Chương 177: Trận chiến điên cuồng
: tieuminhtieuBiên dịch & biên tập
Dịch: hoangthuong
Biên dịch & biên tập: Long Nhất
Nguồn:www. Long Nhất có chút kì quái, trong thần thoại Trung Quốc Hỏa kì lân là con thú tượng trưng cho tốt lành thịnh vượng, sao Hỏa kỳ lân này ở dị thế lại hung tàn đến vậy?
Long Nhất đứng giữa không trung đối mặt với Hỏa kì lân, khí thế to lớn từ thân thể nó toát ra khiến trái tim hắn giật thon thót, chỉ bằng việc nó coi dòng nham thạch nóng hàng nghìn độ như suối nước nóng để ngâm mình, thực lực đó tuyệt đối không dưới Cuồng lôi thú, thậm chí còn cao hơn một tầng. Lúc này Hỏa kì lân đã khóa chặt khí cơ của Long Nhất, đôi mắt to như cái chuông đồng lóng lánh rực sáng chăm chú nhìn hắn, không ngờ lại lộ ra thần sắc rất hứng thú, thực tế là coi hai người Long Nhất như là những món đồ chơi.
Long Nhất ngấm ngầm gảy nhẹ bàn tay Phong Linh, dùng ngưng âm thuật nhắc: "Ngay khi ta lôi kéo sự chú ý của tên gia hỏa to lớn này, nàng lập tức đánh tung thông đạo chạy mau đi, ta thấy tên gia hỏa này không dễ đối phó đâu."
Ngọc thủ Phong Linh dụng lực véo mạnh vào phần thịt mềm nơi eo lưng Long Nhất, hậm hực trừng mắt với hắn. Đôi mắt to linh động biểu lộ rõ ràng ý nghĩ của nàng không thể lầm lẫn, đó là tuyệt không rời Long Nhất nửa bước.
Khuôn mặt tuấn tú của Long Nhất đờ ra, truyền âm vừa dỗ dành vừa ba hoa: "Ngoan nào, nàng ở đây chỉ khiến ta bị phân tâm, nàng còn không tin ta sao? Luận về công phu chạy trốn, ta mà nhận thứ hai, thế giới này không người nào dám nhận đứng thứ nhất."
Phong Linh khóe miệng giật giật, cuối cùng không nhịn nổi bật cười. Tên xú gia hỏa này da mặt thực quá dầy, đến chạy trốn mà cũng nói vênh vang như vậy được. Nàng không phải là nữ nhân không biết phân biệt nặng nhẹ, mặc dù vong linh ma pháp của nàng đã đạt đến đẳng cấp ma đạo sĩ, nhưng chiến đấu với Hỏa kỳ lân trong dung nham thì quả là bất trí, vong linh nàng triệu hoán ra đều không biết bay, chỉ sợ vừa xuất ra đã bị nham thạch làm tan chảy. Lại nói đối với Long Nhất nàng có một loại niềm tin mù quáng, ừm, chạy trốn nhất định không thành vấn đề, vì thế nàng gật đầu đáp ứng Long Nhất, ánh mắt ôn nhu như nước.
Tới lúc này, Hỏa kì lân như đã mất đi sự kiên nhẫn, rống lên một tiếng. Từ trong miệng nó phun ra một đạo khí lốc xoáy cuốn theo dung nham nóng bỏng xung quanh, như tiên nữ tán hoa bắn thẳng vào không trung, nhiệt độ siêu cao như thiêu đốt cả không khí, dầy đặc không một kẽ hở, chặn đứng toàn bộ đường lui của Long Nhất.
Long Nhất vẫn hắc hắc cười một tiếng. Hắn sớm đã chuẩn bị sẵn sàng đối phó với công kích của Hỏa kì lân. Một thanh cự kiếm từ trong không gian giới chỉ vọt ra, dưới sự thôi động của đấu khí phát ra một đạo quang mang rực rỡ màu xanh nhạt.
