Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 136: Song phi (2) (18+)

Lục Kiều Vân ngã người trên giường, thân thể mềm mại trơn tuột, óng ánh mồ hôi da thịt bạch nộn. Dạ Khinh Ưu vẫn chưa ra, hắn quay đầu thấy Lung Linh một mặt hoa si, như bộ dáng trúng xuân độc, cơ thể thiếu nữ thanh xuân tươi mới, căng mịn như mỡ đông trắng muốt.

" Đại ca ca, Linh Lung cũng muốn… "

Ling Lung lao tới ôm lấy hắn, miệng nàng hôn lên môi hắn, kiều non rêи ɾỉ, khí huyết nam tử sôi sục, tay tóm lấy ngực nàng nắn bóp, bao hàm hai núm đào nhỏ xinh bị ngón tay nam tử vân vê.

" Ưm… Bên dưới của muội cũng ngứa… "

Cọ sát thân thể vào người hắn, Linh Lung làm nũng chôn sâu mặt vào trong ngực hắn. Lưỡi nhỏ liếʍ láp mồ hôi trên người nam nhân, Dạ Khinh Ưu kìm nén không được, hắn đẩy nàng nắm ngửa ra giường, giang rộng hai chân thiếu nữ, ma sát đầu rùa trước huyệt động nhỏ hẹp.

Âm động của Linh Lung không có một cọng lông, là bạch hổ loại hình, Dạ Khinh Ưu đối với dạng này cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, không biết vì sao nhìn có điểm cảm giác tội lỗi, cứ như đang định làʍ t̠ìиɦ với thiếu nữ chưa trưởng thành.

" Ân… Đừng trêu muội nữa, đâm vào đi ca ca… Muội muốn thành nữ nhân của huynh… "

Linh Lung ngứa ngáy hai tay tóm lấy long đầu, muốn nó chui vào, thân thể lay động xinh đẹp chảy ra chút dịch nhờn. Khác với Lục Kiều Vân, đối với Linh Lung, Dạ Khinh Ưu tương đương yêu thích, hắn không muốn làm nàng quá đau, lại nói âm huyệt của Linh Lung đặc biệt khít, so với những nữ tử hắn từng làʍ t̠ìиɦ thì của nàng là khít nhất.

Lục Kiều Vân tỉnh lại, mắt nhìn thấy Dạ Khinh Ưu chuẩn bị phá thân Linh Lung, nàng bò dậy tóm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn, bỏ vào trong miệng mυ'ŧ, còn ngón tay nàng chui vào bên trong âm huyệt Linh Lung chọc rút.

" Ân… Đừng mà Lục tỷ tỷ, muội muốn côn ŧᏂịŧ của ca ca… "

Linh Lung lắc eo, cảm giác sung sướиɠ nơi hạ thể, ngón tay của Lục Kiều Vân ra vào làm cho nàng cảm giác khác thường, tận hưởng sung sướиɠ một cách mới lạ. Dạ Khinh Ưu cũng được Lục Kiều Vân bú ướt long côn, đem nó ướt đẫm nước bọt của nàng. Mắt Lục Kiều Vân liếc lên, dừng bú ʍúŧ, đồng thời rút ngón ray trong động nhỏ Linh Lung ra, kề sát đầu rùa ngay mép thịt mềm.

" Công tử… Vào đi, chậm thôi… "

Lục Kiều Vân cũng sợ lần đầu Linh Lung làm đau, cho nên rất cẩn thận, nàng tương đương yêu thích vị tiểu muội này, bởi vì mấy tháng này nàng vẫn luôn có Linh Lung ở bên cạnh làm bạn.

Dạ Khinh Ưu được bôi trơn đầy đủ, không còn phân vân chần chừ tiến vào, chỉ mới đâm một chút đã thấy quá chặt, dương căn của hắn quá lớn, hình như huyệt nhỏ của Linh Lung cũng không chứa nổi.

" Ư… Đau nhức… Đừng dừng, tiến vào đi đại ca ca. "

Linh Lung rướn người, nàng kìm nén không rên, chờ đợi từng khắc Dạ Khinh Ưu đi vào, cảm thấy dị vật xâm lấn từng chút lấp đầy hạ thân của nàng. Cơn đau nhức lan tràn, dù cho thân thể là tu sĩ, nhưng vị trí nhạy cảm dễ tổn thương, cảm giác mẫn cảm truyền đến đều hết sức chân thật.

Dạ Khinh Ưu đâm vào, phá rách một màng lớp mỏng, hắn có thể cảm giác, Linh Lung đang gồng mình chịu đựng. Lục Kiều Vân thì đang ngậm lấy núʍ ѵú Linh Lung dùng hết kỹ thuật làm cho Linh Lung quên đi cơn đau…

Qua tầm nửa khắc, Dạ Khinh Ưu mới chính thức đút hết vào, chạm vách hoa tâm, dương căn vẫn còn dư một đoạn ở bên ngoài. Linh Lung thân thể phập phồng, âm huyệt co rút bóp đến không chịu nổi, Dạ Khinh Ưu ngâm nóng trong người nàng một lúc mới dám động.

" Ưm… Ư… Di động đi đại ca ca… Làm cho ca sướиɠ đi. "

Linh Lung nói như vậy, Dạ Khinh Ưu mới bắt đầu nhấp, hành động chậm chạp kỹ lưỡng hưởng thụ từng khắc sung sướиɠ cơ huyệt nhỏ bé của nàng mang lại. Nhấp được vài đoạn, huyệt nhỏ của nàng đã thích ứng kích cỡ của hắn, co giãn hết sức ôm chặt cậu nhỏ.

