Phong Lưu Pháp Sư

Chương 57: Hàn Đàm


Dịch giả : langtu114

Biên tập: dangxuan

Một lúc sau, Lãnh U U vô lực nằm xuống trong lòng Long Nhất, từ đầu đến chân tựa như không còn tí sức nào. Lần thứ nhất bị Long Nhất đắc ý đánh cho không còn mảnh giáp, nàng không phục nên khi hồi lại sức lại chủ động đứng dậy khiêu chiến lần nữa.

Kết quả sau một thời gian, ham muốn trong lòng đã bị Long Nhất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, liên tục tiết thân làm nàng luôn chìm đắm trong u mê.

- Long Nhất, chàng để tiểu lão hổ ở đâu rồi?

Lãnh U U nằm gọn trong lòng Long Nhất hỏi.

- Tiểu gia hoả vẫn còn chưa tỉnh. Ta đã cho hắn vào hắc ám thứ nguyên không gian.

Long Nhất vỗ lưng Lãnh U U đáp.

- Phải chăng huyết sắc cô lâu đang ở trong tay chàng?

Lãnh U U hỏi.

Long Nhất gật đầu đắc ý nói:

- Đúng thế! Một trăm năm trước đây, vong linh Đại ma đạo sư Bỉ Đặc (con trâu đực), đi khắp nơi chế tạo và sửa chữa, chính là mười tám siêu cấp khô lâu.

- Bỉ Đặc? Sửa chữa? Là gì thế? Người đó có khả năng chế tạo ra loại biếи ŧɦái cô lâu này sao?

Lãnh U U kinh ngạc nói. Vậy vị vong linh pháp sư này phải sở hữu Hắc ám hệ ma pháp sư có thể đã đạt cấp thần thánh, tại Hắc ám giáo hội phải có một địa vị rất cao.

Hai người đang ôm nhau suy tính. Sau khi rời khỏi đây sẽ là kẻ nam người bắc, bị ngăn cách bởi biển cả, tất nhiên phải tính đến các tình huống có thể xảy ra. Long Nhất đương nhiên không thể nói cho nàng biết hắn đến từ một thế giới khác. Cũng không thể nói hắn là một da^ʍ tặc bị Cuồng Long Đế Quốc truy bắt, vì vậy hắn không thể nói mình là người Cuồng Long Đế Quốc. Chính vì thế hắn đành ngậm miệng không nói gì. Lãnh U U sau một hồi truy hỏi, nàng tin những gì Long Nhất đã nói với mình.

Nhưng Lãnh U U cũng có điều bí ẩn về thân thế không thể nói cho Long Nhất biết.

Nguyên nàng là người Cuồng Long Đế Quốc, từ nhỏ cha mẹ đã chết sớm, sư phụ nàng chính là một trong hai Đại U Minh Tế của Hắc ám Giáo hội. Người đã phát hiện nàng bẩm sinh có hắc ám thể chất liền thu nhận nàng. Sau đó nàng trở thành U Minh Thánh Nữ của Hắc ám Giáo hội, tại Hắc ám Giáo hội địa vị ngang với Quang Minh Thánh Nữ của Quang Minh Giáo hội. Bởi vì nàng bị Hắc ám Giáo hoàng bắt phải lấy con trai ông nên nàng đã phải trốn đi. Lần này Lãnh U U sở dĩ đến Di Thất Chi Thành cũng là vì có việc.

Nghe mọi người đồn Di Thất Chi Thành có Hắc Ám Ma Ngọc. Người nào có Hắc Ám Ma Ngọc sẽ có được ma lực vô cùng lớn .

Long Nhất sau khi nghe xong thập phần tức giận. Hắc ám Giáo hoàng lão gia hoả dám bắt nữ nhân của hắn. Hắn phát thệ nhất định sẽ dạy dỗ lão một trận. Nhưng lão quả thật không thể ngờ, hắn đã cùng Lãnh U U tương ngộ. Từ một mặt nào đó hắn còn phải cám ơn lão mới phải. Đối với Hắc Ám Ma Ngọc tại Di Thất Chi Thành, Long Nhất rất hứng thú. Hắn không thể ngờ rằng trên thế giới lại có bảo vật như vậy. Ma lực vô cùng lớn, có thể bỏ qua điều ấy sao?

Thời gian trôi qua nhanh, Long Nhất tính ra thấy hắn cùng Lãnh U U ở cái địa phương quỷ quái này cũng được một tháng rồi. Một tháng qua không biết đã vượt qua bao nhiêu đỉnh núi, gϊếŧ chết biết bao hắc ám ma thú.

Sinh hoạt mỗi ngày đều là đi và gϊếŧ khiến hai người cảm thấy rất mệt mỏi. Do đặc thù của hoàn cảnh, Lãnh U U chẳng những đã tiếp cận cảnh giới Đại ma pháp sư, mà còn từ từ đột phá tiến nhập cảnh giới Ma đạo sĩ cảnh giới. Còn Long Nhất ý thức của hắn ngày càng phát có thể điều khiển hắc ám ma pháp nguyên tố ngày càng đậm đặc nhiều khi nhanh chóng tạo thành các hình dạng. Nhưng hắn không biết hắn có thể nhanh chóng phóng ra ma pháp cấp bảy. Có thể nói độ dày và đậm đặc của hắc ám nguyên tố có thể ngang với Hắc ám ma đạo sĩ cảnh giới.

