Đập vào mắt Dạ Khinh Ưu là một căn phòng tràn ngập vải đỏ treo dài từ trên trần nhà, ẩn hiện từng tấm rèm mỏng, Dạ Khinh Ưu từ từ bước đến giường, ở trên giường là hai thiếu nữ đang nằm im, trên mắt mỗi người đều buộc một chiếc khăn mỏng che đi ánh nhìn.
Hai nữ nhân xinh đẹp trên giường kia không phải ai xa lạ với hắn, chính là hai sư đồ Thượng Lan Kỷ Linh và Hàm Sương. Cả hai người cùng nằm trên một chiếc giường, trên thân mặc một trang váy tinh xảo, có lẽ mới mua ở Kinh Phường, trên mặt trang điểm nhẹ nhàng càng tăng thêm vẻ diễm lệ.
Cả hai nghe tiếng bước chân, biết hắn đã đến, thân thể phát nhiệt, nhưng cũng bớt đi xấu hổ vì ánh mắt cũng không nhìn thấy. Dạ Khinh Ưu đi đến giường, khoé môi mỉm cười.
" Hóa ra Thiên Nhã nói món quá cho ta là hai người... Quả thật là món quà lớn. "
Hắn trước tiên đi đến người Thượng Lan Kỷ Linh, tay đặt trên mặt nàng vuốt ve, lời ngọt ngào âu yếm.
" Kỷ Linh, nàng chắc chắn chứ? "
" Ưm, Khinh Ưu ta không hối hận. "
Thượng Lan Kỷ Linh lời nói kiên định, bàn tay giơ lên, cũng vuốt ve khuôn mặt hắn, dù thị lực bị che đi không nhìn thấy nhưng nàng chắc chắn là hắn. Dạ Khinh Ưu nghe vậy, môi hướng xuống bờ môi hoa đào của nàng hôn lên.
Thượng Lan Kỷ Linh cũng phối hợp với hắn, cả hai trao cho nhau một nụ hôn ngọt ngào đầy tình cảm, nàng hé mở miệng nhỏ cho lưỡi hắn đi vào cuốn thành một đoàn với chiếc lưỡi đinh hương hồng hào bên trong.
Đôi bàn tay tác quái của hắn không nhàn rỗi, sờ lên đôi ngực căng mọng tràn đầy tươi sống của nàng, Thượng Lan Kỷ Linh dù bị hắn sờ qua nhưng vẫn không khỏi ngượng ngùng khẽ cựa quậy thân thể một chút. Xoa nắn đôi gò bồng đào của nàng cách qua một lớp y trang làm cho Dạ Khinh Ưu không thoả mãn, một trảo liền xé nát y trang trên người nàng, để cơ thể hoàn mỹ không chút mỡ thừa về với thiên nhiên.
Hai bờ môi tách nhau ra...
Ánh mắt nam tử nhìn chăm chú lên cơ thể ngọc ngà của nữ tử. Từng đường cong hoàn hảo, làn da trắng nõn như bạch ngọc, bờ eo thon gọn, hai khoả cầu ngực to tròn được phóng thích ra ngoài so với tưởng tượng của hắn còn muốn lớn hơn. Ở phía dưới nơi thảo nguyên màu đen là tiểu huyệt hồng hào chật hẹp chưa từng được khai phá hiện đang ướt nhẹp vì da^ʍ thuỷ, nguyên lai nàng ta đã động tình từ lâu.
Không chút chậm trễ, Dạ Khinh Ưu liền lột sạch y phục trên người, để lộ ra một cây gậy thịt đang dữ tợn ngẩng đầu ngạo nghễ kề sát tại tiểu huyệt, tiện thể giải khai chiếc khăn đang bịt mắt của nàng.
Thấy mặt nàng tràn đầy xuân ý, cảm giác được tại qυყ đầυ dính ướt từng đợt dâʍ ŧᏂủy̠ trào ra từ tiểu huyệt mềm mại, hắn biết thời cơ đã tới, khẽ thúc đẩy eo một cái, bắt đầu xâm nhập vào cái kia nhỏ hẹp tiểu huyệt, đem nó từ từ banh rộng ra.