"Hàn băng đấu khí chi phong hồi lộ chuyển." Thanh âm trầm trầm của Long Nhất dội lại trong sơn động rộng lớn, cự kiếm hoa lên cực nhanh vào không trung, những vòng tròn băng phong trong suốt hình thành vô số long quyển phong. Theo hướng mũi kiếm chỉ huy, chúng rít lên kích xạ ép dòng nham thạch cuộn ngược trở lại. Dòng dung nham nóng bỏng trong chớp mắt đông kết lại biến thành từng lớp hoa băng, thế như sét đánh không kịp bưng tai công thẳng vào Hỏa kì lân, mấy tiếng ầm ầm vang lên trực tiếp đẩy Hỏa kì lân ngược vào trong lòng dung nham.
Long Nhất đẩy Phong Linh về phía cửa động đang bị bịt kín, thét lớn: "Chạy mau."
Phong Linh ứng tiếng, vừa mới chứng kiến lực công kích của Long Nhất, trong lòng nàng cũng yên tâm hơn nhiều. Nàng triệu hoán Lục mao thi vương từ trong dị giới không gian, ra lệnh cho nó khai thông địa đạo.
Lục mao thi vương có năng lực công kích vật lý mạnh mẽ lại còn được Phong Linh bổ sung thêm thổ hệ ma pháp nên chẳng bao lâu đã mở ra được một thông lộ.
Long Nhất thấy Phong Linh đi rồi mới thở ra một hơi thư thái. Lúc này khuôn mặt hắn tái xanh, mồ hôi túa ra trên mặt, ý thức hải bập bùng lúc co lúc giãn khiến hắn có cảm giác đầu vắng mắt hoa. Chiêu Hàn băng đấu khí chi phong hồi lộ chuyển hắn vừa thi triển tịnh không phải đơn đơn giản giản là dùng nội lực để dung hợp thủy hệ ma pháp nguyên tố cùng đấu khí, thực ra trong đó còn có cả phong hệ ma pháp nguyên tố, bằng không tuyệt không thể có uy lực cường hãn đến vậy. Dung hợp các loại hợp chất ma pháp vô cùng tốn sức, huống chi đây lại là lần đầu tiên Long Nhất dung hợp hợp chất ma pháp với đấu khí, hỏa hầu còn chưa đủ, tự nhiên không thể hoàn mĩ.
Nội lực ngạo thiên quyết ấm áp lưu chuyển toàn thân, Long Nhất mới thấy cảm giác cơn choáng váng giảm dần. Hỏa kì lân tuy vẫn chưa trồi lên khỏi dung nham, nhưng Long Nhất tuyệt không tin rằng đòn công kích vừa rồi làm nó trọng thương, cùng lắm cũng chỉ làm cho nó đau đớn chút ít mà thôi.
Long Nhất nhìn sang phía thông đạo đã được Phong Linh mở ra. Nếu hắn dùng Càn khôn đại na di chạy trốn sẽ không thành vấn đề, nhưng nếu làm vậy cũng khác gì đẩy đám địa tinh vào thảm họa. Tai họa này vốn là do hắn gây ra, nếu hắn không ngăn cản việc hiến tế của địa tinh tộc thì mọi chuyện đã khác, giờ đã chen ngang vào rồi, sao có thể phủi đít bỏ đi chứ?
Long Nhất nghĩ vậy bèn dồn ép ý niệm bỏ chạy xuống. Lúc này hắn mới nghĩ lại mặc dù từ lúc bắt đầu đã triển khai toàn lực chiến đấu với Hỏa kỳ lân nhưng lại không có một chút niềm tin nào vào khả năng chiến thắng, há chẳng phải là đi ngược lại với tính cách của hắn sao.
Long Nhất trầm tư một lúc, suy đi nghĩ lại, hắn nhận thấy đó là do khí thế bức nhân toát ra từ trên mình Hỏa kỳ lân, khí thế nặng như núi, sắc nhọn như dao đó vừa mới bắt đầu đã vô thanh vô tức tác động tới hắn nên mới có ý nghĩ chưa đánh đã bại như vậy.
