím chặt môi, nhịn phát ra âm thanh rêи ɾỉ, không muốn Đế Chủ mất hứng, hai tay bám chặt kéo mạnh ga giường.
Dạ Khinh Ưu vẫn chú ý đến biểu hiện của nàng, nhìn thấy mỹ nữ đau đớn, nhẹ nhàng dừng lại động tác, cử động bắt đầu chậm lại. Vươn bàn tay nắm đôi nhũ phong trắng tròn xoa bóp nhè nhẹ, bầu ngực tròn bầu bĩnh, mềm mại đàn hồi làm hắn cảm thấy vô cùng thích thú.
" Đế Chủ, mạnh hơn đi… Tình Nhi không sao rồi, cứ thoải mái phát hết du͙© vọиɠ của ngài lên người tiểu nữ. "
Lưu Chỉ Tình sau một hồi làm quen, đã bắt đầu cảm nhận được chút hương vị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thúc dục nàng càng trở nên bạo dạn, ngồi dậy, hai tay vòng qua ôm cổ hắn, bộ ngực tròn ép sát làm hai núʍ ѵú cọ cọ trên ngực Dạ Khinh Ưu. Hai chân dài của nàng cũng vòng qua eo hắn, kẹp chặt, trong miệng nỉ non phát ra âm thanh mê người kí©ɧ ɖụ©.
" A… Long côn của Đế Chủ thật to… Làʍ t̠ìиɦ Nhi thật thoái mái… A… Tới đi, Đế Chủ… Lại đâm sâu vào hoa tâm của Tình Nhi… Biến Tình Nhi thành của người… "
Dạ Khinh Ưu càng nghe nàng kɧıêυ ҡɧí©ɧ, càng cảm thấy điên cuồng, lúc này cũng không còn cảm thấy thương hoa tiếc ngọc nữa, nhấp mạnh eo, đung đẩy dươиɠ ѵậŧ từng cú chạm sâu vào vách hoa tâm của mỹ nữ, mỗi lần đâm vào trong là khiến cho mỹ nữ nước nôi tràn đầy, cứ như cả người được làm bằng nước.
" Đế Chủ quá lợi hại… Tình Nhi muốn sướиɠ chết… Thoải mái… Muốn ra… "
Lưu Chỉ Tình ngửa cổ rêи ɾỉ, từng tiếng âm thanh bén nhọn vang động lòng người, tứ chi quấn quanh hắn như con rắn, càng làm cái động nhỏ của nàng khít chặt. Khiến cho Dạ Khinh Ưu không còn cách nào kìm nén, lại dồn lực, đâm mạnh thêm chục cái, mỗi phát đều như muốn đâm thủng hoa tâm, khiến cho Lưu Chỉ Tỉnh ngất ngây, hoa huyệt càng trơn tuột, thành thịt quanh cơ âʍ đa͙σ khít lại, sau đó liền đón nhận lượng lớn dương tinh bắn ra.
" Aaa… Đế Chủ bắn vào trong Tình Nhi rồi… Tình Nhi rất hạnh phúc… Từ giờ trở thành nữ nhân của người… "
Lưu Chỉ Tình bị Dạ Khinh Ưu chơi đến mê sảng, toàn thân rũ rượi nằm ngã trên giường, thân thể mê người ướt đẫm, bên dưới hoa huyệt ròng ròng chảy ra chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c lại bị Ái Ma Liên quệt lấy đem bỏ vào miệng, lè lưỡi liếʍ, như được nếm thử kỳ trân dị bảo gì quý hiếm mà nét mặt hết sức sung sướиɠ.
" Dương tinh của Đế Chủ thật ngon… Ái Ma Liên nghiện mất… "
Dạ Khinh Ưu nhìn cái khuôn mặt động dục của Ái Ma Liên mà cảm thấy kỳ quái, trực tiếp không muốn nhìn nàng, mà đổi sang nhìn lấy Miêu Tiểu Phượng, nữ tử này tuy tuổi tác cũng phải gần một ngàn, nhưng dáng vẻ lại như la lỵ, không hiểu sao lại không khiến hắn hứng thú mấy.
