Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh

Chương 12: Thuộc tính ᗪâʍ Đãиg? Đó là cái gì!

Sau một trận tình ái, trong phòng còn tràn ngập thối nát, hơi thở ái muội.

“Lương Tu Ngôn, ta nghĩ……”

Khi Mạc Tuấn Ninh gợi cảm tình nồng nàn chân thành thầm kín, mới phát hiện thân thể người trong lòng đang chậm rãi biến trong suốt.

Logout?

Sát! Điều này khiến cho Mạc Tuấn Ninh trước sau bình tĩnh đều nhịn không được chửi bậy.

Lương Tu Ngôn cảm thấy việc này thực không thể trách cậu. Vừa rồi còn đang thảo luận trang bị mà, không quá một lát, mơ hồ đã làm yêu xong xuôi.

Này muốn đổi cá nhân rồi chưa hề có cái gì, giống Hắc vân áp thành. Dù sao là trong trò chơi, rời khỏi ai cũng không nhận thức ai.

Nhưng Mạc Tuấn Ninh không giống vậy, bọn họ quen thuộc nhiều năm a, tắm rửa cùng nhau, ngủ một gian. Hiện tại ngươi nói cho cậu, hai người bọn họ nửa người dưới đều ghé vào nhau, Lương Tu Ngôn nhất thời thực không tiếp thu được, cho nên cậu quyết định lựa chọn logout.

Vì thế, Lương Tu Ngôn rối rắm cả đêm không login, nằm ở trên giường trằn trọc, thẳng đến ngày hôm sau dựng đủ tâm lý mới đăng nhập một lần nữa.

Đã nói nhất thời ý loạn tình mê, dù sao nam nhân chung quy tại loại thời điểm này, tin tưởng Mạc Tuấn Ninh cũng sẽ không nhiều lời gì.

Nghĩ thế, Lương Tu Ngôn lại một lần nữa xuất hiện ở trong phòng.

Nhìn quanh bốn phía một cái, phòng vẫn như cũ, nhưng người không thấy.

Lương Tu Ngôn sửng sốt một chút, lập tức mạnh vỗ đầu mình, ngươi cho người ta ngốc a, tại đây chờ cả đêm!

Rõ ràng là thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng tâm lý lại vẫn có chút mất mát.

Lương Tu Ngôn buồn bã ỉu xìu ra cửa phòng, có lẽ đến thời điểm tiếp nhận nhiệm vụ sư môn Mạnh Lãng Đình phái cho.

Vừa bước ra cửa, chợt nghe có người gọi cậu.

“Thiếu hiệp, người có nhớ thϊếp.”

Lương Tu Ngôn không cần nhìn, cũng biết thanh âm nũng nịu này là của tiểu lolita. Bình thường cậu không có việc gì chung quy liếc mắt đưa tình tiểu lolita, an ủi tâm hồn otaku tịch mịch của cậu, nhưng hiện tại cậu lại hoàn toàn không có sự hưng trí ấy.

Chẳng lẽ là bởi Mạc Tuấn Ninh? Lương Tu Ngôn cảm thấy, này hình như không phải điềm báo tốt.

Lương Tu Ngôn lắc đầu, ném đi ý tưởng kỳ quái, ngược lại hỏi tiểu lolita:“Chuyện gì?”

“Chủ nhân gọi ngươi vào phòng tìm hắn.”

Bình thường nhiệm vụ sư môn cũng sẽ không phái người đến thông tri cậu, đều là tùy ngươi tiếp hoặc không tiếp, xem ra lần này là nhiệm vụ lớn, Lương Tu Ngôn bèn chạy nhanh tới.

“Sư phụ, ngươi tìm ta?” Lương Tu Ngôn đẩy cửa vào, cung kính hỏi.

Không có biện pháp, trong trò chơi này NPC trí năng đều cao, nói không chừng một câu nói sai sẽ không cho ngươi nhiệm vụ. (trí năng: trí tuệ và năng lực)

“uhm, ngươi đã đến rồi.” Mạnh Lãng Đình hơi hơi vuốt cằm, một điệu bộ đại hiệp.

Lương Tu Ngôn quy củ đứng đó, chờ Mạnh Lãng Đình ban bố nhiệm vụ.

“Tu Ngôn a, ngươi theo ta học tập kiếm pháp cũng được khoảng thời gian, bình thường tôn sư trọng đạo, ta cực kì vừa lòng.”

Thế là, Lương Tu Ngôn ở trong lòng đắc ý, chính mình cũng không có việc gì liền làm nhiệm vụ sư môn.

“Hơn nữa ngươi bình thường luyện kiếm cũng phi thường cố gắng.”

Đương nhiên, chính mình đã nhanh thuần thục mỗi một chiêu thức đến độ thoả mãn.

“Bất quá……”

Lương Tu Ngôn tinh thần tỉnh hẳn, trọng điểm nhiệm vụ đến rồi.

“Ta phát hiện kiếm pháp của ngươi không có hình dạng, chỉ chưa được sự tinh túy ấy.”

Cái gì, còn muốn tinh túy? Ta là đến chơi trò chơi, cũng không phải đến suy nghĩ. Bất quá cậu vẫn hỏi: “Không biết sư phụ có cao kiến gì?”

“Ta mấy ngày gần đây đều đang cân nhắc việc này, ta truyền thụ cho ngươi Mạnh Lãng mười ba kiếm, mấu chốt là hai chữ dâʍ ɭσạи. Ta có mấy quyển sách này, hy vọng sau khi xem xong, ngươi có thể sâu sắc hai chữ dâʍ ɭσạи.”

