Tại một căn phòng khách sạn, gần khu vực của Kiếm Tông, Vũ Trọng Đế đã cùng Kiếm Vô Tình ước hẹn tại đây. Vừa gặp lại tình lang, Vô Tình liền bật cười khúc khích, khi mà trên mặt của Vũ Trọng Đế còn đang in rõ năm dấu tay đỏ chót, toàn thân chẳng một chỗ lành lặn.
Nghe kể mới biết, hóa ra Trọng Đế vì thả dê nhầm đối tượng, cứ nghĩ mình đủ mị lực, lại có thủ đoạn Ma Âm Đại Pháp hỗ trợ nên muốn âm thầm cướp đi con tim của mỹ nhân. Bất quá, vì đối tượng lần này là một Thiên Quân tâm trí kiên định, nên Trọng Đế chẳng những không thành công, mà còn bị nàng đuổi đánh một chập.
Vũ Trọng Đế thương hoa tiếc ngọc, không đành lòng ra tay với nàng, nên trông mới thảm hại như vầy. Nhưng gã cũng không quá tiếc nuối, bởi kế hoạch đã thành công một nữa. Vũ Trọng Đế thuở thiếu thời, chính là dùng thủ đoạn mê hoặc nữ nhân để leo lên địa vị cao hơn, từng bước giành lấy ngôi vị quốc chủ chí tôn. Luận về cách mê hoặc đàn bà, hắn sợ rằng còn sành sỏi hơn Chu Hổ, kẻ vốn chỉ dựa vào cái mã ngoài kiếm ăn.
Quỷ Cung – Trầm Ngọc Quân tuy không gục ngã đương trường, thậm chí còn nổi giận đuổi đánh Trọng Đế, bất quá trong tâm nàng cũng sớm đã gieo xuống một hạt giống yêu thương. Từ nay về sau, hình ảnh của Trọng Đế sẽ mãi mãi khắc ghi trong tim nàng, cho đến khi chết mới thôi.
Hiện tại ghét bỏ, nhưng càng ghét bỏ thì càng nhung nhớ, đến khi chuyển hóa thành tình yêu, nàng nhất định sẽ tìm đến Trọng Đế. Do đó, thằng này mới có thái độ bình thản như vậy. Kiếm Vô Tình không biết chuyện này, cứ nghĩ là Trọng Đế bị ăn hành thảm hại mà thôi.
- Vậy bệ hạ tìm thϊếp có chuyện gì?
- Nàng không thích nhìn thấy ta à?
- Nào có chứ? Thϊếp yêu ngài gần chết cơ mà…
Kiếm Vô Tình ngày thường lạnh lùng đoan trang, thái độ khắc bạc, nhưng khi gặp tình lang trong mộng, thì chẳng khác gì một cô bé con mắc vào lưới tình. Nàng nũng nịu ôm lấy cổ Trọng Đế, hôn vào má, thở vào tai hắn như đang muốn làm dịu đi tâm tính nóng nảy của gã vậy. Trọng Đế cũng rất chiều chuộng nàng, khẽ vuốt ve gương mặt xinh đẹp, tuấn mỹ như con trai mà bảo:
- Chúc mừng nàng thành công nắm giữ Kiếm Tông.
Nói rồi, gã lấy ra một mảnh ngọc bội hình thanh kiếm màu đen, trao cho nàng. Là một món đạo khí thực thụ. Vô Tình nắm giữ đạo khí trong tay, cảm giác như huyết nhục tương liên, năng lượng trong thân thể bất chợt bùng phát khó lòng kìm nén.
- Đây là…
- Thứ này ta lấy ra từ một ngôi mộ cổ khi còn trẻ, giờ giao cho nàng. Chẳng biết gọi là gì, nhưng tác dụng thì rất thích hợp với một kiếm tu.
- Yêu chàng chết mất…
Vô Tình hôn Trọng Đế say đắm, bởi tuy đã là chưởng giáo của Kiếm Tông, nhưng cả phái cũng chỉ có một món đạo khí trấn giữ. Tư sản của nàng cùng lắm là vài thanh kiếm cấp linh khí. Giờ có đạo khí trong tay, sức chiến đấu đâu chỉ tăng lên 2-3 phần?
