Hệ Thống Sắc Nữ

Chương 88: Cậu Chủ! Không Muốn Ăn Đòn Thì Nằm Yên ( Cao H)

Huyên Huyên Kẹp sợi dây vào giữa tiểu huyệt, đồi trần run rẫy. Khẽ động bước chân đi thật chậm từng bước nhỏ.

Từng nút thắt ma xát vào hoa đế, khiến Huyên Huyên cảm thụ, từng đợt đau tới kɧoáı ©ảʍ. Cơ thể run rẫy rùng mình.

Dâʍ ɖị©ɧ tiết ra, rơi xuống sàn nhà. Mỗi bước đi là một cơn kɧoáı ©ảʍ thi nhau ập tới, miệng cô mở lớn, hai tay tự động xoa vυ' mình .

Lam Mạc nhìn cảnh da^ʍ mị này của cô, hắn làm sao có thể nhịn được đây. Vung tay lên, nện dây lưng vào mông cô, thoáng cái đã hiện lên vét lằn đỏ.

" Á... Ưmm... Đau.. Đau.. Quá.... A Mạc.. Đừng đánh....ư.. Ư. Mm

Huyên Huyên thống khổ chịu đựng sự tra tấn này, trên người ăn đủ vết roi lưng. Còn phía dưới thì bị nút thắt tra tấn...

" Em.. Bước đi thật chậm, để tôi giúp em đi...

Rứt lời Lam Mạc cũng kẹp giữa sợi dây, hắn dùng hai tay ôm chặt mông Huyên Huyên. Mạnh mẽ đưa đẩy tiểu huyệt ma xát mạnh bạo vào nút thắt.

Huyên Huyên sung sướиɠ cong mông, kẹp chặt sợi dây . Dâʍ ɖị©ɧ lẫn nướ© ŧıểυ thi nhau tuôn rơi...

" Ư... Ưmmm... A Mạc... Xin anh... Cắm Emm..muốn cái to dài kia cắm.... Ưʍ...........

Huyên Huyên đưa hai tay về sau, tự động banh rộng mông mình ra. Lam Mạc có thể thấy được tiểu sưng đỏ , ướt nhiễm da^ʍ khí lẫn mật dịch.

Hắn vươn lưỡi ra liếʍ cánh môi khô của mình, bàn tay quét hết dâʍ ɖị©ɧ bôi trơn côn ŧᏂịŧ, không ngừng vuốt lên xuống .

Tới khi côn ŧᏂịŧ đủ ướt, hắn mạnh mẽ ấn qυყ đầυ vào trong cúc huyệt . Đâm sâu vào bên trong, động tác này khiến Huyên Huyên sướиɠ muốn ngất đi.

Tiểu huyệt bị nút thắt ma xát theo nhịp hắn đâm. Còn cúc huyệt bị côn ŧᏂịŧ cực đại hung hăng thọc ra vào như vũ bão.

Lam Mạc cắn vành tai của Huyên Huyên, hai tay xoa nắn nhào nặn vυ' cô. Sữa chảy tí tách xuống sàn nhà. Tạo thành một bãi dâʍ ɖị©ɧ lẫn sữa trộn vào nhau.

" Huyên... Huyên.. Em nói đi, em đang hứng phấn phải không ? Em thích sợi dây hơn hay côn ŧᏂịŧ này của anh....

Huyên Huyên đang cảm thụ kɧoáı ©ảʍ, thì làm sao biết hắn đang nói cái quái gì. Miệng cô chảy nước miếng, ú ớ liên hồi.

" Ân.... Ưʍ.... A Mạc....cắm.. Nhanh.. Đâm....nát em đi.. Dùng cây gậy kia cắm... Em.... A.........

Lam Mạc nghe cô khẩn cầu van xin mình, mông cô tự động hưởng ứng theo nhịp đâm của hắn, đồng thời dâʍ ɖị©ɧ vẫn chảy xuống ướt cả hai chân.

Cúc huyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới thít chặt côn ŧᏂịŧ, hung hăng hút bóp, gặm đỉnh qυყ đầυ. Lam Mạc tận hưởng cảm giác đê mê khó tả này.

" Bạch....~ Bốp "

Hắn dùng dây lưng quất lên người Huyên Huyên, Hông vẫn mạnh bạo đẩy côn ŧᏂịŧ ra vào hồi lâu, rút ra cũng khó khăn....

" Ưʍ.... Ngô... Ưʍ...... Â........ A... A Mạc....em ra.. Em muốn.. Ra.... A......

Huyên Huyên tới lúc cao trào, tiểu huyệt lại ra một đợt da^ʍ khí. Cúc huyệt bóp chặt côn ŧᏂịŧ không muốn cho hắn động.

Lam Mạc cảm nhận kɧoáı ©ảʍ đánh úp tới, đỉnh qυყ đầυ bị cúc huyệt mυ'ŧ liếʍ tới khẩn trương. Cảm giác tê dại chạy từ qυყ đầυ cho đến đại não của hắn.

Hai tay Lam Mạc cầm lấy sợi dây cột nút thắt, hung hăng kéo lên xuống, Chà xát vào hoa đế , Hông vẫn đâm thọc thêm mười mấy cái.

" A.... A Mạc... Đừng..mà.. Em mới ra... A.... Sướиɠ Chết em mất... Y... Ưmm..

" Ào~~ Tách tách :""

Huyên Huyên kẹp chặt côn ŧᏂịŧ lẫn sợi dây tới phờ người, nướ© ŧıểυ lại lần nữa tuôn ra.

" Ha... Ưmm.. Anh ra.... :" Lam Mạc, gồng mình, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy cúc huyệt của Huyên Huyên.

Hắn thở hỗn hển thỏa mãn, bế cô về giường. Côn ŧᏂịŧ vẫn nhét bên trong cúc huyệt. Hai người mệt lã, ôm nhau ngủ.

Lam Bình lúc này, đang cầm chặt côn ŧᏂịŧ gân guốc. Hắn áp tai nghe từ đầu tới cuối. Bàn tay không ngừng vuốt côn ŧᏂịŧ lên xuống.

Hồi sau bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra sàn nhà, lúc này hắn mới thở ra cảm thán. Con trai ông và Trần tiểu thư đã như vậy rồi.

Ông cũng nên tìm vợ cho mình thôi, còn phải chuẩn bị có cháu nữa.