Bây giờ, Long Nhất đang cùng Lãnh U U đứng bên cạnh một vách núi có đỉnh cao chót vót, hai người nhìn nhau. Trăm cay vạn đắng, cuối cùng cũng không thấy đường thoát. Chẳng lẽ bọn họ sẽ bị vây đến chết tại đây. Mười tám siêu cấp khô lâu cũng dừng lại ở phía sau. Do đã hấp thu vô số hắc ám ma lực của Hắc ám ma thú, thực lực khô lâu quả là đại tiến. Tại các bộ phận đều xuất hiện khôi giáp bảo vệ.

- Long Nhất, bây giờ chúng ta phải làm gì?

Lãnh U U buồn bã đưa mắt nhìn xuống. Ở cái địa phương quỷ quái này một thời gian dài, hiện tại bao nhiêu hào ngôn tráng ngữ đều đã vứt ra khỏi não từ lâu. Nếu có thể li khai nơi này, thì nàng đã không ở thêm đến một giây nữa. Nếu như không có Long Nhất bên cạnh, nàng hiện tại có lẽ đã phát điên.

Long Nhất rung rung vai cười nói:

- Không phải vội vàng, chúng ta nhất định sẽ ra được!

Long Nhất trầm tư đưa mắt nhìn vách núi, rồi nhìn nàng với vẻ tự tin. Kỳ thật trong lòng hắn không có một chút tin tưởng. Nói không chừng đây là một không gian chết, chỉ có thể vào chứ chẳng thể ra.

Lãnh U U quan sát xung quanh, đột nhiên phát hiện không xa có một thuỷ đàm nhỏ. Nàng liền đến đó định rửa tay. Nàng vừa cho tay xuống đã kêu lên thất thanh đồng thời nhanh chóng rụt tay về.

Long Nhất kinh hãi nhanh chóng nhảy tới. Tưởng nàng gặp phải nguy hiểm, hắn nhảy vọt tới trước mặt nàng, vội vã hỏi:

- Có chuyện gì thế?

- Nước… nước này rất lạnh.

Lãnh U U đưa tay ra trước nói.

Long Nhất đứng yên, mỉm cười. Lãnh U U kêu lên sợ hãi hắn cứ tưởng có chuyện không bình thường. Hắn nắm lấy tay Lãnh U U, sắc mặt đại biến. Ngón tay và bàn tay nàng đã bị đóng băng, có thể thấy nước vô cùng lạnh.

Long Nhất cầm tay Lãnh U U, vận nội lực Ngạo Thiên quyết đẩy hàn khí trong bàn tay và ngón tay nàng ra. Đồng thời trong lòng hắn cũng xuất hiện nhiều nghi vấn. Nhìn Lãnh U U vừa cho tay xuống thuỷ đàm đã bị đóng băng, điều đó chứng tỏ dưới thuỷ đàm rất là lạnh. Vậy tại sao nước lại không đóng băng? Xung quanh cũng không có chút hàn khí nào? Thậm chí đứng bên cạnh cũng chẳng có tí cảm giác lạnh nào.

Long Nhất đứng dậy nhặt một cành cây ném xuống thuỷ đàm. Chỉ thấy sự cành cây nhanh chóng biến màu, sau đó chìm xuống. Long Nhất trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu, sau đó liền phát nội lực bao bọc lấy tay và cho tay xuống thuỷ đàm. Dù đã được nội lực bảo vệ nhưng cảm giác hàn khí vẫn liên tiếp lan đến, bất quá chạm phải phạm vi nội lực của Long Nhất đều bị đẩy lại. Trực giác mách bảo Long Nhất tiểu thuỷ đàm có thể là chìa khoá quan trọng để bọn họ có thể ra khỏi đây.

- U U! Nàng ở đây chờ ta. Ta xuống dưới tìm thử.

Long Nhất quay lại nhìn Lãnh U U nói.

Lãnh U U lập tức ôm lấy tay Long Nhất, phản đối nói:

- Không được! Chẳng may thuỷ đàm có yêu quái, vạn nhất chàng gặp nguy hiểm thì sao?

- Không thể như thế. Thuỷ đàm này lạnh vô cùng, nhưng đối với ta quả thật có điều kỳ lạ. Bọn ta có khả năng sẽ tìm được lối ra cũng nên.

Long Nhất đưa đại thủ vuốt ve má Lãnh U U nhẹ nhàng nói.

- Nhưng.

- Ngoan nào! Nàng không tin ta sao? Chờ ta ở đây, ta sẽ quay lại nhanh thôi.

Long Nhất vỗ về Lãnh U U nói.

Lãnh U U nhìn vẻ mặt kiên quyết của Long Nhất, biết không thể nào thay đổi được quyết định của hắn. Bây giờ nàng phải tin vào lựa chọn của hắn thôi. Nàng đưa tiểu thủ ấp lên đại thủ của Long Nhất trên mặt mình, hai má nhẹ nhàng ma sát nói:

- Thϊếp tin chàng! Nhưng chàng nhất định phải nhớ, nếu chàng gặp chuyện gì, thϊếp tuyệt đối không muốn sống nữa.

Long Nhất biết Lãnh U U nói là làm, nghiêm mặt nói:

- Nhưng nàng tuyệt đối không được bỏ đi khi chưa thấy ta lên. Ta tin tưởng rằng mình không thể chết được. Phu quân của nàng mệnh rất lớn, nàng hiểu chưa?

- Uhm!

Lãnh U U gật đầu. Như lòng nàng nghĩ, cũng như đã nhìn thấy bản lĩnh của hắn, nàng không tin hắn có thể gặp nạn.