- Đế ca… đêm nay ở đây với muội nhé?
- Tình nhi chào đón, sao ta có thể từ chối cơ chứ? Tuy nhiên…
- Tuy nhiên…?
- Ta muốn nàng sinh cho ta một đứa.
Kiếm Vô Tình xiết chặt Trọng Đế, thân thể gắt gao dựa sát vào hắn, trong đầu không ngừng suy diễn đủ mọi tình huống có thể xảy ra trong tương lai.
- Thϊếp không ngại đâu.
Nghĩ đến cảnh con mình sau này có thể cùng ngồi chung mâm với hoàng tộc, Vô Tình mới quyết tâm phóng lao. Để Trọng Đế cấy xuống mầm giống yêu thương, để nàng mang theo bên mình, tương lai sau này cũng có thể được đảm bảo vững chắc. Tuy không dám mơ đến ngai vàng, nhưng mấy cái tước hiệu vương gia hay hoàng thân quốc thích cũng rất đáng để đầu tư lắm chứ.
Đêm đó, trong phòng khách sạn, xuân tình lai láng. Không gì có thể diễn tả được sự say đắm của Vô Tình lúc này. Vũ Trọng Đế cũng tận tình thi triển ra công phu chinh phục phụ nữ của mình, đem Vô Tình dạo chơi mọi miền khoái lạc, sung sướиɠ dâng trào, không cách chi tả nổi.
Đến cùng, Vũ Trọng Đế mới đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ tống thẳng vào sâu trong tử ©υиɠ của Vô Tình. Nàng cũng thuận thế, không vận công tiêu trừ long chủng, mà còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ chúng sinh trưởng, hi vọng tương lai có thể sinh ra một hoàng tử khỏe mạnh.
…
Một đêm sáng trăng, tại Nữ Tiên Quốc, phủ thừa tướng Hoa Thiên Vân bỗng dưng mở yến tiệc linh đình. Tất cả chỉ để chào đón một người vừa chính thức gia nhập trận doanh vì sự tái sinh của Huyền Thiên Thần Nữ, Kiếm Mẫu – Tiêu Tử Linh. Khách mời của bữa tiệc, hầu hết đều là những quan chức nổi tiếng của triều đình Nữ Tiên Quốc, và tất nhiên toàn bộ đều là nữ nhân.
Đám đàn bà quý tộc này cũng học theo những nước khác, nơi mà đàn ông uống rượu ca hát, xem mỹ nhân nhảy múa, thì bọn họ nơi này cũng được phục vụ bằng các chương trình văn nghệ do những mỹ nam nổi tiếng thực hiện.
Nữ Tiên Quốc có một luật lệ, thoạt nghe khá là tréo ngoe. Ở đây, phụ nữ có quyền cưới nhiều chồng một lúc, và nuôi dưỡng nam sủng trong nhà. Hoàn toàn ngược với thế giới bên ngoài. Bản thân các khách mời tham gia hôm nay, đều dẫn theo chồng lớn hoặc con cái của mình.
Đến khi tiệc tàn, ai nấy đều ra về trong vui vẻ viên mãn, thì Hoa Thiên Vân mới gọi Tiêu Tử Linh lại và bảo:
- Đừng vội đi nghỉ, ta còn tăng hai chào đón mi đây.
- Thôi đi Hoa, ta có thói quen ngủ sớm. Mai còn phải dậy luyện công, sớm ngày trùng kích Tiên Vương.
Hoa Thiên Vân bật cười khanh khách, nhan sắc rúng động khiến cho cả Tiêu Tử Linh cũng phải mất hồn. Bị nàng nắm tay kéo đi, bất đắc dĩ, Tử Linh mới phải cố gắng thức khuya một phen. Cùng nhau đến hậu viên, trong một căn phòng lớn, Kiếm Mẫu – Tiêu Tử Linh liền bị cảnh tượng bên trong dọa cho phát khϊếp.
