Editor: Dâu
"Có muốn hay không… hả?"
Cúi xuống nói nhỏ bên tai cô, eo mạnh mẽ cắm vào, nhìn khuôn mặt trắng nõn ửng hồng, mang theo nụ cười hồ ly nguy hiểm, đôi môi mỏng khẽ hôn lên má cô cùng nước mắt nếm vào trong miệng, lòng bàn tay to nhào nặn bộ ngực trắng như tuyết, trêu chọc du͙© vọиɠ trong cơ thể Mcaj Nghiên.
"Hừ ... ưʍ... Cho tôi... Ưm ..."
Thân thể bị nam nhân trêu chọc lại chìm vào tìиɧ ɖu͙©, cảm giác tê rần trong cơ thể khiến Mạc Nghiên vặn vẹo hông về phía sau, nuốt lấy côn ŧᏂịŧ cứng ngắc, nức nở ra lệnh cho anh.
"Thật dâʍ đãиɠ… Đều cho em."
Khuôn mặt tuấn tú chìm xuống, nguy hiểm xẹt qua mắt anh, anh giữ chặt eo cô, tàn nhẫn đẩy nó đi vào sâu hơn nữa, dùng hai tay đỡ lấy eo thon của cô, cây gậy khổng lồ lại đâm vào hoa huyệt non nớt, bên trong vẫn khít khao, ấm áp trơn bóng, không thương tiếc mà đâm vào tận tử ©υиɠ.
"Ưm ... đau quá ... nhiều ... từ từ ..."
Mạc Nghiên nhíu mày, nghiến chặt hàm răng trắng như ngọc, thở hổn hển, hai tay bị trói chặt tưởng không thoát ra được, các đốt ngón tay liền xoay chuyển trắng bệch do dùng lực quá mạnh, sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ của giác quan khiến cô thở hổn hển và van xin một cách bất lực.
"Không ... em ăn đi ... thả lỏng... để tôi đi vào thao em ..."
Chiếc lưỡi dài gặm nhấm làn da trắng sứ, tấm lưng tuyết trắng lấm tấm vết đỏ, hai tay vuốt ve bầu ngực mềm mại, ngón cái và ngón trỏ xoa nắn núʍ ѵú hồng nhuận tinh xảo, côn ŧᏂịŧ đâm sâu vào tử ©υиɠ, khiến tiểu huyệt theo phản xạ co rút lại không cho anh tiến lên, làm cho Diệp Hàn Ngự càng đẩy mạnh hơn, hoa huyệt mềm mại không ngừng tiết ra một lượng lớn dịch ngọc chảy ra khi côn ŧᏂịŧ ra vào, nơi thân mật dính chặt dính đầy dịch hoa trong suốt, một giọt rơi xuống nền đá cẩm thạch đen, nhìn dâʍ đãиɠ lạ thường.
"A a a...Đừng chạm vào nơi đó...không cần...không được...chậm một chút...xin anh...ô..."
Phía trên trêu chọc một chỗ phình ra chỗ sâu trong đường hoa, lại phát hiện thân ảnh bên dưới càng ngày càng giãy dụa, mắt đen tối sầm, giống như cuồng bạo, hoa huyệt không tự chủ được run lên co thắt, lỗ nhỏ siết chặt lại, một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ tưới ướt côn ŧᏂịŧ, kɧoáı ©ảʍ điên cuồng làm cho Mạc Nghiên vặn vẹo thân thể, chỉ muốn để cho côn ŧᏂịŧ trong cơ thể rút ra, nhưng hai tay lại bị trói, thân thể cô bị người đàn ông ép dính vào bàn bi-a, ngón chân xinh xắn cong lên, dâʍ ɖị©ɧ ngọt ngào không ngừng phun ra từ tiểu huyệt của cô, nhưng người đàn ông vẫn không muốn buông tha cho cô, anh ấn ngón tay cái trên tiểu huyệt sưng đỏ, đồng thời dùng ngón giữa đẩy dọc theo mép huyệt mạnh mẽ vào trong gần như đứt lìa.
"Ngoan...lần nữa ...căng một chút ...ngoan ... thật chặt ..... Đừng kẹp...hừm..."
Diệp Hàn Ngự thở hổn hển mang theo vẻ đẹp hoang dại gợi cảm, lỗ huyệt trong hậu quả của cao trào tiếp tục bơm lên và co lại, người đàn ông xông vào hoa cung va vào tường cung, ngay lập tức kéo ra những va chạm ma sát tàn bạo, nơi gioa hợp không ngừng phát ra tiếng "bạch bạch" bạo liệt, hưởng thụ tiểu huyệt liếʍ mυ'ŧ.
"Ha ... ah ... quá nhiều ..." Hoa huyệt lại phun ra chất lỏng, bất lực khóc thút thít.
"Hừ… đều cho em ăn… ăn nữa đi…"
Thấy người nọ lắc đầu nguầy nguậy, tóc đen đung đưa như rong biển, khuôn mặt nhỏ nhắn duyên dáng, khóe mắt rưng rưng. Vẻ mặt của anh vẫn không thay đổi, nhưng cơn điên cuồng và du͙© vọиɠ mãnh liệt lóe lên dưới mắt, mãnh liệt đâm vào lỗ nhỏ của cô, hôn lên giợt nước mắt đọng lại trên má, eo tiến sâu vào trong bắn ra một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙.
"A a a ..."
Cảm giác cực khoái khiến đầu óc Mạc Nghiên trở nên trống rỗng, nước mắt không ngừng chảy dài trên má, ngón chân co quắp mạnh mẽ như muốn xuyên thủng sàn nhà, bàn tay nhỏ bé vô lực bám vào áo sơ mi của người đàn ông, lại làm cho người đàn ông tiếp cận sâu hơn vào bức tường của hoa cung.