Bất ngờ, cánh tay hắn như có người kéo thật mạnh. Lôi hắn đi về phía phòng để dụng cụ. Lam Mạc kịp hồi thần lại, hắn ngẩn ngơ khi nhìn thấy bóng lưng quen thuộc này.
Lam Mạc cố gắng, đẩy cánh tay xinh đẹp kia ra. Nhưng nhận lại một câu nói, khiến hắn vừa mừng vừa hận. Nước mắt nhịn 2 năm không khóc, bây giờ lại lăn dài trên má.
" Cậu chủ ! Không muốn ăn đòn thì theo tôi :" Huyên Huyên quay đầu lại, cười dạng rỡ với hắn.
Khi tới nơi, cô đẩy ngã Lam Mạc xuống đất. Nhanh chóng ngồi đè lên thân hình rắn chắc, hệt như cảnh tượng như lần đầu tiên cô đè hắn.
" Nữ nhân hư hỏng, ai... Ai cho em cái quyền, được đè lên người tôi.. :"
Lam Mạc xấu hổ nước mắt tuôn rơi, hắn nghiêng đầu tránh né ánh mắt của Huyên Huyên.
Huyên Huyên buồn cười, đã hai năm rồi. Mà tên nam chủ này vẫn thích khóc, vẫn đáng yêu như ngày nào.
Cô nhẹ nhàng cúi đầu xuống, vươn lưỡi ra liếʍ hết nước mắt trên gương mặt Của hắn.
" Cậu Chủ! Sao không gọi chị nữa? .
"Tôi... Tôi đã lớn, ai cao hơn làm anh... :" Lam Mạc xấu hổ, lắp bắp nói.
"Được! Vậy để em xem , nơi kia của A Mạc đã lớn hơn hay chưa....
Rứt lời Huyên Huyên cởi phăng chiếc quần dài ra, bàn tay vươn ra cầm lấy côn ŧᏂịŧ mềm xìu. Chỉ vuốt ve vài lần đã bành trướng, cao ngạo chào hỏi cô.
" Ưmmm....em.. Em đừng có đùa bỡn tôi nữa, đồ nữ nhân dâʍ đãиɠ.. Em.. Em thả nó ra.
" Ồ " A Mạc nói đúng, cả đời này tôi chỉ đùa bỡn mình cậu. :"
Huyên Huyên không tiết tháo mà nói, còn thuận tiện cởi sạch đồ trên người mình, lẫn Lam Mạc ra. Cô ra lệnh.
" A Mạc lớn rồi! Có muốn biết tìиɧ ɖu͙© nam nữ không?
Lam Mạc xấu hổ gật đầu. Ánh mắt mắt dán chặt lên hai vυ' trắng như tuyết, no đủ đang vểnh lên. Bất giác cổ họng lẫn môi khô đắng .
" A Mạc! Ngực em trướng quá, anh mau liếʍ nó đi. Hút hút đi.....
Lam Mạc như trúng bùa ngãi, gương mặt đỏ bừng, đôi mắt đê mê nổi lên tầng hơi nước. Hai tay tự động chụp lấy hai vυ' Huyên Huyên.
Mạnh bạo xoa nắm, miệng hung hăng gặm xuống. Hút liếʍ, hàm răng cắn nhẹ lên núʍ ѵú.
"Ưʍ.. Ư... Phải rồi cậu chủ ngoan lắm... Liếʍ nữa đi..:
Huyên Huyên thở ra rên rĩ, cô quét lưỡi xung quang vành tai hắn, liếʍ dần xuống cổ rồi yết hầu.....
Sau đó càn quét, khuấy đảo bên trong miệng. Hai lưỡi quấn chặt lấy nhau, nuốt hết nước bọt tiết ra.
Huyên Huyên nắm chặt côn ŧᏂịŧ. Không ngừng vuốt lên xuống, tốc độ nhanh mạnh hơn. Phút chốc côn ŧᏂịŧ giật giật bắn tinh khí đầy tay cô.
Huyên Huyên dơ tay lên, cảm nhận chất dịch nhớp nháp dính dính. Cô đưa ra trước mặt Lam Mạc.
" A Mạc ~~ Ăn hết đi, của anh đấy.
Lam Mạc trợn mắt lớn lên, hắn thở hỗn hển bế Huyên Huyên ngồi vào trong lòng. Côn ŧᏂịŧ cứng nóng chọc chọc vào bụng cô.
Hắn cầm tay dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Huyên Huyên, xoa lên hai vυ' cô.
Sau đó, hắn cúi xuống liếʍ mυ'ŧ tới cẩn thận... Tay bên kia không ngừng véo, lôi kéo núʍ ѵú của cô.
" A... Đúng rồi... Ân....hưʍ....gặm nữa đi A Mạc.. Hưʍ.........
Huyên Huyên rên rĩ, mông không ngừng ma xát trượt lên xuống trên thân côn ŧᏂịŧ. Dâʍ ɖị©ɧ lẫn mật dịch tiết ra ướt nhẹp hạ thân Lam Mạc.
" Em....em đừng ngoáy mông nữa.. Anh sẽ ra mất......Huyên Huyên... Em em..rên to như vậy, sẽ có người nghe thấy....
" Em mặc kệ, đã nhịn hai năm rồi. Ai thấy mặc kệ.
Lam Mạc vui mừng, vậy có nghĩa cô cũng giống hắn. Trong hai năm này đều không quen một ai....
Hắn liếʍ xung quanh núʍ ѵú. , sau. Đó hút hút chất ngọt ngào tiết ra từ vυ' Huyên Huyên. Tay bên kia không ngừng nhào nặn, rồi lại đổi bên để hút.
Lam Mạc xấu hổ, hắn nhẹ nhàng đưa ngón tay xuống thăm dò tiểu huyệt. Vừa mới chạm vào khiến hắn nhảy dựng lên.
Tiểu huyệt đã sớm ướt đẫm, còn nóng đến kì lạ. Hai người không một mảnh vãi quấn chặt lấy nhau, Trong phòng tỏa ra mùi đậm chất tìиɧ ɖu͙©.