Bất giác được dị vật xâm nhập, bên trong tiểu huyệt của nàng từng tầng thịt mềm ngăn cản côn ŧᏂịŧ của hắn tiến sâu vào, càng vào càng chật hẹp ngăn lại qυყ đầυ đang từ từ tiến tới, cuối cùng đi được một đoạn liền va chạm vào một lớp màng mỏng, Thượng Lan Kỷ Linh lần đầu được một vật to lớn như vậy xâm nhập liền đau đớn ở dưới hạ thân, khó chịu rêи ɾỉ "A... ưʍ..." một tiếng.
Dạ Khinh Ưu nghe thấy nàng đau đớn rêи ɾỉ, biết nàng không thoải mái nên hắn cúi người xuống đè lên thân thể mềm mại, hai tay nắn bóp hai bên ngực tròn trịa, há miệng ngậm lấy một bên hạt anh đào vào miệng, vừa tận lực giảm bớt mỹ nữ đau đớn, vừa động thân tiến thêm càng sâu trong tiểu huyệt.
" Aa... đau... dừng... dừng lại... "
Cảm giác cây côn ŧᏂịŧ càng tiến sâu vào cơ thể mình, phá bỏ lớp màng xử nữ của nàng, Thượng Lan Kỷ Linh liền thống khổ như bị người chém thành hai đoạn. Dạ Khinh Ưu cũng không có vội vã, nhìn nàng thống khổ liền ngừng động hạ thân, để cho nàng thích ứng với cây côn ŧᏂịŧ của hắn, đôi mắt chăm chú nhìn từng giọt huyết hoa chảy ra nhỏ trên ga giường. Nàng vậy mà vẫn còn là xử nữ.
" A... a... ưʍ... "
Theo thời gian qua đi, cơn đau sau khi phá thân dần dần biến mất, cảm giác được trong tiểu huyệt từng cơn từng cơn tê dại kèm theo kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt truyền thẳng sâu trong tâm trí khiến cho tiểu huyệt của nàng càng thêm co bóp chật chội, điều này khiến cho lần đầu tiên làm chuyện ấy như Thượng Lan Kỷ Linh không kìm được khẽ rêи ɾỉ.
"Hít"
Tiểu huyệt của nàng co bóp khiến cho hắn cảm nhận được từng trận sảng khoái mãnh liệt, biết nàng đã sẵn sàng hắn không nhịn được nữa liền nhấp từng cú từng cú mạnh bạo.
" Ân... a... sướиɠ... ưʍ... thật sướиɠ khoái... a... a... mạnh... mạnh nữa lên... a... "
Kɧoáı ©ảʍ dần dần chiếm hết tâm trí, côn ŧᏂịŧ từng cú đẩy sâu vào hoa tâm làm du͙© vọиɠ mỹ thiếu nữ tăng mạnh, mở ra cặp môi đỏ mọng nhẹ nhàng rêи ɾỉ.
Dạ Khinh Ưu nhìn Thượng Lan Kỷ Linh đang theo phản xạ của cơ thể mà lắc lắc hông, trên miệng rêи ɾỉ ngân nga một bản hoà tấu kiều diễm, phấn khích gia tăng lực đưa đẩy vào sâu trong tiểu huyệt nàng không ngừng.
Bạch... bạch... bạch...
Theo động tác nam nhân, hạ thể hai người đã bắt đầu lầy lội không chịu nổi, qυყ đầυ cũng nhấp sâu tận cùng va chạm vào tử ©υиɠ, động tác nam tử càng mạnh mẽ, tiểu huyệt của nữ nhân càng co bóp thêm chặt khiến cho kɧoáı ©ảʍ của hai người càng thêm dâng trào.
Âm thanh giao hợp vang vẳng khiến cho Hàm Sương đỏ chín cả mặt, nơi phía dưới hạ thân nàng bất chi bất giác liền chảy ra vài giọt nước, tay không tự chủ được liền hướng xuống dưới vuốt ve, bắt đầu tự mình tɧẩʍ ɖυ.