" Đế Chủ, Tiểu Miêu không tốt sao? "
Miêu Tiểu Phượng dường như nhận ra hắn không có ý động thủ với nàng, cảm giác sợ hãi dâng lên, mắt con mèo nhỏ long lanh nước, càng tăng lực sát thương. Dạ Khinh Ưu giật mình, cảm thấy có chút không thích ứng. Bất chợt, thấy Miêu Tiểu Phượng quỳ xuống ngay trước người hắn, há ra miệng nhỏ xinh xắn bỏ dươиɠ ѵậŧ của hắn ngậm vào trong miệng, không chút ngại bẩn nó vừa đâm vào thân thể của Lưu Chỉ Tình.
" Tiểu Phượng, muội thật gian xảo… Ta cũng muốn ngậm long côn của Đế Chủ… "
Ái Ma Liên cũng theo lời nói quỳ xuống bên cạnh giường, đoạt lấy dương căn trong miệng Miêu Tiểu Phượng đem bỏ vào trong miệng bú ɭϊếʍ, nuốt sâu đến tận cổ họng, cái đầu xinh đẹp cứ nhấp nhô há rộng miệng nuốt côn ŧᏂịŧ to lớn của nam tử vào miệng. Miêu Tiểu Phượng không nhàn rỗi, lè ra cái lưỡi nhỏ liếʍ láp hai hòn ngọc dương, cẩn thận chăm sóc.
Dạ Khinh Ưu nhắm mắt, tận hưởng sự tận tình chăm sóc của hai nữ, so với nữ nhân của Nhân Giới, thì nữ tử Ma Tộc bạo gan và không có chú ý cái gì là tam quan lễ giáo, nên dường như đối với chuyện tình ái càng bạo gan hơn xa nữ tử Nhân Tộc. Dạ Khinh Ưu đương nhiên cũng hiểu, cảm giác khi quan hệ với nữ tử Ma Tộc vẫn thoải mái hơn nhiều, không có nhiều cố kỵ.
Ái Ma Liên bú ɭϊếʍ một lúc, đã khiến dương căn của hắn ướt đẫm nước bọt của nàng, nàng sau đó đem nó nhổ ra, nhìn âu yếm cưng nựng như một kiện bảo vật. Dạ Khinh Ưu dù ra một lần, nhưng còn lâu mới đủ thỏa mãn, liền ra lệnh cho Ái Ma Liên nằm xuống.
Ái Ma Liên dường như chỉ chờ có vậy, ngoan ngoãn liền đi đến cạnh giường, không có bò lên giường mà hai tay chống thành giường, mông tròn bóng loáng nhô cao, để lộ khe huyệt hồng hào, dính đầy thủy dịch nhơn nhớt, nàng dùng hai ngón tay banh rộng mép môi thịt bên dưới, dùng mị âm đầy quyến rũ, nỉ non cầu xin.
" Đế Chủ, mau dùng long căn của ngài đâm vào trong âm huyệt ẩm ướt của tiểu nô… Lấp đầy nó bằng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người… Biến tiểu nô thành nô tình của ngài… "
" Da^ʍ nữ… "
Dạ Khinh Ưu nghe lấy da^ʍ thoại của Ái Ma Liên, thầm mắng, cũng không có nhiều cố kỵ như khi làʍ t̠ìиɦ với Lưu Chỉ Tình, một lần liền trực tiếp đâm vào trong âm huyệt đã sớm đầy nước của Ái Ma Liên. Chỉ thấy từ mép môi hồng của nàng chảy ra dòng máu tươi, đỉnh qυყ đầυ dũng mãnh phá rách một lớp màng mỏng, đã theo tốc độ tiến sâu vào trong đâm thẳng hoa tâm của nàng.