Tại đấy, ngoài trừ ba người đàn bà khác ra, còn lại có đến 20 tên đàn ông cao to lực lưỡng, cơ bắp cuồng cuộn, râu ria xồm xoàm. Mỗi tên đều mặc độc 1 cái qυầи ɭóŧ mỏng manh, làm cây gậy thịt bên dưới độn lên trong bắt mắt vô cùng.
Tiêu Tử Linh để ý, tuy đám đàn ông này lông lá râu rậm đầy mình, nhưng gương mặt lại đoan chính nghiêm nghị, đặc biệt là sống mũi dong dỏng cao cùng cặp mắt xanh biếc như ngọc, khiến cho họ mang theo một nét đẹp trai đặc thù, hoàn toàn khác xa với đám mỹ nam vừa phục vụ văn nghệ trong bữa tiệc.
- Đây là…
- 20 người này, toàn bộ đều là những dũng sĩ của bộ lạc Sói Vàng đấy. Thế nào, lần đầu trông thấy nam nhân thảo nguyên hả? Thấy họ có đẹp trai không?
- Ừ thì… cũng có…
Tiêu Tử Linh ấp úng, hơi thở có phần hơi khó khăn nặng nhọc, trái tim nàng đập mạnh vì sự quyến rũ đến từ 20 gã đàn ông kia.
- Họ đến đây theo lệnh của khả hãn, giúp chúng ta thao luyện binh lực. Người thảo nguyên rất giỏi trong chuyện quân sự, đám nữ nhi chúng ta còn phải học hỏi họ nhiều. Hôm nay vì muốn chào mừng mi, cũng như cảm tạ những dũng sĩ này, nên ta mới bày ra bữa tiệc này đó chớ.
Tiêu Tử Linh đã 49 tuổi, não đâu phải để trưng, nàng sớm đã biết Hoa Thiên Vân muốn bày trò gì. Nhưng khi nghĩ về người chồng mà nàng yêu thương hết mực, tức Kiếm Thánh sớm đã qua đời, mới cố gắng kiềm chế con tim đang đập loạn nhịp lại mà âm thầm tỏ ý rút lui khỏi đây.
- Này, đừng có làm mất hứng chứ? Lại đây ta giới thiệu cho.
Hoa Thiên Vân đâu có để Tiêu Tử Linh chạy được, nàng kéo bạn mình về phía ba người đàn bà kia rồi giới thiệu:
- Đây là Liễu Đông Lai, Diệp Thanh và Lễ.
Liễu Đông Lai trong lời của Hoa Thiên Vân chính là nữ tướng nổi danh của Nữ Tiên Quốc, năm nay 50 tuổi, xếp hạng 25 trên mỹ nhân bảng. Diệp Thanh là mẹ của gia chủ của Diệp gia, đến từ Xích Quỷ Quốc, năm nay 52 tuổi. Về phần Lễ, là một ni cô phá giới. Tuy trọc đầu và vẫn mang pháp hiệu từ khi đi tu, nhưng sau khi phá giới xuất sơn, đã đầu quân dưới trướng của Hoa Thiên Vân, trở thành sát thủ số một chuyên đi ám sát khắp nơi, là kỳ phùng địch thủ của Vô Ảnh – Lục Lam, năm nay chỉ mới 38 tuổi mà thôi.
Đám người cũng gật đầu chào Tiêu Tử Linh, ngoại trừ Diệp Thanh là chỉ mới đạt đến Chí Tôn cấp ra, còn lại đều là Thiên Quân cả. Thân phận lẫn thực lực đều chẳng dưới đối phương.
Liễu Đông Lai không hổ là mỹ nhân xếp hạng 25, toàn thân nàng cao lớn, dễ đến gần 1m8, so với các dũng sĩ của thảo nguyên thật chẳng kém chút nào. Khí chất cao ngạo lạnh lùng, mái tóc dài búi cao, tuy vận cung trang nhưng vẫn không thể che dấu thân thể mạnh mẽ đang ẩn sau lớp áo vải cánh ve mỏng manh của nàng. Gương mặt của nàng xinh đẹp tựa thiên tiên, tuy đã mang theo dấu vết của thời gian, cùng các lớp nhăn chồng lớp nơi khóe mắt, nhưng nhờ tu vi cao cường và khí chất uy vũ che giấu nên thoạt trông đậm đà phong tình vô cùng.