Đột nhiên, dòng dung nham sôi lên ùng ục, thân thể to lớn của Hỏa kì lân từ từ nổi lên, dung nham đỏ rực từ trên lớp vẩy sáng lấp lánh của nó ròng ròng chảy xuống. Nó vừa trồi đầu lên liền đối diện ngay với cặp mắt hừng hực chiến ý của Long Nhất, trong ánh mắt thoáng qua tia kinh ngạc như cảm xúc của con người.
Lúc này cách suy nghĩ của Long Nhất đã hoàn toàn biến đổi, ý nghĩ tiêu cực không còn tồn tại, thay vào đó chiến ý dâng cao, huyết dịch sôi sục, hưng phấn đến mức nghiến răng ken két.
"Đại gia hỏa, đến đây, dùng chân bản lĩnh của ngươi xem nào, xem lão tử ta có lột sạch y phục ngươi ra không." Long Nhất cười hắc hắc, mũi kiếm chĩa thẳng vào Hỏa kì lân trên dòng dung nham.
Hỏa kì lân tựa như hiểu được những lời giễu cợt của Long Nhất, nó tức giận rống lên một tiếng, vài chục đạo dung nham vọt lên, đột nhiên quấn lấy nhau trong không trung vây bọc Long Nhất, từ phía ngoài nhìn vào cực giống một đóa hoa lửa đỏ rực. Đột nhiên, trong chớp mắt đóa hoa thu lại, như hư ảo xuyên qua thân thể Long Nhất, ào một tiếng như những hạt mưa rơi.
Thân hình Long Nhất trong không trung nhạt dần, cuối cùng biến mất trong không khí. Hóa ra đó chỉ là tàn ảnh của hắn còn Long Nhất chân chính đã sớm dùng Càn khôn đại na di từ trong vòng vây thoát ra, đang đứng trên một mỏm đá.
"Đại gia hỏa, ngươi nhất định là một tiểu cô nương a, hoặc là chủ nhân ngươi chắc là một đại nương, bản lĩnh thêu thùa của ngươi quả không tệ" Long Nhất cười hắc hắc, hắn đồ rằng con quái vật này có khả năng hiểu được tiếng người.
Hỏa kì lân tức thì bạo nộ, không dùng dung nham công kích nữa mà bay lên há rộng mồm, một luồng lửa phụt ra tạo thành vô số hỏa tuyến công tới Long Nhất.
Thân hình Long Nhất chớp lên, Phi tường thuật phối hợp cùng Càn khôn đại na di, tốc độ thậm chí còn nhanh hơn quỷ mị. Nhưng mặc dù tốc độ của hỏa tuyến do Hỏa kì lân phun ra không nhanh song đáng sợ nhất là chúng giống như tên lửa tầm nhiệt truy đuổi theo Long Nhất như đỉa đói. Hơn nữa chúng vừa phân tán vừa có số lượng lớn nên dù Long Nhất di động cực nhanh vẫn không ít lần gặp nguy hiểm.
Hỏa kì lân thấy đánh lâu mà vẫn không hạ nổi, lại phun thêm một đạo thần hỏa, số lượng hỏa tuyến lập tức gia tăng gấp bội. Long Nhất lúc này gần như đã đến hồi mạt vận.
Bách một tiếng, cánh tay Long Nhất cuối cùng cũng bị dính một đạo hỏa tuyến, tức thì nhanh chóng ăn mòn nội lực hộ thể của Long Nhất. Tốc độ của Long Nhất bắt đầu giảm xuống, càng lúc càng nhiều hỏa tuyến bao phủ lấy cơ thể hắn, cuối cùng như một hỏa võng dầy đặc vây bọc Long Nhất.
Bị dính nhiều hỏa tuyến như vậy, chân khí hộ thể của Long Nhất bị tiêu hao nhanh chóng, cuối cùng cũng bị hỏa tuyến xuyên thấu, trực tiếp đốt cháy trang phục cùng làn da.
Long Nhất toàn thân run lên, cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ đau đớn, nhưng vẫn nghiến chặt răng không phát ra tiếng kêu la.
