Mạc Nghiên Xuyên Sách

Chương 110: Trà Phổ Nhị

“Nha đầu, vị này là?” Sở Cẩn Húc nhướng mày.

“Hắn là…” Mạc Nghiên quay đầu trừng mắt nhìn nam nhân.

Không đợi Mạc Nghiên trả lời, Cung Kỳ Diệp tiến lên đưa tay ôm eo nữ nhân, mập mờ lại gần mặt của cô, thanh âm trầm khàn: “Tôi là Cung Kỳ Diệp, bạn trai Nghiên Nhi, lần đầu gặp, không biết xưng hô nhưu thế nào?”

“Thì ra là Cung thiếu, tuổi còn trẻ liền trở thành người đứng đầu, nghe danh đã lâu. Tôi là Sở Cẩn Húc, anh trai nha đầu.”

“Ngài cũng không kém, giám đốc tập đoàn Mai Sâm ở nước Pháp.”  Hai nam nhân nhìn chăm chú cười một tiếng.

Mạc Nghiên bỗng nhiên cảm thấy một cỗ rất mãnh liệt cảm giác áp bách cùng căng cứng, tựa hồ tại địa phương cô nhìn không thấy, có hai cỗ sóng ngầm cuồn cuộn đang phân cao thấp. Từ ánh mắt đến hô hấp lại đến thế đứng, đều lộ ra một cỗ giương cung bạt kiếm nguy hiểm ý vị.

“Có vào ngồi chút không?” Cung Kỳ Diệp hơi câu môi.

“Vậy tôi liền không khách khí.” Sở Cẩn Húc cười khẽ, tại trải qua hai người trước, bàn tay xoa nhẹ tóc Mạc Nghiên, tại góc độ cô không nhìn thấy, dùng ánh mắt kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhìn Cung Kỳ Diệp.

Đáy mắt Cung Kỳ Diệp tản ra u ám quang mang, thân thể tản ra khí tức dã tính đến cực điểm, Mạc Nghiên cảm nhận được trên người hắn phát ra băng hàn, ngẩng đầu nhìn hắn một chút, mang theo nồng hậu dày đặc cảnh cáo ý vị, đẩy ra nam nhân tay chuyển hướng phòng bếp chuẩn bị trà bánh.

Đáng chết, Cung Kỳ Diệp làm sao lại đột nhiên xuất hiện, tính toán, cô cũng không có kỳ vọng những nam nhân kia sẽ ngoan ngoãn nghe lời cô......

“Cung thiếu là vào thời điểm nào cùng Nghiên Nghiên cùng một chỗ?” Sở Cẩn Húc tựa lưng vào ghế ngồi.

“Đại khái là vào mấy tuần trước, chẳng lẽ Sở tiên sinh không biết sao? Xem ra Nghiên Nhi không có đem bí mật giữa chúng ta nói với ngươi.” Cung Kỳ Diệp cười khẽ, nhìn Sở Cẩn Húc cứng ngắc mặt, đáy mắt tràn ngập đạt được.

Ván đấu đầu tiên, Cung Kỳ Diệp thắng Sở Cẩn Húc 1-0.

“Các ngươi đang nói chuyện gì vậy?” Mạc Nghiên bưng khay đi gần gần.

“Không có gì, Sở tiên sinh vừa mới hỏi ta chúng ta khi nào cùng một chỗ.” Cung Kỳ Diệp nhanh hơn Sở Cẩn Húc một bước đứng dậy cầm khay.

“Anh cầm nhầm rồi, trà xanh là của anh Húc, của anh là trà Phổ Nhị.” Mạc Nghiên cầm lấy khay trà trong tay nam nhân đưa cho Sở Cẩn Húc.

Cung Kỳ Diệp nghĩ thầm: “Tôi không thích trà Phổ Nhị..................”

“Ai da, thật không có phí công thương Nghiên nha đầu nhà ta, đã qua nhiều năm còn nhớ rõ anh thích trà.” Nhìn Cung Kỳ Diệp cau lại lông mày, Sở Cẩn Húc nhếch môi xán lạn cười nói.

Ván thứ hai, Sở Cẩn Húc thắng Cung Kỳ Diệp, tỷ số 1-1.

“Đó là đương nhiên, ha ha!” Mạc Nghiên cười duyên.

“Nha đầu thật sự là khách khí, làm sao không cùng anh nói em có bạn trai.” Sở Cẩn Húc cưng chiều nhìn Mạc Nghiên.

“Chỉ là tạm thời nhìn xem.......” Mạc Nghiên gượng cười.

“Như thế này cũng vậy, bạn trai là phải tìm thật tốt, hiện tại trong cái xã hội này một đống nam nhân mặt người dạ thú, Nghiên Nghiên cũng phải cẩn thận đấy!” Sở Cẩn Húc nói, thỉnh thoảng đem ánh mắt nhìn về phía Cung Kỳ Diệp.

“Em sẽ chú ý!” Mạc Nghiên hướng về nam nhân gật nhẹ đầu.

Ván đấu thứ ba, Sở Cẩn Húc thắng Cung Kỳ Diệp, tỷ số 2-1.

Trong nháy mắt, nhiệt độ trong phòng cấp tốc hạ xuống, Mạc Nghiên cười nhạt quay đầu trừng mắt nhìn Cung Kỳ Diệp. Cung Kỳ Diệp nguy hiểm nhướng mày, “không biết Sở tiên sinh lần này tới sẽ ở trong bao lâu, dù sao công ty không thể thiếu giám đốc quản lý được.”

“Không vội, nếu cấp dưới không cách nào xử lý, thế không cần bọn họ cũng được.”

“Hoàn toàn chính xác, nhưng nếu như cấp dưới phản bội thì sao, phải chăng cần phải xử lý thật tốt.?” Cung Kỳ Diệp nhấp một ngụm trà, nhăn lại mày kiếm nghĩ thầm: Thật đắng.......

“Anh Húc, công ty của anh còn tốt chứ?” Mạc Nghiên lo lắng hỏi.

“Đừng lo lắng, đã thuận lợi giải quyết, Nghiên Nghiên có thể giúp anh pha một ly trà xanh được không?” Sở Cẩn Húc ôn nhu hỏi, nhìn Mạc Nghiên biến mất tại cửa ra vào, nam nhân trong nháy mắt lạnh xuống, mặt như phủ băng nhìn chằm chằm Cung Kỳ Diệp: “Tôi không rõ ràng cậu quen biết Nghiên Nghiên như thế nào, cũng không rõ ràng vì sao các ngươi sẽ cùng một chỗ, chỉ là có một chút, cậu nhưng chớ đem Nghiên Nghiên coi như loại kia bạn gái chỉ là tùy tiện chơi một chút, đùa mình vui vẻ, Nghiên Nghiên xứng đáng với nam nhân tốt hơn.”