Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 109: Tiểu Yêu Tinh (18+)

Thời gian này Dạ Khinh Ưu thông qua Dạ Nguyệt Lâu đã biết Huyết Vũ Đại Lục đã trải qua hai năm thời gian, có lẽ do cách biệt không thời gian hỗn loạn. Linh Lung làm rất tốt nhiệm vụ của mình, khiến Dạ Nguyệt Lâu vượt mặt Vạn Giới Kinh Lâu tại đây.

Có lẽ do chuyện giữa đường xảy ra vấn đề lần trước, làm cho Vạn Giới Kinh Lâu mất đi liên hệ với ngoại vực. Thiên Tần Quốc bị cướp đoạt long mạch, cũng vì thế mà suy tàn, hoàng đế đương triều của Thiên Tần Quốc là Tần Nam đầu nhập Dã Tề Quốc. Tần Lưu Tử dưới sự trợ giúp ngầm của Dạ Nguyệt Lâu dẫn theo binh lực còn sót lại trốn đi.

Dã Tề Quốc ngày càng lớn mạnh, thúc đẩy quân lực xâm chiếm các quốc gia kề cận, lãnh thổ bành trướng, binh lực hùng hậu, sớm đã muốn thống nhất nhưng kẹt một Thái Vân Quốc còn đứng đó. Thái Vân Quốc sở dĩ có thể chống cự lại là nhờ Cổ Nguyệt Hi có tài lãnh binh khiển tướng, dù tu vi mới đột phá Địa Huyền Nhị Giai nhưng trên chiến trường dường như bất bại.

Duy có một điểm là nàng mãi không thể kế thừa hoàng vị, nếu không cuộc chiến cũng không kéo dài như vậy.

" Đại ca ca, người đi lâu như vậy… Linh Lung rất nhớ người. "

Linh Lung ngồi trong người Dạ Khinh Ưu, hai tay ôm cổ hắn, giọng nũng nịu đáng yêu, mấy năm nay nàng trưởng thành càng nhiều, thân thể càng nở nang hơn trước, vẻ xinh đẹp lãnh tính có chút trẻ con khiến nam nhân không ai cự lại được. Mấy năm nay ở Huyết Vũ Đại Lục nàng có danh xưng đệ nhất mỹ nữ cũng không ngoa.

Cùng với nàng là Cổ Nguyệt Hi của Thái Vân Quốc và Lục Kiều Vân của Vạn Giới Kinh Lâu. Cả ba là mỹ nữ xinh đẹp nhất nhưng quan trọng là thân phận siêu nhiên, là mộng tưởng của hàng vạn nam nhân. Đáng lẽ còn có Liễu Vân Nguyệt nhưng nghe nói nàng đã sớm có ý trung nhân, đem lại cho hàng vạn nam nhân đầy tiếc nuối, quay qua truy cầu ba người kia.

Linh Lung nổi tiếng băng lãnh, gϊếŧ người không hề có chút nhân nhượng, không có ai dám chủ động kɧıêυ ҡɧí©ɧ nàng, nhưng hiện tại lại như tình nhân làm nũng với Dạ Khinh Ưu. Tin chắc bất cứ ai nhìn thấy đều phải hoảng sợ, không dám tin.

" Được rồi, Linh Lung… Hiện tại ta về đây xử lý vài chuyện rồi sẽ dẫn muội theo. "

Dạ Khinh Ưu biết không nói thì thiếu nữ sẽ không buông, đành hứa hẹn một lời. Linh Lung nghe vậy rất cao hứng, so với việc làm Lâu chủ một phương thế lực lớn, nàng ưa thích ở bên cạnh hắn hơn. Linh Lung vui sướиɠ tay túm lấy mặt hắn, miệng hôn lên môi nam nhân, lưỡi lùa vào cùng hắn chơi đùa.

