Editor: Sunn_t
“Lão ba, người vẫn đang nghe sao?” Tiếng nói non nớt mang chút bất mãn.
“Có!”
Cung Kỳ Diệp nắm giữ vòng eo cô trên dưới đưa đẩy, Tiêu Mục Thần phối hợp một bên điều chỉnh góc độ ngọc thế, đằng trước vuốt ve chỗ mẫn cảm ở hậu huyệt.
Thân hình cô ở trong ngực hắn điên cuồng vặn vẹo, lại chỉ có thể cắn chặt cánh môi ức chế tiếng thét chói tai.
Đôi tay bám víu cánh tay Mộc Trạch Uyên, lòng bàn tay hắn ở trên da thịt cô vuốt ve, hai mắt cô đẫm lệ mê mang đáng thương mà nhìn bọn hắn, ý đồ gợi lên lương tâm bọn hắn.
“Con vừa rồi nói gì đó?”
“Tiểu Cẩn nói xem muốn giải cứu mommy như thế nào?”
“Không sai không sai! Vậy ba khi nào trở về? Còn có mát xa trò chơi là cái gì?”
Vừa hỏi chuyện vừa tiến hành, Mạc Nghiên cơ hồ đã đạt tới cực hạn, Cung Kỳ Diệp cùng Tiêu Mục Thần có thể cảm giác được hai tiểu huyệt càng kẹp càng chặt, cơ hồ muốn đem thân gậy cắn nuốt hết.
Cô cắn cánh tay chính mình, thấp giọng khóc nức nở, mị nhãn như tơ nhìn mấy người đàn ông, đáy mắt mang chút khát cầu, cô thật muốn lớn tiếng kêu ra tới, thật muốn bọn họ lại mạnh một chút, thật mạnh...... Trừng phạt cô......
“Trò chơi mát xa trò chơi chỉ có thể cùng chơi với vợ của mình, chơi mới có thể sinh ra các con!”
“Cái gì! Ba ba mau trở lại! Không thể bị Diệp thúc thúc thực hiện được, con cũng muốn có tiểu công chúa muội muội!”
Cung Trạch Cẩn nghe thế bắt đầu thúc giục lão ba nhà mình gia tăng bước chân.
“Ba đang ở” trên đường”.... Con nhanh đi ngủ đi!”
“Được, em gái con liền dựa vào baba! Cố lên! Con ngắt máy trước, ngủ ngon!”
“Ngủ ngon!”
Cung Kỳ Diệp một phen ném điện thoại xuống, đôi tay hắn chế trụ vòng eo cô, côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ ấn xuống lại nâng lên, mỗi một lần đều đem côn ŧᏂịŧ đâm ở sâu trong tử ©υиɠ.
“A a a..... Lại cắm mạnh một chút.... A Diệp.... Anh trai tốt..... Thao hư em....”
Cô giống nheu thuốc phiện, bọn hắn không ngừng trêu chọc du͙© vọиɠ cô, lại ngại với con trai mình, không thể lớn tiếng kêu to, không thể làm hắn dùng sức đưa đẩy, cắt đứt điện thoại giống như bỏ lệnh cấm, cô đem khát vọng dưới đáy lòng phát ra.
Tư Đồ Dịch mi hơi nhọn, tiến đến nâng mặt cô lên, cẩn thận nhìn ánh mắt của cô, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve khóe mắt.
Mạc Nghiên theo bản năng cọ cọ bàn tay hắn, dò ra lưỡi hồng chủ động liếʍ ngón tay thon dài, hàm răng cắn lòng bàn tay hắn, một tia nước bọt từ khóe miệng cô rơi xuống lòng bàn tay hắn.
“Muốn!”
“Nghiên Nhi nhận ra anh là ai?”
Tư Đồ Dịch cũng không đáp lại lời khát cầu của cô, chỉ là kiên nhẫn hỏi.
Mạc Nghiên nheo lại mắt hạnh, đáy mắt mang chút bất mãn cùng chỉ trích:” Dịch... Vì cái gì không cho em....”
Thật tốt! Hắn cảm thấy việc hôm nay, giống như mở ra trong cơ thể Nghiên Nhi một cái chốt mở.
Bọn hắn cho nhau một ánh mắt, có chút kinh ngạc, lại càng không giấu được ý cười đáy mắt.
Đôi tay Tư Đồ Dịch ở trước ngực tuyết nhũ di chuyển, gia tăng kéo dài dục hỏa trong cơ thể cô, cúi đầu ngậm lấy cánh môi đỏ ửng .
Mộc Trạch Uyên cùng Diệp Hàn Ngự đem tay cô ấn ở côn ŧᏂịŧ chính mình vuốt ve, dẫn đường cô dùng đầu ngón tay xoa nắn qυყ đầυ, đem nơi mẫn cảm nhất của chính mình giao ở trong tay cô.
“Ha.... A a....”
Tiêu Mục Thần rút ra ngọc thể bị dâʍ ŧᏂủy̠ tẩm ướt, bàn tay chế trụ hai cánh mông nhỏ, phối hợp với Cung Kỳ Diệp, đem côn ŧᏂịŧ thẳng tiến đâm bên trong, da thịt chặt chẽ tiếp xúc, mỗi một chút đều phát ra tiếng kêu kịch liệt” bạch bạch”.
