Tiểu huyệt được xoa nắn, thọc ra vào liên hồi. Huyên Huyên không thể kìm nén được kɧoáı ©ảʍ mà phát ra âm thanh nũng nịu đầy dâʍ đãиɠ .
"Ưʍ...ân...thật.. thoải mái...Thật ngứa... ."
" Thiên sư, cô thật dâʍ đãиɠ. Bị một con quỷ lạ chơi đùa tiểu huyệt ,còn rên rĩ như vậy...
Tề Cẩn Phong cười xấu xa, hắn tiếp tục đẩy ngón tay vào sâu bên trong khuấy đảo tiểu huyệt. Sau đó hắn tiếp tục lên tiếng. Âm thanh có chút lạnh lùng.
" Không thấy tôi, cô còn thỏa mãn rên rĩ như vậy? tự nhìn mình trong gương xem.
" Có giống bản thân dâʍ đãиɠ , đang tự an ủi chính mình không?
Huyên Huyên mím môi, cô mới không thèm xem. Xui xẻo 18 đời mới gặp tên nam chủ không biết liêm sĩ này, hơn nữa hắn còn là quỷ.
Cô nhắm mắt lại, toàn thân thả lỏng hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ. Cô quyết định buông thả, mặc kệ cho Tề Cẩn Phong muốn làm gì thì mặc hắn.
" Hử...không thừa nhận?
Tề Cẩn Phong gia tăng tốc độ ngón tay, ra vào bơi tiểu huyệt liên hồi. Tay kia ma xát lên hoa đế, rồi vuốt lên hai vυ' Huyên Huyên thỏa sức nhào nặn.
" Thật là tiểu dâʍ đãиɠ, mặt kiều mị. Hai vυ' còn lớn như vậy?
Huyên Huyên mắng thầm, cô có muốn như vậy đâu. Hệ thống không tiết tháo kia tặng, cô không thể không nhận.
" Hừ.. ưmmm.. làm thì làm đi,.. ư.. ân... nói.. nói.. nhiều như vậy để làm gì?
Tiếng rên lẫn câu nói không rứt khoát của Huyên Huyên Tề Cẩn Phong càng thêm hưng phấn . Tuy hắn đã chết trở thành quỷ .
Nhưng vẫn khát vọng tìиɧ ɖu͙© mạnh mẽ với nữ nhân trước mặt này. Hắn thầm nghĩ dù sao cũng đã đi đến bước này rồi, không chiếm giữ thân thể cô ấy thì đích thực là một con " Quỷ ngu "
" Huyên Huyên, cô thật giống nữ thần biển cả. Thật nhiều nước , dâʍ ɖị©ɧ ướt nhiễm cả sàn nhà rồi.
Hắn đút ngón tay ra vào thêm vài lần, xoay đó rút hẳn ra xoay người Huyên Huyên lại đối diện với mặt của mình.
Huyên Huyên mở mắt ra, cô không thấy được Tề Cẩn Phong. Mà cô chỉ nhìn được một chút dâʍ ŧᏂủy̠ lở lửng trước mặt cô, ngoài ra thì không thấy gì khác.
Cô cúi đầu xuống nhìn cơ thể mình, tiểu huyệt tiết ra dâʍ ɖị©ɧ ướt đùi non. Hai vυ' căng trướng chỉa thẳng. Bất ngờ Tề Cẩn Phong đút hai ngón tay dính dâʍ ɖị©ɧ, cho vào miệng Huyên Huyên.
Hắn từ từ tách đôi môi nhỏ phớt hồng. Hai ngón tay liền cảm nhận được độ ấm áp từ chiếc lưỡi nhỏ trơn tuột.
" Ưʍ..Ưmm.. Tề Cẩn Phong, anh là con quỷ vô sĩ..
" Ừm -- Cô quá lời rồi, tôi không những vô sĩ, còn rất vô lại.
" Huyên Huyên, mới gặp cô đã đánh giá tôi cao như vậy rồi.
Hắn mặt dày này dạn tự nhận vào mình, ngón tay điên cuồng đảo lộng trong miệng Huyên Huyên, nước bọt chảy ra rớt xuống hai vυ' căng trướng.
Toàn Thân Huyên Huyên vừa lạnh buốt, vừa tê ngứa. Cô cảm thấy được, dường như Tề Cẩn Phong đang ôm chặt lấy cô, hơn nữa vật hạ thân còn chọc vào giữa khe mông của cô.
Hắn rút hai ngón tay ta khỏi miệng cô, sau đó xoa nắn, gẩy gẩy núʍ ѵú. Tay kia banh rộng hai đùi ra, ngón tay chọc chọc vào tiểu huyệt ướt đẫm.
Tề Cẩn Phong, lên tiếng xen lẫn tiếng cười lạnh lùng.
" Thiên sư, à không Huyên Huyên. Lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ này sắp được côn ŧᏂịŧ to dài cắm vào...
" Cô có vui không? có phải rất thèm khát nó đúng không?
Nói xong hắn áp cánh môi như hàn băng của mình, hôn lên đôi môi ấm áp của Huyên Huyên. Chiếc lưỡi lưu loát tách mở khớp hàm cô ra, nhộn nhào tìm tòi bên trong.
" Ưʍ...ưʍ.... : "
Huyên Huyên mê mệt, chìm đắm trong nụ hôn băng lạnh, không kém phần ngọt ngào kia của Tề Cẩn Phong. Hơi thở của cô dần trở nên nặng nề, tiểu huyệt tê ngứa khó tả.
Bất giác hai đùi kẹp chặt lại, mông cọ lên xuống với côn ŧᏂịŧ đang kẹp giữa khe mông.