Bạch Tướng Công Cùng Hứa Nương Tử

Chương 66: Bàn tay xinh đẹp dạy chuyện lạc thú

Editor: Vivi

Chiếc mũi của thiếu nữ xinh đẹp như đỉnh núi, miệng anh đào nhỏ khẽ nhếch lên, xúc cảm vừa thơm, vừa ngọt ngào lại mềm nhuận, dụ dỗ lòng tham của Bạch Tố Ly, hắn

cúi người, một lần nữa ngậm lấy đôi môi màu son.

A a a, hắn dùng răng gặm...

Môi Hứa Ngự Tiên bị hắn cắn ra tia máu, la lớn: "Ta không phải hoa quả, không được cắn ta như thế!"

Lông mi dài của Bạch Tố Ly khẽ phe phẩy, nghi ngờ: "Vậy làm thế nào, phải liếʍ à?"

Dứt lời, Bạch Tố Ly duỗi đầu lưỡi, liếʍ láp thành vòng tròn, liếʍ láp toàn bộ đôi môi, nhẹ nhàng liếʍ khô toàn bộ tơ máu vương ở phía ngoài. Chỉ là như vậy vẫn cảm thấy không đủ, hắn không cần dạy cũng tự biết cạy khưới hàm dưới, đi vào trong

khoang miệng mềm mại ẩm ướt, lôi kéo lưỡi thơm tho duỗi ra thưởng thức..

Hứa Ngự Tiên cũng không cảm nhận được hắn đang hôn, mà đang ăn mình mới đúng, mội bị gặm cắn vừa đau lại tê dại, chỉ có thể phát ra những tiếng rêи ɾỉ.

Một lúc lâu sau, Bạch Tố Ly mới buông tha cho Hứa Ngự Tiên, đôi mắt đen thẳm bịt kín sương mù nhìn khuôn mặt phiếm hồng của nàng, dưới bụng, cự vật cứng rắn trướng to, dán sát thân dưới mềm mại khiến hắn cảm thấy vô cùng thoải mái, vô ý thức dùng đuôi rắn rung rung cọ nàng.

Hứa Ngự Tiên có thể cảm nhận được rõ ràng, cự vật thô to chọc vào giữa hai chân của nàng, tư thể tỏ vẻ nóng lòng muốn tiến vào, hôm trước

hôn tướng công liên tiếp cũng chẳng thấy gì thể mà hôm

nay lại thế này, bảo nàng làm sao cho đúng đây...

Hứa Ngự Tiên lúng túng cởi tiết khố, ngồi dậy, tách chân ra, gấp thành hình chữ M, nói với hắn: "... Tiểu Bạch, tiền vào từ nơi này."

Bạch Tố Ly nhìn chằm chằm cửa động trắng nõn, bờ mông căng tròn như hai khối bánh bao trắng, chen chúc tạo thành một khe hở xinh xắn, dưới những sợi lông tơ đen mảnh là ba cái động nhỏ xinh, cái nào mới là nơi nàng bảo mình tiến vào?

Đuôi dài của Bạch Tố Ly vung lên, cự vật của rắn cọ sát qua khe huyệt nhỏ hẹp,

mạch máu toàn thân như muốn vỡ ra, đầu nấm cắm ở cửa động chen chúc đâm sâu vào bên trong, lại đâm sai lối vào.

"Không phải chỗ đó, đó là nơi thϊếp xuỵt xuỵt mà." Cả người Hứa Ngự Tiên

toát mồ hôi lạnh, cầm cự vật của hắn, đẩy bối thịt chỉ vào cửa động ở phía dưới, "Chỗ này mới có thể vào."

Giống như việc tự tay dạy xử nam làʍ t̠ìиɦ, Hứa Ngự Tiên bỗng cảm thấy áp lực khá lớn.

Cự vật thật vất vả mới đi vào được một đoạn, Bạch Tố Ly cảm thấy dường như bản thân được đưa tới nơi đào nguyên bí cảnh, bên trong mềm mại trơn trượt vượt quá sức tưởng tượng, chèn ép lên đầu nấm nhạy cảm của hắn.

Bạch Tố Ly dùng sức đâm sâu vào bên trong, huyệt thịt mềm mại ma sát cực đại, tới khi đâm sâu cả cự vật vào trong hoa phòng mới ngừng lại, ở nơi sâu nhất, đỉnh nấm chạm tới một khối thịt mềm.

Hắn nặng nề hít một hơi thật sâu, theo bản năng bắt đầu nhún cử động hạ thân, không có một chút kinh nghiệm cũng không có tiết tấu và lực đạo như trước.

"A... Không được... Quá thô lỗ..." Hứa Ngự Tiên bị hắn đâm thọc khiến bộ ngực sữa lay động nặng trĩu, hai chân mảnh dài yếu ớt rũ xuống, nhục huyệt hút chặt dị vật trong cơ thể, khiên Bạch Tố Ly càng đâm chọc lại càng thêm vui sướиɠ.

Vì muốn phân tán sự chú ý của hắn, Hứa Ngự Tiên đưa đầu ngực sữa vào

trong miệng hắn: "Sữa căng quá, chàng

giúp ta hút ra được không?"

Bạch Tố Ly ngậm lấy đỉnh nhọn, mυ'ŧ dòng sữa thơm ngon ngọt ngào, dưới thân chậm rãi luật động, thật lâu sau mới phóng ra tinh hoa.

Hứa Ngự Tiên khẽ vuốt mái tóc đen bóng, bồng bềnh nhau mây, nhìn đôi mắt trong suốt không chút dơ bẩn, có ảo giác có thêm một đứa bé. Ngón tay thon dài của Bạch Tố Ly khẽ vuốt ve hai má nàng, tinh tế nhìn nàng chằm chằm.

"Tiểu Bạch, theo ta về nhà đi." Hứa Ngự Tiên cắn nhẹ ngón tay nghịch ngơm của hắn, nhẹ nhàng khẩn cầu.

"Còn một cái nữa." Bạch Tố Ly liếc về phía thân dưới, một cái đã mềm nhũn, một cái còn cứng rắn, trong giọng nói ẩn chứa chút một chút uất ức.

Khuôn mặt Hứa Ngự Tiên giống như bị nhuộm thuốc, từ hồng chuyển sang xanh, tức giận mở rộng

hai chân: "Nhanh lên a!"

Lúm đồng tiền của Bạch Tố Ly câu hồn đoạt phách người nhìn, nghiêng người, nhẹ nhàng cắn nhẹ lên môi Hứa Ngự Tiên, đỡ một cây cự xà khác, tiên vào trong đầm mật nước.