Huyên Huyên leo xuống người Lam Mạc, cô nở nụ cười lưu manh .Mặc dù đã xuống, nhưng chân cô vẫn gác lên cổ Lam Mạc, tay còn không quên nghịch sợi tóc.
" Cô muốn làm cái gì đây ? Lam Mạc xấu hổ, e thẹn mà hỏi Huyên Huyên.
" Tôi không muốn làm cái gì hết, nếu cậu chủ không ăn cơm tối. Thì bây giờ....
" Lập tức đi ngủ cho tôi :" Huyên Huyên vừa cười vừa nói, phảng phát như chưa hề có việc cô trói Lam Mạc lại.
" Được! tôi ngủ...lập tức đi ngủ, nhưng cô vẫn nên cởi trói cho tôi trước . Có được hay không?
Lam Mạc vẫn bộ mặt đỏ bừng , ánh mắt không ngừng dán chặt trên bầu ngực cao ngạo, no đủ của Huyên Huyên . Còn đôi chân dài non mịn, trắng nõn đang gác trên cổ hắn.
Bất giác Lam Mạc khó khăn nuốt nước miếng xuống. Hắn có thể thấy được Huyên Huyên mặc quần ló màu đen, còn là dạng chữ T.
Huyên Huyên xê dịch lại gần, bàn tay xinh đẹp mịn màng. Niết lên đường nét của Lam Mạc.
" Cậu chủ ! cậu vội cái gì? để tôi xem kĩ mặt cậu, không sau này lại nhận nhầm người.
" Cậu chủ, bị sốt sao ?sao trán và mặt nóng. Còn đỏ bừng thế này? :" Cô cố tình chêu chọc Lam Mạc , tên tiểu thịt tươi này.
Ban đầu thì hùng hổ lắm, còn bây giờ thì e thẹn, khép nép không khác gì thỏ non. Thật sự muốn ăn thử xem, hắn là có mùi vị như thế nào a~~~
Lam Mạc bị cô ép tới khẩn trương. Hắn còn đang nghĩ cô là vệ sĩ hay là vυ' nuôi của hắn đây. Tuy hắn mới 16 tuổi nhưng vẫn là nam nhân, tiểu đệ còn khá nhạy cảm.
" Nha ~nha! da mặt cũng thật mịn,còn có dưới này khá là rắn chắc a~~ : " Huyên Huyên sờ xoạng tới lui, từ mặt tay vươn xuống cơ ngực, lại tiếp tục sờ tới cơ bụng rắn chắc...
" Ở dưới này, bóng loáng không kém đâu cậu chủ? :" Huyên Huyên không biết liêm sĩ, vừa sờ vừa tấm tắc khen không ngừng.
" Ưmm.. cô... cô... dừng tay lại cho tôi... :" Lam Mạc run sợ, hắn cảm giác được tay Huyên Huyên như có phép thuật, sờ tới đâu mê mệt tới đó. Hai chân tự giác mềm nhũn ra, hô hấp trở nên khó khăn..
" Ây " Nếu không cậu nói cho Ông Lam biết đi, nhờ ông ta chủ trì công đạo cho cậu?? :" Động tác sờ xoạng của Huyên Huyên không ngừng.
Hai tay vẫn xoa ngực và bụng , đầu ngón tay gẫy núʍ ѵú hắn lên. Sau đó vặn rồi nhéo, phút chóc ha núʍ ѵú đã cứng chỉa lên.
Vật hạ thân bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới đau bụng nhỏ, bành trướng nhô lên lớp quần tây. Một cục to tướng.
" Uh-huh Hưmmm... dừng... mau. dừng tay lại.. ah...... "
Lam Mạc không thể khống chế thân thể của mình, sớm đã nhão ra như nước. Rên rĩ tới lợi hại. Hai má phiếm hồng, nay còn hồng hơn. Đôi mắt nổi lên tầng hơi nước, mờ ảo.
Nữ nhân không tiết tháo này còn nói hắn, nói cho ba hắn chủ trì công đạo. Không lẽ hắn hướng ba nói "
" Ba ba con bị nữ nhân này ăn đậu hủ, cô ta khiến con không khống chế được mà, phấn khởi tới rên rĩ sao?
Hắn dù chưa phải nam nhân trưởng thành, nhưng có liêm sĩ của mình. Không thể nói cho ba biết truyện này được. Sao trên đời lại có nữ nhân vô sĩ như cái dạng này chứ.