"Linh hồn hỏa." trong đầu Long Nhất hiện ra mấy từ đó. Loại hỏa tuyến này không khác mấy đặc tính của ngọn lửa trên con đường được Hỏa thần chúc phúc của địa tinh tộc, đều có thể làm thương tổn linh hồn con người, nhưng uy lực cũng như lực xuyên thấu không biết mạnh hơn ngọn lửa kia không bao nhiêu lần, vì thế nội lực cùng tinh thần lực của hắn khó mà chống cự nổi.
Là một người có năng lực đặc biệt về tinh thần lực, cảm nhận của Long Nhất về cảm giác bị thiêu đốt đó từ nơi sâu thẳm của linh hồn truyền tới càng mẫn cảm hơn. Có thể nói loại đau đớn đến từ linh hồn đó hắn phải thừa nhận là nỗi thống khổ lớn nhất trong cả hai thế giới mà hắn đã sống.
Long Nhất quật cường không hề rên la đau đớn, khuôn mặt anh tuấn co rúm thống khổ, cơ nhục toàn thân gồng lên, các khớp ngón tay siết chặt tới mức hiện rõ những đường gân xanh.
Vì có quan hệ huyết khế nên Cuồng lôi thú cũng cảm biết được nỗi thống khổ của Long Nhất, nó không ngừng dùng ý niệm yêu cầu Long Nhất thả nó ra. Lúc này Long Nhất thực sự không chịu đựng được nữa, hắn dùng ý niệm triệu hoán Cuồng lôi thú từ hắc ám thứ nguyên không gian ra.
Cuồng lôi thú vừa xuất hiện liền biến thân vào trạng thái công kích lơ lửng giữa không trung, không thèm nói nhiều, nó phóng liên tiếp hai đạo cấm chú lôi điện hệ Diệp thế lôi kiếp đánh về phía Hỏa kì lân đang tỏ ra đắc ý. Chỉ thấy trong không trung đột nhiên xuất hiện vô số lôi điện to bằng cánh tay, toàn bộ không gian động đá biến thành một phiến trắng bạc.
Toàn thân Hỏa kì lân đột nhiên như thành ngọn lửa trong suốt, rất ngang ngạnh kháng cự hai đạo cấm chú của Cuồng lôi thú, nhưng vách động không trụ được trước sự công kích cường hãn của cấm chú vỡ ra, rơi xuống như mưa rào, dòng dung nham bên dưới cũng sôi sục. Long Nhất bị hỏa tuyến trói chặt, không chỉ linh hồn chịu đựng sự thống khổ, nhục thể càng không may mắn thoát khỏi, thịt da bị hỏa tuyến bắn vào cháy lên xèo xèo, hắn thậm chí còn ngửi thấy mùi thơm của thịt nướng.
Hỏa kì lân cùng Cuồng lôi thú ở trong không gian đối với chúng có thể nói là khá chật hẹp chiến đấu kịch liệt. Long Nhất lúc này dán mình vào vách đá, linh hồn bị hỏa tuyến trên người thiêu đốt đau đớn đến nỗi cảnh tượng trước mắt hắn bắt đầu đong đưa, loang loáng. Hắn bỗng như mất hết cảm giác với sức nóng của dung nham trên người cũng như những cú va đập của những tảng đá rơi xuống bắn tung tóe vào mình.
Long Nhất cắn mạnh đầu lưỡi giúp bản thân tỉnh táo lại. Trong lòng hắn hiểu rõ, tuy Cuồng lôi thú cùng Hỏa kì lân dường như đả đấu kịch liệt, nhưng dáng vẻ thong dong của Hỏa kì lân cho thấy rõ là nó chưa xuất toàn lực, mà giống như đang chơi trò mèo vờn chuột vậy.
Hỏa kì lân còn chưa kịp phản ứng, Long Nhất đã nhao tới cưỡi lên mình nó, khuôn mặt tuấn mĩ méo mó điên cuồng. Hắn há miệng cắn chặt vào vùng thịt mầu vàng bao quanh chiếc sừng trên đỉnh đầu Hỏa kì lân, bởi vì xem ra cũng chỉ có chỗ đó mới có thể cắn được, những chỗ khác đều được lớp vảy cứng rắn như kim cương bao phủ.