Mới hai năm mà thiếu nữ này càng thêm mạnh dạn, Dạ Khinh Ưu cũng không ngờ mình bị cưỡng hôn, có chút hưởng thụ cảm giác hương vị của thiếu nữ mới lớn.

Hoa Tiểu Thất nhìn hai người mà hâm mộ, nàng cũng muốn chủ động giống Linh Lung nhưng sợ thân phận và nhan sắc của mình quá kém, đành im lặng đứng đó.

Ling Lung dường như chìm đắm trong cảm giác hôn sâu, phải qua hơn một khắc cô nàng mới dừng hôn hắn. Y trang của cô lúc này tán loạn, thắt lưng đã rơi trên đất, một bàn tay nam nhân đang đặt trên ngực tròn xoa nắn.

" Đại ca muốn ăn Linh Lung rồi sao… "

Linh Lung hai mắt ướŧ áŧ, tràn ngập khát vọng được hắn sủng hạnh, Dạ Khinh Ưu nhớ khi mới gặp nàng là một nữ hài ngây thơ, trong trắng, vậy mà qua vài năm lớn lên liền biến thành bộ dạng này, suốt ngày dụ dỗ hắn cùng nàng lên giường.

" Tạm thời chưa được… "

Dạ Khinh Ưu buông Linh Lung ra, hắn đứng dậy đang muốn đi ra cửa, Linh Lung có vẻ giận dỗi, hai má phồng ra không vui.

" Chẳng lẽ muội không đẹp sao… tại sao ca ca cứ liên tục từ chối. "

" Tiểu thư, có lẽ do công tử đang bận thiệt… "

Hoa Tiểu Thất cười khổ, cứ mỗi lần liên quan tới Dạ Khinh Ưu mà vẻ ngoài Linh Lung liền trở nên trái ngược, từ nữ tử lạnh lùng khó gần trở thành một thiếu nữ đáng yêu.

Dạ Khinh Ưu quay trở lại Quan gia, từ khi hắn tới Quan gia lúc đầu có hôn ước với Dã Tề Quốc nay đã tách rời quan hệ, do Quan Nhược Cơ làm chủ. Tất cả ai chống đối đều bị hắn gϊếŧ vô thanh vô thức, gây nên khϊếp sợ trong toàn bộ Quan gia.

Quan Nhược Cơ đang ở trong phòng khôi phục lại tu vi của mình, nàng nhờ vào Dạ Khinh Ưu mà tu vi khôi phục tám phần, còn lại muốn tự mình làm. Dạ Khinh Ưu mở cửa vào phòng, chỉ thấy thiếu nữ mở mắt, nhìn thấy hắn liền dừng tu luyện.

Dạ Khinh Ưu đi đến gần giường, nhìn mỹ nữ tuyệt sắc đã khôi phục khí sắc trước kia, nhiều hơn cảm giác lạnh lẽo, nàng đã ít cười hơn trước. Hắn chỉ vừa tới bên giường, một bàn tay thiếu nữ vòng qua kéo đầu hắn xuống.

" Có phải ngươi lại muốn ta không… "

Quan Nhược Cơ kéo hắn ngã ra giường, giành thế chủ động đè lên người hắn, miệng ghé sát tai nam tử lè lưỡi mềm liếʍ láp tai hắn. Dạ Khinh Ưu thấy bên tai ướŧ áŧ bị mỹ nữ trêu đùa, bàn tay của nàng lại luồn xuống tại hạ thân cách một lớp quần mà sờ soạng.

Dạ Khinh Ưu một ngày được hai mỹ nữ kɧıêυ ҡɧí©ɧ, dục hỏa cũng không kìm nén được, lấy lại thế chủ động đè ngược lại nàng. Tay hắn hung hăng xé rách y phục trên người nàng, da thịt trắng ngần lộ ra, hai cặp gò đào đập vào mắt, miệng hắn cúi xuống ngậm một núm ngực, một tay bóp bên vυ' mỹ nữ.

