Sau khi tỉnh dây, hai người đều rất xấu hổ. Không dám nhìn thẳng mặt nhau.
Huyên Huyên là vì bị cái hệ thống không tiết tháo kia ép buộc. Cô không muốn ép buộc Mộ Thần Dung lăn lộn cùng mình.
Huyên Huyên ngại ngùng, kéo khăn bông vào phòng tắm, tắm gội qua. Sau đó ngồi lên mép giường bên cạnh Mộ Thần Dung.
Thời khắc này cô rất xấu hổ, mắt nhìn xuống mũi chân. Trầm mặc không biết nên nói gì mới phải đây.
Phút chốc, Mộ Thần Dung mở miệng, phá tan bầu không khí ngượng ngịu này.
" Huyên Huyên....Đã.. Đỡ hơn chưa? Hắn vừa nói, gương mặt đều nghiêng về hướng khác ngại ngùng.
Huyên Huyên nhíu mày nhìn hắn. Chắc chắn hắn ra nhiều quá nên bị ngu đi. Bổn cô nương đã không sao, chẳng lẽ hắn nhìn không ra?
" Từ này về sau, tôi sữa không làm phiền anh nữa. Lỡ sau này có bị trúng dược... Tôi cũng sẽ đi tìm người khác."
Cô bực bội mà nói, nhoài người dậy mặc lại quần áo, định sẽ rời đi. Dù gì đã hai lần lăn lộn cùng hắn, cô còn chưa biết nguyện vọng của hắn là gì
Bản thân có chút thất vọng, Huyên Huyên thở dài một hơi. Nhìn lại phía Mộ Thần Dung.
Mộ Thần Dung, nghe cô nói. Hắn có chút thất thần, trong lòng cảm giác không vui ẩn ẩn lên.
" Huyên Huyên, sao cô lại nghĩ như vậy...là chính cô bị người hạ dươc..
" Cũng chính cô nói, xem tôi là bằng hữu mà. Tất nhiên tôi sẽ luôn giúp cô. Dù gì chuyện này tôi cảm thấy không tệ.
" So với nam nhâm, tôi cảm thấy tốt hơn rất nhiều... : " hắn vừa nói, âm thanh càng nhỏ dần.
Dần dần như muỗi kêu vậy. Huyên Huyên nhìn Mộ Thần Dung tới thất thần.
Cô luôn có cảm giác tên này giống với người nào đó. Từ cử chỉ tới da mặt mỏng luôn đỏ hồng. Còn rất thần kinh.
Cảm giác này như cô đã trãi qua mấy đời. Nhưng rất tiếc , mỗi khi hoàn thành xong một nguyện vọng của người đó. Cô đều không nhớ nỗi họ là ai tên gì...càng nghĩ đầu óc càng đau
Huyên Huyên nhìn Mộ Thần Dung hồi lâu, cô vẫn không lên tiếng. Hai người lại rơi vào bầu không khí trầm lặng.
Cô và hắn lúc này đều rất rõ ràng. Hắn là một tên gay, còn chưa nhận biết rõ cảm xúc hắn đối với cô là thứ gì. Tình yêu hay chỉ là kɧoáı ©ảʍ về tìиɧ ɖu͙©.
Còn Huyên Huyên chỉ có thể, chờ đợi cơ hội. Thực hiện nguyện vọng của Mộ Thần Dung.
Vài giây sau, Huyên Huyên lên tiếng.
" Vậy được cứ xem như bằng hữu giúp nhau, làm bạn giường cũng không tệ.
" Sau này tôi có nhu cầu sẽ gọi cho anh, vậy nhé tôi về trước.
Rứt lời cô xoay người bước đi, không lưu luyến nhìn lại.
Mộ Thần Dung Hoảng hốt vươn tay ra định nắm lấy, nhưng không kịp. Khi cô nói chính mình là bạn giường, thì hắn rất khó chịu.
Đành ngẫn người, nhìn cô bước đi.
" Thất sự tôi và em chỉ là bạn giường thôi sao?
Mộ Thần Dung xoa mi tâm, thở dài nhìn theo hình dáng của Huyên Huyên.