" A… Đế chủ đâm vào rồi… Thật sướиɠ… Tiểu nô thật hạnh phúc… Lại đến… dùng long căn của ngài đâm chết ta… Khiến ta sống không thể thiếu Đế Chủ… "
Khác với Lưu Chỉ Tình, Ái Ma Liên rất nhanh đã làm quen với kích cỡ to lớn của dươиɠ ѵậŧ hắn, còn chủ động đẩy mông phối hợp. Dạ Khinh Ưu cảm giác âm động của nữ nhân này như cái xoáy nước vậy, cuộn lấy dươиɠ ѵậŧ hắn như đã đút vào thì không thấy lối ra. Càng đâm vào sâu, thì dường như càng bị âm huyệt của nàng hút chặt, như thể âm động của nàng muốn nuốt chửng lấy long căn hắn vậy.
" Đế Chủ, Tiểu Miêu cũng muốn… "
Miêu Tiểu Phượng một tay mò xuống vuốt ve âʍ ɦộ hồng hào có chút lông mao đen huyền thần bí, một tay tự mò mẫn vυ' nhỏ se se hai hạt đào nhỏ xinh. Nàng vì có vẻ hơi thấp cho nên phải trèo lên giường đứng thẳng mới cao bằng hắn, lại hướng đôi môi nhỏ hôn lên mặt của hắn, đôi mắt mê man tràn ngập lửa tình.
" Đế Chủ, hôn Tiểu Miêu… "
Miêu Tiểu Phượng giọng ngọt ngào thoang thoảng, lưỡi nhỏ lè ra liếʍ quanh bờ môi hắn, Dạ Khinh Ưu cũng hé miệng, đá lưỡi cùng nàng. Ngay sau đó, cả hai bắt đầu cháo lưỡi, hai tay Dạ Khinh Ưu vòng qua tấm lưng trắng mượt, mềm mại của nàng sờ vuốt, luồn tay xuống nắn lấy bờ mông cong hơi vểnh xoa nhẹ, một tay đặt trên cặp ngực nhỏ của nàng xoa nhẹ.
" Đế Chủ… còn ta nữa… mau chơi ta… A… a… "
Ái Ma Liên giọng nũng nịu cầu tình, Dạ Khinh Ưu cũng thỏa mãn cái nữ tử dâʍ đãиɠ này, động tác càng ngày càng nhanh, làm da thịt cả hai va đυ.ng vang lên tiếng "bạch… bạch…", chả mấy chốc liền bơm đầy tử ©υиɠ nàng với tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình.
" Nóng quá… dương tinh của Đế Chủ… thật hạnh phúc… "
Ái Ma Liên thở hổn hển, ngã ngửa người nằm sấp trên giường, hai chân khép chặt lại, gương mặt thỏa mãn, bàn tay mò xuống che đậy cửa mình tránh cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ngoài. Miêu Tiểu Phượng thấy thế, liền biết đến lượt nàng, sau đó nhả ra lưỡi của hắn, nét mặt xinh xắn, tinh tế như ngọc nữ, ngay ngắn ngồi trên giường, hai chân từ từ mở ra, hai tay giữ chặt banh rộng âm huyệt nhỏ nhắn, hồng hào.
" Đế Chủ, Tiểu Miêu rất ngứa… Mau giúp Tiểu Miêu… "
Dạ Khinh Ưu biết không phải lúc nghỉ, liền rất nhanh chóng kề sát côn ŧᏂịŧ còn đang cứng như hỏa côn kề sát mép môi nhỏ của Miêu Tiểu Phượng. Khó khăn lắm hắn mới đút nửa đầu quy vào trong âm huyệt chật hẹp của nàng, nữ tử này có cửa mình nhỏ nhất trong đám nữ, làm hắn tốn khá nhiều sức.