" Ưm… Cắn nhẹ… "

Quan Nhược Cơ hai tay ôm đầu hắn, thân thể mềm mại uốn éo, dâʍ ɖị©ɧ bắt đầu tuôn trào, cơ thể của nàng hấp dẫn đến kỳ lạ. Trong tất cả những nữ nhân Dạ Khinh Ưu từng tiếp xúc, có lẽ nàng là nữ nhân mê hoặc nhất, mặc dù nhan sắc không phải xinh đẹp nhất.

Nguyên nhân có lẽ do trong người nàng còn tồn tại Cửu Quỷ Kim Xà, nên cơ thể nhu cốt mềm dẻo dễ dàng sử dụng các loại tư thế mà phục vụ hắn. Hay khí tức của Quỷ Xà làm cho nàng càng thêm hấp dẫn trong mắt nam nhân.

" Đút vào đi… Có phải ngươi muốn lắm không… Nó đã cứng rắn như vậy… "

Quan Nhược Cơ tay giải khai thắt lưng nam tử, kéo ra ngoài long căn dữ tợn, vừa nóng vừa thô, tay ngọc ve vuốt qυყ đầυ tạo kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Lời nàng kɧıêυ ҡɧí©ɧ khiến hắn bùng nổ, tay tiếp tục xé toạc gấu quần của nàng, vạch ra huyệt động ẩm ướt hồng hào.

" Nó vẫn còn khô lắm… Từ từ làm ướt đã… "

Mỹ nữ tuy lời nói hành động không bao nhiêu dâʍ đãиɠ, nhưng lại khiến hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ kỳ lạ. Cả hai quấn lấy nhau, mấy mảnh vải trên thân hai người rơi hết dưới giường, chỉ còn hai cơ thể trần trụi đang quần vũ trên giường.

Hai người theo tư thế lục cửu (69), mặt Dạ Khinh Ưu đối diện huyệt âm mềm mại thơm tho của nàng, hai mép thịt hồng đang rỉ nước, vì hắn liếʍ mυ'ŧ nước nôi càng nhiều. Quan Nhược Cơ cũng nắm lấy dương căn của hắn trong tay, miệng ngậm môi đỏ, cẩn thận le đầu lưỡi liếʍ láp chậm chạp.

Long căn từng chút chôn trong miệng nhỏ của mỹ nhân, miệng lưỡi trơn trượt khéo léo phun nuốt dị căn. Tiếng sụt sùi bú nuốt gây ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ thính giác, đi kèm hình ảnh da^ʍ mỹ trên giường có thể khiến máu huyết bất kỳ ai sôi sục.

" Bên dưới của nàng thật ướt… Dâʍ ŧᏂủy̠ lầy lội như vậy… "

Dạ Khinh Ưu ngồi dậy, đè lên người Quan Nhược Cơ, hai ngón tay xoa xít chút dịch nhờn trên huyệt âm đầy nước, Quan Nhược Cơ không chút xấu hổ, nàng cười có điểm mê hoặc, lời nói mang tính kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

" Chẳng phải như vậy mới dễ dàng cho ngươi đút vào sao… Muốn không... ? "

" Tiểu yêu tinh… "

Dạ Khinh Ưu thầm mắng, hắn không vì nàng nói vậy mà từ bỏ, dươиɠ ѵậŧ kề sát tại cửa âʍ ɦộ, không chịu được một giây chờ đợi, đâm lút cán toàn bộ đi vào. Tuy không phải lần đầu chơi nàng, nhưng huyệt động của nàng vẫn cứ chật hẹp như vậy, thậm chí so với lần trước còn muốn co bóp hơn, từng phần từng đoạn bị âm huyệt bóp chặt như muốn nuốt chửng dị vật.