" A... a... thϊếp sướиɠ quá... mạnh nữa lên đi... a... hãy cho thϊếp sướиɠ nữa đi Khinh Ưu... a... "
" Gọi tướng công. "
Vừa nhấp những cú mạnh bạo thẳng lêи đỉиɦ hoa tâm, Dạ Khinh Ưu vừa đối với nàng đưa ra yêu cầu, sau đó rút côn ŧᏂịŧ ra hết bên ngoài lại đẩy một cái thật sâu tận tử ©υиɠ. Thượng Lan Kỷ Linh bị hắn làm cho thần hồn điên đảo, nào còn quan tâm đến chuyện gì? Hắn nói gì nàng nghe nấy.
" Aa... a... tướng công... thϊếp... thϊếp sướиɠ... a... thao chết thϊếp đi... thao thϊếp... "
" Thật dâʍ đãиɠ! "
Dạ Khinh Ưu khoé miệng câu nên nụ cười tà, đối với phản ứng của nàng rất hài lòng, càng thêm ra sức đâm mạnh vào sâu trong tiểu huyệt.
" Ân... a... tướng công, thϊếp không chịu nổi nữa... thϊếp raa... aa.... thϊếp raaaa... "
Tầm khoảng vài trăm cú nhấp nữa, hắn cảm nhận được bên trong tiểu huyệt của nàng đang không ngừng siết chặt lại liền biết nàng sắp sửa tiết thân lần đầu tiên, hắn cố nhấp thêm vài chục cú nữa liền bắn thẳng từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tử ©υиɠ nàng.
Thượng Lan Kỷ Linh lần đầu được nếm trái cấm, tiết thân lần đầu tiên liền nằm mệt mỏi trên giường lâm vào giấc ngủ say, ánh mắt dù được hắn giải khai băng che nhưng từ đầu tới cuối vẫn luôn luôn nhắm nghiền lại. Xem ra nàng vẫn còn ngại ngùng nên không dám mở mắt.
Dạ Khinh Ưu nhìn nàng ánh mắt tràn đầy tà mị, nàng chính thức đã trở thành nữ nhân của hắn cả về thể xác lẫn tâm hồn. Khẽ đảo mắt sang thân ảnh nằm bên cạnh, chỉ thấy, Hàm Sương đang uốn éo thân thể qua lại, y trang không biết đã cởi ra từ bao giờ, để lộ một thân hình trắng trẻo mềm mại, một bàn tay trắng như phấn đang bóp một bên khỏa bạch thỏ, hai ngón tay tinh tế đang se nụ hồng đào nhỏ xinh, bên bàn tay còn lại thì đang vuốt ve âʍ ѵậŧ khiến cho da^ʍ thuỷ trào ra ướt cả một mảng ga giường. Hình ảnh có thể nói là da^ʍ mỹ đến cực điểm...
Dạ Khinh Ưu vừa nhìn toàn thân như phát nhiệt, vừa nãy hắn còn chưa có thỏa mãn đâu. Nay thấy hình ảnh dâʍ ɖu͙© trước mắt, muốn dừng hắn lại là điều không thể.
Dạ Khinh Ưu vòng tay ôm lấy tấm lưng trần trắng ngọc của nàng, kéo thân hình của thiếu nữ ngồi lên lòng hắn, hai khỏa cầu ngực cùng bờ ngực rắn chắc của hắn va chạm vào nhau, ngực nàng bị ngực hắn ép thành đủ mọi hình dạng.
Hắn hôn lên đôi môi hồng hào nhỏ nhắn của nàng, chiếc lưỡi bá đạo cạy mở hàm răng trắng tinh xâm nhập vào khoang miệng, hai chiếc lưỡi cùng xoắn xuýt day dưa triền miên không dứt, mật ngọt được nam nhân thưởng thức không ngừng.
Bàn tay rắn chắc sờ tới bờ mông co dãn kia, xúc cảm mềm mại khiến hắn thích thú không rời tay, thậm chí có thể so với hai khỏa cầu ngực còn muốn đàn hồi.
