Phong Lưu Pháp Sư

Chương 371: Thần vị, thần bài bị cướp


Hai gã Lôi thần thị vệ đang tiến lên phía trước bỗng ngừng lại, vẻ mặt giận dữ đã biến mất, thay vào đó là một ánh mắt kính sợ nhìn vào Lôi thần thần bài lơ lửng trên không.

Mà cùng lúc đó, Cuồng Lôi thú đang cùng 2 gả Lôi thần thị vệ đang kịch chiến cũng dã dừng lại, cùng nhìn về hướng tế đàn.

Thân thể Cuồng Lôi thú bây giờ cơ hồ cùng một dạng với Long Nhất, quang mang màu tím bạc bao phủ quanh mình nó, hơn nữa lại không ngừng biến ảo tựa hồ cùng với quang mang trên người Long Nhất hô ứng lẫn nhau.

Đột nhiên, không khí trong đại điện ngưng lại, trong một giây, những nguyên tố lôi hệ ma pháp nằm sâu trong cơ thể Long Nhất tựa như nổi điên chạy khắp thân thể hắn, còn trên đỉnh đầu hắn Lôi thần thần bài lơ lửng toả ra một hào quang tím bạc, hơn nữa còn có một tia tơ máu xuyên qua xuyên lại không ngớt.

-"A......." Long Nhất gào lên thống khổ, quang mang tím bạc trên người hắn không ngừng dao động.

-"Phu quân hẳn rất đau khổ, chúng ta làm gì bây giờ?" Lãnh U U có chút hoảng loạn hỏi, khuôn mặt tái nhợt hướng tới Ti Bích và Phong Linh cũng đang khẩn trương.

- "U U, đừng khẩn trương, phu quân sẽ không có việc gì đâu" Ti Bích cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Lãnh U U, tuy nói nàng ta đừng khẩn trương nhưng thanh âm run rẩy của nàng lại không giống vậy.

Chính lúc này, thân thể Long Nhất từ trên mặt đất nhẹ nhàng đứng lên, một đầu tóc tán loạn do bị nguyên tố lôi hệ ma pháp kích động xõa ra tung bay khắp nơi.

-"Biểu ca...." Đông Phương Khả Hinh đang đứng một bên nhìn Long Nhất lơ lửng giữa không trung, nước mắt như mưa, đột nhiên nàng ngước đầu lên, quát to một tiếng "Biểu ca..", trạng thái điên cuồng hướng tới Long Nhất vọt đến.

Tư lạp một tiếng, Đông Phương Khả Hinh bị điện kích đánh bay ngược trở về, may mắn đã có Ti Bích đỡ lấy.

-"Ti Bích tỷ, muội không muốn biểu ca xảy ra chuyện, không muốn hắn xảy ra chuyện" Đông Phương Khả Hinh lệ nhãn mông lung, không ngừng nhìn Long Nhất đang co quắp giữa không trung thỉnh thoảng phát ra những tiếng gầm thống khổ, trong lòng nàng đau như dao cắt. Có lẽ nàng có lòng chiếm hữu mãnh liệt, có lẽ nàng rất tự tư, có lẽ cảm tình của nàng đối với Long Nhất có chút méo mó, nhưng tấm lòng của nàng đối với Long Nhất hoàn toàn chân thật,

-"Chàng không có việc gì đâu, chúng ta phải tin tưởng chàng" Ti Bích mặt dù tâm trạng không tốt hơn so với Đông Phương Khả Hinh, nhưng nàng thành thục và tỉnh táo hơn nhiều.

Bỗng nhiên, Long Nhất phát ra một tiếng gầm rung trời, một vòng quang mang lấy hắn làm trung tâm bạo phát ra, ngoại trừ Cuồng Lôi thú bên ngoài, Lôi thần tứ đại hộ vệ cùng tứ nữ đều bị quang quyển này chấn bay ra khỏi tế đàn.

Càng làm cho kẻ khác thêm giật mình chính là hoa văn thần bí trên 8 cây cột đá giơ lên trời tạo thành hình tròn xung quanh tế đài bắt đầu lưu chuyển, hình thành một ma pháp phù ấn thần bí hướng về phía Long Nhất.

Khách sát một tiếng, 4 gã Lôi thần thị vệ chỉnh tề quỳ xuống, vẻ mặt giận dữ biến mất, thay vào đó là vẻ kính sợ.

