Học Trưởng Là Sói Đói

Chương 15: Làm * (2)

Chương 15: Làʍ t̠ìиɦ (2)

Edittor: Mei

Đầu đất trước ngực kia làm Tiếu Hàn dở khóc dở cười, cô chỉ biết liếʍ núʍ ѵú thôi sao? Từ vừa rồi liếʍ đến bây giờ cũng không biết đổi chỗ khác, thật là ngu ngốc đến đáng yêu.

"Đổi chỗ khác ."

"Ưm?" Ngây ngốc nhìn Tiếu Hàn, Lâm Phỉ không biết hắn nói chỗ nào.

"Đây." Một phen kéo tay cô qua ấn trên dươиɠ ѵậŧ.

Cảm thụ được cự vật trong tay có sức sống cường đại, Lâm Phỉ nuốt nuốt nước miếng. Dươиɠ ѵậŧ nam thần thật lớn, tay cô cầm không được. Nơi đó của cô lại nhỏ như vậy, chờ lát nữa như thế nào đi vào. Kích cỡ không đúng a! Há mồm ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ Tiếu Hàn, Lâm Phỉ miệng nghẹn đến tràn đầy.

"Miệng động nào, đừng bất công, sủng nịnh cả hai tinh hoàn phía dưới ."

Liếc Tiếu Hàn một cái xem thường, người này thật sự nhiều chuyện. Lâm Phỉ nhận lệnh liếʍ dươиɠ ѵậŧ anh giống như liếʍ que kem, hai cái trứng phía dưới cũng thưởng thức.

Liếʍ một hồi lâu, liếʍ đến miệng Lâm Phỉ đau nhức. Ngẩng đầu thấy Tiếu Hàn bộ dáng hưởng thụ, Lâm Phỉ thật muốn niết bạo trứng hắn, làm hắn đoạn tử tuyệt tôn. Dù sao sau tối nay, ngày sau không biết là cái người phụ nữ nào.

Càng nghĩ càng tức giận, miệng lại đau, Lâm Phỉ không muốn nghe lời.

"Không liếʍ."

"Ngoan... nghe lời, liếʍ một chút nữa."

"..."

Nghe anh dỗ mình như dỗ đứa nhỏ, Lâm Phỉ lại ngoan ngoãn liếʍ dươиɠ ѵậŧ cho anh. Nàng thật khinh bỉ chính mình. Không có tiền đồ. =.=

Dươиɠ ѵậŧ nằm trong miệng ấm áp bị liếʍ đến thật thoải mái, Tiếu Hàn cảm thấy muốn bắn. Anh giữ lấy đầu Lâm Phỉ, dươиɠ ѵậŧ ở miệng cô nhanh chóng thọc vào rút ra.

Nhiều lần bị dươиɠ ѵậŧ đâm đến yết hầu, Lâm Phỉ khó chịu đến rớt nước mắt, muốn tránh thoát lại tránh không được. Miệng bị cắm phát đau, hàm răng cô cũng không biết cắn trúng đoạn nào của Tiếu Hàn. anh run run một cái, bắn tinh đầy một miệng cô.

Đem dươиɠ ѵậŧ mềm oặt từ miệng Lâm Phỉ rút ra, Tiếu Hàn kéo váy dài cô ra, cởϊ qυầи lót cho cô, tay lần đi lên.

"Đừng..."

Nơi riêng tư lần đầu tiên bị người khác chạm đến, vẫn là có chút không quen. Lâm Phỉ bò lên, duỗi tay che đậy nơi riêng tư, không cho anh đυ.ng vào.

Lấy cà vạt bị vứt trên đất, Tiếu Hàn đem hai tay vướng bận của cô cột vào đầu giường.

"Ngoan, em chỉ cần hưởng thụ, em sẽ thích."

Trấn an cô thật tốt, Tiếu Hàn ở trước cửa hoa huyệt hà hà hơi, thân mình cô lập tức run rẩy không ngừng, thật là mẫn cảm a! Một ngoán tay tà ác với vào, bên trong đã ướŧ áŧ một mảnh, chứng minh chủ nhân động tình.

"A ha..., Tiếu Hàn... đừng..., a, đừng như vậy... A..."

Không để ý đến âm thanh của Lâm Phỉ, ngón tay Tiếu Hàn thọc vào rút ra tốc độ càng lúc càng nhanh, ngẫu nhiên niết xoa qua viên tiểu trân châu. Bắt đầu một ngón tay đến cuối cùng thành ba ngón.

Kɧoáı ©ảʍ đánh vào trong cơ thể một đợt tiếp một đợt, Lâm Phỉ chịu không nổi hét lên, thân thể bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cùng cực. Chỉ trong chốc lát, đầu trống rỗng, một ngọn sóng lớn bừng lên, tiểu huyệt như muốn phun trào. Cô cả người run rẩy, từng ngụm từng ngụm thở phì phò.

"Đến..." một tiếng, Tiếu Hàn thấy cô muốn lên cao trào liền rút tay ra. Chính là lúc đem dươиɠ ѵậŧ cắm vào.

Nơi riêng tư không có ngón tay cắm vào, trống rỗng, Lâm Phỉ cảm thấy có chút khó nhịn, hai chân kẹp chặt ma sát, muốn Tiếu Hàn thọc tiến vào.

Dâʍ ŧᏂủy̠ chảy đầy tay Tiếu Hàn, anh đưa lên miệng, nếm thử, thật ngọt.

Cởi trói cho tay cô, Tiếu Hàn cúi xuống hôn Lâm Phỉ, cho cô nếm hương vị của chính mình. Thừa dịp cô ý loạn tình mê, đem chân kéo ra, đỡ dươиɠ ѵậŧ mạnh mẽ cắm vào tiểu huyệt.

__________________________

Lười thành cún cẩu người, một ngày một chương đều là cực hạn. Mỗi ngày không tồn kho, mỗi ngày hiện mã, ta khinh bỉ ta chính mình.

Sớm an lạp, sáng sớm lên gửi công văn đi, ta ngủ đây. (_)

__________________________

Mei: Mời các nàng ghé qua thăm hố mới của ta ~. [Gặp Lại Tính Phúc_ Nam Ca].

Na9 biếи ŧɦái, nu9 nhiệt tình. Muôn kiểu Play ❤

Đừng quên vote và cmt để thúc vào mông ta nhé ~ Thươnggg ❤

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~