Phía bên dưới côn ŧᏂịŧ không ngừng ma sát với huyệt động, cũng vì nàng ta ướt từ nãy đến giờ nên khúc dạo đầu là không cần thiết. Dạ Khinh Ưu khẽ chỉnh côn ŧᏂịŧ nhắm thẳng nơi tư mật chưa từng được người khai phá kia, nhấc người nàng lên dập xuống một phát, côn ŧᏂịŧ liền thuận thế đâm thẳng vào trong huyệt động mềm mại, một dòng máu đỏ tươi chảy xuống từ nơi giao hoan giữa hai người.
" Ân... a... đừng có động... "
Hàm Sương hai tay vòng qua cổ hắn ôm chặt, cố kìm nén đau đớn nơi hạ thân, hàm răng trắng bạch cắn mạnh lên bả vai nam nhân như muốn phát tiết hết nỗi đau.
Hắn tiếp tục di chuyển hạ thân, nâng lên bờ eo mềm mại thon gọn, chọc côn ŧᏂịŧ tiếp tục ra vào nơi chật hẹp, đỉnh côn ŧᏂịŧ liên tục đánh sâu vào đáy hoa tâm càng gia tăng kɧoáı ©ảʍ cho thiếu nữ, qυყ đầυ chui sâu hết từng đợt vào vùng tử ©υиɠ. Bờ eo của hắn chuyển động mãnh liệt va chạm cùng bờ mông đàn hồi gây nên hình ảnh da^ʍ mỹ trong phòng.
" Ân... a... ưʍ... ư... a... ưʍ... "
Hàm Sương mắt nhắm nghiền, hơi thở đứt đoạn, khuôn mặt hồng hào vì đang trong cơn hứng tình, cơn đau do phá thân cũng không có ảnh hưởng nhiều tới nàng, hai chân ngọc đang quấn vào hai bên hông của hắn, đôi môi mấp máy như muốn nói điều gì. Hắn cúi xuống hôn vào đôi môi ngọt ngào kia, phía dưới hắn nhịp nhanh dần nhanh dần tạo ra những tiếng "nhóp… nhép..." do dâʍ ŧᏂủy̠ nàng ra quá nhiều. Hai tay nàng thoa loạn xạ lên lưng hắn, lưỡi hắn di chuyển xuống cổ nàng liếʍ dần lên vành tai, kế đến hắn lấy hai tay mình đan vào hai tay nàng giơ cao lên đầu và lưỡi di chuyển dần dần trở xuống cổ, xuống ngực và liếʍ lên vùng nách nàng. Khi đến đây thì cơ thể nàng bắt đầu phản ứng dữ dội, hơi thở nàng gấp gáp nhiễu loạn, nàng giật nảy người lên liên tục, hai tay thì bóp chặt vào tay hắn. Có vẻ nách là nơi nàng ta nhạy cảm nhất.
" Ân... a... nhanh lên… Ôi!!! Nữa đi tướng công... sướиɠ quá đi mất, chết mất thôi… Nhanh điiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii… "
Dạ Khinh Ưu biết Hàm Sương sắp ra nên nhấp nhanh hơn, hết liếʍ hết nách bên này rồi sang nách bên kia, nàng càng thở hổn hển gấp gáp:
" Aa... a... thϊếp… thϊếp… sướиɠgggggggg… tướng công… thϊếp raaaaaaaa... "
Cùng theo tiếng rên, người nàng giật giật, thân hình run run, vì hai tay nàng bị hai tay hắn giữ chặt nên cơ thể nàng giật giật cong lưng, hai chân nàng thì quấn chặt lấy hông hắn không bỏ, nàng căng cứng cả người, huyệt động nhíu nhíu co thắt làm Dạ Khinh Ưu cũng khó lòng giữ được, hắn thở từng luồng khí nóng vào tai nàng, phía dưới vẫn nhịp nhanh như vũ bão.
" Aaaaaaa… sướиɠ quá… "
Cùng với tiếng la của nàng thì người hắn giật giật từng cơn và từng đợt từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn thẳng vào đáy hoa tâm. Khi đã xuất tinh xong Hàm Sương liền đổ ập người xuống giường thở dốc, ánh mắt xinh đẹp mê mang, cuối cùng vẫn là kiệt sức từ lần đầu tiên nên ngủ thϊếp đi.