Vầng trăng sáng ở trên cao, muôn vàn vì sao lấp lánh lập xung quanh, cùng nhau canh giữ màn đêm yên tĩnh và khoảng sân vắng này.
“Cẩn Húc, ăn nữa đi!” Mạnh Hinh gắp thức ăn trên vào chén của Sở Cẩn Húc.
“Cảm ơn dì.” Người đàn ông lịch sự cười , nhận ra bên cạnh có ánh mắt mãnh liệt nhìn chằm chằm mình, Sở Cẩn Húc càng vui vẻ, khi ánh mắt trở nên oán hận, anh mới quay đầu lại. "Nha đầu, em ăn nhiều chút đi, để anh gắp cho em”.
“Hừm, em không cần.” Mạc Nghiên nghiêng đầu khinh thường nhìn anh, lập tức nhận được hai ánh mắt không đồng ý. “Nghiên Nghiên, sao có thể vô lễ như vậy?” Mạnh Hinh trừng mắt nhìn con gái.
"A ..." Mạc Nghiên khổ sở nheo miệng, yên lặng nhìn chằm chằm người đàn ông cười khẩy.
Nhìn thấy bộ dạng của con gái, Mạnh Hinh cũng biết cô đang ghen tị, cô bất lực vuốt lông mày, vừa định nói thì thấy Sở Cẩn Húc đang vuốt ve tóc con gái mình rồi dùng đũa gắp thức ăn lên đầy đĩa của cô, sau đó mới dừng lại.
Mạnh Hinh và Vũ Hạo đánh mắt, mối quan hệ của Sở Cẩn Húc với con gái chỉ là anh trai và em gái, con gái mình cũng coi như anh trai mình. Tất nhiên, ông cũng hy vọng rằng con gái mình có thể tìm được một người đối xử thật lòng con mình, nhưng điều này không dễ dàng như vậy.
“Nhiều năm rồi không gặp, Cẩn Húc, ba mẹ con giờ như thế nào?” Vũ Hạo đặt chén xuống, lấy khăn ăn lau miệng.
"Cha mẹ con cũng tốt lắm, họ nói nếu chú và dì muốn sang Pháp thì bất cứ lúc nào cứ liên lạc với họ để họ làm tròn nghĩa vụ chủ nhà " Sở Cẩn Húc cười nhẹ.
“Chờ xử lí chuyện công ty xong, chú và Mạnh Hinh sẽ đến Pháp thăm họ một chuyến, haha.” Mạc Vũ Hạo vui vẻ uống một ngụm rượu đỏ.
"Nghiên Nghiên sẽ sang Pháp cùng nhau chứ? Mẹ anh ngày nào cũng nói nhỏ vào tai anh rằng rất nhớ em." Đôi mắt mờ ảo dịu dàng nhìn người bên cạnh.
"Khụ khụ! Có lẽ là ngày khác đi, dù sao em cũng mới đi làm." Nghe Sở Cẩn Húc gọi tên mình, cô bị sặc sụa, sắc mặt đỏ bừng.
“Nha đầu cẩn thận chứ. Đúng rồi, tại sao Nghiên Nghiên lại muốn đến làm việc ở xí nghiệp Tiêu thị đi làm chứ?” Sở Cẩn Húc nhanh chóng vỗ nhẹ vào lưng bảo bối, đợi cô đi chậm lại, ngập ngừng hỏi.
"A ha, chúng ta đã tham dự bữa tiệc của Tiêu gia lúc trước, và nói chuyện với bọn họ về một số dự án hợp tác với công ty, tình cờ là Nghiên Nghiên nói rằng nó muốn đến một công ty khác để thực tập, vì vậy Tiêu tổng đã đề nghị cơ hội này, a, con gái lớn rồi, hy vọng có thể rèn luyện khả năng của mình ". Thấy con gái xấu hổ và ngại nói, Mạnh Hinh trả lời.
"Woa, nha đầu lợi hại thật, quả nhiên đã lớn rồi!" Sở Cẩn Húc liếc nhìn Mạc Nghiên và khen ngợi.
Mình nhớ rằng lúc trước con cá sấu kinh doanh nổi tiếng có tổ chức tiệc tùng, nhưng sao hắn có thể đột nhiên để nha đầu vào làm việc trong công ty của mình, chẳng lẽ ... Hắn ưng ý với nha đầu! Điều đó không ổn, xuất thân của người đàn ông kia không thể xác minh được, hơn nữa thân phận là cao ngút trời, tùy ý vẫy tay một cái, thì có một đám phụ nữ theo sau, hắn không phải muốn nha đầu của mình sống đau khổ mỗi ngày, nhưng mà để làm gì..?