Dạ Khinh Ưu đẩy nhanh động tác nhấp, dươиɠ ѵậŧ ra vào nhịp nhàng, tốc độ tăng đều, mỗi lần rút ra đút vào là một lần đạt được cảm giác kɧoáı ©ảʍ tăng cao. Cứ dồn nén qua thời gian, Dạ Khinh Ưu cũng đã ẩn ẩn cảm giác tinh binh tích tụ đau nhức đầu rùa.

" Ư… ân… Sướиɠ lắm đại ca ca… Đâm tiếp đi… Lấp đầy muội đi... "

Linh Lung hai bàn chân đặt trên giường, eo nâng cao, để Dạ Khinh Ưu đâm vào trong nàng càng dễ, cứ y nguyên một lúc, cao trào đầu đời đánh sâu vào tâm linh thiếu nữ, rêи ɾỉ co giật thân thể. Dạ Khinh Ưu cũng gồng mình, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tích tụ một đống liền phun ra, nhả đạn lấp đầy huyệt âm của Linh Lung.

" A… Nóng quá… Muốn chết… Sướиɠ quá đại ca ca… Muội là của ca… của mình ca… "

Linh Lung hét lên, nàng vươn lấy ôm lấy cổ hắn, miệng hướng lên hôn môi, bên dưới hai chân kẹp chặt eo hắn không cho rút ra, để dương căn còn cương cứng đâm trong lỗ huyệt chặn đường ra của dâʍ ɖị©ɧ nóng hổi…

Hai người nam nữ hôn nhau một trận, Linh Lung mới mệt mỏi buông hắn ra, nằm ngã trên giường, thở dốc. Lục Kiều Vân được dịp, tóm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn, miệng tham lam hút lấy. Nàng nằm đè trên người Linh Lung, hai cặp ngực to tròn cọ sát với nhau, trước mặt hắn là hai lỗ thịt da^ʍ đầy nước, Lục Kiều Vân đánh cái kɧıêυ ҡɧí©ɧ, chìa ra mông đẹp, rêи ɾỉ.

" Công tử, người ta còn chưa có được lấp đầy… Mau mau thao cái lỗ nhỏ của ta… Biến nó ngập tinh như của Linh Lung muội tử đi. "

" Lục tiểu thư không ngờ dâʍ đãиɠ như vậy… "

Dạ Khinh Ưu dư sức chiến tiếp, hắn hai tay đặt trên bờ mông của Lục Kiều Vân đánh nhẹ một cái, nữ tử "ư… ử…" rên nhẹ, lắc mông càng dữ dội. Dạ Khinh Ưu lại đem đến côn ŧᏂịŧ, một lần nữa đâm vào.

" Ưm… Đúng rồi… Côn ŧᏂịŧ của công tử thật lớn, lỗ nhỏ của thϊếp thân thật chứa không nổi… "

" Để ta khiến nó banh rộng phù hợp kích cỡ của ta. "

Dạ Khinh Ưu mỉm cười, đối với Lục Kiều Vân, cũng không cần phải thương tiếc, đâm chọc đầy sức, đem nó lấp đầy. Nước nôi chảy ra liên tục, làm chất liệu bôi trơn làm hắn cũng không còn cần dùng nhiều sức.

" Tỷ sướиɠ làm Linh Lung… Long căn của công tử thật uy vũ, thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ… "

" Tỷ tỷ thật dâʍ đãиɠ, vậy mà trước đó còn ngượng ngùng từ chối… "

Linh Lung nhìn thấy khuôn mặt tràn ngập du͙© vọиɠ của Lục Kiều Vân, nàng cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cảm thấy hạ thân lại bắt đầu khao khát cảm giác trước đó. Nhìn thấy Dạ Khinh Ưu đang đóng cọc trên người Lục Kiều Vân, lập tức rêи ɾỉ.

" Đại ca ca, muội cũng muốn… Lần nữa lấp đầy lỗ nhỏ của muội đi... "

Dạ Khinh Ưu mắt nhìn hai ngươi, hắn lại rút ra côn ŧᏂịŧ khỏi lỗ thịt Lục Kiều Vân, chuyển sang bên dưới đâm vào bên trong Linh Lung, bởi vì bên trong vẫn còn đọng lại dâʍ ɖị©ɧ chưa chảy ra hết, nên tạo thành âm thanh "bạch… bạch…" dâʍ đãиɠ.

" Đại ca ca đâm vào thật sướиɠ… Muốn mãi mãi hòa làm một với ca… Chọc đến hoa tâm nữa rồi… Ư… Ư… Sướиɠ quá… "

" Công tử, người mau lấp đầy thϊếp thân… Miệng nhỏ của thϊếp muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của công tử… A… "

Hai nữ đồng thời rêи ɾỉ, mắt nhìn nhau sau đó lè lưỡi hôn môi, hai nữ tử hôn lấy cuồng nhiệt, để đằng sau cho nam tử luân phiên chơi lấy hai cái âm huyệt.

Qua một thời gian, Dạ Khinh Ưu lại ra, hắn lấp đầy da^ʍ huyệt của Lục Kiều Vân như ý muốn của nàng làm nó phình to như bụng bầu. Còn một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ liền vung ra bắn lên thân thể của nữ nhân.

Cả ba mây mưa một lúc liền ôm lấy nhau, bãi chiến trường đầy dâʍ đãиɠ ướŧ áŧ, Dạ Khinh Ưu thở dốc nhìn tiểu đệ đã ngủ yên mới an tâm thở ra nhập định...