Mà trên tế đàn Long Nhất vẫn co quắp như cũ, ý thức của hắn từ tước tới nay chưa bao giờ thanh tĩnh như vậy, nhưng lúc này hắn hy vọng mình lâm vào cảnh ngủ say vĩnh viễn, loại cảm giác rút gân chuyển xương này thật sự làm cho người ta khó có thể chịu đựng được.

Ý thức hải của Long Nhất cơ hồ bị những nguyên tố lôi hệ ma pháp điên cuồng tàn phá, lôi hệ ma hạch ở giữa không ngừng xoay tròn đến mức bão hoà, nay lớn hơn trước gấp mấy lần, nhưng là nguyên tố lôi hệ ma pháp vẫn như cũ không ngừng điên cuồng vọt tới ý thức hải của hắn.

- "Mấy tên khốn này, đừng tới nữa, đầu lão tử muốn nổ tung rồi". Long Nhất lẩm bẩm nói với những tinh linh nguyên tố lôi hệ ma pháp đang bay quanh mình, một cái mạng 10 phần chết mất gần 8, 9 rồi, hắn không biết mình còn trụ được bao lâu nữa.

Chỉ là tinh linh nguyên tố lôi hệ ma pháp mặc dù vẫn tỏ vẻ tin cậy không muốn rời xa đối với hắn như trước, nhưng lại cuồn cuộn không ngừng đánh sâu vào ý thức hải yếu ớt của hắn.

Còn những nguyên tố ma pháp của các hệ khác đã bị nguyên tố lôi hệ ma pháp khổng lồ áp chế chỉ còn một đường nhỏ như tơ, căn bản là không còn sức phản kháng.

Khanh khanh khanh, trong thân Long Nhất đột nhiên bay ra 3 đạo ánh sáng hồng, hắc, bạch, chính là Liệt diễm chi ngọc, Hắc ám ma ngọc và Quang minh thánh ngọc. Chúng bay tới chung quanh Lôi thần thần bài rồi chậm rãi chuyển động, 4 cái tựa như bài xích lẫn nhau rồi hấp dẫn nhau, cơ hồ như trong lúc nhất thời 4 đạo quang mang màu sắc bất đồng từ 4 khối thần bài bắn thẳng cào mi tâm Long Nhất.

Trong ý thức hải của Long Nhất đột nhiên bị 4 luồng quang mang nhảy vào nên nổ mạnh một cái, nhất thời làm cho hắn cảm giác đau muốn chết, nhưng hết lần này đến lần khác ý thức hắn lại luôn thanh tĩnh, hắn ngay cả tư cách suy nghĩ cũng không có, chỉ có thể chịu đựng loại tra tấn tinh thần và thân thể này thôi.

Đột nhiên, ý thức hải của Long Nhất nổ ầm một tiếng, nguyên tố lôi hệ ma pháp vốn đã được kết thành ma hạch lại nổ mạnh, làm cho giữa ý thức hải của hắn xuết hiện một lỗ đen không ngửng hấp thụ nguyên tố lôi hệ ma pháp, mà nguyên tố hoả hệ, quang minh hệ cùng hắc ám hệ ma pháp cũng lần lượt bị nuốt vào, chỉ là chúng so với nguyên tố lôi hệ ma pháp nhỏ hơn rất nhiều, mà những nguyên tố phong hệ màu xanh, thuỷ hệ màu lam, thổ hệ màu vàng lẳng lặng dạt ra hai bên bờ ý thức hải.

Long Nhất lúc này mới phát hiện, ý thức hải của hắn so với trước đã lớn hơn rất nhiều, cơ hồ hơn gấp đôi, nỗi thống khổ cũng từ từ giảm bớt, phạm vi ảnh hưởng từ từ thu nhỏ lại.

Loại tình huống này đến tột cùng sẽ thành cái gì? Long Nhất trong lòng buồn bực hỏi. Đã có thể một hơi làm loạn trong hắn, may mắn cái mạng nhỏ của Long Nhất được bảo toàn, lôi thần thần bài lơ lửng trong đỉnh đầu hắn đột nhiên bá đích một tiếng chui vào trong ý thức hải của hắn, một đám sương tím bạc lặng lẽ nổi lên. Mù cùng lúc đó Long Nhất cảm giác thân thể có một luồng khí ấm áp di chuyển, chậm rãi dung nhập với nội lực Ngạo thiên quyết của hắn, đã cải tạo mạnh mẽ thể phách của hắn, mà Long Nhất đang tận hưởng cảm giác thoải mái dần dần ngủ say đi.

