*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
1oắc Hoành được A Hổ đỡ ngồi vào trong xe, bình tĩnh trả lời một câu, “Tôi rất tôn kính ba tôi, Roth.” Roth ở đầu kia vẫn cười, “Đúng đúng đúng, vậy người con hiếu thuận bận rộn này có thể bớt thì giờ gặp tôi một lần không, hôm nay tôi sẽ bay.” Hoắc Hoành nhìn đồng hồ trên tay, còn hai tiếng nữa là đến trưa, anh tính thời gian, chắc chắn có thể về đúng giờ trưa rồi mới gật đầu trả lời, “Được rồi.” Xe lái đến khách sạn của Roth, Hoắc Hoành đi thẳng vào phòng VIP
Anh vừa vào đã nghe thấy một tràng vỗ tay
“Chúc mừng người được lợi lớn nhất của chúng ta chiến thắng trở về.” Roth đích thân chào đón, đưa cho Hoắc Hoành một ly rượu3vang
Hoắc Hoành nhận lấy ly rượu nhưng không uống, mà cười nghịch nó trong tay, “Mất một lô hàng, phải là người tổn thất lớn nhất chứ.” “Dùng một lô hàng giải quyết được anh trai anh, đáng!” Roth cũng rót cho mình một ly rượu vang, sau khi cụng ly với Hoắc Hoành thì uống một hơi cạn sạch
Anh ta đã quen biết Hoắc Hoành nhiều năm như vậy, đã biết hết những chuyện Hoắc Mân làm với Hoắc Hoành
Anh ta luôn đợi, đợi Nhị thiểu nhà họ Hoắc nhìn dịu dàng khiêm tốn này dùng thể như sấm sét lật đổ anh trai mình vào thời khắc cuối cùng thế nào
Roth đã nghĩ Hoắc Hoành sẽ dùng mấy chục nghìn cách trong một đêm khiến Hoắc Mân sống cuộc sống như tù nhân, hoặc là2sẽ khiến hắn nếm thử một chút mùi vị bại liệt tàn phế
Tóm lại đủ loại tàn khốc, thảm nhất trần gian, đến cả cách man rợ nhất anh ta cũng đã nghĩ đến rồi.
Nhưng điều khiển Roth bất ngờ là Hoắc Hoành lại lựa chọn cách lưu loát dứt khoát như vậy, hơn nữa còn công khai, giống như tuyên bố với thiên hạ mình tự tay gϊếŧ anh mình vậy.
Gánh tiếng xấu trên người, còn có thể quang minh chính đại như thế làm người ta cảm thán sự mạnh mẽ của anh ta
Nhưng Hoắc Hoành vẫn ngồi im không nhúc nhích, anh cụp mắt không nói gì, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó
“Vừa rồi tôi nghe được rất nhiều sự tích anh dũng của anh ở chỗ thành viên hội đồng quản1trị của công ty các anh.” Roth vỗ vai anh, sau đó giống như nghĩ đến cái gì đó, tò mò hỏi: “Nhưng mà tôi muốn hỏi một chút, sao anh biết sát thủ xuất hiện trong buổi dạ tiệc của tôi là do thành viên hội đồng quản trị của công ty các anh xúi giục?” Vừa rồi lúc ăn cơm với mấy thành viên hội đồng quản trị, anh ta phát hiện thiếu mất mấy người
Anh ta biết cái người được Hoắc Hoành gọi là chú Năm đó được giải quyết ở bữa tiệc Hồng Môn Yến rồi, vậy những người khác thì sao?
Sau đó, trong lúc nói chuyện anh ta mới biết được, người Hoắc Hoành gọi là chú Tư kia bởi vì tìm người ám sát Hoắc Hoành nên bị bắn chết tại1chỗ rồi.