" Âʍ đa͙σ nàng thật khít… Như muốn bóp nát dươиɠ ѵậŧ ta… "

Dạ Khinh Ưu không biết vì sao rất thích chơi Quan Nhược Cơ, bởi mỗi lần làʍ t̠ìиɦ với nàng thì cảm giác sung sướиɠ càng gia tăng, thật không nỡ buông tha. Quan Nhược Cơ có thể cảm thấy bên dưới được lấp đầy, toàn thân run rẩy, hai chân quắp sau hông nam tử, hai cánh tay bám trên cổ hắn.

" Ngươi lại vào rồi… Ta thật không chịu được… "

" Ta muốn thao chết nàng… Tiểu da^ʍ nữ của ta… "

Dạ Khinh Ưu cảm giác sướиɠ phát điên rồi, hông đã căng lên, bắt đầu di chuyển động eo thịt, động tác rút ra đâm vào ngày càng thô bạo, vừa khiến hắn sung sướиɠ lại làm mỹ nữ nhăn nhó không thể chịu được.

" Lại đến, ngươi đâm sâu quá… Ưm… đến hoa tâm… đau nhức… chậm một chút… lại đỉnh sâu… thật muốn chết… "

Quan Nhược Cơ tứ chi quấn quanh thân thể nam tử, cả hai người quần quật một buổi, bên dưới chăn nệm đã lầy lội ướŧ áŧ không chịu nổi. Dạ Khinh Ưu gồng mình nhấp liên tục đưa đỉnh đầu rùa chạm đáy hoa tâm, va chạm vách thịt tử ©υиɠ.

" A… muốn tiết… Chịu không nổi… "

" Nhược Cơ, ta cũng muốn ra rồi… "

Dạ Khinh Ưu ôm thân thể mềm nhuyễn của nàng, hai ngực sáng bóng đầy mồ hôi, cơ thể toát ra mùi hương thơm ngát. Quan Nhược Cơ có thể biết hắn muốn ra, hai chân quắp sau hông hắn, rêи ɾỉ.

" Bắn đi… Cứ xả hết vào trong ta, ngươi muốn phải không… Muốn làm ta có thai phải không… "

Quan Nhược Cơ càng nói, Dạ Khinh Ưu càng thấy phấn khích, hắn chịu không được liền buông xả tinh quan, tϊиɧ ɖϊ©h͙ từng đợt bắn ngập tử ©υиɠ nàng.

" Nóng quá… muốn chết… "

Quan Nhược Cơ run lên, hạ thể co giật, mép thịt co giãn từng chút níu kéo long căn đang muốn thoát ly huyệt động. Dạ Khinh Ưu nhìn mỹ nữ nằm trên giường, thật khó khăn muốn tách rời nhưng tay mỹ nữ lại kéo hắn.

Quan Nhược Cơ quỳ trên giường, hai bờ mông tròn vểnh lên, hạ thể lầy lội tϊиɧ ɖϊ©h͙ ứ động, tuy nhiên nữ nhân vẫn tiếp tục kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

" Còn muốn sao… Tiểu huyệt nhỏ này vẫn còn chịu được… "

" Tiểu yêu tinh… "

Dạ Khinh Ưu muốn cất thương cũng không được, lại vì nàng tiếp tục rút thương ra trận. Quan Nhược Cơ dường như so sánh với mấy lần trước càng thêm nhiệt tình, vừa động eo phối hợp hắn ra vào, càng da^ʍ ngôn loạn ngữ kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn.

" Đến đi… lại lấp đầy cái lỗ nhỏ của ta… Thật muốn chết rồi… Ta thật muốn mang bảo bảo của ngươi… làm ta trở thành mẫu thân đi…Ưm… Ngươi lại bắn… ta muốn chết… "

Trong căn phòng nhỏ vang vọng tiếng thở dốc rêи ɾỉ của một đôi nam nữ mà không có ai hay biết gì… Bên trong phòng là khắp nơi đều có dấu hiệu hoan ái, dịch da^ʍ lầy lội bốc ra mùi dâʍ đãиɠ...