Chẳng biết khi nào, Hoả kỳ lân và con cọp Tiểu Tam từ trong không gian hắc ám thứ nguyên của Long Nhất đã nhảy ra ngoài, mắt chúng nhìn chằm chằm không chớp vào những thần bài đang lơ lửng trên đầu Long Nhất. Bỗng nhiên, hoa văn trên 8 cây cột đá ở tế đài ngừng lưu chuyển, từ đỉnh cột bắn ra 8 đạo thần quang đánh thẳng vào pho tượng Lôi thần trên đài.

Chỉ thấy pho tượng Lôi thần rung động một trận, đột nhiên vô thanh vô tức hoá thành bụi phấn bay tả tơi trong gió, lúc này khải giáp tím bạc chứa đầy hoa văn thần bí đã bị phân rã ra, chi làm Lôi thần đầu khôi, Lôi thần hung giáp, Lôi thần tí giáp, Lôi thần hộ thối cùng Lôi thần chiến ngoa, còn có một Lôi thần chuỳ màu tím đậm nữa. (ND: Nguyên một bộ Nón, Giáp thân, giáp tay, giáp chân, giày và cây chùy. Ươc gì mình được như anh ấy nhỉ  )

Lúc này, đám Lôi thần thị vệ quỳ trước tượng Lôi thần cũng đột nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Trên đài quang quang từ 8 cây cột đá bắn ra cũng đã thu lại nguyên trạng, mà quang mang tím bạc từ tế đài bao bọc lấy Long Nhất cũng đã thu vào trong cơ thể hắn, quần áo trên người hắn bị huỷ thành tro bụi, trên người trần như nhộng, ngực, lưng, hai bàn tay đều có những hoa văn thần bí ẩn hiện kim quang giống y hệt như hoa văn trên những cây cột đá.

4 nàng Ti Bích cũng đã khôi phục như bình thường, cùng phi thân hướng lên đài, bất chấp thẹn thùng đỡ lấy Long Nhất đang hôn mê.

Bỗng nhiên Đông Phương Khả Hinh đang bay tới đột ngột chậm lại, khuôn mặt nàng uốn éo một trận. Mà các nàng này bị kiềm hãm, Ti Bích cùng Lãnh U U đã bay tới trước mặt Long Nhất, những bàn tay nhỏ bé của các nàng đã chạm vào Long Nhất, liền thấy hắc ám ma ngọc và Quang minh thánh ngọc lơ lửng trên đầu Long Nhất run lên tùng chập, một đạo quang mang đen như mực từ hắc ám ma ngọc bắn thẳng vào mi tâm của Lãnh U U, mà một đạo quang mang khác trắng như sữa cũng đồng dạng từ Quang minh thánh ngọc bắn thẳng vào mi tâm Ti Bích, thân hình hai nàng nhoáng lên rồi ngã xuống bên người Long Nhất. Lập tức, hai khối thần bài tựa như mất đi sức chống đỡ rơi xuống.

Chính tại lúc này, hai mắt Đông Phương Khả Hinh chợt loé lên hai đạo bạch quang, thân hình hoá thánh một đạo hư ảnh vươn tay chụp lấy Quang minh thánh ngọc và hắc am ma ngọc. Mà cùng lúc đó, thân thể Phong Linh cũng phát ra một tia lục quang, nhanh như chớp phóng tới.

Đông Phương Khả Hinh đã chụp trúng Quang minh thần bài, còn hắc ám thần bài bị tia lục quang kia chụp lấy. Nàng hừ lạnh một tiếng, một đạo bạch quang chợt loé lên rồi nàng biến mất giữa Lôi thần điện, còn đạo lục quang kia đang giữ lấy hắc ám thần bài cũng đồng thời biến mất.

Hai giọt thanh lệ từ trong mắt Phong Linh rơi xuống, nàng vô lực ngồi xuống đất, cả người run rẩy ôm lấy ngực, phốc đích phun ra một ngụm máu tươi, lập tức ngã ngoài lên mặt đất, trong miệng mấp máy thì thào, nếu cẩn thận nghe sẽ nghe ra nàng một mực lập đi lập lại:

"- Vì cái gì, vì cái gì....."

