Editor: Dâu
"Ha...muốn bắn... Dịch... em sẽ chết ... ưm ... ha ..."
Tư Đồ Dịch đem côn ŧᏂịŧ đâm sâu vào hoa huyệt, mỗi một lần đâm vào như muốn xuyên thủng thân thể cô, cảm giác tê dại truyền đến từ vách thịt vừa đau vừa nóng, dần dần lan xuống bụng dưới, cuối cùng truyền đến toàn thân, cô ưỡn cong bụng nhỏ để tiếp nhận du͙© vọиɠ của anh.
Đôi mắt đen đang trào dâng, anh xấu xa nhìn chằm chằm vào cơ thể mềm mại của cô, anh ngậm lấy một bên tuyết nhũ đang đung đưa trước mặt, nhe răng nanh cắn đầy dấu răng, cảm giác đau đớn mang theo kɧoáı ©ảʍ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ khiến người ta mê đắm.
Mái tóc như thác nước lướt qua đường nét cơ thể cô, giọng nói thánh tót như chim họa mi, hai má ửng hồng, đôi mắt ngập nước như lưu ly vừa khẩn cầu vừa bất lực, hình thành một loại cực hạn cám dỗ, mỗi khi đẩy người lên, người trong lòng sẽ không tự chủ được nỉ non kêu lên, mang theo một loại dụ dỗ mê người.
"Giọng Nghiên nhi rất dễ nghe ...rất mê người ... thật đẹp...em...là của anh ..."
Vẻ đẹp của cô làm anh mất hồn, nói ra những câu nói bá đạo, côn ŧᏂịŧ vẫn như cũ ở trong hoa huyệt ẩm ướt đảo lộng từng chỗ mẫn cảm, qυყ đầυ có ý định rút ra lại bị tiểu huyệt hút chặt không cho ra ngoài.
"Hức... Đừng...”
Mạc Nghiên chỉ cảm thấy cơ thể cao trào đến sắp hỏng rồi, tiểu huyệt không khống chế được phun ra một cỗ nướ© ŧıểυ làm cô hoảng sợ cùng xấu hổ, trong mắt hiện lên một tầng sương mù, trông đáng thương vô cùng, ngón tay bạch ngọc nắm chặt cổ áo của anh gần như bị xé rách.
Tư Đồ Dịch ghé sát vào tai cô dỗ dành, dùng răng cắn nhẹ vào vành tai cô, thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi liếʍ mυ'ŧ.
"Ngoan... không sao đâu, đây là phản ứng sinh lý ... bảo bối đừng sợ ... từ từ thích ứng..."
Mạc Nghiên nhìn đôi mắt đầy du͙© vọиɠ của anh, đôi mắt đen như bầu trời đêm đông mê hoặc hút lấy cô vào bên trong, chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, mờ mịt nghe theo tiết tấu của anh, tiểu huyệt từng chút từng chút cắn nuốt côn ŧᏂịŧ, không ngừng rêи ɾỉ thành tiếng, đôi mắt mê mang cùng phản ứng cơ thể cho thấy cô đang dần trầm mê trong đó.
"Ha.... rất nhiều...rất thích...Dịch....Ừm ah... "
" Có vẻ như bảo bối sắp ra... Ô ... Ầm ...Đừng kẹp... "
Đôi mắt đen sâu thẳm cong lên như xoáy nước. Môi anh hôn lên cổ, xương quai xanh và cặp tuyết nhũ đặt những dấu ấn đẹp đẽ, chỉ thuộc về anh. Cặp tuyết nhũ bị véo, xoa nắn, cọ xát, nhào nặn đủ mọi hình dạng.
Đau đớn cùng kɧoáı ©ảʍ tê rần, khiến tiểu huyệt càng ngày càng chặt hơn. Ngón tay cái bên phải nhẹ nhàng nhào nặn hạt châu mẫn cảm, hạ thể lập tức bị kích động, anh cảm thấy lỗ huyệt co rút nhanh chóng, Tư Đồ Dịch búng mạnh hộŧ ɭε sưng đỏ, động tác nhanh hơn kịch liệt va chạm.
"Ừm..."
Khu vực nhạy cảm bị anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt, một tia nước phun ra từ tiểu huyệt của cô, tạo thành một vòng cung cao vυ't, làm ướt đẫm cả áo sơ mi, quần âu và ga giường. Thân thể đạt đến cao trào tột cùng, hai chân kẹp chặt lấy eo anh, sau đó toàn thân không ngừng co giật.
Tư Đồ Dịch thỏa mãn nhìn nữ nhân mình yêu cao trào, tiếp tục đưa côn ŧᏂịŧ vẫn còn đang cương cứng mạnh mẽ cắm vào.
"Đừng ... ha ..."
Một trận kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt lại ập đến trong đầu, cô chỉ có thể khẽ hừ một tiếng biểu thị an ủi, nước mắt không ngừng trào ra, tiểu huyệt vẫn tham lam cắn nuốt côn ŧᏂịŧ, hai tay nắm chặt lấy tóc và cổ áo anh, khuôn mặt anh ngày thường đẹp trai thanh lãnh giờ phút này bị tìиɧ ɖu͙© nhấn chìm trong hoan ái, đôi mắt đen láy nhuốm màu du͙© vọиɠ càng ngày càng sâu.
Móng tay tàn sát bừa bãi trên hạt châu, khẽ gầm gừ một tiếng, thô bạo cắm vào rút ra nơi sâu nhất trong hoa huyệt, bất giác dừng lại nắm chạt eo nhỏ, một chất lỏng nóng hổi phun ra, thiêu đốt da thịt của cô.
"Ưʍ... aaa..."
"aa ...Dịch... Haa ..."
Mười ngón tay bấu chặt lấy vai anh, ánh mắt mê mang nhìn lên trần nhà, đôi mắt ngập nước khẽ chớp mang theo giọt nước mắt chảy xuống, tiểu huyệt lại phun ra từng đợt chất lỏng ngọt ngào, vùng bụng phẳng lì lúc này chứa đầy chất lỏng đặc sệt của Tư Đồ Dịch căng phồng lên.