Ngươi mới dâʍ ɭσạи, cả nhà các ngươi đều dâʍ ɭσạи.

Bất quá Lương Tu Ngôn vẫn vô cùng thành khẩn nói: “Đa tạ sư phụ.”

“Uhm.” Mạnh Lãng Đình gật gật đầu, tỏ vẻ đối thái độ của đồ đệ thực vừa lòng, rồi mới từ dưới sàng lấy ra một chồng sách.

Ngươi muốn hỏi đến tột cùng có bao nhiêu cuốn?

Nhìn xem Lương Tu Ngôn đi, cậu ta chỉ có thể bê đống sách này trở lại phòng mình, bởi vì cậu ta căn bản không có biện pháp đem chúng toàn bộ bỏ vào trong bao y phục của cậu.

Lương Tu Ngôn tức giận ở trong lòng mắng không ngừng, hệ thống đây là đùa giỡn người chính đùa giỡn người vẫn là đùa giỡn người mà, cậu là đến trò chơi giải trí cũng không phải đến học tập!

Mà khi Lương Tu Ngôn mở sách ra, cậu phát hiện hệ thống dâʍ đãиɠ quả nhiên là không ai có thể lường trước.

Mấy sách này vậy mà đều là đông cung đồ!

Nhìn bút vẽ ấy, thần sắc người nọ, tư thế phức tạp kia, trông rất sống động, giống như sôi nổi trên giấy, vào cổ đại tuyệt đối là bí thư cung đình.

Lương Tu Ngôn nhìn đến mặt đỏ tai hồng, tuy rằng cậu không có việc gì thích yy mỹ nữ, nhưng cậu thề, lớn như vầy chưa từng coi qua play boy chân thực hay phim hành động tình yêu nê oanh.

Lương Tu Ngôn bên mắng bên bằng tốc độ nhanh nhất đem sách lật từ đầu đến cuối, khép lại sách, ngoài ý muốn nghe được thanh âm hệ thống.

“Đinh, người chơi Lương Tu Ngôn đọc xong một quyển đông cung đồ, gia tăng dâʍ đãиɠ thêm 1.”

Đây là cái gì đây là cái gì? Lương Tu Ngôn vội vàng điều ra menu hệ thống, quả nhiên phát hiện ở trên thuộc tính nhân vật của mình xuất hiện một cột dâʍ đãиɠ, độ mẫn cảm và độ mềm mại của thân thể khi ảnh hưởng tình ái.

Sát, ta mới không cần loại thuộc tính này đâu! Lương Tu Ngôn trong lòng nghĩ.

Xuống xem tiếp, phía dưới thuộc tính “Dâʍ đãиɠ” còn thêm một hàng chữ nhỏ, số lần chịu ảnh hưởng tình ái.

Mà phía trên số lần tình ái của Lương Tu Ngôn

thế nhưng viết 0.

Sát, đây là rõ ràng kỳ thị a, nam nhân cùng nam nhân làʍ t̠ìиɦ cũng không phải làʍ t̠ìиɦ sao!

“Ngươi đang nhìn cái gì?”

Lương Tu Ngôn hoảng sợ, vội vàng tắt giao diện ngẩng đầu vừa thấy, ở trước mặt cậu cười đến mê người như vậy, không phải Mạc Tuấn Ninh là ai.

“Học trưởng, sao ngươi đến đây vậy?” Lương Tu Ngôn bên nói, bên luống cuống tay chân nghĩ đem sách giấu đi, nhưng cậu bi kịch phát hiện, nhiều sách như thế, cậu giấu thế nào a!

“Trong trò chơi còn đọc sách? Trước kia không phát hiện ngươi còn chăm chỉ như vậy.” Mạc Tuấn Ninh nói liền đưa tay đoạt lấy một quyển, mở ra nhìn nhìn, lại nhìn Lương Tu Ngôn, “Ngươi đang coi đông cung đồ?”

Lương Tu Ngôn thật muốn tìm một chỗ đem chôn mình đi, thôi rồi,“Không phải, là Mạnh Lãng Đình cho ta xem! Thật sự!”

“Ngày hôm qua ta chưa thỏa mãn ngươi?”

Lương Tu Ngôn bị Mạc Tuấn Ninh nhìn chăm chú trong lòng chột dạ, ánh mắt đó a, nhìn sao đều giống như muốn đem cậu ăn sống nuốt tươi.

“nhiệm vụ sư môn, ta thề!”

“Chúng ta hôm nay thử tư thế này xem.”

Lương Tu Ngôn mắt nhìn trang Mạc Tuấn Ninh chỉ, không nhìn không lo, vừa thấy lại càng hoảng sợ. Trong hình hai người đều trần như nhộng, một người quỳ rạp trên mặt đất, cái mông nhếch lên cao cao, tên còn lại thì tay đặt trên cái mông người nọ, dương v*t hướng bên trong trừu tống.

Lương Tu Ngôn lập tức mặt đỏ bừng dời ánh mắt, nam nữ nhiều như thế, sao lại cố tình

cho hắn lật đến bản nam nam vậy chứ!

“Yên tâm, hôm nay nhất định sẽ không cho ngươi cảm thấy đau.”

“Không phải! Ngươi……”

Lời phía sau đều bị Mạc Tuấn Ninh phủ kín trong miệng.

Năng lực hôn của học trưởng thực con mẹ nó giỏi, nhất định là cùng rất nhiều nữ nhân luyện qua, Lương Tu Ngôn trong lòng căm giận nghĩ. Bất quá rất nhanh cậu liền thần phục tại kĩ năng hôn cao siêu này, chỉ còn lại phần rêи ɾỉ.