----------------

Quang minh thần điện tại Tổng đàn Quang minh giáo hội, ở giữa là một pho tượng 8 cánh vĩ đại của Quang minh thần, Quang minh giáo hoàng Tra Nhĩ Tư đang ngồi dưới chân tượng Quang minh thần, hai mắt nhắm chặt, trong miệng lầm rầm đọc nhứng chú ngữ tối nghĩa, trước mặt hắn hiện ra một ma pháp trận phát ra ánh sáng màu trắng sữa, ma pháp trận này quả thật xa xỉ, dùng mấy trăm khoả ma hạch của Quang minh ma thú cấp A cùng với quáng thạch Quang minh hệ cao cấp để cung cấp năng lượng.

Đột nhiên, trong ma pháp trận quang mang bùng phát, Đông Phương Khả Hinh tay nắm chặt Quang minh thần bài đang hôn mê hiện ra giữa ma pháp trận.

Hai mắt Tra Nhĩ Tư mở ra, tinh quang chợt loé, bất kể mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, hắn lao tới rút lấy Quang minh thần bài từ bàn tay nhỏ bé đang nắm chặt của Đông Phương Khả Hinh, đột nhiên ha hả cười rộ lên, sự cuồng nhiệt trong mắt hắn khiến ai gặp cũng không thể tưởng tượng được đó chính là Quang minh giáo hoàng đạo mạo thường ngày.

Một lúc sau, tiếng cười của Tra Nhĩ Tư ngưng lại, hắn vuốt ve Quang minh thần bài trong tay, mắt nhìn Đông Phương Khả Hinh đang nằm mê man giữa ma pháp trận hiện lên một chút nhu tình, hắn ngồi xuống ôn nhu nói:

-"Nữ nhân của ta, nàng hãy quên hết những sự việc phát sinh tại Lôi thần điện đi, nàng sẽ thật sự trở thành nữ nhân chân chính của thần...."

(ND: Do tiếng TQ Nữ nhân = Nữ nhi nên không thể dịch chuẩn được câu này, có thể coi một kiểu dịch khác là :"Con gái ta, con hãy quên hết những sự việcphát sinh tại Lôi thần điện đi, con sẽ thật sự trở thành con gái chân chính của thần..." Để sau này đọc mấy chap sau có thể hiện rõ thaí độ của gã đối với Đông Phương Khả Hinh có phải dựa theo nguyên tắc "Con gì ...."nuôi" xong cũng phải "thịt"!" không rồi chỉnh sửa lại sau vậy

Mà ngay lúc này trong Tổng đàn bí mật của Hắc ám giáo hội tại Ngạo nguyệt đế quốc, một nam nhân cao lớn toàn thân bao phủ bằng áo bào đen cũng đang điên cuồng cười lớn, trong tay hắn cũng đang vung vẩy hắc ám thần bài, một tên Điểu nhân nho nhỏ màu xanh biếc đang đậu trên vai hắn, chính là Thuý ma điểu chuyên được phong ấn ở trong cơ thể thành viên cao cấp hắc ám giáo hội.

--------------

Trên tế đài Lôi thần điện, một làn khói đen từ trong lòng bàn tay Long Nhất bôc lên, dần dần hình thành một bóng người, nhưng cả Hoả kỳ lân lẫn con cọp Tiểu Tam đứng bên cạnh Long Nhất cũng không phát hiện được.

Bóng đen quay đầu nhìn một vòng rồi nhìn về đám Lôi thần khải giáp trên tế đài, hắn khẹt khẹt cười, trong tiếng cười mang theo một tia thê lương không thể che dấu được.

Không lâu sau, bóng đen thu hồi tiếng cười chói tai, chuyển hướng nhìn Long Nhất đang nằm trên mặt đất lẩm bẩm nói:

-"Tiểu tử, thế là Lôi thần đã chọn ngươi làm người kế thừa, chỉ là không ngờ ngươi có tới 3 khối thần bài, đến tột cùng ngươi biến thành một loại quái vật gì đây? Bắt đầu May mắn hay bất hạnh cũng khó đoán được. Còn có hai tên khốn nạn dám cướp đi thần bài nữa, sự tình càng ngày càng thú vị rồi, kiệt kiệt...."

Bóng đen vừa cười vừa từ từ ẩn nhập vào bên trong cơ thể Long Nhất.