Diệp Thanh lớn tuổi nhất, bất quá lại trông trẻ hơn cả Đông Lai. Với vóc người thấp bé, chỉ tầm 1m6, tuy tóc đã muối tiêu nhưng gương mặt mặn mà chỉ mới tầm hơn 40 một chút mà thôi. Nàng là mẹ của gia chủ Diệp gia nổi danh giàu có. Con trai nàng vì muốn báo hiếu, nên sau khi cha chết, đã dâng hơn 1/3 tư sản của mình cho mẹ, để nàng đi ngao du thiên hạ cùng bạn bè của mình. Diệp Thanh có tiền rủng rỉnh, chẳng biết làm gì, nên kết giao với Hoa Thiên Vân vốn rất dâʍ đãиɠ, cùng nhau hưởng thụ khoái lạc làʍ t̠ìиɦ suốt nhiều năm qua.
Lễ là một sát thủ, nhưng vì tu tập ở trong am ni cô từ bé nên lớn lên tóc không mọc nổi. Tuy rằng trọc đầu, nhưng nhan sắc của nàng cũng rất là khéo đẹp. Tuy không thể so với Hoa Thiên Vân, Liễu Đông Lai hay Tiêu Tử Linh, nhưng cũng chẳng kém Diệp Thanh là bao. Đặc biệt khí chất sát phạt do quanh năm sống trong gϊếŧ chóc, khiến cặp mắt nàng ướt đẫm lệ khí hung hãn. Vóc dáng của nàng thấp bé, nhưng bầu vυ' thì lại đầy đặn căng tròn, không hề hợp với bờ eo thon gọn. Hoàn toàn xứng với bốn chữ “đồng nhan cự nhũ”.
Hoa Thiên Vân và Tiêu Tử Linh thì càng khỏi bàn đến, sắc đẹp của họ hoàn toàn làm đủ sức mê đắm 20 tên dũng sĩ thảo nguyên kia. Đám đàn ông thấy năm người đàn bà xinh đẹp như mộng, sớm đã dựng đứng dương căn, chỉ chờ có hiệu lệnh liền sẽ xông vào mà tận tình phục vụ.
- Kiếm này, nghe ta đi, mi đã gần 50 tuổi rồi. Kiếm Thánh chết cũng đã hơn 10 năm, chẳng ai chê trách mi không biết giữ tiết hạnh cả đâu.
- Nhưng… thôi đi Hoa… ta về đây…
- Đừng có như vậy Kiếm. Tôn chủ cũng chẳng ngại chuyện này, mi thân là một trong 9 mảnh tiên chủng, cần phải bắt kịp với chúng ta. Tìиɧ ɖu͙© là thứ tốt nhất để tiêu trừ ma chướng và tăng trưởng tu vi đấy.
Tiêu Tử Linh sửng sốt, nàng không dám hoài nghi việc tôn chủ, tức Hoa Vũ Tích sử dụng tìиɧ ɖu͙© để tẩm bổ tu vi cấp độ. Nếu thật là có thể thông qua làʍ t̠ìиɦ để trở nên mạnh mẽ hơn, hoàn thành đại nghiệp phục sinh của Huyền Thiên Thần Nữ, thì Tiêu Tử Linh cũng sẽ liều mình mà chẳng ngại thứ chi.
- Kiếm Thánh… tha lỗi cho thϊếp… nếu có kiếp sau, Tử Linh này nguyện sẽ lại cùng chàng kết duyên vợ chồng.
Lúc này, Hoa Thiên Vân cũng bắt đầu ra hiệu nhập tiệc. Nàng lấy ra cả một khay đan dược cường dương loại mạnh, dùng cho đám đàn ông, và đốt lên vài ngọn da^ʍ hương làm phấn khích đám phụ nữ.
Một đêm xuân mộng sắp sửa bắt đầu.