Lam Mạc sợ hãi tiến vào góc tường, hệt như hài tử. Hắn không còn đường lui thân. Đành phải căng mắt ra nhìn Huyên Huyên đang tiến gần với bộ dáng không khác gì lưu manh.
Tay cô trực tiếp nắm nên côn ŧᏂịŧ, cứng nóng bỏng giống khoai lang. Năm ngón tay mềm mại, nắm chặt vuốt từ đỉnh qυყ đầυ xuống.
Huyên Huyên nhìn côn ŧᏂịŧ thô to, gân xanh nổi lên. Qυყ đầυ còn chưa ra khỏi bao thịt. Cô hơi mím môi, nhẹ nhàng vuốt trên đỉnh qυყ đầυ. Dần dần tiết ra chất dịch nhờn.
Vài giây sau, động tác lưu loát lột bao qυყ đầυ xuống. Lộ ra qυყ đầυ đỏ hồng, cực kì đáng yêu.
" A...... Ưʍ.... :" Lam Mạc bị lọt qυყ đầυ, khiến hắn vừa đau vừa sướиɠ. Nhịn không được mà kêu rên.
Huyên Huyên ra tốc vuốt ve côn ŧᏂịŧ. Sau đó cô cúi thấp đầu xuống, mở cánh môi hồng ướŧ áŧ của mình ra, đưa côn ŧᏂịŧ vào miệng mà ngậm chặt.
Chiếc lưỡi điêu luyện, liếʍ từ thân côn ŧᏂịŧ quấn chặt trở lên qυყ đầυ. Hai cánh môi phối hợp ngậm thật chặt côn ŧᏂịŧ, không ngừng tiết ra nước bọt bôi trơn.
Lam Mạc bị cô liên hồi liếʍ mυ'ŧ tới thân trí đảo điên. Hắn kịch liệt thở dốc ra. Hai tay nắm lấy đầu tóc mềm mượt của Huyên Huyên mà ấn sâu vào háng hắn.
"Ha.... Hưʍ...... Ư....... Mmm..... :" Lam Mạc nhịn không được mà rên rĩ, hắn cảm giác được miệng lưỡi của cô đảo liên hồi. Côn ŧᏂịŧ tiến sâu vào trong cổ họng, trực tiếp bị bóp tới chặt.
Vài phút sau, kɧoáı ©ảʍ tiến tới. Côn ŧᏂịŧ ở trong miệng giật giật, run rẩy không ngừng.
Hắn ấn đầu Huyên Huyên sâu hơn, côn ŧᏂịŧ bắn ra toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong miệng Huyên Huyên.
Hắn thở ra nhẹ nhõm, nhìn Huyên Huyên với ánh mắt xấu hổ. Ngượng ngùng, còn không quên nhắc nhở.
" Cô... Cô.. Nhã ra..... Bắn được ra hết, hắn cảm thấy đây là thiên đường mà.
" Cậu chủ! Cậu ra thật nhiêu nha, bất quá tôi nuốt hết rồi :" Huyên Huyên nói xong, còn đưa ngón tay lên liếʍ mυ'ŧ, tỏ vẻ thèm thuồng.
Hành động này kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới tâm hồn ngây thơ của Lam Mạc, ác nữ này còn nuốt thứ hắn mới bắn ra. Còn tỏ ra mình ăn chưa đủ?
Lam Mạc bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn liền ôm chặt lấy Huyên Huyên, luồn lưỡi của mình liếʍ mυ'ŧ cái lưỡi của Huyên Huyên còn vương lại tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Hai người dây dưa, liếʍ mυ'ŧ một hồi lâu. Tới khi tϊиɧ ɖϊ©h͙ được hai người nuốt hết, vừa buông nhau ra.
Lam Mạc ngơ ngẫn mê man thở dốc. Hắn không hiểu tìиɧ ɖu͙© nam nữ ra sao. Nhưng làm chuyện này quá sướиɠ. Cho tới khi cửa bị Lam Bình gõ liên hồi.
" Cốc cốc "...
" Mạc Nhi! Trần tiểu thư mau xuống đung bữa. Hai người làm cái gì mà lâu vậy?
Lam Mạc xấu hổ, cuối cùng hắn đều bị ác nữ này ăn sạch. Hắn không được tự nhiên mà nói vọng ra.
" Được con xuống ngay đây :"
Huyên Huyên nhếch miệng cười sáng lan, tự nhiên cột lại tóc của mình. Giống như chuyện cô ăn qua hắn chưa từng xảy ra vậy.
Tới Khi Lam Mạc xuống, Lam Bình thấy con trai mình có dị tượng, ông tủm tỉm cười lên tiếng hỏi.
" Con cùng Trần tiểu thư chơi trò gì, mà mồ hôi nhễ nhại vậy?
Lam Mạc liếc mắt nhìn Huyên Huyên thấy cô im lặng dùng cơm. Tròng lòng hắn bộp chộp như gái bị chơi mà xù tiền.
" C...on... Con tập thể dục..! Chống đẩy... :" nói xong hắn cũng úp mặt vào bàn, tập trung ăn cơm.
" A.. Thì ra chống đẩy :" Lam Bình nói, mà trên mặt ý cười nồng đậm . biểu thị Huyên Huyên làm rất tốt.
Chân của Huyên Huyên vươn ra, ma xát lên côn ŧᏂịŧ sớm đã mềm của Lam Mạc. Bất giác hắn dừng động tác ăn lại, trừng mắt với cô.
Huyên Huyên làm như không thấy, mặt không có biểu tình gì. Tiếp tục ăn cơm, chân vẫn đưa đẩy dưới háng hắn.
Vài giây sau, côn ŧᏂịŧ đã cứng trở lại, chất dịch còn thấm ướt qua lớp quần . Năm đầu ngón chân bóp chặt niết lêи đỉиɦ qυყ đầυ.
" Bộp... Ưmm :" Lam Mạc không nhịn được mà dằn bắt cơm xuống, sắc mặt xịu lơ trên bàn.
" Mạc Nhi! Con sao vậy ? Thức ăn không hợp khẩu vị sao? :" Lam Bình trực tiếp mở miệng hỏi.
Lam Mạc nhíu chặt mày, chân của Huyên Huyên không ngừng bóp chặt, niết lên xuống liên hồi . Cô ma xát vài lần, liền cảm thấy quần hắn đã ướt đẫm, côn ŧᏂịŧ lại bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ lần thứ hai
" K.. Hông.. Không ! Rất ngon .
Lam Bình thở dốc ra trả lời, hắn không ngờ trước mặt ba hắn. Mà cô cũng dám làm...