Đại Thúc, Cẩn Thận Đó

Chương 63

Chương 63

"Đi thôi!" Hà Kỳ gật đầu.Ra hiệu hai người phía sau đi theo.

"Ta "Ta phải nói cho Tiểu Tuyết một tiếng.Nàng không tìm được ta thể nào cũng cuống lên." Đại thúc khó xử nói.

"Đi thôi ! Không lo chuyện đó,ta sẽ gọi Mạc Kỳ Doanh nói với nàng .Yên tâm."

Bốn người đi tới quán cà phê của Hà Kỳ.Đây là lần thứ hai hắn đến nơi này. Lần trước đến cũng đã là chuyện của hai tháng trước rồi. Nhứ tới lúc đó cùng ông chủ nơi này cãi nhau không thể nào vui vẻ.Hẳn là Tiểu Tuyết đắc tội người ta. Cô em gái này chính là luôn gặp rắc rối.Nơi này ánh đèn lờ mờ,cũng không thấy rõ ràng dáng vẻ của người kia,kể cả lúc đó nhìn thấy thì giờ này cũng quên gần hết rồi. Lần này sẽ không gặp mặt đến hắn đi. Đứng ở cửa do dự không bước vào.

Đại thúc nhỏ giọng nói : "Ta cùng ông chủ noi này có biết."

Liễu Vĩnh Nhạc buồn bực nhìn Hà Kỳ,lại nhìn đại thúc.Đương nhiên quen biết không phải vị bên người này sao ?

"Vậy thì thế nào ?"

"TRước đây ta cùng Tiểu Tuyết đắc tội với lão bản nơi này.Ông chủ nơi này vô cùng hung ác,chúng ta suýt nữa bị chịu đòn.Ta không dám lại đi vào." Đại thúc sợ hãi nói.

"Vậy chúng ta đi đến quán  bên kia là được ."

"Ân ." Đại thúc trở nên hưng phấn.Hắn nhớ tới một loại rượu màu hồng hồng,không giống loại rượu trong núi uống xong cay chảy cả nước mắt.Rượu này không chỉ không cay ,hơn nữa còn rất ngọt và thơm.Trước đây Liễu Vĩnh Nhạc từng cho hắn một bình,uống ngon vô cùng.Uống hết mà vẫn thấy không đủ.

Bốn người chuyển địa điểm tới quán bar dành cho hội viên cao cấp ở bên cạnh.Ở nơi này chỉ có hội viên mới có tư cách vào đây.Nhân viên phục vụ thấy Hà,Liễu hai vị  quý công tử đến .Không có ngăn cản,thuận lợi để đại thúc cùng Diệp Tri Thu đi vào.Diệp Tri Thu vừa trở về,người nơi này cũng không nhận ra hắn.Bốn người vừa tiến vào quán bar liền gây nên một trận xôn xao .Bốn anh chàng đẹp trai đứng thành hàng ở gần cửa . Người thì là thật nhưng có gì đó không bình thường.Trong bốn người một soái một lạnh một mỹ một mị. Bốn loại khí tràng đè ép toàn trường. Bốn người tìm một sát cửa sổ  khá là an tĩnh chỗ ngồi xuống. Diệp Tri Thu một mình ngồi ghế đối diện, Hà Kỳ, đại thúc,Liễu Vĩnh Nhạc ba người chen ngồi ở  một ghế .

"Các ngươi không chê chen a!" Đại thúc ngồi ở giữa hướng về  hai bên đẩy hai người .Chỗ nhiều như vậy,tại sao phải chen ở chỗ này.

"Không nên lộn xộn. Ta đang bảo vệ ngươi." Hà Kỳ nắm lấy đại thúc đang cố đẩy hắn ra.Đại thúc không đẩy hai người ra được ddanhf phải chịu. Ngược lại trước đây ở nhà cũng là như vậy. Lấn tới lấn lui. Chỉ là nơi này là nơi công cộng,không thích ứng được.

"Xin Hỏi ,mọi người cần dùng gì ?" Nhân viên phục vụ tiến đến hỏi.

"Ta muốn cái kia ngọt ngọt,cái màu hồng hồng." Ba người kia chưa kịp nghĩ ,đại thúc đầu tiên mở miệng.

Hà Kỳ mất mặt ấn đại thúc lại,đại thúc đúng là làm chuyện mất mặt.

"Khặc! Khặc! Khặc! Liễu Vĩnh nhạc lúng túng ho khan hai tiếng. Đại thúc đúng thật là ! Lần trước trong lúc vô tình hắn có đưa cho đại thúc một bình rượu đỏ,nhưng không để hắn uống đã.Vẫn còn nhớ trong lòng .Đây đúng là mèo con tham ăn a!

"Bốn bình PETRUS, cảm tạ."

"Tốt, chờ!" ,

"Nha." Đại thúc biết mình sai lầm rồi.Cúi đầu xin lỗi.

Tất cả những thứ này đều bị người ngồi đối diện là Diệp Tri Thu thu hết vào trong mắt.Đại thúc thật sự đáng yêu.Sướиɠ vui đau buồn đều biểu hiện ở trên mặt.Sẽ không ngụy trang chính mình.Hơn nữa đối với mỗi người đều vô cùng tốt. Hơn nữa dáng người cũng thật xinh xắn.Thật giống mèo nhỏ đáng yêu.Làm người ta muốn yêu thương. Không trách hai người kia lại yêu thương hắn như thế .

"Tiểu Kỳ ,Vĩnh Nhạc ,hảo hảo uống,rất ngọt/Các ngươi nếm thử." Đại thúc ừng ực uống xong một ly lớn.

Diệp Tri Thu nhìn hắn, ở mặt ngoài thờ ơ không để ysnhuwng kỳ thật trong lòng là giật mình.Một bình này hết đến mấy vạn ,thế mà hắn dĩ nhiên làm như nước ngọt uống,lập tức uống cạn.Đây chính là rượu cao cấp nổi tiếng a! Hắn chẳng lẽ không thưởng thức vị ngon của nó sao?

Hà Kỳ,Liễu Vĩnh Nhạc lè lưỡi ,liếʍ liếʍ khóe miệng đại thúc,đưa ra kết luận :

"Ân,thật là ngọt."