Cảm giác nơi quan trọng của mình bị bành trướng rộng ra, Miêu Tiểu Phượng sợ hãi, cũng không dám phản kháng mạnh, mím chặt môi, cẩn thận chịu đựng chờ đợi cho hắn đâm vào trong. Dạ Khinh Ưu tốn một khoảng thời gian mới thành công phá thành lũy mềm mỏng của Miêu Tiểu Phượng, chính thức biến nàng thành nữ nhân.
" Aa… Đế Chủ, Tiểu Miêu chịu không nổi… Nhưng muốn Đế chủ lại đâm vào sâu hơn… chiếm lấy Tiểu Miêu… "
Khuôn mặt nhỏ xinh, đan xen cảm giác thành thục mỹ diễm cùng nét non nớt, yếu ớt cần che chở của nàng, càng làm kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ nam nhân. Dạ Khinh Ưu dần đối nàng nảy sinh du͙© vọиɠ càng lớn, bắt đầu đẩy eo, từ từ tiến vào trong…
Mặc dù chạm vách hoa tâm, nhưng hắn chỉ mới đâm nửa độ dài dương căn, Dạ Khinh Ưu chỉ cảm giác âm huyệt của nàng co giãn phi thường lợi hại, vốn tưởng chật hẹp khó vào nhưng nhanh chóng lại giãn to dung chứa được dương căn to lớn của hắn.
Tay chân Miêu Tiểu Phượng giang rộng ôm lấy thân thể hắn, nàng sau một lúc đau đớn, chỉ còn cảm thấy tê tái, thậm chí về sau còn dâng lên một cỗ kɧoáı ©ảʍ không biết tên. Tốn một chút thời gian, âm huyệt của Miêu Tiểu Phượng mới dung chứa hoàn toàn dương căn của hắn, Dạ Khinh Ưu cũng đã có thể đâm sâu bảy phần độ dài dươиɠ ѵậŧ vào âm huyệt nàng, khiến bụng nhỏ của nàng phồng to in hình đầu quy rõ rệt.
" Đế Chủ, thoái mái không? Ma Miêu Tộc là tộc nhỏ con nhất Ma Giới, không chỉ kỹ thuật ám sát là nhất lưu, ngay cả khả năng thỏa mãn nam nhân cũng rất lợi hại. "
Lưu Chỉ Tình vừa mới tỉnh lại, liền đứng tại bên cạnh hắn, cúi đầu, vừa nói vừa lè lưỡi liếʍ trên mặt hắn một cái, thần sắc thản nhiên nhưng hành động lại kɧıêυ ҡɧí©ɧ trông khác xa dáng vẻ lãnh đạm của nàng. Dạ Khinh Ưu còn định nói gì thì chợt thấy lạnh, nhìn xuống dưới hóa ra Ái Ma Liên đang ngửa đầu ngậm mυ'ŧ hai hòn ngọc dương càng khiến hắn dục tính nâng cao.
" Ưm… chụt… hai ngọc bảo của Đế Chủ thật tốt… "
Ái Ma Liên vừa bú vừa liếʍ trong khi hắn vừa dã chày, bên cạnh thì Lưu Chỉ Tình kéo tay hắn đặt lên ngực và âm huyệt nàng để hắn thoải mái sờ mó. Dạ Khinh Ưu liên tục bị tam nữ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lại lên đến đỉnh điểm lần nữa, côn ŧᏂịŧ nóng rát phình to, run rẩy ngay tại âm huyệt Miêu Tiểu Phượng xả đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, số lượng còn nhiều hơn so với hai lần trước.
Miêu Tiểu Phượng ngã ngửa người, miệng mở rộng, lưỡi thè ra, rên cao một tiếng, cả bụng nhỏ cũng phình to vì chứa quá nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙…
Tuy hắn vừa ra lần thứ ba, nhưng cũng chưa được nghỉ ngơi, Lưu Chỉ Tình lại đẩy ngã hắn lên giường, sau đó chủ động ngồi lên người hắn tọa kỵ, chủ động nhấp eo...
*
_Đa tạ đạo hữu quochoang đã ủng hộ TLT_