“Thích chúng ta yêu em như vậy sao?” Cung Kỳ Diệp lẩm bẩm nói nhỏ, tiếng thở dốc càng thêm dồn dập, hắn nắm lấy âm đế xoa bóp, thỉnh thoảng dùng ngón cái ấn nướ© ŧıểυ ở miệng huyệt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mảnh đất mẫn cảm của cô.
“Hỉ.... Thích....” Khóe mắt không ngừng rơi xuống nước mắt, cô đã không phân rõ chính mìnm ở nơi nào, ngón chân trắng nõn khi thì cuộn lại khi thì thả lỏng, hai chân thon dài thẳng tắp không có cách nào tự kềm chế gắt gao cuốn lấy eo Cung Kỳ Diệp.
“Kia muốn chúng ta lại thật mạnh yêu thương em sao?” Tiêu Mục Thần ngậm lấy thịt mềm phía sau cổ cô, hàm răng cắn ấn xuống một vệt đỏ.
Cô vô ý thức gật đầu lung tung, hắn cười rất là mê người,” Kêu chúng ta là anh trai tốt... Mau đem em thao hư....”
“Anh trai tốt..... Ha a.... Mau.... Mau đem em thao hư..... A a a a..... Ngô...”
Cô điên cuồng mà lắc đầu, sợi tóc ở không trung bay múa, nước mắt rơi xuống biến mất trên giường.
Tư Đồ Dịch đem côn ŧᏂịŧ sưng to nhét vào cái miệng nhỏ của cô, chậm rãi đưa đẩy, đem qυყ đầυ đưa vào hầu bộ, thỉnh thoảng điều chỉnh tốc độ làm cô có thể thông thuận hô hấp, thỉnh thoảng mát xa yết hầu khiến cô căng chặt cơ bắp, cũng đem côn ŧᏂịŧ thâm nhập đến vị trí càng sâu.
Bọn hắn cùng nhau phối hợp, đem Mạc Nghiên nâng lên lại buông xuống, một lần so một lần nhanh chóng, mỗi một lần đều thọc vào rút ra ở bên trong đều thật thật chậm rãi va chạm xương mu của cô, bọn họ có thể cảm giác được cái miệng nhỏ cùng với tiểu huyệt điên cuồng kẹp mυ'ŧ phun ra nuốt vào kẻ đang xâm lược bọn nó, tay nhỏ càng tăng thêm lực đạo.
Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy cô như thế thanh tỉnh để bọn họ yêu thương mình, bọn họ có thể cảm giác được cô thật lòng đã tiếp nhận đoạn quan hệ này, áp lực dưới đáy lòng giống như dã thú tránh thoát nhà giam, bọn họ điên cuồng mà cắn xé trêu đùa con mồi.
Dưới thân động tác càng thêm kịch liệt, đều đem cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ phun triều liên tục, bọn họ tăng nhanh hơn tốc độ đưa đẩy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ điểm mẫn cảm của cô.
Mạc Nghiên trong óc chỉ còn trống rỗng, cô ngã vào trong ngực bọn họ triều xuy, thân thể điên cuồng vặn vẹo, muốn thoát đi kɧoáı ©ảʍ kịch liệt, lại bị mấy người bọn hắn gắt gao ấn xuống.
“Ngô... A a.....”
Bọn họ tăng thêm lực đạo, cái mông mãnh liệt đưa đẩy thọc vào rút ra, từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt phun ra ở trong tử ©υиɠ cô, hậu huyệt, cái miệng nhỏ cùng với đôi tay cô, tầng tầng lớp lớp bạch trọc dính bám vào thân hình cô, hình thành một cảnh sắc thập phần da^ʍ mĩ.
Tư Đồ Dịch chậm rãi rút côn ŧᏂịŧ ra, nâng lên khuôn mặt nhỏ dính bạch trọc, cẩn thận kiểm tra tinh thần trạng thái cô, đồng tử tan rã chậm rãi ngắm nhìn, cô có chút mờ mịt mà nhìn hắn, giây tiếp theo sắc mặt hỗn loạn mang một chút khϊếp sợ cùng tức giận, hắn vuốt ve môi đỏ cô mê hoặc mỉm cười.
“Về sau cũng như vậy yêu thương em thật tốt sao?”
Cô bực bội xấu hổ đem hàm răng cắn thật mạnh ở lòng bàn tay hắn, lại lập tức cuốn lên lưỡi liếʍ dấu răng, mắt hạnh có chút dao động không dám nhìn thẳng mắt hắn.
Bọn họ cũng không nóng nảy, lẳng lặng nhìn, thẳng đến khi Nghiên Nhi bẹp bẹp miệng, tựa ảo não lại ngượng ngùng gật gật đầu, lúc này mới tiếp tục động tác.
“Đừng.... Em thật sự mệt muốn hôn mê... Chỉ có thể ngẫu nhiên như vậy!!”
Mạc Nghiên giơ tay cự tuyệt các động tác bọn hắn, lại thấy Cung Kỳ Diệp mê người mỉm cười:” Chúng ta chỉ là muốn giúp em rửa sạch một chút!”
“Kia... Được rồi....”
Bọn họ cùng nhau tiến vào phòng tắm, không lâu sau trong phòng ngủ an tĩnh truyền đến từng trận rên rit kiều mị.
“Các ngươi đều gạt người..... Không phải nói rõ rồi sao.... Ô ô.... Không cần đi vào!”
Quả nhiên lời nói của đàn ông không thể tin, đều là gạt người!