Editor: Dâu
"Hừm… Mẹ còn đang ngủ?"
Đầu nhỏ tựa vào cánh tay của mẹ, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm nữ nhân đang ngủ say trước mặt, đôi bàn tay nhỏ bé mềm mại cúi xuống móc ngón tay mẹ, nở nụ cười rạng rỡ.
"Ừ, con ăn chưa?" Cung Kỳ Diệp xoa tóc con trai, gương mặt lạnh lùng lại dịu dàng.
"Con ăn rồi! Con muốn ngủ với mẹ!" Cung Trạch Cẩn dán mặt lên cái bụng đang nhô cao của mẹ.
Thịch-một nhịp tim yếu ớt đập vào tai, đây là em gái của cậu!
"Khoảng một tháng nữa cậu có thể gặp em gái bảo bối!"
"Con thích em gái!"
Cung Kỳ Diệp thấp giọng cười, nhìn cậu con trai đang ngái ngủ nép vào bên cạnh Mạc Nghiên, rồi nhẹ nhàng rời khỏi phòng.
————————
"Anh trai là tên gian xảo! Con cũng muốn ngủ với mẹ!"
Tư Đồ Liệt mím chặt cái miệng nhỏ nhắn, ủy khuất nhìn Tư Đồ Dịch, một đôi mắt ủ rũ ầng ậng nước, ngay lập tức sẽ rơi xuống trong một giây, điều này khiến mọi người cảm thấy đau lòng.
"Baba ngủ cùng con không được sao?" Tư Đồ Dịch thì thầm trong khi ôm con trai, nhìn con trai đang khao khát được mẹ ôm ấp, anh không khỏi nghĩ liệu mình có ích kỷ quá không…
Tư Đồ Liệt ứa nước mắt và sẵn sàng gật đầu, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên sau lưng cậu.
"Tiểu Liệt! Mẹ nhớ con! Chúng ta ngủ cùng nhau nhé?" Cậu thấy mẹ một tay dắt Cung Trạch Cẩn, tay kia nhẹ nhàng ra hiệu với cậu, đôi mắt đầy âu yếm và cưng chiều.
Khi Cung Trạch Cẩn đang mơ màng ngủ, Mạc Nghiên từ trong giấc ngủ tỉnh dậy, cô nhẹ nhàng vỗ lưng con trai mình rồi hạ giọng, đột nhiên, cô nghe thấy một giọng nói dịu dàng từ bên ngoài truyền đến, đó là Tiểu Liệt!
"Mẹ ơi…để em trai cùng chúng ta ngủ chung!"
Cung Trạch Cẩn dụi mắt, đưa đôi tay nhỏ bé của mình nắm lấy quần áo của mẹ.
"Được!"
Tư Đồ Liệt ngay lập tức bỏ bàn tay đang đến ôm cha mình và chạy về phía Mạc Nghiên một cách hạnh phúc.
Thật là! ...
Nhìn con trai chạy đi, Tư Đồ Dịch lắc đầu mỉm cười bất lực.
"Dịch, anh không vào sao?" Mạc Nghiên nghiêng đầu nhìn người đàn ông, khóe miệng nở nụ cười quyến rũ.
Nhìn chằm chằm tâm can bảo bối của mình, Tư Đồ Dịch chậm rãi đi về phía trước, ghé mắt vào khuôn mặt xinh đẹp, ngón tay mảnh khảnh ôm lấy khuôn mặt cô, cúi đầu ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của cô.
Hai đứa trẻ chưa đủ tuổi nhìn chằm chằm vào hai người đang hôn nhau, chúng lấy tay nhỏ che mắt lại, chỉ có vết ửng hồng trên vành tai cho thấy sự ngượng ngùng của chúng.
"Anh nghi ngờ em đang quyến rũ anh!"
Một đôi tay ôm eo cô, dựa vào người cô có chút choáng váng, đôi môi mỏng ma sát vào xương tai trắng như ngọc, giọng nói trầm thấp ẩn chứa cảm xúc sâu xa.
Một đôi mắt mơ màng như tơ, nhìn chằm chằm khuôn mặt soái khí của anh, cô thè lưỡi hồng nhuận nhẹ nhàng liếʍ môi anh, nhìn đôi mắt càng ngày càng sâu dần dần nhuốm màu du͙© vọиɠ, cô chớp chớp mắt tiếp tục trêu chọc.
"Em muốn ..."
Giọng nói quyến rũ vang lên bên tai Tư Đồ Dịch, đôi mắt ngấn nước chứa đầy khao khát, Mạc Nghiên mím môi đỏ nói khẽ.
"Không được! Thời kỳ sinh nở đang đến gần, bác sĩ nói phải chăm sóc nó ... chờ sau khi công chúa nhỏ chào đời nhé?"
Mạc Nghiên nhìn Tư Đồ Dịch đầy ủy khuất, ánh mắt nồng đậm tố cáo.
"Em hoài nghi anh chỉ yêu công chúa nhỏ, không còn yêu em nữa, hừ!"
Tư Đồ Dịch khóe miệng nở nụ cười bất lực, ba bước nhấc người liền đi vào phòng, nhẹ nhàng đặt trên giường, một đôi tay của anh không quên tiếp tục vuốt ve thắt lưng nhạy cảm của cô.
Lòng bàn tay to nhanh chóng nhéo lấy cằm cô, đau đầu nhìn người phía sau, bước chân nhanh nhẹn của bọn trẻ từ phía sau truyền đến, anh che đi du͙© vọиɠ bùng cháy trong đáy mắt.
"Chờ con trai ngủ say, thế nào?"